Chương 51: Đừng Thương Tiếc Em.
Băng và lửa, hai cái cực đoan hoàn toàn bài xích nhau, lửa đối với băng ảnh hưởng cực lớn, một khi tiếp xúc băng thì sẽ bị nhiệt tình quá mức của nó hòa tan, nhưng tan ra cũng không phải kết thúc, trái lại là một cách thức dung hợp khác.
Thân thể lún sâu vào trong cái giường mềm mại mà trên thân đúng là gánh vác ngọt ngào mà nóng bổng. Ông Lẫm Nhiên dồn dập thở gấp, con ngươi xinh đẹp nhìn thẳng Tư Hướng Nhan trên người nàng, bộ dạng chuyên chú đó hình như chớp mắt một cái, đối phương thì sẽ biến mất không thấy.
"Nhan Nhan, triệt để muốn em, có được không? em đã đợi quá lâu rồi, thật sự nhịn không nổi rồi." Thanh âm của Ông Lẫm Nhiên rất khàn, trong mắt mang theo một tầng sương mù mỏng manh sản sinh sau khi sinh lý kích thích. Vì hai cánh tay bị Tư Hướng Nhan đè lấy, nàng không cách ôm lấy đối phương, chỉ đành kẹp chặt cái đùi của người trên thân đặt ở giữa chân mình, dùng bộ phận bí ẩn yếu ớt kia nhẹ nhàng cọ cọ lấy quần tây của Tư Hướng Nhan mặc.
Xúc cảm lớp vải thô ráp và thân dưới quá mức nhạy cảm ma sát nhau, Ông Lẫm Nhiên nhịn không được hừ nhẹ ra, thân thể nóng rực giống như bị đốt lửa. Nàng khát vọng Tư Hướng Nhan, hận không thể đem hai chân tách ra trình độ lớn nhất để dung nạp sự tiến vào của Tư Hướng Nhan. Chỉ cần nghĩ đến chuyện phát sinh tiếp theo nàng thì khắc chế không được càng thêm nhạy cảm, ẩm ướt.
"Ân, em cũng không muốn đợi tiếp nữa." Nếu như nói ở trước ngày hôm nay có người nói với Tư Hướng Nhan có ngày nào đó cô sẽ vì một nữ nhân mà động tình, thậm chí đến mức vứt bỏ toàn bộ lý trí, cô nhất định sẽ không tin hồ ngôn loạn ngữ này. Nhưng giờ này lúc này, tóc dài màu đen của Ông Lẫm Nhiên rơi ở trên chiếc giường trắng nõn, hai con mắt của nàng mang theo dục vọng và khẩn cầu, câu dẫn nhìn lấy chính mình, trên người lại còn mặc tạp dề đáng yêu sau khi trãi qua thay đổi.
Mang đến tương phản như vậy cho Tư Hướng Nhan nói không ra cảm giác, cô một mặt muốn hảo hảo thương yêu Ông Lẫm Nhiên, lại hận không thể trực tiếp tiến vào vấn đề chính, đem nữ nhân này ăn sạch sẽ, muốn đến thương tích đầy mình. Nhìn theo cánh môi khẽ mở của đối phương, Tư Hướng Nhan ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi dưới, dùng sức ấn lấy bờ vai muốn nhấc lên của Ông Lẫm Nhiên, bước đầu tiên hôn xuống.
"Ngô...ân..." Nụ hôn này của Tư Hướng Nhan so với bình thường đến đều vội vàng, cũng trực tiếp tước đoạt sức phản kháng vẻn vẹn của Ông Lẫm Nhiên. Cánh môi bị đầu lưỡi mềm mại đẩy ra, mùi vị thuộc về Tư Hướng Nhan xông vào khoang miệng, thẳng đến trung khu đại não, để Ông Lẫm Nhiên không tự chủ được hừ ra ngoài, hai tay cử động lộn xộn, muốn tìm được một cửa bài tiết.
"Em rất nhạy cảm." Phát giác tằm mắt của Ông Lẫm Nhiên càng hỗn độn, trong khi nàng bị chính mình hôn đến hô hấp không thông suốt, Tư Hướng Nhan đúng lúc rút ra, từ trên cao nhìn xuống Ông Lẫm Nhiên, Trên mặt nàng mang theo đỏ ửng nhạt màu, trong cặp con ngươi màu hổ phách đều là chính mình, tằm mắt này quá mức chuyên chú để Tư Hướng Nhan cảm thấy trong lòng rất ấm áp. Nếu như trên đời có một người yêu bạn như vậy, chỉ sợ bất cứ ai cũng không cách từ chối phần ấm áp này đâu?
