Chương 56: Bay nào
Trong phòng có tiếng xì xào cùng tiếng đồ đạc va chạm nhau khiến nó tỉnh giấc, hé mắt ra và bị ánh sáng của bóng đèn làm chói khiến nó nhắm nghiền lại. Cơ thể nó dường như đã khoẻ lại được một chút nhưng vẫn có phần mệt mỏi, lần này nó ngồi bật dậy trên giường, tay vuốt ngược những cọng tóc trước mặt! Nó nhăn mặt khó chịu, mới sáng sớm ai đã làm phiền rồi ==! Chiếc nệm lún xuống, ai đó vuốt nhẹ mái tóc của nó:
– Nhóc con! Làm em thức dậy rồi hả? – Key nói
Nó nghe thấy tiếng nói của Key liền quay qua, nụ cười ấm áp như mặt trời của Key khiến nó giảm sự khó chịu được phần nào. Nó nhìn quanh căn phòng, Ngọc đang lấy đồ trong tủ bỏ vào 1 cái vali, Ken và Pin thì ngồi trên ghế, trên bàn là một đống hộp thuốc, kim tiêm và những ống thuỷ tinh!
– Em vào đánh răng rồi thay đồ đi, đồ được để trong phòng tắm sẵn rồi! – Key nhìn nó cười
– À dạ, em biết rồi! – Nó mệt mỏi
Key đỡ nó xuống giường, may mà hôm qua nó đã ăn nên giờ vẫn còn sức để di chuyển dù có phần không vững >
– Ngọc, em chọn mấy cái áo dày một chút – Key quay sang Ngọc
– Aissss! Biết rồi, anh nhắc hơn chục lần rồi nhá! – Ngọc lườm Key
– Đúng là ba mày biết lựa người để đào tạo quá ha! Nó lườm luôn cả boss kìa:v – Key nói
– May mà lớn hơn nó! – Ken cười
Ngọc bĩu môi rồi quay lại với cái đống quần áo, đa số trong vali toàn là loại áo len, quần dài và áo khoác dày! Suy nghĩ một lát rồi Ngọc lấy cả 2 cái đầm lần trước ở KC được thiết kế cho nó. Đồ nó khá ít nên không tốn nhiều thời gian cho lắm ==!
– Xong rồi! – Ngọc nói
– Cảm ơn! – Key cười
Lúc này nó bước ra từ phòng tắm, mặc một chiếc áo sơmi trắng tay dài bên trong, bên ngoài là 1 cái áo len dày màu đỏ đô, quần legging đen dày! Nó loạng choạng bước về phía cái ghế cạnh giường rồi ngồi xuống đầy mệt mỏi
– Em há miệng ra! – Key nói
Nó há miệng ra theo lời Key, Key đưa nhiệt kế vào rồi nó ngậm lại. Ngọc lon ton đi lại đứng trước mặt nó:
– Hôm qua tao tưởng mày thăng thiên rồi =))) – Ngọc cười
– * lườm Ngọc *
– Ai bảo mày nằm trên giường mà kêu hoài không phản ứng chi! – Ngọc hí hửng
– * Nhăn mặt *
– Thôi Ngọc! Em thích chọc Như quá nhỉ?! – Key cười
– Sự thật thôi! – Ngọc nói
– Như há miệng ra! – Key nhìn nó
Key lấy nhiệt kế từ miệng nó, nó quay sang nhìn Ngọc với con mắt hình viên đạn!
– đợi đó đi con! – Nó nói
– Come on bấy bê =)))! – Ngọc thách thức
– 37.5 độ C! – Key nhìn vào nhiệt kế
– Hạ sốt rồi! Đêm qua lên tới 40 lận! – Ken nói
Nó nhìn Key và Anh cảm thấy áy náy trong lòng, lại làm cho 2 người lo cho nó >
– Duy trì như thế này hoặc xuống chứ đừng tăng lên trong lúc đi là được, tuyệt đối không được nhiễm lạnh! – Pin nói
– Thuốc đã làm xong chưa? – Key nhìn Pin
– Em đã chạy tới trụ sở lấy về rồi nè, phân chia hết rồi. Có cả loại kia nữa! – Pin chỉ vào số thuốc trên bàn
– Được rồi! Chắc mọi người xuống nhà hết rồi, xuống thôi! – Ken đứng lên
Vội nhét điện thoại vào túi quần rồi xoay qua lấy thêm cả tai nghe, đồ sạc, ipad, nó đứng lên định bước về phía vali để bỏ vào nhưng Ngọc đã đưa trước mặt nó một cái túi đeo chéo da màu đen:
– Đeo vào giúp tao! Biết lắm mày sẽ đem theo mà – Ngọc nói
– Kệ tao! – Nó cầm lấy
Bỏ vào cái túi, bên trong khá rộng nên nó có thể bỏ ipad vào, chợt nhớ ra hộp thuốc lần trước Ken đưa phòng khi cơn đau tái phát, nó nhìn lên giường thấy hộp thuốc liền bước tới lấy bỏ túi. Ngọc từ đằng sau đội lên đầu nó cái nón len:
– Tao mới vừa thấy ở trong tủ đấy, trong vali có vài cái nữa. Đội vào – Ngọc chỉnh sửa
– Mà đi đâu vậy? – Nó hỏi
– Mày không nhớ gì hết? – Ngọc ngạc nhiên
– Ờ! – Nó nói
– Đi rồi biết! – Ngọc cười
Vali được Key xách nên nó cùng Ngọc rảnh tay đi xuống lầu, mọi người đều đã tập trung ở dưới nhà và ai cũng mặc quần áo ấm cả. Tuấn Anh nhìn thấy nó cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm và vui vẻ hơn. Xuống tới phòng khách, nó quay sang nhìn TA:
– Đồ khùng, sáng sớm mặt tươi dễ sợ! – Nó bĩu môi
– Ai như mày, mặt như lá cây! – Ngọc đâm chọt:))
– Mày không nói không ai nói mày câm đâu! – Nó liếc Ngọc
– Rồi, đủ rồi giờ thì đi thôi! – MC nói
– Đi thôi! – Cả đám phấn khởi
Nó chẳng biết mình đi đâu mà nó cũng chẳng quan tâm:v, chỉ cần có mọi người bên cạnh, dù đi đâu cũng được cả. Mọi người bắt đầu di chuyển ra ngoài, nó cùng 3 đứa cùng tuổi di chuyển sau cùng, TA lúc này lấy một cái hộp trên bàn phòng khách rồi đưa cho nó:
– Nè mày! – TA nói
Nó nhìn TA khó hiểu rồi cầm lấy, mở ra bên trong đôi giày supercolor đen. Nó cười rồi quay sang nhìn TA:
– Cảm ơn! – Nó vui vẻ
– Chỉ là thấy giảm giá mới mua thôi! – TA đỏ mặt
– Xạo quá ba! Hôm qua không phải mày lôi đầu tao đi ….. – Kai đang tố cáo thì bị TA bịt miệng lại
– Đi thôi! – TA lôi Kai đi
Nó với Ngọc bật cười vì hành động của 2 đứa kia, nó lấy đôi giày ra rồi mang vào luôn, vừa khít với chân nó!
– Hôm qua nó lôi thằng Kai đi kiếm tùm lum mới được đó – Ngọc cười
– Cho chừa =))) – Nó cười
Ngọc và nó cũng đi ra sau đó, MC chở Kino, Pin còn tụi nó thì cứ như bình thường mà đi thôi:))! Ra tới sân bay, có vài người đã đợi sẵn, khi tụi nó xuống xe thì họ hộ tống tụi nó ra tới máy bay và đi cùng.
– Còn xe thì thế nào? – Nó hỏi Ngọc
– Không sao, sẽ có người đem về! – Ngọc thản nhiên
– Mấy người này là ai? – Nó ngạc nhiên
– Vệ sĩ! – Ngọc cười
– Mấy tên này và mày cần bảo vệ sao? – Nó nhíu mày
– Chứ sao! Tao yểu điệu yếu đuối mà! – Ngọc chấm nước mắt
– Dẹp đi bà! – Nó nói
Tụi nó làm náo loạn cả cái sân bay:v, dàn vệ sĩ áo đen khiến nó có cảm giác mình như mafia:))! Các cô gái đang ch.ết mê ch.ết mẩn với vẻ đẹp trai đủ kiểu của 9 tên kia >
Máy bay riêng A398 của Key có phòng tắm lát đá cẩm thạch theo phong cách Thổ Nhĩ Kỳ, garage cho xe Rolls-Royce và các loại siêu xe khác. Những thiết kế xa xỉ khác biến chiếc A398 trở thành một “siêu du thuyền trên trời”, từ phòng ăn sang trọng, sòng bạc cho tới bể cá và phòng gia đình. Có sức chứa 200 người, bao gồm khu vực VIP xa xỉ với phòng ăn dành cho 30 người, phòng họp, phòng ngủ lớn, phòng khách rộng rãi với thiết kế sang trọng, lộng lẫy với đèn pha lê. Mọi đồ vật ở đây đều là loại cao cấp nhất hiện nay. Chỉ nội thất và thiết kế của chiếc A398 đã lên tới 80 triệu USD, con số đã chỉ rõ sự giàu có, xa hoa của tập đoàn HK, sự chịu chơi của các thiếu gia này ==’!
Tụi nó đi vào khu vực VIP, ngồi ở căn phòng khách xa hoa. Nó cũng chẳng quan tâm chiếc A398 này trị giá bao nhiêu, hiện giờ nó đang cảm thấy lạnh ==! Ngồi trên dãy ghế sofa bao quanh căn phòng với hình chữ U, nó ngồi kế Ngọc và Ken, 2 con người không có hơi ấm ==’! Máy bay bắt đầu cất cánh, bên ngoài cửa sổ những đám mây trắng toát bồng bềnh bao quanh!
