Chương 109: Lưỡng huynh đệ vs lưỡng huynh đệ


- Đại ca!


Tiểu Hắc hoá thành một đạo hắc quang cực tốc phóng tới, cặp ưng nhãn loé lên chút kích động. Nó đã cảm giác được cự ly của Tần Vũ ở rất gần nó, không lâu nữa hai huynh đệ bọn họ một người một ưng sẽ có thể tương ngộ với nhau. Rốt cuộc thì hai huynh đệ bọn họ cũng đã chia tay rất lâu rồi.


Lúc còn ở Tiềm Long đại lục, Tần Vũ và Tiểu Hắc chưa từng chia ly quá lâu như thế, lúc này sắp được tương ngộ, đương nhiên là vô cùng kích động.
- Không ổn, có người.


Linh thức của Tiểu Hắc trong chốc lát đã phát hiện hai tu yêu giả đang cực tốc phóng lại. Chỉ cần dựa vào cảm ứng của linh thức, Tiểu Hắc liền xác định hai tu yêu giả này là cao thủ tuyệt đối. Tiểu Hắc không giống như Tần Vũ có Lưu Tinh Lệ bảo vệ, linh thức của nó tịnh không kể là lợi hại, bọn tr.a Phách này lại là Nguyên Anh trung kỳ, Tiểu Hắc tự nhiên không bằng bọn chúng.


Trong sát na, hai nhân ảnh xuất hiện trước mặt Tiểu Hắc, chính là hai phó động chủ Xích Huyết động phủ tr.a Qua và tr.a Phách.
- Hắc! Quả nhiên là một phi cầm, phi cầm chạy xuống đáy biển, rõ ràng là tìm ch.ết mà.


tr.a Qua giọng nói âm dương quái khí, trong mắt lúc đó thiểm xuất ra tia quang mang âm lãnh, đồng thời huyết hồng sắc trường bào trên người cũng thiểm phát ra khi tức âm lãnh.
tr.a Phách mắt nhìn Tiểu Hắc, trực tiếp chộp một trảo về phía Tiểu Hắc.


available on google playdownload on app store


Tiểu Hắc trừng mắt nhìn hai tu yêu giả, đột nhiên đôi cánh quạt một cái, bởi vì tốc độ cực nhanh, giống như một đạo hắc sắc tàn ảnh quạt lên tay tr.a Phách. Tay của tr.a Phách lại bị một quạt đánh thương, máu tươi từ trên cánh tay phún xuất ra ngoài.
- Ngươi lại dám đánh ta bị thương!


Quang mang trong mắt tr.a Phách đột nhiên sáng rực, hiển nhiên cực nộ.
Một phi cầm Kim Đan hậu kỳ, trong mắt tr.a Phách căn bản với tay là tóm được, dẫu sao đối với hai người bọn chúng căn bản không cần cùng ra tay.


- Há há... Nhị ca! không ngờ huynh lại bị thương, hơn nữa lại bị một phi cầm chưa đạt đến Nguyên Anh cảnh giới đánh thương. Thật là quá buồn cười đi!
tr.a Qua đứng một bên hạnh tai lạc hoạ (vui mừng khi thấy người khác bị tai hoạ) ôm bụng há há cười lớn.
tr.a Phách tự nhiên hiểu rõ tr.a Qua đang cố ý.


- Phi cầm bé nhỏ, không ngờ lại làm ta bị thương, vậy chớ trách ta sẽ tâm ngoan thủ lạt!


Sau khi thanh âm lãnh lẽo vừa rời khỏi miệng, toàn thân tr.a Phách hoá thành tàn ảnh trực tiếp công kích về phía Tiểu Hắc. Gã tr.a Phách này rốt cuộc vẫn là Nguyên Anh trung kỳ cao thủ, thậm chí không cần biến đổi về bản thể, tốc độ so với Tang Mặc lúc biến thành bản thể vẫn nhanh hơn nhiều.


Sao mà thế được! Tiểu Hắc lúc này đã không giống như Tiểu Hắc nửa năm trước nữa.