"Nhan Nhan, sờ sờ em, em rất nóng, bộ ngực và trong đó đều trương rất khó chịu." Ông Lẫm Nhiên ở trên chuyện này không biết được xấu hổ là vật gì, mà chính bản thân nàng cũng rõ nàng đối với va chạm của Tư Hướng Nhan căn bản không có bất kì sức phản kháng nào. Chẳng qua là một nụ hôn mà thôi, thân thể của nàng thì đã nóng lên, ẩm ướt trơn dính của chân tâm kia thuận theo chảy tràn đến ngoài đùi, bộ ngực trương phát tê, mà viên hạt đậu bành trướng kia của đỉnh núi còn bị chùm anh đào quấn lấy, để Ông Lẫm Nhiên cực độ khát vọng sự va chạm của Tư Hướng Nhan.
"Trong đây trở nên rất lớn rồi." Tuy còn cách tạp dề, Tư Hướng Nhan cũng có thể thấy được trước ngực no tròn của Ông Lẫm Nhiên vì động tình mà thẳng đứng. Vì đỉnh núi bị khoét hai cái lỗ, Tư Hướng Nhan có thể rõ rõ ràng ràng thấy được nhụy hoa phấn nộn ở trên tuyết phong nở ra trong yên lặng, đem chùm đào từ từ đẩy ra.
Nhìn theo hai chùm anh đào còn đang treo phía trên, lại liên tưởng đến bộ dạng trước đó Ông Lẫm Nhiên từ nhà bếp chạy ra. Tư Hướng Nhan khơi lên khóe môi cười nhạt ra, ở dưới cái nhìn chăm chú của Ông Lẫm Nhiên, mở miệng ngậm lấy nhụy hoa ở gần trước mắt.
"A! rất thoải mái...Nhan Nhan...dùng sức chút cũng không sao." Bộ phận nhạy cảm bị Tư Hướng Nhan ngậm lấy, giống như tất cả nguồn nhiệt trong người đều tụ tập đến chỗ đó, khiến cho hạt đậu đỏ ở đỉnh núi kia trở nên càng sưng đỏ tê dại. Ông Lẫm Nhiên cảm thấy chính mình sớm đã mất đi sức khống chế đối với cơ thể, chuyển thành cái máy Tư Hướng Nhan khống chế.
Chị ấy dễ dàng khơi mào tất cả tình cảm của chính mình, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc, cơ thể của chính mình liền run rẫy một cái, nếu như chị ấy dùng răng cắn trong đó, bụng dưới của mình cũng sẽ co rúc lên, xém chút lộ cơ thể.
"Thích như vậy sao?" Đem phản ứng quá mức mãnh liệt của Ông Lẫm Nhiên nhìn ở trong mắt, rõ ràng là lần đầu tiên cùng nữ nhân làm loại chuyện này, Tư Hướng Nhan lại cảm thấy thỏa mãn một cách khó hiểu. Ở trong lúc này cô rất xác định chính mình thích Ông Lẫm Nhiên, chỉ là nhìn nữ nhân này ở dưới người mình bộ dạng vui thích rối loạn vô thố, cô cũng sẽ cảm thấy thỏa mãn.
"Ân...thích, Nhan Nhan đối với em thế nào...em cũng, a!" Ông Lẫm Nhiên không keo kiệt nói ra khát vọng của mình đối với Tư Hướng Nhan, lại không ngờ được đối phương sẽ nhân thời điểm này nghịch ngợm. Chùm anh đào còn treo ở trước ngực bị cắn hư, nước ép rất ít trong đó chảy tràn ở trên nhụy hoa của đỉnh núi, mang theo từng trận mát lạnh ngoài nóng bổng.
Mắt thấy Tư Hướng Nhan ở trước ngực mình mang anh đào từ từ ăn xuống, ưu nhã mang hạt nhả ở một bên, Ông Lẫm Nhiên sớm biết trái cây đối phương thích nhất chính là anh đào hôm nay mới sẽ nghĩ ra cách này, lại không ngờ Tư Hướng Nhan sẽ ăn xuống, còn đem nước ép dính ở trước ngực mình. "Xin lỗi, vừa không chú ý thì dính ở trên người em rồi" phát giác Ông Lẫm Nhiên nhìn chăm chú, Tư Hướng Nhan cười nói ra, nhưng ngữ khí và biểu tình căn bản không phải bộ dạng vô ý.
