Chương 83: Đại kết cục (1)
Lưu Quang Cung
"Phù phù, không đau nha!" Điêu Điêu Tiểu Cửu vội vàng an ủi Long Tại Thiên, vừa nói với Tề công chúa, "Lại biến ra một thùng nước lạnh cho hắn tắm rửa đi, nhìn xem hắn đau thế này cơ mà"
Tề công chúa nói: "Ngươi không phải nói muốn trị sắc quỷ sao, ngươi không muốn hắn nhìn lén ta mà?"
Điêu Điêu Tiểu Cửu: "...trước biến ra nước đi, chúng ta đợi lát nữa rồi nói sau."
Tề công chúa nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu đối xử với Long Tại Thiên rõ ràng còn tốt hơn với chính mình, cực kỳ đố kị nói: "Ta muốn nghe ngươi... giải thích trước."
Long Tại Thiên một thân đầy mồ hôi, hoàn toàn hiện hình, nghe nói ẩn thân chú này vạn lần mới thành công vài lần vậy mà lại bị nước ớt bức ra nguyên hình, chảy mồ hôi...
Điêu Điêu Tiểu Cửu: "Ta tin tưởng hắn."
Long Tại Thiên đột nhiên cảm thấy thân nhẹ như chim yến, đau khổ lập tức giảm đi rất nhiều, dường như nghe thấy nhạc tiên, oa chà chà, tiểu yêu nhà hắn nói so với nhà người ta ca hát còn dễ nghe hơn, nàng tin tưởng hắn. Thật sự, trên đời này còn có thứ gì so với lời này đẹp hơn kỳ diệu hơn không?
Tề công chúa hậm hực biến nước ra, tự đùa nghịch ngón tay. Tình nhân như Long Tại Thiên với Điêu Điêu Tiểu Cửu, nàng chưa từng gặp qua.
.....................
Điện Thiên Thính phía Tây Hậu cung Đại Tề Quốc
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu... Bảy người. Nhưng một người là thiếu nữ trúc ốc. Đếm đi đếm lại, còn thiếu Long Tại Thiên. Thời gian càng lúc càng gấp, Hoa Thệ Chi không chờ được, coi như Long Tại Thiên gặp may! Pháp thuật Long Tại Thiên còn kém Long Chi Hưng, cũng không đủ làm hậu hoạn. Ra lệnh một tiếng, năm nghìn tinh binh đồng thời xuất động, vây quanh sáu vị có quyền kế thừa, lập tức có một người thái giám tuyên:
"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Thái tử đã qua đời, nước không thể không có Thái tử, trẫm muốn lập Long Tại Thiên làm Thái tử, ít ngày nữa cùng Công chúa thành hôn. Chúng nhân các ngươi, đồng đều ban thưởng một ly rượu. Chiếu viết"
Một hồi sáu ly rượu đã được sáu tiểu mỹ nhân mang tới. Tất cả Vương gia nhìn nhau, đều hiểu rõ ràng, đây là rượu độc, hôm nay uống cũng ch.ết, không uống cũng ch.ết. Nhưng uống thì ít nhất có thể bảo toàn người nhà. Có ba vị Vương gia nâng chén, quỳ xuống cám ơn Hoàng thượng ban cho, nâng chén...
Long Chi Hưng nhìn gần ngàn tinh binh chung quanh, cảm giác khác thường, những tinh binh này mặc... xiêm y của thị vệ tinh nhuệ đệ nhất đẳng Đại Tề Quốc, phải biết rằng thị vệ tinh nhuệ nhất đẳng này chính là tâm phúc của Hoàng thượng, nhiệm vụ bình thường là giải cứu lúc nguy hiểm, nhưng nơi này có không ít người xiêm y rõ ràng không hợp thân thể, giống tùy tùy tiện tiện bắt được mà mặc. Không đúng. Là ai muốn mượn tay Hoàng thượng trừ khử những... vị Vương gia này, dù sao bản thân Long Chi Hưng cũng có ý này, vừa lúc hắn có thể mượn đao giết người, lập tức không nói không rằng, yên lặng theo dõi diễn biến.
Không lâu sau, ba vị Vương gia uống xong rượu bắt đầu giãy dụa ngã xuống đất, ói máu đen máu xanh máu vàng, mẹ kiếp, nhất định không phun ra máu đỏ!
Thái giám nói với ba vị Vương còn lại: "Hoàng thượng ban cho ngự rượu, các ngươi dám không lĩnh mệnh sao?"
Hai vị vương lùi bước đến phía sau Long Chi Hưng, chỉ hy vọng Long Chi Hưng có thể thay bọn họ bắt đầu trước.