Do thôn phệ rất nhiều yêu thú, lúc này Tiểu hắc đã từ Kim Đan trung kỳ đột phá lên Kim Đan hậu kỳ. Lại thêm Cấm Thuật cải tạo, tốc độ của Tiểu Hắc so với nửa năm trước không chỉ dừng lại ở nhanh hơn gấp bội. Hiện tại kể cả Tần Vũ cũng đã kém xa Tiểu Hắc.
Một đạo thiểm động cực tốc.


- Tốc độ nhanh quá, gã phi cầm dưới hải để (đáy biển) này làm sao có thể đạt đến tốc độ nhanh như vậy?
tr.a Qua đứng bên ngoài quan chiến không kìm được liền chấn kinh, trong chốc lát hắn phát hiện ra tốc độ của Tiểu Hắc thậm chí còn nhanh hơn của tr.a Phách.


Lập tức giao thủ cực tốc, trong chớp mắt tr.a Phách và Tiểu Hắc đã phân khai.
tr.a Phách lạnh lùng nhìn Tiểu Hắc:


- Chả trách một tên phi cầm Kim Đan hậu kỳ lại dám hoành hành dưới đáy biển, nguyên lai là có chút bản lĩnh đặc thù. Tốc độ quả nhiên là nhanh, so với ngươi thì không thể kiếm được tu yêu giả cùng đẳng cấp nào có tốc độ tương đương.


Trong khi đang nói, không ngờ tiên huyết trên tay trái tr.a Phách vẫn chảy tí tách.
- Ta đang có việc quan trọng, đừng có cản đường.


Linh thức Tiểu Hắc băng lãnh truyền âm tới. Nó cũng đã phát hiện đối thủ có thực lực cường đại, hơn nữa đối thủ lại chưa hề triển khai bản thể. Do vậy Tiểu Hắc cũng không muốn cường hành công kích.
- Oa, nhị ca! Không ngờ huynh lại bị một phi cầm Kim Đan hậu kỳ đả thương a.


Nhãn tình tr.a Qua loé lên, đổ dầu vào lửa nói:
- Đã không đánh được người, lại bị người khác đánh, mặt khác nếu huynh bị gã phi cầm này giết ch.ết thì không hay chút nào. Nếu không... tam đệ ta đến giúp huynh nhé?
Sắc mặt tr.a Phách lãnh hàn, giận giữ quát:


- Không cần, ngươi đứng một bên mà nhìn đi.
- Ái chà! Xem nhị ca của ta biểu diễn nào!
tr.a Qua đứng một bên theo dõi, cũng không nói thêm gì nữa. Hắn cũng biết lúc nào phải dừng. Nói cho cùng một khi nhị ca hắn phát cuồng, thì đó sẽ là một việc vô cùng khủng bố.


Song thủ tr.a Phách duỗi ra, trên tay đột nhiên xuất hiện hai thanh chuỷ thủ, trên mũi đao của hai thanh chuỷ thủ này đều có thanh quang, hiển nhiên là có kịch độc.
- Ta ghét nhất là kẻ khác phóng túng ngạo mạn với ta, đặc biệt là những kẻ không có thực lực mà cũng lên mặt.


tr.a Phách nói giọng lạnh lẽo. Tuy vậy Tiểu Hắc căn bản không nói lời nào, cặp ưng nhãn trừng trừng nhìn phảng phất như muốn xuyên thấu tâm linh của tr.a Phách.
tr.a Phách bị Tiểu Hắc nhìn chòng chọc thật vô cùng khó chịu
- Hầm!!!


Một tiếng hống đê trầm từ miệng tr.a Phách phát ra. tr.a Qua đứng cạnh liền biến sắc. Trong lòng tự nhủ:
- ch.ết tiệt, nhị ca phát cuồng thật rồi, gã phi cầm này thật sự đáng để cho nhị ca phát cuồng sao?
tr.a Qua lập tức lùi ra xa vài mét.


