Chương 19
Tiếng nhạc sập sình, con người cũng hoà vào dòng nhạc mà nhảy nhót. Quán càng ngày càng đông hơn, hầu như toàn lớp trẻ như bọn cô. Từ trong đám đông đi ra, Quỳnh, Phong và Thiên quay trở về bàn nơi cô và Long đang ngồi. Vừa ngồi xuống ghế, Phong nhanh nhảu nói:
- Về chưa mọi người 10h rồi?
- Ừ về đi _ Quỳnh và Thiên cùng đồng thanh đồng ý.
Thế rồi cả bọn cùng ra về. Thiên rút từ trong ví ra tờ 500 nghìn để lên bàn rồi đi ngay sau. Nhưng chính là đi chưa tới mấy bước thì cả bọn cô dừng lại vì một tiếng gọi lớn:
- A, con ranh ở quán cafe lần trước kìa bọn mày, học trường Trung Đông gì gì đó.
Tên cầm đầu tụi hôm trước đứng trước mặt Thư chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhìn tên đó cô nhanh chóng nhận ra ngay, bình thản lên tiếng, nở nụ cười khẩy:
- Hừ, tái ngộ sớm thật.
- Ra cô em vẫn nhớ bọn anh à? _ Hắn cợt nhả nói, không tỏ vẻ gì sợ hãi khi đứng trước mặt cô.
Thiên, Long, Phong, Quỳnh không hiểu chuyện gì, chỉ biết chăm chú xem cuộc đối thoại. Bỗng hắn đến gần về phía bọn cô đang đứng. Tưởng hắn tiến về phía cô nhưng lại đi về phía Quỳnh, khoanh tay trước ngực, hứng khởi ca ngợi:
- Ai za, cô em này xinh đẹp ghê nha, cặp bồ với anh đi em.
Quỳnh lùi một bước về phía sau, tránh cánh tay hắn đang duỗi ra như muốn nắm lấy cằm nó. Thư nhìn thấy vậy, đứng ngăn trước mặt nó, tay chớp lấy tay hắn, ngăn lại, giọng đanh hẳn:
- TRÁNH RA. Lần trứơc chưa chừa sao?
Nghe cô nói, mặt hắn tối sầm lại. Nhớ lại buổi bữa quả thật bọn hắn quá hổ thẹn khi bị một đứa con gái đánh bại. Hắn vùng tay ra, hùng hổ lên giọng:
- Anh đây đã không chấp nhặt chuyện đã qua thì thôi, cô em còn muốn gây?
- Hừ, thua tôi thì nhận đi còn tỏ vẻ dương oai _ Thư thờ ơ nói, giọng khiêu khích.
- Cô... Cô... Tụi bây xông lên, trả thù bữa trước cho tao _ Hắn tức giận, gào lên.
Phong thấy tình hình không ổn, từ đằng sau đi lên đứng ngang Thư, lên tiếng can ngăn:
- Ấy ấy, khoan đánh nhau đã, cho hỏi cái, tụi bây là ai vậy?
Một tên đàn em lên giọng đáp:
- Tụi tao là đàn em trong bang Tam quỷ lừng danh. Bọn bây không liên quan thì tránh ra, đừng có cản trở chuyện chúng tao với hai cô em kia.
- Bọn tao không tránh ra thì sao? _ Thiên từ sau lên tiếng hỏi vặn lại
- Haha, thế thì chịu chung số phận cùng cô em kia đi mấy thằng ranh. Tụi bây, XÔNG LÊN!!!!!
Hắn cười ha hả xong rồi hô lớn lên. Bọn đàn em tính xông lên đánh thật nhưng lại bị ngăn lại bởi một tiếng nói lạ:
- Dừng lại ngay.
Đám đông vây quanh lại từ lúc nào không hay. Từ từ, bóng dáng ba người con trai từ trong đám đông lần lượt đi tới, không ai khác là Tam Quỷ. Bọn đàn em nhìn thấy thủ lĩnh đến, cả lũ đều dừng ngay cước bộ lại, cúi đầu cái rạp xuống chào. Không gian xung quanh im lặng đến nghẹt thở. Bin ngoắc tay, ra lệnh cho tên đàn em tiến tới, hỏi:
- Chuyện gì?
- Dạ, đại ca, tụi em lần trước bị con nhỏ này đánh. Hôm nay gặp tính bỏ qua nhưng nhỏ lại gây sự nên tụi em mới trả thù, 3 tên kia cùng nhỏ kia nữa cũng khiêu khích tụi em nữa...