Thấy cô giống mèo con ham ăn ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ miệng, thuận tay đem tóc vén lên, nghiêng đầu ɭϊếʍƈ lên nước anh đào để lại trước ngực chính mình. Hiện cảnh lúc này quá kích thích, để Ông Lẫm Nhiên không khỏi ngừng hô hấp, ngốc lăng nhìn nhất cử nhất động của Tư Hướng Nhan. Ngay sau đó đầu nhũ bị Tư Hướng Nhan ăn vào trong miệng, bị hàm răng của cô gặm cắn, đầu lưỡi khiêu khích. Ông Lẫm Nhiên luôn cảm thấy đối phương là đem mình trong đó coi là anh đào đang thực dụng (ăn), Iiền cảm thấy phần đau này mang theo cảm giác tê dại vui thích quá tuyệt rồi.
"Ân...Nhan...Nhan Nhan..." Cũng không để ý nhiều như vậy, Ông Lẫm Nhiên giãy khỏi sự kiềm chế của Tư Hướng Nhan, nhấc tay đem người dùng sức ôm vào trong ngực, hai chân cũng kẹp càng ngày càng chặt. Khi hạch tâm nhạy cảm chính giữa chân tâm kia bị Tư Hướng Nhan dùng đầu gối đụng trúng, Ông Lẫm Nhiên thoải mái kêu ra, dục vọng nhẫn nhịn quá lâu tạm thời có được thỏa mãn. Trong hoảng hốt mới phát hiện, Tư Hướng Nhan không có sờ bộ phận nhạy cảm nhất của nàng, thậm chí cả quá mức khiêu khích cũng không có, chính mình thì như vậy đến cao triều rồi
"Quần của chị ướt rồi." Thân là người nắm gọn trong tay tất cả tâm tình của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan tự nhiên cũng phát hiện tình trạng vừa rồi của em ấy. Ngay sau đó đầu gối bị một trận nhiệt lưu thấm đến càng ướt, cô yêu thương vuốt ve tóc dài của Ông Lẫm Nhiên, dùng cánh môi nhẹ nhàng ma sát xương quai xanh rất đẹp của nàng, vốn muốn ôn nhu một chút, lại nhịn không được mở miệng, đem hàm răng đóng dấu ở bên trên, để lại dấu vết của chính mình.
"Nhan Nhan, em không xong rồi, chị mau chút." Cũng không chịu được tiết tấu chậm chạp của Tư Hướng Nhan nữa, Ông Lẫm Nhiên đuổi kịp tay của cô dùng sức đè ở trước ngực mình ấn xoa. Nàng dùng sức lực rất lớn, thậm chí cảm thấy chính mình cũng đem bộ ngực của mình nắn đến nổ, nhưng những chuyện này Ông Lẫm Nhiên cũng không để ý, bây giờ nàng chỉ muốn Tư Hướng Nhan hung hăng tiến vào mình, muốn đến nàng ngất đi mới được.
"Đừng gấp, em biết, chị luôn thích làm đâu chắc đấy." Nhẹ nhàng vuốt lây ngực no tròn mà giàu có lực đàn hồi của Ông Lẫm Nhiên, thấy tạp dề đã bị mồ hôi trên người nàng làm ướt, Tư Hướng Nhan không do dự nữa, mà là đem tay vòng đến sau cổ của Ông Lẫm Nhiên, đem dây cởi ra, đem bộ tạp dề bị cải tiến cởi đi, ngay sau khi tiêu trừ trở ngại, đồng thể hoàn mỹ của Ông Lẫm Nhiên triệt để triển hiện ở trước mắt mình.
Không hề nghi vấn, đây tuyệt đối là lần đầu tiên như thế nghiêm túc mà tinh tế quan sát thân thể của Ông Lẫm Nhiên. Giống như mình, Ông Lẫm Nhiên cũng thuộc loại hình cao gầy mà mảnh mai, chỉ là vóc dáng của nữ nhân này so với mình còn đẹp hơn một chút.
Cái cổ thon dài mềm mại, giống như mạch núi bắt ngang qua xương quai xanh dưới bờ vai, bộ ngực no tròn lại vẫn thẳng đứng. Tất cả của Ông Lẫm Nhiên đều là thứ nữ nhân tha thiết mơ ước, mà bụng dưới của cô không có bất kì mỡ thừa nào, rèn luyện thân thể trong thời gian dài để đường cong của nàng hình thành một chữ xuyên, giống như con sông nhỏ chảy uốn khúc ở giữa eo, mê hoặc trí mạng để người không xê dịch được tằm mắt
Mà xuống chút nữa, chính là địa phương tư mật thần thánh nhất của nữ nhân. Nơi rừng rậm màu đen đó lúc này bị chính mình chạm đến có mấy phần rối loạn, lộ châu trong suốt óng ánh vì trang điểm đem nó làm ướt, khiến cho không khí cũng trở nên mập mờ lên. Không kiềm chế được dụ hoặc của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan chỉ nhìn như vậy liền phát hiện thân thể của mình cũng trở nên nóng bổng theo.