Đáng tiếc Long Chi Hưng cũng ước gì bọn họ ch.ết đi, cười nói: "Hoàng thượng ban cho rượu, thần tử sao dám không uống, chỉ là hai vị Vương là người Hoàng tộc, địa vị lại tôn quý hơn ta nhiều lắm, ta không dám dẫn đầu."
Hai vị vương liếc mắt nhìn nhau, thật tuyệt vọng nha, mẹ kiếp, Long Chi Hưng, ch.ết đến nơi với nhau rồi, còn không giúp chúng ta. Lập tức lấy rượu, một người hai tay run run, cúi đầu, đặt bên môi, nhất định không uống. Một người khác mãnh liệt tiến lên, hất rượu lên trên đầu một tên tinh binh, chỉ thấy thoát ra một làn khói xanh, người nọ té trên mặt đất, một hồi hét, hai tay quơ loạn, trên mặt máu thịt giàn giụa, thương đến tận xương cốt... Chỉ chốc lát sau cũng ch.ết. Không người nào không kinh hãi. Ngoại thương nhanh như vậy đã ch.ết, nếu uống thật đúng là một kiểu ch.ết cực nhanh.
"Phản, phản, bắt bọn họ." Thái giám vội vàng tránh lui. Chỉ thấy năm nghìn binh phía sau giương cung hoành đao, quây quanh đó phải trái hai thước. Hai vị kia cũng không có pháp lực cao cường như hắn, chỉ chốc lát sau đã bị bắn thành hai con nhím. Long Chi Hưng thấy mục đích đã đạt được, quyết định... thoát thân trước rồi nói sau. Đáng tiếc, thoát thân đâu có đơn giản như hắn nghĩ!
......................
Lưu Quang Cung
Long Tại Thiên tắm rửa xong thay đổi một thân đồ mới, một lần nữa đĩnh đạc đứng trước hai vị tiểu mỹ nhân. Nói thật ra, có một vài bộ phận tương đối mềm mại cũng hơi sưng đau, ví như phía dưới, ví như... Hai nha đầu này thật sự là muốn lấy mệnh người mà!
Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên hưng phấn chỉ ra bên ngoài kêu to: "Nhìn xem, vịt nấu chín rồi còn có thể bay trên trời, ta vẫn cho rằng người ta nói những lời này là không có căn cứ"
Tề công chúa vội vàng nói: "Phải đó, nhưng đây không gọi là vịt nấu chín đi, là nửa chín nha, lông còn chưa nhổ hết kìa."
Long Tại Thiên nhìn thử xem, thiếu chút nữa nôn ra! Một con chim nướng nửa chín bay trên trời, không đúng, phải nói là một con phượng hoàng bị lửa thiêu suýt ch.ết, còn đang cố gắng bay hướng bên này, chậm rãi bay... Phượng hoàng? Không phải thức thần bảo bối của Long Chi Hưng sao, sao lại bị nướng thành cái dạng này. Long Tại Thiên phản ứng lại, con phượng hoàng nửa chín đã rơi xuống Lưu Quang Cung, miệng phun ra tiếng Long Chi Hưng:
"Điện Thiên Thính phía tây Hậu cung, vài ngàn người vây hãm tấn công chủ tử, đã ch.ết năm vị Vương gia, chủ mưu là Hoa Thệ Chi. Ngươi mau mang tinh binh đến đây trợ giúp!"
Ba người nhảy dựng lên, mau chóng đi chuẩn bị.
Long Tại Thiên chỉ huy: "Công chúa, ngươi đi gọi viện binh, tiểu yêu, ngươi biến thành ta đi gặp Hoàng đế, xem chuyện gì xảy ra, để hắn phái binh duy trì, ta đi cứu ta ca."
Tề công chúa đưa tay ra một chiêu, hóa thành chim bay đi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu cười mỉa nói: "Ta không thể biến thành công." Pháp lực của nàng, lúc linh lúc không linh, muốn nàng biến thành công, chắc còn phải chờ lâu.
Long Tại Thiên lắc đầu, nhẹ nhàng lôi một sợi tóc của mình ra, đặt trên tay Điêu Điêu Tiểu Cửu, sau đó ấn một cái hôn trên mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu, nói: "Biến!" Đây là... một trong những pháp thuật khêu gợi nhất, Long Tại Thiên ôm Điêu Điêu Tiểu Cửu, thâm tình hôn, nói: "Tiểu yêu, phải cẩn thận."