Mỗi tay nắm một thanh chuỷ thủ, tốc độ toàn thân tr.a Phách đạt đến cực hạn, hoá thành một đạo lưu quang công kích về phía Tiểu Hắc.


Tiểu Hắc song nhãn loé sáng, trong chớp mắt phát xuất ra hai đạo thiểm điện huyết hồng sắc. Đúng là huyết hồng sắc, xem ra có cảm giác như một đạo huyết hồng sắc hoả diễm biến thành thiểm điện bắt đầu bổ xuống. Đó cũng là biến hoá phát sinh sau khi Tiểu Hắc thi triển Cấm Thuật.


Tốc độ của tr.a Phách tuy nhanh, cũng không đuổi kịp tốc độ của thiểm điện, trong nháy mắt bị đánh trúng người. Thực sự không thể kìm được toàn thân tê dại. Đồng thời tr.a Phát hiện một cổ lực lượng quỷ dị xuất hiện, phảng phất như có năng lực thôn phệ hủ thực. (tạm dịch: ăn tươi nuốt sống).


- Cái quái gì vậy?


tr.a Phách kinh hãi, lập tức năng lượng trong thể nội bị kích động phát tán ra, cái thứ năng lượng hủ thực quỷ dị này thực sự rất mạnh, trong sát na liền lưu lại trên người tr.a Phách một vết thương, may mắn tr.a Phách đã nhanh chóng dùng Yêu Nguyên lực trong nội thể phá năng lượng của Tiểu Hắc.


Không dám coi thường như trước, toàn thân tr.a Phách huy động Yêu Nguyên lực hộ thể, lúc này đang chuẩn bị nghênh tiếp đợt công kích của Tiểu Hắc.


Tiểu Hắc hai cánh vỗ mạnh. Từng đạo huyết hồng sắc thiểm điện bổ ra, đều có thể so sánh với đạo thiểm điện ban đầu. Bản thân thiểm điện có thuộc tính công kích lực bất biến của lôi điện, đồng thời còn có hiệu quả hủ thực thôn phệ, vài chục đạo thiểm điện bổ tới, cũng khiến cho tr.a Phách tay chân luống cuống.


- À-uồm!!!
tr.a Phách há to miệng rống lên, sau đó miệng của tr.a Phách bắt đầu to ra, biến thành miệng của một con mãng xà cự đại. Còn thân thể tr.a Phách thì biến thành thân thể uốn éo hãi nhân một con Huyết Hồng Sắc Mãng cự đại.


Xích Huyết Thuỷ Mãng, dài gần trăm mét, thân thể thì to gấp đôi một cái thùng nước.


Cái đuôi rắn quăng đi, toàn thân thể trăm mét liền chuyển động, trong chốc lát trong phạm vị trăm mét tất cả mọi thứ đều bị bao trùm bởi lực công kích của Xích Huyết Thuỷ Mãng. Tốc độ của Xích Huyết Thuỷ Mãng nhanh đến đáng sợ, sau trăm lần biến đổi hoàn toàn trở thành hồng sắc tàn ảnh.
- Bồng!


Mặc dù Tiểu Hắc có tốc độ kinh nhân, nhưng sau khi Nguyên Anh trung kỳ tr.a Phách này hoá thành bản thể, thì tốc độ của hắn càng thêm khủng bố. Chỉ thấy một đạo hồng sắc tàn ảnh loé sáng, sau đó Tiểu Hắc bị kéo ra.
Tiểu Hắc trong phút chốc liền bị đuôi mãng xà quấn chặt lấy người kéo ra.


- Ta thích nhất là thôn phệ yêu thú có thực lực!
Linh thức truyền âm của tr.a Phách vang lên trong đầu Tiểu Hắc. Chỉ thấy tr.a Phách hoá thành Xích Huyết Thuỷ Mãng cự đại há to cái mồm hãi nhân giống như một đạo lưu quang cực tốc phóng về Tiểu Hắc.


