Chương 44: Lời hứa
– Ôi Má Ơi! – Nó quay lại nhìn Yun
Yun đã tỉnh dậy, nằm trên giường nhìn nó. Nó bị giật mình bởi giọng nói trầm của Yun, nó còn tưởng có người thứ 3 trong căn phòng này nữa chứ =)))
– em không cần giật mình thế đâu – Yun nói
– Định hù ch.ết tôi đấy à! – Nó nói
– Tôi nên nói câu đó mới đúng, nửa đêm khuya em xả tóc dài như vậy vào phòng người khác làm gì thế?
– Không giết anh đâu mà sợ! – Nó đặt hủ thuốc xuống
– Chậc! Sao biết được! – Yun nhún vai
– ANH! – Nó trừng mắt
– Tóc em đã màu bạch kim rồi, giữa đêm khuya đừng trợn mắt tím của em lên nữa!
– Đúng là đồ ngang ngược!
Nó bước tới ngồi trên giường Yun, tay chạm vào mặt, thân nhiệt vẫn chưa hạ xuống chút nào. Nó nhíu mày rồi nhìn túi chườm đá, đá cũng gần tan hết rồi. Nó cầm lấy túi chườm đá, đứng lên:
– Em đi đâu vậy?
– Anh đuổi tôi mà! Giờ còn hỏi, chưa già mà lẫn!
Nó nói rồi bước ra ngoài để lại cho Yun cả ngàn câu hỏi trong đầu:v! ” Rốt cuộc con nhóc đó tính làm gì vậy? ”, Yun suy nghĩ rồi nhìn lên đồng hồ, đã hơn một giờ sáng rồi
– Haizzzzz…! Vẫn còn đống tài liệu chưa nhập, rắc rối quá~~~! – Yun tự nói một mình:v
Nó cầm túi chườm đá đi xuống nhà bếp, đi tới phòng khách cảnh tưởng ch.ết người xuất hiện:v! Ngọc thì nằm trên sofa bấm điện thoại, TA và Kai thì ngồi đánh bài ==’, Ken và Cen thì đang đùn đẩy nhau ra khỏi cửa!
– E hèmmm! – Nó hắng giọng
5 người đó quay lại nhìn nó, nó nhìn chằm chằm vào họ rồi quay lại nhìn lên bàn, cái đống dĩa lúc ăn mỳ ban nãy vẫn không dọn! Nó nhìn rồi mặt vẫn rất ư là bình thảnnnn
– Mọi người còn làm gì ở đây vậy? – Nó hỏi
– À~~~~! Thật ra thì Ken đuổi Cen ra đường ngủ nhưng Cen không chịu nên giờ 2 người họ đang đùn đẩy nhau! – Kai nhìn nó nói
– Vậy còn 3 người? – Nó hỏi
– Tao với Kai thì do Ngọc không có phòng nên đòi lấy phòng Kai, Kai phải ngủ chung với Cen mà Cen thì bị đuổi ra ngoài nên phải ở lại đợi coi có đuổi được không? – TA giải thích
– À~~~! Thì ra là vậy …. Mà nhà tao mở thành sòng bài lúc nào vậy? – Nó mỉm cười
Chưa đầy 1 phút 30 giây cái sòng bài bị dẹp sạch:v, nó quay sang Ngọc rồi bước tới đứng bên cạnh, Ngọc nhìn lên:
– Yohoooo~~ chưa ngủ hả? – Ngọc cười tươi
– * bụp * – Túi đá rớt thẳng mặt
– Lạnh lạnh lạnh – Ngọc cầm túi đá lên
– nếu mày không muốn bị tao đá đít ra đường vào lúc gần 2 giờ sáng thì đi dọn cái đống trên bàn đi – Nó nói
– Why me? – Ngọc la làng
– cả 2 tên này nữa! – Nó chỉ TA và Kai
– Mai dọn cũng được mà~~~! – Ngọc nài nỉ
– Vậy thì nếu mày đói thì mai ăn cũng được mà~~~! – Nó móc Ngọc
– Lần này mày thắng! ĐI DỌN LẸ! – Ngọc giận cá chém thớt
– Chủ nào tớ nấy – Đồng thanh
Nó mỉm cười rồi nhìn sang 2 tên khùng kia đứng ngay cửa lôi kéo nhau ra ngoài, đường đường la đàn anh, thủ lĩnh, con cưng mà lại ra thành hình tượng như vậy ==’
