Quyển 1 - Chương 120: Kiến thức pháp luật thông dụng

“Thang tiên sinh, tôi sẽ giải thích một chút cho anh biết! Căn cứ điều thứ hai tăm ba mươi sáu bộ luật dân sự, tôi danh cố ý xâm phạm phụ nữ có sử dụng bạo lực, như hϊế͙p͙ bức hoặc là các thủ đoạn khác…” Nũ cảnh sát giải thích một cách rõ ràng, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sự giận dữ.


Mà hiểu biết của cô về pháp luật, không giống như là trình độ của một cảnh sát, mà giống như là một luật sư.
Thang Duy Thạc nghiêm mặt gầm nhẹ. “Tôi là người đàn ông của cô ấy, hiểu chưa?”


“Cho dù cô ấy có là vợ anh, anh đối xử với cô ấy như vậy thì cũng cấu thành tội! phải nói, mặc kẹ cô ấy có là vợ của anh hay không. Với lại, người báo án đã đưa ra bằng chứng cô ấy là người độc thân, chưa kết hôn bao giờ!”


Thang Duy Thạc nghe cô nói như vậy thẹn quá hóa giận. “Kính thưa nữ cảnh sát, hằng năm tôi đóng thuế rất nhiều không phải để cô tùy ý nói xấu tôi. Tôi cũng Hạ Vũ Tình coa quan hệ như thế nào, báo chí, tạp chí, internet đều đã đưa tin, chẳng lẽ các người chưa từng xem qua sao? Đáng ch.ết, cô ấy là người phụ nữ của tôi!” Thang Duy Thạc cuồng vọng nói xong, giọng nói rất cương quyết, hơn nữa thật ‘quang minh lỗi lạc’.


Mà giọng nói không tôn trọng phụ nữ như vậy, thì có ai là phụ nữ có thể chịu đựng được, đừng nói là một cảnh sát nữ. “Thang tiên sinh, tôi nghĩ rằng anh chắc hẳn đã được giáo dục rất cao, nhưng cách nói của anh giống hệt như người không có hiểu biết. Bây giờ tôi có thể nói cho anh biết, anh đã phạm tội với Hạ Vũ Tình!”


Thang Duy Thạc tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, Hạ Vũ Tình ch.ết tiệt, dám tác quái sau lưng hắn?
Một lần lại một lần báo cảnh sát, cô có phải nghiện việc này hay không chứ?


available on google playdownload on app store


“xin hỏi tên đầy đủ của anh là gì, ngày tháng năm sinh, giới tính?” Nữ cảnh sát bắt đầu theo lệ hỏi và ghi lại vào biên bản.
Thang Duy Thạc không đáp lại, mà ngược lại còn đi về phía ghế da ở phía sau, chuẩn bị bắt đầu công việc.


Nữ cảnh sát vô cùng tức giận hỏi lại: “Nói tên đầy đủ, ngày tháng năm sinh của anh, giới tính?”
Thang Duy Thạc vẫn không thèm để ý tới, lúc này hắn đã bắt đầu chú tâm vào đọc công văn.


“Thang tiên sinh, mời anh hợp tác, nếu không không chỉ làm chậm trễ thời gian của chúng tôi, đồng thời cũng làm chậm trễ thời gian quý báu của anh.”
Lần này tới lượt nam cảnh sát lên tiếng, thái độ so với nữ cảnh sát khiêm tốn hơn rất nhiều.


“Đáng ch.ết, các người chẳng lẽ không nhận thức được tôi hay sao? Chẳng lẽ tôi là ai các người lại không biết, tôi là nam hay nữ các người cũng không nhìn ra được?” Hắn châm chọc mở miệng, tuy nhiên lần này không còn hét to nữa.


“Đây là quy tắc của chúng tôi, cho dù có biết anh, nhưng cũng muốn chính anh trả lời!” Nam cảnh sát giải thích.
Thang Duy Thạc lạnh lùng nhìn bọn họ, mà ánh mắt của hắn cộng thêm thái độ uy nghiêm đủ để làm cho người khác run sợ, bất luận ai nhìn thấy đều phải tránh xa vài phần.


