Chương 20: Đám cưới~ nhưng chưa phải là hồi kết!

Đúng 17g30", mọi thứ trong hội trường hôn lễ đã được chuẩn bị xong xuôi! Có thể nói lần này thời gian gấp rút mà chuẩn bị được như vậy là rất tốt rồi! Ừm, phải nói sao ta? Sau hơn 1 năm thì tôi cũng đã trở nên rành rõi và rành rọt hơn trong lĩnh vực make up! Thật là tự hào mà! Hôm nay tôi tự make up mà không cần nhờ ai luôn~~! Thật phục bản thân tôi mà~~~!


Đang chỉnh lại lớp make up thì giọng nói ai oán của con em gái "trời đánh" vang lên:
- Chị hai à, anh rể thật độc ác mà! Huhuhu!
- Sao em dám nói anh ấy như vậy?
- Chị biết hông? Anh í nói là anh chị lớn tuổi gòy, còn em và anh Thiên còn là trẻ con nên không cần làm đám cưới nhanh thế!
- Cho nên?


- Cho nên đám cưới của em dời lại 2 tháng nữa! Huhuhu! Trái tim em đau dã man! Hức hức hức!
- Ừm, rồi sao?
- Ủa, chị hông thương em gái của chị à?
- Sao phải thương?
- Em là em gái của chị đó! Đáng nhẽ chị phải an ủi em chứ!
- Em muốn sao?
- An ủi, an ủi!
- Ừm, đừng buồn nữa nha!
Xong rồi làm gì nữa?


Mặt em gái tôi đen lại:
- Chị an ủi em kiểu gì? Hứ! Không nói chuyện với chị! Số của em và A Thiên thật đáng thương! Toàn làm phù dâu, phù rể không?
Nó nói rồi định đi ra ngoài, vừa lúc đó hắn ở ngoài nói vọng vào:
- Nhím nhỏ, em chuẩn bị xong chưa? Gần tới giờ rồi đó!


Hắn bước vào. Oa~ hảo mỹ nam! Chói mắt ghia~~! Hôm nay hắn mặt một bộ vest màu đen đuôi tôm, tóc vuốt keo...Nhìn tới mai hông biết có đã mắt chưa nữa! Haizz! Sao tự nhiên hôm nay anh đẹp dữ vậy "Gorilla"? Thật là muốn buột anh lại một chỗ để cho không ai nhìn thấy mà~~~!
Hắn nhếch mép, buông lời trêu chọc:


- Em chảy nước dãi rồi kìa! Lau đi hông thôi hư hết áo cưới giờ!
Tôi bất giác đưa tay sờ lên miệng. Có chảy nước dãi đâu! Cái tên này, vừa mới nghĩ hắn đẹp xong mà bây giờ....Nhìn chị cho sợ tới già nè!
Tôi nói:


available on google playdownload on app store


- Hình như bây giờ còn hơi sớm để làm đám cưới đúng hông anh? Hay mình để vài năm nữa rồi cưới anh ha?
Hắn quay ngược 180 độ. Quay qua nhìn tôi bằng ánh mắt đáng thương, khuôn mặt chó con:
- Bà xã đại nhân à! Em nỡ lòng nào bỏ anh như thế à? Em mà bỏ anh như thế thì em muốn anh sống sao?


- Anh sống sao thì kệ anh chứ! Lúc đó có liên quan đến em nữa đâu mà sao với trăng!
- Oà~~ anh sai rồi mà! Đừng huỷ hôn mà bà xã! Hức hức hức! Đừng làm vậy mà~~!
- OMG! Mới hơn 1 năm thôi mà "Gorilla" lạnh lùng của em đi đâu roài? Không ngờ anh lại có 1 khuôn mặt giống cún đến thế!


- Em nghĩ sao mà nói anh như vậy? Tại em dâu nói làm như vậy thì em mới động lòng!
- Thôi! Không nói chuyện với anh nữa! Anh đi ra trước đi, sắp tới giờ rồi đó!
Hắn hôn nhẹ lên tóc tôi, nói:
- Ừm, vậy thôi anh đi trước!


Nói rồi hắn đi ra ngoài. Tôi cầm bó hoa bách hợp năm nào lên. Hít 1 hơi thật sâu. Sau hơn 1 năm chờ đợi, cuối cùng cũng tới ngày này. Thật hồi hộp quá! Tim tôi lúc này đập nhanh như muốn rớt ra khỏi lồng ngực rồi!
Ba tôi - Lãnh Nghị bước vào, nói:


- Không ngờ con gái lại lấy chồng nhanh vậy! Đùng 1 cái, 2 đứa đều muốn lấy chồng, bỏ hai con khỉ già nhìn nhau sân si! Con sắp sửa đi làm dâu rồi! Nhớ là con phải lắng nghe lời chỉ bảo của ba mẹ chồng nghe! Nếu có gì ấm ức thì cứ về Lãnh gia! Lãnh gia luôn mở cửa đợi con! Trước giờ đúng là ba hay đi công tác và ít ở nhà với 2 chị em con! Nhưng đến hôm nay thấy hối hận vì không để dành thời gian cho con nhiều hơn! Ba xin lỗi!