Tên đàn em diễn thuyết, kể nể dài dòng làm Bin khó chịu, phẩy tay cái cho tên đó về chỗ. Thư nghe tên đó xuyên tạc lung tung, chêm này chêm nọ xong xuôi rồi cô mới lên tiếng nói:
- Dạy dỗ anh em thế này à ba đứa quỷ kia!!!
Như không hiểu ý cô đang nói gì, mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô với ánh mắt ngạc nhiên. Tam Quỷ nghe thấy giọng nói thân quen đã lâu không được nghe, ba người họ cũng quay ra nhìn người vừa nói. Cô - Thư, người chị của họ đã lâu không gặp hiện đang đứng trước mặt họ, vẫn gương mặt ấy, giọng nói ấy không sai đâu được. Họ đều ngỡ ngàng khi gặp lại cô, đồng thanh ấp úng nói không lên câu:
- Chị... Chị hai, sao...sao chị..
Một lần nữa, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô, người con gái mang danh “ Chị Hai “ của ba thủ lĩnh Tam Quỷ kia. Đến Thiên, Phong, Long cũng phải ngạc nhiên... Nguyên nhân dễ hiểu ai cũng ngạc nhiên về “ Chị Hai “ Tam Quỷ bởi vì từ xưa tới nay, trong thế giới ngầm, bang Tam Quỷ nổi tiếng với tiếng tăm oanh liệt lạnh lùng, độc ác, không thể xem thường, nhất là ba thủ lĩnh bang là Zen, Bin và Louis. Họ là ba chàng trai trẻ ưu tú, với tính cách lạnh lùng, dứt khoát, không bao giờ nhận ai tôn sùng, trừ khi người đó phải đánh thắng được cả ba người họ. Nếu đã là “ Chị Hai “ của Tam Quỷ thì chứng tỏ cô không phải là người tầm thường được...
- Mấy đứa dạy dỗ anh em thế à? _ Thư hỏi lại
- Ơ, tụi em đâu có. _ Bin cười trừ
- Về dạy lại đàn em mình đi Tam Quỷ. Bảo họ lui đi. _ Thư thản nhiên ra lệnh.
Nghe chị hai chỉ bảo, Louis quay lại, ánh mắt sắc lém nhìn toàn lượt lũ đàn em của mình làm mấy tên đó lạnh cả sống lưng, lên tiếng răn đe:
- Không nghe chị nói gì sao. Xin lỗi chị hai rồi lẹ mà mau lui đi.
Cả lũ vẫn còn sững sờ như không tin được, đực mặt ra. Bọn chúng làm Zen khó chịu, gắt lên:
- Còn không mau Nhanh lên.
Cả lũ choàng mình tỉnh ra, đồng loạt cúi rụp xuống xin lỗi cô rồi nhanh chóng lẹm đi nhanh. Bin, Zen và Louis nhìn cô với ánh mắt long lanh, không hẹn gì mà cả ba chàng đều bổ nhào về phía cô, người nọ người kia dính tới cô, ôm cô, giọng ngọt sớt nói:
- Chị Hai dễ thương _ Zen
- Chị yêu của em, em nhớ chị lắm!!!!! _ Bin
- Chị Hai em yêu chị nhìu nga _ Louis
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Tam Quỷ thật không ai có thể ngờ được. Quỳnh đứng sau, lên giọng:
- E hèm. Cắt. Chấm hết. Mất hình tượng quá cơ. Ba đứa quên chị rồi à?!!
- 3 đứa cũng quên tụi anh rồi hở? _ Phong cáu kỉnh nói
- Ách, hờ hờ, sơ ri sơ ri _ Tam Quỷ cười trừ, buông Thư ra.
- Mấy đứa giải thích đi, sao chúng bây quen cô ta! _ Thiên thắc mắc hỏi
Không muốn để cho bọn họ biết quá nhiều về mình, Thư đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn Tam Quỷ ý bảo họ không được tiết lộ, xong rồi mới nói:
- Không liên quan, không cần biết _ Thư hờ hững trả lời
Tam Quỷ gật đầu cái rụp, không dám ho he gì. Long im lặng nãy giờ mới lên tiếng:
- Sau nói đi, mai bọn anh còn tới trường nữa, về thôi..
- Ừ _ Thư đồng ý
- Ừm _ Phong, Quỳnh không ai hẹn ai mà đồng thanh cùng trả lời
- Ờ thì về _ Thiên thờ ơ nói
Thế là cả bọn cô cùng nhau ra về. Bọn Tam Quỷ tiễn bọn cô ra tới bãi đỗ xe rồi ai đi đường nấy trở về nhà. Một ngày nữa lại kết thúc.......