Cặp ưng nhãn của Tiểu Hắc có thể nhìn được, mặc dù tốc độ của Xích Huyết Thuỷ Mãng rất nhanh, nhưng Tiểu Hắc vẫn có thể thấy rõ nhất cử nhất động của Xích Huyết Thuỷ Mãng, thậm chí còn nhìn rõ cả đầu lưỡi của Huyết Thuỷ Mãng đang phóng tới.
- U...


Từ trên đỉnh đầu Tiểu Hắc loé sáng ánh quang hoa, một tiếng ưng minh lạnh lẽo vang lên, sóng âm khiến cho cả một vùng dưới đáy biển không ngừng chấn động kịch liệt, đồng thời không ngừng truyền âm đi bốn phương tám hướng, hình thành làn sóng ngầm cường liệt cuồn cuộn, trong lúc đó quang hoa mặt trăng từ phía chân trời trực tiếp đáp thẳng vào đại hải.


- Làm sao có chuyện đó được?
tr.a Phách run lên.


Chỉ thấy quang hoa của mặt trăng hoàn toàn chiếu lên người Tiểu Hắc, bao phủ toàn thân Tiểu Hắc. Tiểu Hắc bị nguyệt lượng quang hoa hoàn toàn bao phủ phát ra một khí thế khủng bố. Trong lòng tr.a Phách cũng trở nên chấn kinh. Hắn cảm giác được rõ ràng cái khí tức khủng bố đó.
o0o


- Không ổn! Tiểu Hắc thi triển tuyệt chiêu này, chẳng lẽ đang gặp nguy hiểm gì?
Tần Vũ nghe tiếng ưng minh thê lương liền biết ngay là không ổn. Lần trước Tiểu Hắc cũng đã dùng chiêu này để đối phó với Hạng Ương, Tần Vũ lập tức gia tăng tốc độ.
Làm sao...


Tốc độ của Tần Vũ cũng đã sớm đạt đến cực hạn, thậm chí lúc đó có liều mạng đi chăng nữa, bất quá cũng chỉ gia tăng tốc độ thêm được chút ít thôi.
o0o


tr.a Phách cảm thấy bất diệu, trong chốc lát mạnh mẽ quăng mãng thân lại. Mãng thân đã phóng trúng thân thể Tiểu Hắc, tuy vậy lúc này toàn thân Tiểu Hắc dường như được bao phủ một lớp màng khí, trừu kích của mãng thân tr.a Phách hoàn toàn bị gạt bay đi.


Tiểu Hắc triển khai hai cánh, nhẹ nhàng như chiếc lá. Quang hoa lập tức tụ tập bên cạnh hai cánh, sau đó hoá thành hai đạo quang hoa nhạt màu hình bán nguyệt xạ thẳng về phía tr.a Phách. Căn bản không cho tr.a Phách né tránh, hai đạo quang hoa hình bán nguyệt này cực tốc xạ kích lên nguời tr.a Phách.
- Xuy!


Mãng lân bị hủ thực cường liệt, tr.a Phách rống lên đau đớn, đồng thời mệt mỏi huy động từng đạo Yêu Nguyên lực chảy cuồn cuộn thông suốt toàn thân, gần một khắc sau hai đạo quang hoa hình bán nguyệt đã biến mất.


Bản thể của tr.a Phác, Xích Huyết Thuỷ Mãng dài trăm mét, trong đó chia làm hai đoạn, mỗi đoạn đều chia thành từng khúc dài hai, ba mét, mãng lân trên hai đoạn này hầu hết đã bị ăn mòn. Bì nhục đã lộ ra ngoài, bất quá mới chỉ bị thương bì nhục thôi.
- À-uồm...


tr.a Phách phát ra tiếng rống điên cuồng, sau đó toàn thân Xích Huyết Thuỷ Mãng hoà thành một đạo hồng sắc xà diên không ngừng thiểm điện phóng về phía Tiểu Hắc, Tiểu Hắc cũng hoá thành một đạo hắc quang liên tục tránh né. Một ưng một xà kịch liệt kích đấu.


