Chương 2: Thành công
Cảnh vệ bên ngoài vội chạy vào, vẻ mặt ai cũng đều hoảng sợ, vì nếu vị công chúa cành vàng lá ngọc Nguyệt Y có mệnh hệ gì thì họ phải trả giá rất đắt. Ây nha, bị nhốt mà sao thích hành người khác quá vậy?
"Ngây ra đó làm gì, kêu bác sĩ đến trị thương cho công chúa, nhanh lên" Tuyết Thi quát lớn, bọn não đậu hũ này làm cô mất khá nhiều thời gian, lũ ăn hại.
Nếu hai cô không thoát được hôm nay, thì có lẽ cả đời sau sẽ gắn liền với sứ mệnh "con dâu", hiện giờ cha mẹ đã sang nhà rể bàn chuyện cưới hỏi, hai cô sao có thể ngồi yên chờ họ sắp đặt?
Bọn thuộc hạ tuân lệnh rời đi, lúc sau trở lại với hai chàng trai sắc đẹp tuyệt trần, ăn mặc chỉnh tề.
"Anh... anh... hai..." Tuyết Thi ngơ ngác nhìn, không sai, đó chính là anh cô - Thủ Nhật Phong, người kế bên là anh hai Nguyệt Y - Hà Khương Tâm.
Khó rồi đây, dùng phép dịch chuyển xuống nhân gian có lẻ... khả năng bị bắt trở về rất cao.
"Bệnh thật? Các em đừng hòng trốn, anh đây mách ba má là ngày mai họ tống hai đứa lên đường ngay và luôn" Khương Tâm tiến về phía Nguyệt Y.
"Tin không tùy" Tuyết Y lạnh mặt, cô làm diễn viên trăm phần trăm là lúc nào cũng có thể nhận giải thưởng lớn.
Khương Tâm đặt tay lên trán Nguyệt Y, nhiệt tỏa ra làm anh bổng rụt tay về, hơi hốt hoảng:
"Hỏa băng?"
"Mau, mau đưa Nguyệt Y đến vương quốc băng" Nhật Phong đi lên phụ giúp Khương Tâm đỡ Nguyệt Y rồi hai người cùng dùng phép dịch chuyển biến mất.
Hỏa băng là loại bệnh dễ chữa trị, chỉ cần tìm người có phép băng và phép hỏa cùng truyền phép cùng loại mình trên người người bệnh ra ngoài là họ khỏe lại, vì vốn con người chỉ chứa được một loại phép, nếu phép khác xâm nhập vào, nhẹ thì dẫn đến nóng sốt thất thường, nặng thì tử vong.
Tuyết Thi nở nụ cười ăn mừng chiến thắng, rồi rời đi bỏ lại làn khí xanh lá huyền ảo.
Khương tâm niệm chú phá kết giới, hai người vừa ôm Nguyệt Y ra ngoài, Tuyết Thi bên trong vọt nhanh ra, vừa kịp lúc kết giới đóng lại.
Tuyết Thi hài lòng gật đầu, Nguyệt Y trả lại viện đá thủy tinh, điều hòa nhiệt độ cơ thể, sau đó nhanh chóng dùng phép dịch chuyển xuống thế giới loài người.
Chớp mắt bóng hình hai cô gái đã không thấy đâu, làn khí xanh cùng đỏ hòa huyện vào nhau. Nộ khí trên người Khương Tâm và Nhật Phong tăng lên không ít, đồng thanh chửi thề:
"ch.ết tiệt"
Vội đuổi theo, dùng hết sức, nhất định phải bắt được, không thì hai anh ch.ết chắc. Những lời dạy bảo, trách mắng từ mẹ, những lời hăm dọa từ cha, thế thì sống sao đây