Điêu Điêu Tiểu Cửu gật gật đầu, nàng đã sớm muốn nhìn xem Tề Hoàng đế là cái dạng gì......................
Long Chi Hưng vốn đối với việc thoát khỏi năm nghìn tinh binh này cũng khá nắm chắc, nhưng ngăn trở hắn không phải người khác mà chính là Hoa Thệ Chi. Pháp lực Hoa Thệ Chi luôn luôn hơn Long Chi Hưng một chút, hơn nữa có năm nghìn tinh binh, lập tức đánh Long Tại Thiên không kịp đánh trả, chỉ có thể chống đỡ. Không bao lâu, hét thảm một tiếng, thiếu nữ trúc ốc cũng ch.ết đầu tiên. Long Tại Thiên hiện thân đúng lúc, rất hữu ích với Long Chi Hưng. Nhưng Hoa Thệ Chi chỉ ở phía sau nhìn hai người dùng pháp lực, có năm nghìn tinh binh ở phía trước không ngừng bắn tên công kích, cùng trường thương các loại... Khiến hai người ba đầu sáu tay chỉ sợ cũng không đủ. Long Tại Thiên chỉ có thể hy vọng kéo dài thêm được một lúc.
...............
Điêu Điêu Tiểu Cửu hóa thân Long Tại Thiên triều kiến Tề Hoàng đế, thủ vệ thái giám chặn lại, không cho nàng đi vào. Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không phải Long Chi Hưng, nàng căn bản không biết Hoàng đế bổn quốc nhân phẩm có bao nhiêu xấu xa, có bao nhiêu đáng sợ. Cho nên, nàng không nổi giận, chỉ ép sát vào người hai thủ vệ thái giám, hai tay kéo một phát... Trong tay liền có thêm hai cọng dây lưng, nhìn kỹ, oa, là dây lưng bọn họ nha! Không có dây lưng tri kỷ bảo vệ. Quần Thái giám liền hoa hoa lệ lệ tụt xuống... Hai cái thái giám vội vàng ngồi xổm xuống kéo quần, che dấu thân thể chẳng có cái gì để cảm thấy thẹn thùng.
Điêu Điêu Tiểu Cửu nghênh ngang đi vào, cười thầm: "Hai người kia cũng chẳng có cái gì có thể lộ ra để cho người ta nhìn, thế mà cũng xấu hổ như vậy, hì hì..."
Nàng chạy trốn như bay, Điêu Điêu Tiểu Cửu thân thủ linh hoạt, hai thủ vệ thái giám ở cửa thứ hai biết rất rõ một chiêu này của nàng, nhưng bị nàng dùng khuôn mặt tuấn tú của Long Tại Thiên lộ ra một tiếng cười yêu mị như thiếu nữ, liền ngây người đi, lại bị rút dây lưng. Điêu Điêu Tiểu Cửu chạy như bay về phía trước, một đám thái giám túm quần điên cuồng đuổi theo phía sau nàng, còn không dám hô to... Điêu Điêu Tiểu Cửu cười như kiểu đã thật lâu không có người cùng nàng chơi đùa điên cuồng như vậy. Thật thú vị. Nàng từ nhỏ mỗi ngày sống cùng một chỗ với những kẻ biến thái nguy hiểm cực kỳ. Ở nhà chỉ ăn cơm thôi cũng nguy hiểm vong mệnh, lá gan Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không phải là lớn thông thường. Gặp phải cường địch, nàng lập tức là có thể linh hoạt giả bộ đáng yêu giả bộ mềm yếu, một khi có cơ hội, nàng lập tức sẽ tạo phản. Một người mạnh gấp trăm lần so với nàng, nàng cũng sẽ trêu cợt không nương tay, Hoàng đế, nàng không sợ a. Điêu Điêu Tiểu Cửu một cước đá văng đại môn tẩm cung của Hoàng đế, phát hiện trong phòng chỉ có hai người, một kẻ là nam nhân quái dị vừa già vừa béo lại xấu xí, chỉ thở khí ra, không hít khí vào, gục ở trên giường đại khái đang đợi ch.ết đi! Còn có một vị thiếu nữ, nửa ngã vào trong lòng lão nam nhân, duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp nho nhã xuất chúng, mặc một thân xiêm y thuần trắng với Điêu Điêu Tiểu Cửu xem ra vừa chói mắt lại biến thái, hóa ra là Hoa Tâm Nhị?! Điêu Điêu Tiểu Cửu xông vào, đám... thái giám đáng ch.ết kia đứng cạnh cửa, Hoàng đế không tỏ vẻ gì, cũng không dám đi vào, cũng không dám rời đi...