– Nếu 2 Anh muốn ngày mai trang nhất của các tờ báo trên toàn thế giới đưa tin ” Con cưng của tập đoàn KC và tập đoàn Minh Phong biến mất trong đêm ” thì cứ tiếp tục – Nó nói
2 người đang kéo đẩy nhau bỗng nhiên dừng mọi hành động lại rồi nhìn nó, nó đang mỉm cười ” Thân Thiện ” có mang 1 chút tà khí ở trong nụ cười đó:v! Ken nuốt nước bọt nhìn nó:
– Sao em chưa ngủ? – Ken hỏi
– Nếu em ngủ thì đâu thấy được cảnh tượng này!? – Nó nói
– Chỉ là tập thể dục để tiêu hoá thôi mà! – Cen cười tươi
– Vào lúc đêm khuya? – Nó nhìn qua Cen
– Ùm, tập vậy mới tươi tỉnh được! – Ken nói
– Ồ~~~! Giờ em mới biết, vậy thì 2 người đi lau giúp em cái phòng khách này nhé, xong rồi trang trí luôn! – Nó cười
– Ờ thì …. – Cen ngập ngừng
– Cấm từ chối dưới mọi hình thức! NHÉ – Nụ cười ấm áp trên môi nó:))
Nó nhìn Ken và Cen xong lấy túi chườm đá xuống bếp, 3 đứa kia đang đứng rửa chén!
– Trời ơiiii! Ở nhà đến quần áo tao còn không giặt mà phải đi rửa chénnnn! – Ngọc than vãn
– Chứ gì nữa! – TA đồng tình
– Đường đường là con cưng của các tập đoàn mà giờ phải đi rửa chén nè trờiiii, chén nhà mình đi không nói đi rửa chén nhà người ta nè trờiiiiii! – Kai than
– Biết ăn thì phải biết dọn! Cứ như 3 người thì lấy gì tự lập được! – Nó đứng phía sau
– Ôi Mẹ ơi! Làm giật mình! – Ngọc quay lại
– Có tật giật mình! Làm lẹ đi rồi đi trang trí kìa! – Nó mở tủ lạnh lấy thêm đá
– Vãiiii! Nửa đêm á! – TA nói
– Muốn mai báo đăng ” con trai của tập đoàn người mẫu lớn nhất thế giới ch.ết thảm ” thì đừng làm! – Nó quay sang TA
– Hì hì! Làm mà! – TA giả nai quay lại rửa chén tiếp
Nó nhìn 3 đứa đó rồi khẽ cười, đúng là mọi việc có thể để mai làm nhưng vì họ rảnh rỗi đến nỗi nửa đếm đi mua mỳ ý được thì làm việc cho tiêu hao calo:))! Nó lấy đá trong tủ bỏ vào túi rồi mở ngăn dưới lấy hộp sữa tươi ra! Nó lấy cái ly rồi đổ sữa vào, Ngọc quay sang nhìn:
– Mày lấy sữa với túi chườm đá cho ai vậy? – Ngọc tò mò
– Tò mò tọc mạch! Làm đi – Nó bỏ hộp sữa tươi vào tủ lại
– Không nói thì thôiii! – Ngọc bĩu môi
Nó phì cười rồi cầm ly sữa và túi chườm đá lên lầu, đi ngang phòng khách, Anh cùng Cen đang trang trí. Nó mỉm cười nhìn rồi bước lên, họ vẫn là bạn tốt và anh em tốt của nhau nhĩ:))! Nó bước đến trước cửa phòng của Yun, mở cửa bước vào. Nó đóng cửa lại rồi quay lại, Yun đang ngồi trên giường, lưng dựa vào gối, trên chân để thêm 1 cái gối và có cái lap top bên trên!
– Này, anh bị điên à? – Nó nói
– Không phải em về phòng rồi à? – Yun quay sang nó
– Anh đừng đánh trống lãng, dẹp cái máy đó ngay! – nó bước tới
– Còn khá nhiều tài liệu tôi cần phải nhập để gửi về tập đoàn, mai nếu không gửi thì ông ta sẽ qua đây mất – Yun nói
– Tôi không quan tâm, anh đang bệnh, nếu không nghỉ ngơi thì nặng thêm thôi, cái đống đó để đó đi! – Nó đưa ly sữa ra trước mặt Yun
– Em không bỏ gì trong đấy chứ?