Mà hai cảnh sát vừa mới tốt nghiệp này lại càng khó tránh khỏi cảm giác đó.
Nhưng bọn họ tuy rằng đang run sợ trong lòng, nhưng vẫn cố tỏ ra cam đẩm, nhất là nữ cảnh sát, cố lấy lại dũng khí của mình, hỏi hắn một lần nữa.
Thang Duy Thạc mặc kệ bọn họ, trực tiếp cầm điện thoại gọi cho luật sư.


Khoảng 10 phút sau, luật sư liền xuất hiện.
“Thật xin lỗi, bây giờ các anh có chứng cớ gì thì cứ đưa ra? Nếu không đợi đến khi nào có đủ bằng chứng thì lại đến!”
“Anh ta vừa rồi có thừa nhận anh ta và Hạ Vũ Tình có quan hệ.” Nữ cảnh sát bỗng nhiên nói lớn.


“Thật xin lỗi, nếu các anh có vấn đề gì, hoặc Hạ Vũ Tình tiểu thư có vấn đề gì có thể đến pháp viện để khởi tố. Nhưng bây giờ các anh chưa có bằng chứng chính xác, đương sự của tôi có quyền bảo trì im lặng!”


Lời nói của luật sư khiến cho hai cảnh sát á khẩu không trả lời được.
“Được rồi, tổng giám đốc của chúng tôi bề bộn nhiều việc, mới các anh về trước!”
Hai vị cảnh sát bị luật sư tiễn ra tới tận cửa, đang lúc muốn đuổi bọn họ ra khỏi cửa…


“Viên Lỗi, anh vẽ đường cho hươu chạy, anh giống hệt như anh ta, về sau tôi không bao giờ để ý anh nữa, chúng ta xong rồi!” Nũ cảnh sát bỗng hướng về phía luật sư hô lớn, sau đó, không chờ người kia trả lời đã bỏ chạy.
Vị luật sư nhìn thấy bóng lưng chạy ra, bất đắc dĩ nhíu mày.


Thang duy Thạc nheo mắt nhìn luật sư của mình “Vậy là sao, các anh quen biết nhau sao?”
“Cô ấy là bạn gái của tôi!” Viên Lỗi nhún nhún bả vai, bật cười nói.
Việc này thật đúng là khéo, cô vừa mới nhận công tác có vài ngày mà bọn họ giờ đã đụng nhau.


Thang Duy Thạc lau mặt một cách mỏi mệt, sau đó nhìn luật sư của mình “Viên Lỗi, tôi đúng là đã bị người phụ nữ kia tức ch.ết rồi. Chạm một lần liền báo cảnh sát, chạm một lần liền báo cảnh sát!”


Viên Lỗi nghe lời của ông chủ, trên trán xuất hiện vài đường mù đen. Đêm qua đúng là bạn gái của hắn cũng nói, Hạ Vũ Tình đúng là đã bị tổn thương rất lớn.
Haizzzz…nhưng ông chủ cao cao tại thượng của hắn đúng là không hiểu được mình đã làm cái gì?


Thân là người phụ trách pháp luật, xem ra hắn có nghĩa vụ phải giúp ông chủ của mình hiểu một chút về pháp luật mới được.
“Ông chủ, nếu đúng là anh có ép buộc phụ nữ, cũng có thể là phạm tội!”


“Anh sao cũng nói như vậy? cô ấy là người phụ nữ của tôi, hiểu chưa? Cô ấy là mẹ của con gái tôi, chúng tôi đã ở chung với nhau không biết bao nhiêu lần!” ở trước mặt luật sư của mình, hắn bình tĩnh nói.


“Cho dù lúc trước có xảy ra chuyện gì, quan hệ như thế nào, cho dù là vợ chồng, nếu một bên không muốn, bên kia lại ép buộc, cũng có thể sẽ bị định tội.” Hắn cẩn thận giải thích một lần nữa.


Thang duy Thạc bị luật sư nói như vậy có chút đỏ mặt tai hồng, mở miệng tiếp tục vì mình mà biện minh: “Cô ấy, miệng cô ấy không giống với tâm của mình. Cô ấy nhất định chỉ muốn chỉnh tôi, nhất định là như vậy!”


“Ông chủ, dù anh có muốn đối xửa với người phụ nữ của mình như thế nào, cũng không thế nào là liền như thế đó. Khi cảnh sát kiểm tr.a kết quả, tôi có chứng kiến, anh đã thật sự cấu thành…”
“Anh câm miệng, không được nói!” Thang Duy Thạc đã hoàn toàn không khống chế được.






Truyện liên quan