Điêu Điêu Tiểu Cửu sửng sốt sững sờ, "Ha ha, cho dù Long Tại Thiên không cần ngươi, ngươi cũng không cần cam chịu thành cái dạng này đi!"
Hoa Tâm Nhị vừa thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu, hơi bối rối, vội vàng tỏ vẻ giận dữ che dấu nói: "Ngươi nói bậy bạ gì đó?! Ta lúc nào thì thích ngươi, ta nào có cam chịu!"
Điêu Điêu Tiểu Cửu hít một hơi, nghĩ ra bộ dáng nàng hiện tại chính là Long Tại Thiên, "Không phải, ngươi không phải thật sự yêu này... Không thể không nói, khẩu vị của ngươi thật đặc biệt nha!"
Hoa Tâm Nhị nũng nịu nói: "Hoàng thượng, người xem, Long Tại Thiên lại dám ở trước mặt ngài liền bôi xấu ta? Ta mặc kệ, ngươi nhất định phải xử trí hắn."
Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức làm ra vẻ mặt Tam Thiểu sư huynh háo sắc nhất nhà nàng, nói: "Ngươi cũng chỉ là nữ nhân, ngươi nghĩ coi, bên ngoài nữ nhân loại nào không có, Hoàng thượng anh minh thần võ, cái dạng mỹ nữ gì chưa từng gặp qua, Hoàng thượng lại hiếm lạ ngươi chắc, có phải không? Vi thần Long Tại Thiên tham kiến Hoàng thượng, chúc Hoàng thượng thiên thu trường mệnh, lưu danh thiên cổ!"
Thanh âm Hoàng đế rất suy yếu, Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa nghe liền phán đoán ra, hắn ít nhất đã hơn 10 năm chưa ăn thịt ngon.
"Tiểu Thiên a, miệng của ngươi so với bất cứ kẻ nào đều ngọt hơn, tới đây, để trẫm nếm thử, hắc hắc..."
Một chàng cười háo sắc cực cực kỳ ghê tởm. Nhìn tấm thân mập thịt của hắn, bộ dáng liêu xiêu trong gió, Điêu Điêu Tiểu Cửu hơi buồn nôn. Nàng từng gặp qua người xấu, cũng chưa từng gặp qua người vừa xấu còn vừa ghê tởm như vậy. Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng hơi đồng tình với Long Tại Thiên, phải thường xuyên đối mặt với người như vậy, thật đáng thương!
"Hoàng thượng, mặc dù ngươi anh minh thần võ, phúc cùng Thiên Tề, nhưng có vài kẻ tiểu nhân muốn làm loạn..."
Điêu Điêu Tiểu Cửu còn chưa nói xong, Hoa Tâm Nhị cắt đứt nàng, sợ nàng nói ra bí mật Hoa Thệ Chi.
"Hoàng thượng, bỏ qua hắn đi, chúng ta tiếp tục..."
Tề Hoàng đế nhìn Hoa Tâm Nhị xinh đẹp u lan, không nói chuyện. Điêu Điêu Tiểu Cửu căn bản không biết Long Chi Hưng bên kia nguy hiểm cỡ nào, mỗi một lần hô hấp, đều cực kỳ nguy hiểm. Một đôi bên cạnh này lại đang chơi thật sự vui vẻ.
"Hoàng thượng, không bằng đuổi nàng đi, chúng ta tiếp tục nha!" Nói xong, run run một cái, ai, hết cách, Hoàng thượng này cũng quá không bình thường, thật không biết là giống ai.
"Tốt!" Tề Hoàng đế nói.
Hoa Tâm Nhị chớp mi, nàng chính là người được xưng là mỹ nữ đệ nhất Đại Tề, vì ca ca nàng mới hy sinh cái tôi, tới nơi này cùng Tề Hoàng đế hồi lâu, phải biết rằng, nếu như chuyện này thuận lợi, buổi tối hôm nay nàng có thể cùng ca ca yêu mến mở tiệc ăn mừng. Đáng tiếc, người Tề Hoàng đế đẩy ra lại là nàng,
"Ngươi đi đi!"
Hoa Tâm Nhị không thể tin được vào tai mắt của chính mình, Tề Hoàng đế lại muốn giữ Long Tại Thiên?! Nói thật ra, đối với Tề Hoàng đế mà nói, mỹ nữ hắn thật sự đã chơi nhiều lắm, như Hoa Tâm Nhị, nếu nàng không phải muội muội vàng ngọc của Hoa Thệ Chi, căn bản là không có lực hấp dẫn gì. Trái lại Long Tại Thiên, hắn vẫn chưa thể thử qua, vẫn còn đáng chờ mong, hắn đương nhiên sẽ không vì Hoa Tâm Nhị mà đuổi Long Tại Thiên đi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đắc ý cười to: "Còn không mau cút đi! Hoàng thượng, thần có chuyện nói với ngươi!"