– Có, bỏ thuốc chuột ở trong đó, đồ khó ưa
Yun cầm lấy ly sữa rồi phì cười, nó liếc Yun rồi cầm lấy cái laptop và đống tài liệu trên giường đem qua cái bàn gần đó.
– Em không mệt sao?
– Không, anh uống hết ly đó đi – Nó nói
Yun nhìn nó rồi uống hết ly sữa theo yêu cầu của nó, nó cầm cái ly rồi đặt lên bàn. Yun nằm xuống giường, nó cầm túi chườm đá để lên trán Yun!
– Sao hôm nay em lo lắng cho tôi thế? – Yun nói
– Sao anh nói nhiều thế, bệnh mà còn lắm mồm! Ngủ đi – Nó gắt lên
– Còn em, không ngủ sao?
– Không tôi thức quen rồi! – Nó áp tay lên má Yun
– Nửa đêm em vào phòng người khác, lại còn là con trai, em đang quyến rũ tôi đấy à? – Yun cười gian tà
– Anh dẹp ngay cái đầu óc đen tối của mình đi! – Nó nhìn Yun
– Em đang ngồi trên giường tôi đấy, không sợ à?
– Chắc anh cũng biết tôi chưa đủ 18 tuổi đâu nhỉ?
– Không sao, nếu em chịu tôi vẫn lấy em được
– Xin lỗi, đem anh về thà tôi đem con heo về nuôi cho mập rồi bán lấy thịt
Nó bỏ tay ra khỏi má Yun, đứng lên kéo chăn, từng cử chỉ đều ân cần và dịu dàng. Yun nhìn nó, mắt không rời. Nó bước lại phía máy laptop và đống tài liệu của Yun!
– Em biết làm cả mấy cái này à? – Yun nói
– Này, anh nghĩ tôi là ai hả? Dù gì thì tôi vẫn có thể làm 1 thư kí cho 1 tập đoàn lớn đấy
– Vậy em làm thư kí cho tôi đi!
– Có một chủ tịch như anh thì điên sớm! – Nó vừa đánh máy vừa nói
– Tại sao? Tôi đẹp trai, giàu có, lại còn thông minh
– Này! Tôi không ngờ anh vừa bị bệnh biến thái lại còn thêm bệnh tự kỉ nữa đấy
– Nhưng tôi vẫn đẹp trai, cả ngàn cô gái xếp hàng để được làm thư kia của tôi đấy
– Thì chủ nào tớ nấy. Mấy cô đó cũng như anh vậy đó
– Em sẽ làm thư kí cho tôi chứ?
– Tôi sẽ được gì?
– Tôi sẽ trả lương cho em gấp 2 lần người khác
– Chậc! Để xem cái đã
Cuộc đối thoại giữa Yun và nó khiến cả căn phòng trở nên nhộn nhịp hơn hẳn! Nó ngồi trên ghế tập trung nhập dữ liệu, bàn tay nó lướt nhanh trên bàn phím. Yun nằm trên giường nhìn nó, dáng vẻ nó thật mắc cười. Mặc bộ pjiama màu hồng, tóc xoã dài và đang ngồi nhập dữ liệu, khuôn mặt nó nghiêm túc hẳn, tập trung vào việc đang làm. Yun nhìn nó rồi bỗng cảm thấy tim như đập lệch 1 nhịp và càng ngày càng nhanh hơn. Cảm giác này Yun chưa từng có bao giờ, thôi không nhìn nó nữa rồi nhắm mắt lại và dần đân chìm vào giấc ngủ. Trong căn phòng lúc này chỉ còn tiếng đánh máy và hơi thở của 2 người. Lâu lâu nó lại dừng một lúc rồi bước tới gần Yun để kiểm tr.a thân nhiệt, Yun đã ngủ say và cơn sốt từ từ hạ xuống.
– Lời hứa đó, sẽ giữ lời! – Nó nói
Nó quay trở lại với cái laptop, nó cứ đánh máy chẳng quan tâm đến giờ giấc. Lúc hoàn thành thì nó lưu lại rồi nhìn sang đồng hồ, đã gần 4 giờ sáng, nó vươn vai rồi ngả người ra phía sau nhắm mắt lại. Cơ thể đầy mệt mỏi sau hơn 2 tiếng ngồi đối diện với màn hình, đôi mắt nhắm nghiền lại rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay …..