Chương 20: Lẻn vào khuê phòng của Điêu Điêu Tiểu Cửu
Long Tại Thiên lộ ra một cái mỉm cười tự cho là sức quyến rũ hơn người, mắt đẹp bắt đầu phóng điện với Điêu Điêu Tiểu Cửu…
Điêu Điêu Tiểu Cửu không giải thích được bèn nói: “Ngươi chẳng lẻ bị hạt cát bay vào mắt?”
Long Tại Thiên thán khí, thay đổi phương thức, nói: “Ngươi chẳng lẽ không có biện pháp để ta đi vào?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng đầu nói: “Phương pháp sao, cũng không phải không có? Chỉ là…”
Long Tại Thiên nói: “Ngươi muốn điều kiện gì, nói thẳng đi? Dù sao ta hiện tại thành cái dạng này, cũng chỉ có thể tùy ngươi sắp đặt!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu đắc ý dạt dào cười một tiếng: “Nói cũng phải, đem vòng cổ cho chó này tháo ra cho ta!” Nàng đời này cũng không muốn mang vòng cổ lần nữa, quá đáng ghét!
Long Tại Thiên nói: “Tốt, nhưng mà ngươi không cho ta vào, ta sao có thể làm phép đây? Phải biết rằng trên vòng cổ này có kèm theo tình chú, ta mặc dù là chủ nhân nó, nhưng là không thể cách xa như vậy phát công nha!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu vô cùng cao hứng cười, tiến lên mở cửa, Long Tại Thiên trong mắt lướt qua một tia màu sắc kỳ dị không thể nhận ra được!
Điêu Điêu Tiểu Cửu cách một bước ở trước cửa ngừng lại: “Muốn gạt ta mở cửa, hừ! Có thể dễ dàng như vậy sao? Ngươi hôm nay buổi tối liền ở ngoài tỉnh lại đi. Tiểu Cửu ta phải đi về ngủ, không cùng chơi với ngươi!”
Long Tại Thiên trên mặt biến sắc nói: “Ngươi rốt cuộc muốn ta thế nào? Muốn ta quỳ xuống đau khổ khẩn cầu ngươi mới được có phải không đây?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu lỗ mũi hếch lên trời, vẻ mặt đắc ý, chân còn rung lên, “Ngươi phải… quỳ xuống trước, để ta nhìn thấy thành ý.”
Long Tại Thiên hận đến nghiến răng nghiến lợi, giỏi lắm, ngươi thực có can đảm! Ta nếu không đem ngươi chỉnh đến khóc cha khóc mẹ ta liền không phải họ Long! Long Tại Thiên thật sự cúi đầu khom lưng, mặc dù không có quỳ xuống, thái độ cũng là cực kỳ khiêm tốn lễ độ: “Mong Điêu Điêu Tiểu Cửu giơ cao đánh khẽ, đại nhân có đại lượng, để ta vào đi.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu hắc lên một tiếng chưa cười xong. Long Tại Thiên lại lần nữa thẳng lưng ngẩng đầu, ánh mắt cơ hồ có thể nói là ánh mắt dữ tợn, thanh âm đương nhiên cũng hung tợn, nụ cười tựa như đều là giấu đao mang kiếm, “Ngươi không phải muốn ta đây nói sao?!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu là một người cực kỳ thức thời, mặc dù nàng không rõ Long Tại Thiên đột nhiên độc ác là tại sao, nhưng nàng cũng chậm rãi, từng bước từng bước lui về phía sau.
Tay trái Long Tại Thiên vung lên, đương nhiên lại xuất hiện một lá bùa màu vàng, chữ… Không cần nhìn kỹ, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng biết là nhập môn phù của Đại bá, phải biết rằng người trong thiên hạ không mấy người có thể có cái loại… chữ như gà bới thần công kinh thiên động địa quỷ thần này của Đại bá!
Mẹ kiếp, hắn có nhập môn phù, còn muốn chơi Điêu Điêu Tiểu Cửu! Nếu như hắn không muốn lừa Tiểu Cửu, thì sẽ không trúng phong châm của Tam Thiểu lên PP!
Long Tại Thiên đốt lá bùa, rồi từng bước từng bước đi đến, nhưng bước chân rất kỳ quái, Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên nhớ ra, PP của Long Tại Thiên bị thương, cho nên chạy không nhanh, nghĩ đến điểm này, nàng sẽ không cố kỵ chạy như điên…
Long Tại Thiên nhướng mày, cất tiếng gọi: “Còn không dừng lại cho ta!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu đã chạy trốn thật xa, mới dừng lại, nhìn Long Tại Thiên dưới ánh trăng, vừa làm mặt quỷ vừa cười: “Có bản lãnh ngươi đuổi theo ta a, bắt được mặc cho ngươi xử trí, ha ha…”
Điêu Điêu Tiểu Cửu không để ý tới hắn, tiếp tục chạy, hôm nay buổi tối chơi được một cú đậm, nàng muốn đi về ngủ một giấc!
Long Tại Thiên trên mặt có một tia co rúm: “Bắt được mặc cho ta xử trí, hừ… Ngươi liền nằm đó chờ ta từ từ xử trí đi! Tiểu yêu!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu chạy chạy, đột nhiên trên người phát lạnh, thiếu chút nữa té ngã!
……
Đêm đã khuya, trăng rất cao…
Long Tại Thiên đáng thương đi rất chậm…
Mỗi một bước, những… phong châm ch.ết tiệt đáng ghét này sẽ đâm vào càng sâu trên mông hắn.
Nhưng, thắng lợi đang ở phía trước, Tiểu Cửu cư của Điêu Điêu Tiểu Cửu đã ở phía trước.
Nói thật ra, Điêu chưởng môn này thật là quá kém, đặt tên chữ nhất định đều là con số. Toàn gia chín sư huynh muội giống như từ đống rác lấy ra, lão Đại gọi Nhạn đại, lão Nhị liền A Đạt, lão Tam gọi Tam Thiểu, đều là con số hơn nữa chỗ ở bọn họ cũng vậy, lão Đại gọi Nhạn đại cư, lão Nhị gọi A Đạt cư, Điêu Điêu Tiểu Cửu đương nhiên cũng gọi Tiểu Cửu cư.
Tiểu Cửu cư không giống với những người khác, có cấm vận đặc biệt, nói cách khác người bình thường là không được vào, đương nhiên, Long Tại Thiên không phải người bình thường, cho nên… Hắn vào được.
Trong phòng đốt đèn, cô nàng Điêu Bì ở gian ngoài, đương lúc Long Tại Thiên đẩy cửa, Điêu Bì đã tỉnh, “Ai?”
Phải biết rằng thông thường ban đêm căn bản là không được vào, cho nên hơn phân nửa là người của Điêu môn. Điêu Bì cũng không quá nóng vội.
Lúc khuôn mặt tươi cười của Long Tại Thiên xuất hiện trong phòng, Điêu Bì thật sự là bị dọa cho hoảng sợ, nàng mới vừa rồi nghe Điêu Điêu Tiểu Cửu cười nói sự tích vinh quang chỉnh Long Tại Thiên ra sao, không nghĩ tới Long Tại Thiên lại nhanh như vậy đã đến rồi. Cái tên nam nhân này thoạt nhìn hào hoa phong nhã, nhưng cũng rất có khả năng chịu đựng, phải biết rằng phong châm đâm vào thịt rất là đau, từ đại môn đến Tiểu Cửu cư cũng phải đi một đoạn đường không gần đi?
Điêu Bì chỉ là giơ tay lên chỉ vào Long Tại Thiên, sửng sốt sững sờ, Long Tại Thiên đã xuất thủ, chỉ một ngón tay nho nhỏ, Điêu Bì liền vẫn duy trì cái tư thái gặp quỷ kia đứng bất động ở đó.
Điêu Bì hô to cứu mạng, bản thân vô tội tự nhiên lại bị Long Tại Thiên điểm huyệt thành như vậy, Tiểu Cửu tiểu thư, hic…
Ai tới cứu nàng a!
Long Tại Thiên tiếp tục đi về phía trước, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ của Điêu Điêu Tiểu Cửu ra.
Đây là lần đầu tiên hắn vào khuê phòng của Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Đây là một gian phòng toàn bộ vây bằng trúc màu xanh biếc, rất dạt dào sức sống. Trong phòng bày biện đơn giản nhưng cực nhã trí, trên tường treo một con chim trắng, mắt dùng dạ minh châu mà làm, giữa ban đêm mà phát ra những tia sáng trắng yếu ớt.
Một bàn trang điểm nho nhỏ, trên mặt bày một vài thứ đồ tiểu cô nương đáng yêu vẫn hay chơi, một cái giường nho nhỏ, một cô nương nho nhỏ đang ngủ trong cái áo ngủ bằng gấm hồng nhạt.
Trên da tay trắng noãn của Điêu Điêu Tiểu Cửu lộ ra chút ửng đỏ, hơi thở đều đều, đang ngủ say. Nghĩ đến hôm nay trải qua không tệ, trong mộng còn cười đến nheo nheo mắt…
Long Tại Thiên khóe miệng lộ ra một tia cười gian, hắn hiện tại hoàn toàn không có sắc tâm, PP tôn kính của hắn còn đau không chịu nổi đây.
Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo, mà là chưa tới lúc báo!
Thời gian đã đến, tiểu yêu, ngươi liền tiếp chiêu đi!