Hoa Tâm Nhị kinh hãi, trở tay một cái, vốn chỉ là một cái khăn tay nho nhỏ, đột nhiên biến thành trường kiếm giết người, kề tới trước cổ Tề Hoàng đế, lạnh lùng thốt: "Không còn kịp nữa rồi!"
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn ra, trên cổ Tề Hoàng đế tất cả đều là thịt béo mập mạp, phỏng đoán nếu khí lực Hoa Tâm Nhị nhỏ một chút, thì sẽ không dễ dàng cắt đến mạch máu, nhưng sắc mặt Tề Hoàng đế xanh trắng vàng vọt, nghĩ đến dù không bị giết cũng không sống được bao lâu, Điêu Điêu Tiểu Cửu hiện tại chỉ sợ hắn sẽ bị hù ch.ết chứ không sợ hắn sẽ bị chém ch.ết. Một đám thái giám thấy vậy, chạy về phía sau, nấp vào trong, nhưng không một ai dám đến gần Long sàng, chỉ sợ Hoa Tâm Nhị không cẩn thận một cái, tất cả mọi người đều phải chôn cùng!
Điêu Điêu Tiểu Cửu: "Ngươi giết Hoàng thượng, sẽ không sợ bị tru di cửu tộc sao?"
Hoa Tâm Nhị hừ lạnh một tiếng không nói. Việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích.
...............
Long gia huynh đệ đang đau khổ chống đỡ, chỉ nghe thấy một âm thanh lảnh lót, một con chim công lớn bay đến... Đúng là tinh binh thị vệ Tề công chúa dẫn từ trong cung đến, nhưng những... thị vệ này bình thường sống trong nhung lụa, kỷ luật lỏng lẻo, nhất thời cũng chỉ gọi được năm trăm người, kém hơn nhiều so với tinh binh của Vô Vi, bị giết đến mức kêu cha khóc mẹ, chạy tán loạn khắp nơi...
Hoa Thệ Chi biết việc này cũng không thể kéo dài thêm, pháp lực Hoa Tâm Nhị không cao, sợ nàng ở bên kia không khống chế được cục diện, Long Tại Thiên đã tới, Tề công chúa cũng tới, có thể một lưới bắt hết, lập tức chiêu hoán thức thần, bắt đầu tận lực tiến công...
Thân thể Long Chi Hưng bỗng đờ ra, hắn đã bị ba mũi tên nhọn xuyên trúng cánh tay cùng chân, Long Tại Thiên vừa muốn che chở ca ca, vừa phải tự bảo vệ mình, cố gắng hết sức, chỉ chốc lát sau, cũng bị pháp khí của Hoa Thệ Chi gây thương tích, chảy ra một dòng máu nóng...
Nhờ Tề công chúa tiếp nhận đại bộ phận pháp lực công kích của Hoa Thệ Chi, nhất thời mới có thể chống đỡ được, hiện tại cứu binh duy nhất, chỉ có thể trông chờ ngàn binh còn lại từ phía Điêu Điêu Tiểu Cửu. Long Tại Thiên trong lòng thầm sốt ruột, phải biết rằng Tề công chúa mặc dù pháp thuật cao thâm, nhưng sự chịu đựng lại vô cùng kém, chỉ sợ chống đỡ không được một hồi. Nàng chính là rường cột của đất nước, nơi này cho dù là ai ch.ết, nàng cũng không thể ch.ết. Cũng không biết Điêu Điêu Tiểu Cửu hiện tại thế nào, binh của Hoàng thượng, xem ra, có phái tới cũng vô dụng, chẳng lẽ hắn sẽ ch.ết ở... chỗ này? Không cần a, hắn còn muốn cùng tiểu yêu trải qua cả một đời đây! Hắn ch.ết, tiểu yêu nhất định sẽ tái giá, không biết nàng sẽ gả cho Liễu Liễu hay Tam Thiếu! Ai, ngẫm lại hắn còn sống sờ sờ ra đây, lão bà gian phu dám mong hắn ch.ết lắm?!
Phải rồi, Long Tại Thiên đột nhiên nhớ ra một đống thiên sư biến thái ở Điêu môn, triệu hoán bọn họ tới, một nhóm thiên sư lớn như vậy, ước chừng có thể địch được với năm nghìn tinh binh cùng hai người Hoa Thệ Chi đi! Điêu môn một đám hỗn loạn, những... sợi tóc của đám thiên sư đáng ch.ết này hắn đều lấy trộm từ túi hương của Điêu Điêu Tiểu Cửu, phải biết rằng, hắn thời khắc nào cũng đề phòng những... tên biến thái này có tình cảm yêu đương muội muội, miệng kẻ nào cũng cao giọng nói không thích Điêu Điêu Tiểu Cửu, ai biết đâu mà lần chẳng may bọn họ lại vòng quanh dụ dỗ tiểu yêu đây! Lập tức, hắn cũng mặc kệ những... người này đến có thể giúp hắn hay không, bắt đầu triệu hoán...
... Bầu trời chớp lóe, mặt đất rung chuyển... Một đám người như mưa từ trên trời rớt xuống phía dưới... Tam Thiểu sư huynh, Tứ sư huynh, Ngộ Không sư huynh, Liễu Liễu sư huynh, Tiểu Bạt sư huynh thậm chí cả Điêu Bì đều tới hết, còn có một thiếu niên vẻ mặt kỳ quái Long Tại Thiên chưa từng gặp qua, phỏng đoán nhất định là Cúng Thất Tuần sư huynh! Một đám người một khi đã tới đây, mới nhìn thấy mũi tên bay trùng trùng, đều lập tức tự bảo vệ mình, đánh loạn bốn phía khiến trận thức của năm nghìn tinh binh tan tác rối loạn... Cứ như một đám mãnh hổ tiến vào bầy dê, cắn loạn vào con mồi. Hoa Thệ Chi đột nhiên bỏ chạy, biến mất... Một tên tinh binh đang chuẩn bị hung hăng đâm vào lưng Long Chi Hưng, người đang không còn lực đánh trả, đột nhiên hắn bị vật nặng rơi vào đầu, tinh binh chưa kịp ngáp một tiếng liền vội vã đi đầu thai. Hóa ra sát thủ siêu cấp này lại chính là tiểu PP của Cơm Cái Xẻng. Một vị nam nhân mặt dây bầu sợ đến ôm đầu, khóc lóc nỉ non, hắn đang ở trên đường cố gắng trêu chọc thiếu nữ dân gia, sao đột nhiên lại rớt tới đây, oa chà chà, thật là khủng khiếp! Chạy trối ch.ết... Sau đó là bảy đại ni cô tám Đại di... không biết võ công... của Điêu môn. Mỗi người chỉ có thể dùng móng tay bén nhọn làm vũ khí, hối hả ngược xuôi trong đại sảnh, làm việc hăng say náo nhiệt! Trách thì trách Điêu Điêu Tiểu Cửu có sở thích sưu tập tóc người khác. Long Tại Thiên mặt mày choáng váng - rất tốt rất mạnh mẽ. Còn có ai chưa tới, Long Tại Thiên âm thầm cầu khẩn, Đại bá, ngài liền sống trong quan tài của ngươi đi, đừng tới tham gia náo nhiệt, dung nhan anh tuấn người ch.ết của ngươi chắc cũng xấu lắm, nếu ngươi đến, chưa ch.ết cũng bị ngươi tươi sống hù ch.ết.
Trong đại sảnh vốn là cảnh chém giết anh dũng của anh hùng hào kiệt, máu chảy mồ hôi rơi, hiện tại biến thành cái chợ líu ríu, công kích cũng từ loại binh pháp Tôn Tử sâm nghiêm biến thành kỹ xảo tiện đâu chém đó. Nam nhân hừ lạnh cùng nữ nhân thét chói tai hòa hợp làm một, đám thiên sư chẳng những phải nhớ tự bảo vệ mình, còn phải nhớ kỹ bảo vệ... các nữ nhân có quan hệ thân thích loạn xà ngầu này. Một cảnh hỗn loạn... Một cảnh hỗn loạn lớn nhất từ thời Bàn Cổ khai thiên lập địa tới nay... Trừ hỗn loạn ra cũng là hỗn loạn, không thể hình dung ra ai... Cho nên, mọi người tự mình phát huy trí tưởng tượng đi, dù sao cũng là hỗn loạn...
Long Tại Thiên thấy hơi sùng bái Điêu Điêu Tiểu Cửu, nàng có thể triệu hoán quân đoàn thú lớn mạnh như vậy nhưng vẫn không sử dụng, nếu nàng sớm dùng một chút, phỏng đoán, thiên hạ này, Tề Hoàng đế không nói hai lời liền sẽ chắp tay nhường lại. Thật sự là quá mạnh mẽ, nói không chừng, sau hôm nay, bản thân Tề Hoàng đế cũng sẽ bị Điêu Điêu Tiểu Cửu cho gia nhập vào quân đoàn thú nàng triệu hoán. Ha ha... Hả, sao, vị... Nhạn đại thương yêu Điêu Điêu Tiểu Cửu nhất kia... sao chưa tới?!
....................
Tẩm cung Tề Hoàng đế
Điêu Điêu Tiểu Cửu chậm rãi tiến tới Hoa Tâm Nhị, Hoa Tâm Nhị nói: "Ngươi không được lại đây, nếu ngươi lại đây ta sẽ giết hắn!"
Điêu Điêu Tiểu Cửu lắc đầu: "Ta không tin nha, làm sao bây giờ?"
Nàng vẫn còn đi về phía trước, chỉ hy vọng pháp lực Hoa Tâm Nhị này so với chính mình còn thấp kém hơn, bản thân có thể cứu Hoàng đế để điều cứu binh đến cho Long Tại Thiên, nếu không được, Hoàng đế ch.ết? Nàng cũng chẳng sao cả, dù sao nam nhân xấu như vậy, sống cũng chỉ tổ khiến Đại Tề Quốc mất mặt! Nhưng lại có một cái lý do quan trọng hơn. Hoa Tâm Nhị một hồi cùng nàng tranh cướp Long Tại Thiên, một hồi lại phản bội Long Tại Thiên đi dụ dỗ người khác, đương nhiên, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không thể đoán ra Hoa Tâm Nhị này dù dụ dỗ người khác cũng dọa người như vậy. Dù sao nàng khó chịu với Hoa Tâm Nhị là thật. Ánh mắt Hoa Tâm Nhị bắt đầu do dự, ca chỉ sai nàng coi chừng Hoàng đế đừng cho hắn gặp bất cứ kẻ nào, cũng không nói nàng giết Hoàng thượng, nếu như...
Không có thời gian cho nàng suy nghĩ nhiều, một làn gió thơm thổi qua, vài cánh hoa trắng rơi, đại soái ca có một không hai áo trắng bay nhẹ nhàng, như tiên tử giáng trần, đi tới.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thấy thân nhân, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm: "Nhạn đại sư huynh." Thanh âm uyển chuyển ngọt ngào, đâu giống Long Tại Thiên.
Nhạn đại chạm nàng một hồi, mới lộ ra tiếng cười: "Điêu Điêu, ngươi cũng quá nghịch." Ngón tay nhẹ nhàng động một cái, Điêu Điêu Tiểu Cửu liền khôi phục bộ dáng nhỏ nhắn đáng yêu của nàng. Nhạn đại nhẹ nhàng nói với Hoa Tâm Nhị: "Vị cô nương này, Hoàng đế là vua một nước, nếu phát sinh bất trắc, thì vạn dân chịu khổ, một khi thành đại nạn, quay đầu lại cũng đã muộn. Giờ còn không buông tay hạ kiếm, tự xử đi thôi!" Thanh âm Nhạn đại tao nhã, rất dễ nghe. Nhân vật quan trọng, khí chất xuất chúng, khiến quỷ háo sắc Hoàng đế nhìn ngây người. Thật sự là sắc tâm không ch.ết!
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn Nhạn đại rồi lại nhìn Hoa Tâm Nhị, hai người đều mặc một thân áo trắng, nhưng nhân phẩm lại khác nhau một trời một vực. Hoa Tâm Nhị kia thật không nên mặc đồ trắng, trên đời này trừ Nhạn đại ra, thật sự ai cũng không xứng mặc đồ trắng.
Hoa Tâm Nhị cũng ngẩn ngơ, nhưng nàng vẫn không nói chuyện, chỉ là nàng có thể phán đoán ra khí tức pháp lực mạnh mẽ trên người Nhạn đại, nhất thời hơi khiếp đảm. Nhạn đại nhẹ nhàng đưa tay ra, muốn kéo Hoa Tâm Nhị qua, động tác của hắn rất chậm cũng rất vững vàng... Tay tới trước mắt Hoa Tâm Nhị, Hoa Tâm Nhị vung trường kiếm, đâm thẳng qua, Nhạn đại cũng không tránh, để kiếm nàng cắt qua tay áo hắn, sau đó một lật tay, cầm chuôi kiếm, nhẹ nhàng đẩy Hoa Tâm Nhị ra. Một hồi nguy cơ hóa thành vô hình... Hoa Tâm Nhị thấy cánh tay Nhạn đại, ngẩn ngơ, liền kinh ngạc đẩy hắn ra... Cánh tay Nhạn đại có bốn vết bớt nho nhỏ sắp hàng như hoa mai... đây là lần đầu tiên Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn thấy.
Tề Hoàng đế cũng ngây người, chỉ vào Nhạn đại kêu sợ hãi: "Ngươi, ngươi là Liên nhi!"
Nhạn đại hơi biến sắc, sau đó vẻ mặt khiêm tốn nói: "Nhạn mỗ chỉ là một thiên sư bình dân, đúng lúc cứu Hoàng thượng mà thôi, còn như về thân thế, Nhạn mỗ, đã sớm không nghĩ đến nó nữa. Hoàng thượng, ngài bảo trọng, Nhạn mỗ cáo từ."
Nhạn đại đi qua kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu, Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy lẫn lộn, Tề Hoàng đế làm sao biết Nhạn đại sư huynh là nhi tử của hắn, chẳng lẽ là nhờ bốn vết bớt. Bốn vết bớt này, nàng cũng có a!
............
Dê dù mạnh cỡ nào cũng không ăn được hổ báo, tinh binh tuy mạnh cũng đâu thể là đối thủ của thiên sư. Qua một hồi, tất cả tinh binh Vô Vi mà Tiểu Liễu Thái hậu phái tới đều tiêu đời. Tiểu Liễu Thái hậu thông minh bị thông minh hại, cũng may, sau đó nàng rốt cục cũng diệt được Vệ, coi như là vẫn lợi.
Long Tại Thiên rất cảm kích một nhóm thiên ngoại phi tiên này, nếu không có bọn họ, bản thân cùng ca ca chỉ sợ sớm đã ch.ết. Còn có một đám bà tám vốn đều biết nhau, hiện tại vừa thấy đã hết nguy hiểm, lập tức huyên thuyên nói chuyện việc nhà, từ kiến trúc phối màu đến trang sức của hoàng cung, còn cả dụng cụ đến trang phục tinh binh, các nàng đều phải phát biểu cao kiến về mọi thứ.
"Có hoa không quả, lớn mà không lo!"
"Ta thấy cũng không tệ, ngươi xem, nồi nấu khá đẹp mắt khá tinh sảo, nhưng chỉ bẳng cái đầu người, còn mỏng dính, bằng không mang về nấu một nồi cháo gà bự cho mọi người nếm thử."
"Đại tỷ, ngươi nấu ta sẽ không ăn, ngươi mở to hai mắt ra mà nhìn, đó là ống nhổ biết không hả."
"Ách..." Có người đi ra hoà giải, "Hoàng cung lớn như vậy, cũng chỉ có ống nhổ này là được một chút."
Hiểu biết chính xác, một hồi máu tanh! Mọi người đều có lòng thích tìm hiểu khám phá. Thèm vào, Hoàng thượng thì có gì hay chứ.
... Long Tại Thiên ôm quyền cảm ơn với chúng nhân Điêu môn, chào hỏi từng người một, chợt được phía sau truyền đến một chàng cười vang... Long Tại Thiên vừa quay đầu lại, chỉ thấy Cơm Cái Xẻng cầm một mũi tên hung hăng cắm vào ngực Long Chi Hưng! Ánh mắt nàng dại ra, hiển nhiên đã trúng thuật dời hồn của người khác. Long Tại Thiên một chưởng đẩy Cơm Cái Xẻng ra, lập tức ôm lấy ca ca, tỉ mỉ xem xét vết thương, may mắn, may mắn, đại khái sẽ không ch.ết. Long Tại Thiên thay ca ca xử lý vết thương, ôm hắn, đoàn người bắt đầu hùng hùng hổ hổ tiến tới hoàng cung! Hic chảy mồ hôi... Long Tại Thiên muốn dẫn đoàn người này tới tẩm cung của Tề Hoàng đế, nhưng những... kẻ đáng ch.ết này đi một bước bay ba bước, tả đột hữu xung, chạy nhảy tán loạn, thật không có trật tự. Hả, sao chúng ta lại đi tới đây, đầu óc Long Tại Thiên bị bấn loạn đột nhiên tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn lên, thiếu chút nữa bị dọa cho gục xuống, hóa ra Tam Thiểu đang tươi cười rạng rỡ nắm tay nhỏ bé của Lê Nho Nhỏ dẫn đường ở phía trước. Nguy hiểm thật, để bọn họ dẫn đường, không biết chừng nào mới đến nơi! Long Tại Thiên vọt tới phía trước, vội vàng đoạt lại quyền dẫn đường!