- Không ổn, Yêu Nguyên lực của con mãng xà này thực mạnh đến khủng bố.


Tiểu Hắc có cảm giác bất diệu. Yêu Nguyên lực của Nguyên Anh trung kỳ so với nó đã mạnh hơn gấp bội, hơn nữa Xích Huyết Thuỷ Mãng cũng là loại mãng xà cực kỳ khủng bố, trong chốc lát Xích Huyết Thuỷ Mãng đã có vết thương xuất hiện trên mãng lân, chỉ là ở chỗ mãng lân vô cùng yêu nhược thôi.


Rắn vẫn thường lột da, Xích Huyết Thuỷ Mãng đạt đến Nguyên Anh trung kỳ muốn tái sinh mãng lân cũng không phải chuyện khó. Chỉ là phòng ngự không được mạnh như trước thôi.
- Đi ch.ết đi!


Thanh âm của tr.a Phách hốt nhiên vang lên trong não hải của Tiểu Hắc. Một đạo thanh sắc quang hoa từ trong miệng Xích Huyết Thuỷ Mãng xạ thẳng về phía Tiểu Hắc. Tiểu Hắc với kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã sớm cẩn thận chú ý, linh thức quét qua đạo thanh sắc quang hoa kia đã biết đây là một đạo phi kiếm thanh mảnh.


Tiểu Hắc cũng há to mồm, một đạo phích lịch bắn ra.
- Bồng!


Phích lịch va chạm với thanh sắc quang hoa, Tiểu Hắc liền thống khổ kêu lên một tiếng. Tiên huyết từ yết hầu phún xuất ra. Phích lịch này chính là thượng phẩm linh khí Tiêm Truỳ (cái dùi nhọn) mà Tiểu Hắc đã luyện chế thành, mặc dù vũ khí của tr.a Phách cũng là thượng phẩm linh khí, nhưng Yêu Nguyên lực của tr.a Phách so với Tiểu Hắc thì mạnh hơn gấp bội.


Dĩ cường đối cường, Tiểu Hắc đã bị trọng thương.
- Ha, thượng phẩm linh khí!
tr.a Phách trở nên hưng phấn.
Tiểu Hắc lại chấn động hai cánh, hoá thành một đạo hắc quang bạc bạc, xé toạc thuỷ lưu cực tốc phóng đi.
- Ngươi muốn chạy ư!


Thân thể Xích Huyết Thuỷ Mãng cự đại của tr.a Phách giống như một đạo hồng sắc thiểm điện xuyên đi trong nước, cặp ưng và xích huyết thuỷ mãng này, một đuổi một chạy trong chốc lát đã biến mất không còn dấu vết. Nhưng lúc đó Tiểu Hắc lại chạy về... phía nam!


Tiểu Hắc biết rõ thực lực của Tần Vũ. Bản thân vừa đạt đến Kim Đan hậu kỳ, sau khi thi triển Cấm Thuật cũng địch không lại tr.a Phách, Tần Vũ đến chỉ có ch.ết chung. Do vậy bản thân Tiểu Hắc không thể chạy về phía Tần Vũ.
Một đạo lưu quang đuổi tới, sau đó dừng lại. Chính là tr.a Qua.


tr.a Qua nhìn về phía tr.a Phách vừa biến mất, hừ lạnh một tiêến trong tâm cảm thấy vô cùng bất lực, tốc độ của hắn so với tr.a Phách chậm hơn rất nhiều, hắn bất quá chỉ có thể đuổi được vài chục dặm, trong phạm vi linh thức của hắn đã không còn tung tích của tr.a Phách và Tiểu Hắc.
o0o


- Tiểu Hắc, đệ ngàn vạn lần chớ xảy ra chuyện gì nhé!
Trong lòng Tần Vũ vô cùng khẩn trương, cực tốc phóng về phía Tiểu Hắc, phá sóng xẻ nước tiến lên phía trước, tốc độ đạt đến cực trí. Hơn một khắc sau, Tần Vũ cảm thấy một cổ khí tức hỗn loạn, lập tức dừng lại.