Phần nhiệt tuyền từ nơi bụng dưới uốn khúc mà xuống đem qυầи ɭót làm đến có chút ẩm ướt, để Tư Hướng Nhan sản sinh rất nhiều dục vọng cũng chưa từng có qua. Vì để hai người càng thêm dán gần nữa, cô động tay cởi đi nút áo sơ mi của chính mình, đem quần áo trên người từng bộ từng bộ quăng trên đất. Khi thân thể hai người không một mảnh vải triệt để dính cùng với nhau, họ cùng nhau phát ra thở dốc thỏa mãn, ăn ý đem đôi bên ôm chặt nhau.
"Nhan Nhan, em rất vui, thật sự rất vui." Trước lúc làm loại chuyện này Ông Lẫm Nhiên không ngờ Tư Hướng Nhan cũng sẽ cởi quần áo, hơn nữa lúc này cũng là nàng lần đầu thấy được cơ thể không hề che đậy của Tư Hướng Nhan. Chỉ đáng tiếc vẫn chưa đợi nàng thưởng thức, thân thể mềm mại nóng bỏng của Tư Hướng Nhan liền đề xuống. Khi bộ ngực của hai người chen lại với nhau, cảm giác thoải mái quá mức để Ông Lẫm Nhiên quên đi chính mình là thân ở nơi nào, chỉ biết truy tìm dục vọng ban đầu của cơ thể, vặn vẹo thấy thân thể ma sát với Tư Hướng Nhan.
"Xem ra tới lúc rồi." Đem bộ dạng ý loạn tình mê của Ông Lẫm Nhiên nhìn tới, Tư Hướng Nhan biết chuẩn bị đã dư. Cô vươn tay vuốt nhẹ tóc dài của Ông Lẫm Nhiên đem sợi tóc bị mồ hôi làm ướt chỉnh lý tốt, vuốt ve gương mặt xinh xảo xinh đẹp của nàng, con ngươi chuyên chú, và hai cánh môi kia. Khi ngón trỏ và ngón giữa bị đối phương mở miệng ngậm lấy, nhìn theo Ông Lẫm Nhiên lấy lòng ɭϊếʍƈ lấy tay của mình, Tư Hướng Nhan chỉ cảm thấy giữa chân phát nóng, thăng lên dục vọng xao động.
"Nhan Nhan...chút nữa dùng hai ngón tay muốn em, làm đau em cũng không sao, em thich bị chị làm đau, thích chị thô bạo với em." Dùng chân tâm cọ sát chân của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên nhẹ thở gấp nhắc ra yêu cầu, cái lưỡi nhỏ giống như ɭϊếʍƈ một vật trân bảo thương yêu ngón tay của Tư Hướng Nhan. Khi ɭϊếʍƈ đến đầu ngón tay, cảm thấy trong đó đã được giũa rất bóng láng, hoàn toàn không mang theo bất kì nguyên tố nào sẽ tổn thương đến mình, trong lòng liền dâng lên từng trận ấm áp.Quả nhiên, Tư Hướng Nhan vẫn là thương mình, lại có thể đem móng tay cắt sạch sẽ như vậy.
"Em vẫn là lần đầu, nên cẩn thận một chút." Nghe được lời của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan từ chối theo bản năng. Cô tham khảo qua tài liệu nữ nhân và nữ nhân làm sao hoan ái, từ đó mà biết, tuy ngón tay của mình rất nhỏ, nhưng đối với thân thể của Ông Lẫm Nhiên chưa được mở rộng vẫn là có gánh nặng nhất định, ở trong lòng, Tư Hướng Nhan không muốn làm đau Ông Lẫm Nhiên.