- Thôi mà ba! Ngày vui mà tự nhiên ba xin lỗi! Ba nói 1 hồi con khóc là bay make up hết luôn bây giờ! Thôi mình ra đi ba! Không thôi trễ!
- Ừm, mình đi!


Đứng trên con đường rải đầy hoa, tôi hồi hộp đến cực độ. Nhưng có lẽ sự hồi hộp đó chưa là gì đối với ba của tôi. Ba tôi là 1 nhà doanh nhân khá nổi tiếng là kiên định, chưa bao giờ khóc. Nhưng mà ba tôi cũng là người, cũng có khi vui khi buồn chứ! Trước ống kính, ba chưa bao giờ khóc nhưng ai biết sau ống kính ba tôi là người như thế nào? Ba tôi run run, mồ hôi ướt đẫm cả tay và lưng áo, nhưng vẫn nói với tôi:


- Con làm gì mà run vậy? Lấy chồng thôi mà! Chỉ là sắp có 1 gia đình mới, 1 cuộc sống mới! Không được run nữa!
- Ba cũng có khác gì con đâu! Còn thấy nhiều khi ba còn run gấp đôi con nữa đó chứ! Ba đừng có lo, con gái lấy chồng thôi mà!


Tuy nói mạnh miệng như vậy nhưng tôi thấy là hành động không đơn giản như lời nói rồi! Ba tôi khoác tay tôi từ từ bước tới cuối đường - nơi có chàng trai anh tuấn và cũng là người đàn ông của đời tôi. Sẽ cùng tôi trải qua mọi chuyện buồn vui trong đời! Tôi nhìn qua ba, thấy ba bình thản thế thôi! Chứ nếu nhìn kỹ hơn thì thấy khoé mắt của ông ấy đã hơi đỏ lên! Tôi thấy thương ba quá! Trong 1 năm hắn hôn mê, tôi ở Paris thì hàng tháng ba luôn là người tới thăm và mang quà bánh cho tôi. Không được rồi~~ tôi sắp khóc mất rồi!


Ba tôi dẫn tôi đến chỗ hắn đứng, nắm chặt tay tôi giao cho hắn, nói:


- Hôm nay ba giao lại con gái bảo bối của ba cho con, con phải chăm sóc nó thật tốt để bù lại những thương tổn nó đã chịu trong hơn 1 năm qua! Nếu như con để nó có ấm ức hay tiểu tam đến quấy rối thì....! Điều tốt nhất con nên làm là trốn thật kỹ vào và phải cầu nguyện sao cho ta không tìm thấy con! Chứ nếu mà ta tìm thấy thì ta sẽ phanh thây con ra vì cái tội làm con ta buồn! Nhớ kỹ đó!


Bây giờ tôi mới biết cái bệnh "nàm nố" của tôi di truyền từ đâu rồi! Nhưng mà tuy hơi mắc cười nhưng tôi rất cảm động! Trước giờ ba tôi là người trầm tính, ít nói mà không ngờ hôm nay ba lại nói ra những lời hài hước như vậy. Ba đưa tay cho tôi rồi xuống dưới ngồi ngay. Vị chủ trì hôn lễ lên tiếng:


- Hàn Thiên Ân, con có đồng ý lấy nữ này là Lãnh Tuyết Thư làm vợ, chăm sóc, che chở cô ấy,......bla.......bla.........?
- Con đồng ý!
- Lãnh Tuyết Thư, con có đồng ý lấy Hàn Thiên Ân làm chồng, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.........bla........bla........?


Tôi hít một hơi thật sâu, ngoái xuống nhìn ba mẹ thì nhìn thấy ba đã đeo mắt kính. Có lẽ ba tôi đang khóc! Tôi nói:
- Con đồng ý!
- Hai con hãy đeo nhẫn cho nhau!


Hôm nay nhỏ làm phù dâu, câu làm phù rể. Hai người họ đi lên và trên tay là hộp nhung đựng nhẫn. Hắn lấy 1 chiếc nhẫn được điêu khắc tinh xảo đeo vào ngón tay áp út trái cho tôi. Tôi lấy một chiếc nhẫn còn lại đeo vào ngón tay áp út phải cho hắn. Có nghĩa là bắt đầu từ bây giờ tôi là 1 người phụ nữ có chồng rồi? Thật là nôn nao quá mà!


Người chủ trì:
- Ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng! Chú rể có thể hôn cô dâu!


Hình như hắn chỉ mong đợi câu nói này. Hắn lập tức cuối xuống áp bờ môi mỏng của mình lên đôi môi anh đào của tôi. Hắn hôn tôi trong tiếng hò reo của mọi người. Hắn thả môi tôi ra. Lời bài hát "Forever" vang lên:
Bài hát: Forever - Mariah Carey
(Hey oh yeah
Those days of love are gone
Our time is through
Still I burn on and on
All of my life
Only for you


From now
Until forever
And ever, my darling
Forever
You will always be the only one
You will always be the only one
......)
Chúng tôi cùng nhau cắt bánh cưới, rót rượu Champagne rồi khiêu vũ cùng nhau trên nền nhạc "A Thousand Years"
Hôm nay đúng là ngày hạnh phúc nhất đời tôi mà!






Truyện liên quan