Thấy có huyết tích trôi nổi trong nước, Tần Vũ có thể cảm ứng rõ ràng khí tức của Tiểu Hắc.
Nơi đây chính là chiến trường vừa xảy ra đại chiến giữa Tiểu Hắc và tr.a Phách, huyết tích ở đây là của Tiểu Hắc và cũng của tr.a Phách.


- Tiểu Hắc vừa chiến đấu ở đây, hơn nữa còn bị trọng thương.
Tần Vũ trong nháy mắt đưa ra phán đoán, cảm ứng được lúc này Tiểu Hắc đang phi tốc di động về phía nam, hiển nhiên lúc này Tiểu Hắc đang bị kẻ khác truy đuổi, hơn nữa vì không muốn liên luỵ đến hắn, nên đã chạy về phía nam.


- Há há, không ngờ nhị ca hắn đi truy đuổi hắc ưng, ta quay trở lại vận khí lại khá hơn. Tu tiên giả thân ái, ta đã tìm ngươi rất lâu rất lâu rồi.
Cùng với tiếng cười lớn, một nam tử rất gầy gò khoác hồng bào xuất hiện cách Tần Vũ không xa, trong mắt nam tử này thiểm xuất ra từng tia quang mang sí nhiệt.


Tần Vũ biến sắc, vừa rồi bởi phát hiện ra huyết tích của Tiểu Hắc, Tần Vũ nhất thời trong lòng run lên lo lắng cho Tiểu Hắc, nên cũng không chú ý xung quanh, không thể ngờ được vào lúc này, tr.a Qua không truy đuổi kịp nhị ca của hắn đã thất vọng quay về, liền phát hiện ra Tần Vũ.


tr.a Qua phát hiện trên người Tần Vũ không có yêu khí, lại thêm thông báo của Thanh Nhãn ngư tộc, gã tu tiên giả lại xuất hiện ở nơi này, hai việc kết hợp tự nhiên đưa ra phán đoán.
- Nguyên Anh tiền kỳ, hơn nữa yêu khí còn mạnh hơn của Tang Mặc.
Tần Vũ chớp mắt đưa ra phán đoán.


- Ta bất quá chỉ là Tinh Vân trung kỳ, hiện tại ngay cả Tang Mặc cũng không đối phó được, gã trước mặt tựa như không dưới Tang Mặc.
Trong lòng Tần Vũ đã có quyết định.
- Ngươi là ai?
Tần Vũ lạnh lùng hỏi.
- Ta là...
tr.a Qua ngạo nghễ nói, nhưng hắn vừa nói
"ta là"


, Tần Vũ liền lập tức chân đạp phi kiếm, thi triển nhân khí hợp nhất chạy về phía tây, gần một sát na đã chạy đến ngoài nghìn mét.
tr.a Qua đại nộ:
- Lại dám đùa bỡn ta!


tr.a Qua lập tức chân đạp phi kiếm đuổi theo. Loài Xích Huyết Thuỷ Mãng thiên phú dị bẩm so với Bát Trảo Chương Ngư còn lợi hại hơn nhiều. Loài Bát Trảo Ngư mới còn có một tộc, còn Xích Huyết Mãng vô cùng khó gặp chỉ có vài con thôi.
- Nhanh quá!


Tần Vũ chấn kinh phát hiện tr.a Qua bụng đạp phi kiếm đuổi phía sau không ngờ lại không bị mình bỏ rơi. Truy đuổi một lúc, tr.a Qua phát hiện không thể thu hẹp khoảng cách liền gầm lên một tiếng, hoá thành một Xích Huyết Thuỷ Mãng dài bảy tám mươi mét cực tốc truy đuổi.


Tốc độ của loài thuỷ mãng ở đại hải đơn giản là nhanh đến đáng sợ, cự ly của Xích Huyết Thuỷ Mãng và Tần Vũ đã nhanh chóng bị rút ngắn.






Truyện liên quan