– Tập đoàn HK chịu chơi ghê gớm, chiếc này không dễ để đặt hàng đâu! – Kino nói
– Nhà tao có rồi! – Ken cười
– Tao cũng vậy! – Yun nói
– Tao nữa! – Cen tiếp lời
– Bên em hình như hôm nay giao! – TA nói
Nó ngạc nhiên nhìn những người đang ngồi trước mặt mình, họ sẵn sàng chi số tiền như vậy cho một chiếc máy bay sao >
– Lạnh lắm à? – Ngọc nói
– Mày không lạnh? – Nó nhìn Ngọc
– Tao quen rồi! – Ngọc cười
– Đồ máu lạnh! – Nó ngồi thẳng lại
– Mày còn lạnh hơn tao! – Ngọc nói
– Im đi mày! – Nó nói
Nó bắt đầu hoà nhập với cuộc trò chuyện của mọi người, không khí vui vẻ đầy ắp tiếng cười! Ngọc lúc này kéo nó đi vệ sinh chung, nó cười bất lực rồi đi theo cô nàng!
– Cẩn thận đó, không phải dưới đất đâu! – Ken nói
– Cho Ngọc rơi giống lần trước là ok à! – MC cười
Nó đứng đợi Ngọc ở trước cửa nhà vệ sinh, không khí bỗng lạnh hơn, tim nó bắt đầu nhói. Nó dựa vào vách ngăn giữa 2 khoang, hơi thở dồn dập, tim bỗng đau hơn những lần trước. Đôi tay run lên, nó cố gắng lấy thuốc ra, bỏ 1 viên vào miệng rồi nuốt vào. Ngọc bước ra từ nhà vệ sinh thì bắt gặp khuôn mặt nhợt nhạt của nó:
– Ê sao vậy? Không sao chứ? – Ngọc lo lắng
– Không sao! – Nó cố gắng bình tĩnh
– Đi ra lẹ đi! – Ngọc nói
Trên đường về phòng khách, 2 đứa nó bắt gặp 1 chị tiếp viên hàng không:
– Đem vào phòng khách giúp em 1 cái mền bông! – Ngọc nói với chị ta
– Vâng! – Chị tiếp viên nói
Nó và Ngọc vừa ngồi xuống thì chị tiếp viên lúc nãy đã đem chăn bông vào, đưa cho Ngọc rồi chị ta đi ra! Ngọc đắp chăn bông lên người nó:
– Lạnh lắm à? – Key ngạc nhiên
– Em thấy mát mà? – Kino nói
– Anh cũng thấy vậy! – MC cười
– Với cơn sốt cao ngày hôm qua kèm theo căn bệnh kia thì lạnh là đương nhiên! – Pin giải thích
Ken nghe xong liền quay sang nó, khuôn mặt nó nhợt nhạt như người sắp ch.ết, môi dần ngả sang màu tím khiến anh lo lắng! Đúng là trong đây có bật điều hoà nhưng anh không nghĩ nó ảnh hưởng đến vậy!
– Em đỡ lạnh chưa? – Ken lo lắng
– Ấm lên một chút rồi! – Nó cười
– Thật sự không cần tắt điều hoà chứ? – Cen hỏi
– Này, anh muốn cả đám thành heo quay à? – Kai ngồi kế bên nói
– Thế thì mày ra ngoài cửa thoát hiểm hóng gió đi! – TA cười
– Hóng cái gì ngoài đó! Mở ra là mất xác rồi! – Kai nói
– Gió thiên nhiên đỡ tốn tiền! – TA cười
– Mày đi trước đi rồi kêu tao! – Kai cười
– Tao không có nhu cầu! – TA từ chối
– Vậy thôi 2 đứa đi cùng 1 lượt! Anh tiễn! – Yun nãy giờ mới lên tiếng
– DẠ THÔI CẢM ƠN! CHO EM XINN – Kai và TA đồng thanh
Cả đám bật cười khi thấy Kai với Tuấn Anh bị Yun doạ cho rơi tự do:v, sắc mặt nó lúc này cũng đã trở nên hồng hào hơn, cơn đau tim cũng dần dịu xuống và hô hấp bình thường trở lại! Nhìn vào đồng hồ trên điện thoại, đã 10 giờ sáng rồi, mọi người vẫn cười đùa vui vẻ như là ở dưới mặt đất ==’. Ngọc lúc này ngồi giỡn với Pin và trúng vào chỗ vết bầm trên tay nó:
– A! – Nó kêu lên
– Đau sao? – Ken ngạc nhiên
– Dạ:(! – Nó nhìn vào vết bầm
Ken nhìn 2 tên tội đồ kia bằng con mắt hình viên đạn:v, Ngọc với Pin nhẹ nhàng đổi chỗ để không bị Anh cho rơi tự do:))!
– Sao kì vậy? – Key nhíu mày
– Hồi phục? – MC nói
– Không thể nào, không nhanh đến thế! – Ken nói
– Vậy là nhất thời có cảm giác thôi! – TA nói
– Cũng có thể! – Kai đồng tình
Trong lúc mọi người đang bàn luận về nó thì 2 tên tội đồ kia lại ngồi giỡn tiếp:v, người tiếp theo bị Ngọc đụng trúng không ai khác chính là Yunnn Em! Mọi người đều cố gắng nhịn cười để chờ cảnh 2 chú chim bay tự do trên bầu trời =)))))