"Không sao đâu, em chỉ muốn nhớ kĩ cảm giác của Nhan Nhan cho em, đừng thương tiếc em, cứ như vậy muốn em, Nhan Nhan, cầu xin chị." Ông Lẫm Nhiên vừa nói, càng thêm ra sức đi ɭϊếʍƈ ngón tay của Tư Hướng Nhan, thấy nàng nước mắt mông lung nhìn chính mình, đầu lưỡi hồng phấn qua lại xuyên qua khẽ tay của chính mình. Hô hấp của Tư Hướng Nhan thêm nặng, cơ hồ là theo ý thức rút tay của mình ra, đem hai chân của Ông Lẫm Nhiên tách ra.
"Ông Lẫm Nhiên, vô cùng khó chịu thì nói cho chị biết." Dựa vào lý giải đối với Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan bổng nhiên đánh tan ý niệm từ chối đối phương. Cô cúi đầu xuống, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve chân tâm của Ông Lẫm Nhiên, ngón tay vuốt qua hoa hạch sung huyết sưng đỏ của đỉnh núi, lại nhẹ nhàng cọ qua từng tất nếp nhăn, cuối cùng dừng lại ở trước cửa động nhỏ đến cơ hồ khó mà tìm được.
Trong chớp mắt đang sắp tiến vào, Tư Hướng Nhan sản sinh khoảnh khắc ngập ngừng, cũng không phải vì nội tâm của cô không đủ kiên định, mà là hiện trường trước mặt quá đẹp lại quá yếu đuối, để cô không nhẫn tâm đi đánh phá. Cơ thể của Ông Lẫm Nhiên từ đầu đến cuối đều vì minh bảo vệ hoàn toàn tốt, màu sắc ở nơi đó như hồng phấn như đứa trẻ mới sinh, thịt mềm non mềm bị dịch thể làm ướt, giống như tầng ánh sáng bạc, ánh sáng loang lỗ nhấp nháy.
Đúng lúc khi Tư Hướng Nhan còn muốn cẩn thận âu yếm cánh hoa sinh đẹp này một chút nữa, Ông Lẫm Nhiên lại đưa tay nắm lấy tay phải của cô, đem nó lần nữa mang về bên mép động khẩu. "Nhan Nhan, mau vào đi, em thật sự chịu không nổi rồi. Em muốn chị hung hăng muốn em, đừng thương tiết em, trực tiếp đem thân thể của em xuyên thấu thì được rồi, em muốn trở thành người của chị, may chút."
Thanh âm của Ông Lẫm Nhiên lúc này trở nên cực kì non mềm, giống như quả cầu khí bị nước rót đầy tùy lúc đều sẽ sụp đổ. Nghe thấy thỉnh cầu nhiệt tâm, ánh mắt của Tư Hướng Nhan trở nên ôn hòa lên. Cô chống lên thân thể nhìn vào Ông Lẫm Nhiên, dùng tay trái rãnh rỗi vuốt ve gò má của Ông Lẫm Nhiên, đồng thời lúc này, ngón trỏ và ngón giữa gộp lại trước, nếu Ông Lẫm Nhiên nói như vậy, không hề do dự đem thân thể của nàng xỏ xuyên.
"A...Nhan..." Quá mức đau đớn để Ông Lẫm Nhiên không cách tự khống chế cong lên cơ thể la lên, đó là một loại đau giống như cả cơ thể đều bị xé rách, ngay cả gân mạch của đùi cũng phát ra kháng nghị theo. Chỉ là, cho dù đem phần đau này phóng đại một trăm lần, tâm tình Ông Lẫm Nhiên lúc này cũng chỉ có thể dùng hài lòng và vô hãm (không nuối tiếc) để hình dung.
Lớp màng mỏng đó của cơ thể bị xuyên thấu, mà chính mình cuối cùng thành nữ nhân của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên nhịn đau, lại đem Tư Hướng Nhan đè ở trên thân ôm đến càng chặt. Lúc này, bản thân nàng không có động, mà ngón tay của đối phương trong người mình cũng không từng có động tác. Họ đều biết, bây giờ lúc này bất cứ động tác nào đều là dư thừa, chỉ cần giống bây giờ giống bây giờ ôm như vậy thì được rồi.
"Rất đau chứ." Đem sắc mặt trắng bệt của Ông Lẫm Nhiên thu vào nghiêm trọng, sau khi phát hiện ngón tay bên trong nơi đó không có chật chội như vậy, Tư Hướng Nhan nhẹ nhàng động ngón tay trong người nàng một cái, muốn cho Ông Lẫm Nhiên một chút thời gian thích ứng.
"Không sao, có một chút xíu đau mà thôi. Nhan Nhan, chị động xem, đừng đem ngón tay rút ra, hai ngón gộp lại thì được, em muốn bị chị muốn đến hư đi."
Hết chương 51: