Quyển 1 - Chương 112: Được ông chủ mời!
Edit: nhuquynh91
“Quản lí Đỗ, chị tìm em có chuyện gì sao?” Hạ Vũ Tình đang ngồi trong phòng quản lí hỏi.
“Đã chuẩn bị tốt hết cả rồi chứ? Còn bảo bối của em đã tìm được người chăm sóc chưa? Em đi rồi, con gái chắc phải là nhớ em lắm!” Quản lí Đỗ cùng Vũ Tình ngồi tán gẫu việc nhà, trong lời nói tràn ngập sự quan tâm.
Nhắc tới con của mình, trên mặt Vũ Tình lộ ra một tia đau xót! Nhưng biểu hiện đau xót đó chỉ thoáng lóe lên mà thôi, sau đó cô lắc đầu cười.
“Ha ha, chị thấy được rằng em vẫn còn rất lưu luyến phải không?” Quản lí Đỗ nở nụ cười nói.
“Em rất lưu luyến, nhưng em đã quyết định rồi, em phải đi Anh quốc!” Cô muốn sống vì bản thân mình một lần, một lần quyết định vì chính bản thân mình!
Quản lí Đỗ nhìn thấy cô đã quyết tâm như vậy, tâm trạng cũng thả lỏng không ít “Vậy là tốt rồi, đây là một bản hợp đồng, công ty bỏ vốn cho em đi tu nghiệp, đương nhiên cũng muốn em kí kết sẽ cống hiến sức lực cho công ty, thời hạn là năm năm. Trong vòng năm năm này, nếu em vi phạm hợp đồng thì phải bồi thường cho công ty….”
Quản lí Đỗ nói cho Vũ Tình biết các quy tắc, mặc dù yêu cầu có chút hà khắc, nhưng Vũ Tình vẫn có thể chấp nhận được!
Nếu theo quan điểm của công ty, công ty đương nhiên muốn nhân viên của mình đào tạo không thể ra ngoài làm việc được! Nên Vũ Tình không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp kí tên vào hợp đồng!
************************************
Xe của tổng giám đốc Thang tiến vào bãi đỗ xe của ‘Hoa Kì’ rất đúng giờ, sau đó phá lệ từ trong xe bước ra, đi lên đón Kì Kì!
Hai người khoa trương ôm nhau, Kì Kì hưng phấn hét chói tai vì Thang Duy Thạc cầm theo một bó hoa hồng rất to để tặng cô.
Sành điệu, thân thiết, khoa trương, đây là tất cả cảm nhận của mọi người khi thấy bọn họ ở cùng một chỗ!
Từ trưa, Kì Kì đã bắt đầu ở phòng hóa trang không ngừng lặp đi lặp lại việc Thang Duy Thạc sẽ đến đón cô lúc năm giờ!
Cho nên Vũ Tình không muốn biết là một chuyện vô cùng khó khăn đối với cô! Bên ngoài có tiếng kêu mừng, tiếng thét chói tai, không cần ra xem cũng biết là đang trình diễn cái gì!
Hắn muốn đi dự tiệc sao? Như vậy tốt lắm, cô có thể thừa cơ hội này mà đi gặp con!
Nếu không phải nửa năm sau cô mới được gặp con, cô nhất định là sẽ rất nhớ!
Thu dọn xong tất cả mọi thứ, Vũ Tình chờ cho hai người kia rời đi, sau đó cô cũng sẽ đi!
Nhưng hình như Kì Kì đang cố ý khoe khoang trước mặt mọi người nên cô ta cùng Thang Duy Thạc không ngừng hôn nhau!
************************************
Thang Duy Thạc nhìn đồng hồ, có chút mất hứng mở miệng “Như thế nào, không muốn đi mua quần áo sao? Nếu không đi bây giờ thì sẽ không có thời gian đâu!”
Kì kì hướng vào mọi người mà vẫy tay chào tạm biệt, sau đó kéo hắn đi vào thang máy!
Âm thanh huyên náo vừa chấm dứt, cô cũng bắt đầu rời đi!
Nhưng Vũ Tình vừa mới bước ra tới cửa lớn liền đụng vào quản lí Đỗ “Quản lí!” Cô cung kính chào hỏi!
Quản lí Đỗ nhìn thấy cô đang muốn rời đi, lập tức nói “Vũ Tình, hôm nay có tiệc tối, ông chủ của chúng ta muốn em tham gia!”
“Muốn em?” Vũ Tình khó hiểu, ông chủ? Cô không biết nha, hơn nữa cũng chưa từng gặp qua lần nào!
“Đúng vậy, chỉ em!”
“Vì sao chứ? Em chưa từng gặp qua ông chủ, vì sao lại muốn em đi cùng chứ?” đúng là khiến cô thụ sủng nhược kinh, kinh ngạc không thôi mà!
Trời ạ, cô chỉ là một người phụ nữ bình tường, một người mẹ đơn thân, tại sao lại có một sự vinh hạnh lớn như vậy rơi xuống đầu chứ, sẽ chỉ làm cho cô khó tiêu hóa hơn thôi!
“Nhưng ông chủ đã chú ý tới em, em dù sao cũng là nhân viên của công ty ta, cho nên lần này, ông chủ cũng muốn cho em một cơ hội để quảng bá bản thân! Được rồi. lát nữa sẽ có người đem trang phục đến cho em!”
“Nhưng, nhưng em còn có….”
Lời cô chưa nói xong đã ị quản lí Đỗ trực tiếp cắt ngang: “Bất kể có chuyện gì em cũng không được từ chối, nếu không chọc cho ông chủ mất hứng thì không phải chuyện đơn giản đâu!”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của quản lí Đỗ, Vũ Tình đành phải nuốt lời nói của mình vào trong!
Lập tức, trang phục đã được người đem đến!
********************************
Vừa mới chuẩn bị xong, Vũ Tình liền nhìn thấy một cái móc treo quần áo điển hình đi vào phòng hóa trang.
Một người đàn ông mặt rất đẹp, cái cằm ngay ngắn khiến hắn thoạt nhìn rất nghiêm túc. Nhưng nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt lại khiến cho hắn có gì đó rất dịu dàng!
Vũ Tình đương nhiên biết được đây là ông chủ của mình, hai tay nắm lại một cách căng thẳng, nhẹ nhàng gật đầu “Xin chào giám đôc! Cám ơn anh đã chiếu cố tôi!”
Tạ Uy nhẹ nhàng gật đầu, trêu ghẹo nói: “Không cần cảm ơn tôi, vì cô là nhân tài, công ty bỏ ra một số vốn lớn để đào tạo cô, cũng chỉ muốn thu lời lại thôi! Cố lên, rồi cô cũng sẽ có được gấp nhiều lần chi phí đào tạo nha!”
Được người khác coi trọng có cảm giác thật tuyệt, Vũ Tình rất thích cảm giác này nha!
“Được rồi, tiểu thư Hạ Vũ Tình, chúng ta xuất phát thôi!” Tạ Uy di chuyển cánh tay, làm động tác mời Vũ Tình!
Vũ Tình mang theo sự kính trọng, căng thẳng, còn có chút ngượng ngùng khoác tay ông chủ. Trừ bỏ hắn ra, đây là lần đầu tiên cô đứng gần một người đàn ông như vậy!
Cảm giác được tay của cô đang run, Tạ Uy thoáng quay đầu lại, nói nhỏ bên tai cô “Cô có vẻ rất căng thẳng, không có gì mà phải sợ cả! Yên tâm đi, tôi sẽ không gây áp lực gì cho cô cả!”
Nghe được lời nói của hắn, Vũ Tình nở nụ cười “Anh là một ông chủ lớn, không cần anh phải gây áp lực tôi cũng đã căng thẳng không yên rồi!”
“Ha ha, tôi đáng sợ như vậy sao?” Tạ Uy nở nụ cười nói, mà nụ cười của hắn giống như mang theo một loại ma lực, khiến cánh tay đang cứng đờ của Vũ Tình cũng thả lỏng đi rất nhiều!
“Như vậy đúng rồi, hãy coi tôi như là một người bạn, đừng xem tôi là ông chủ gì cả, tôi rất hiền mà!” Tay hắn áp vào lưng cô, cho cô thêm sức mạnh!