Chương 7

Gì chứ? Tại sao lúc nào cậu lên tiếng cũng bị cô gái này chặn họng khiến không những không nói lại được mà còn bị quê, thật sự không còn cách nào trả thù sao, hay là cậu quá hiền?


" Thật ra thì thân phận cô ta là gì, cha mẹ cô ta là ai, ngay cả bạn thân cô ta cũng không biết? Yaaa, cô ta thật khiến người khác phải nhức đầu suy nghĩ vậy sao?"- dòng suy nghĩ của Huy
Ngày hôm sau, ở nhà của Quỳnh nhận một cuộc gọi quốc tế từ Anh/....


- Alo, mom, so what"s the phone? (Alo, mẹ, điện con có chuyện gì vậy?)_ Quỳnh mỉm cười nhấc điện thoại nói...
- Hey, Jusmin, has completed you tasks can about! (này, jusmin, nhiệm vụ đã hoàn thành con có thể về rồi )_ Nữ hoàng Elina hiền từ lên tiếng...
- Mom, I knew then good bye! (con biết rồi, tạm biệt)_Quỳnh vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm đáp./..


- Bye_ Nữ hoàng Elina cười, bà sắp được gặp lại đứa con gái 2 năm không gặp rồi, khi nghe tin từ vua bà đã rất vui mừng liền gọi cho jusmin, đủ biết bà nhớ con như thế nào...


Vừa cúp máy, Quỳnh không còn giữ nguyên nụ cười nữa mà khuôn mặt thoáng qua nét buồn, xa Nhi, xa ông ngoại nuôi, cô sẽ nhớ họ lắm... Cô không muốn nghĩ nhiều nữa, cô sẽ ở lại VN hôm nay để cùng Nhi đi chơi, thăm ông bà ngoại nuôi nữa. Cô nhanh chóng lên phòng thay đồng phục đến trường, chỉ là hôm nay phong cách ăn mặc của cô thay đồi. Vẫn diện trên mình bộ đồng phục trường nhưng hôm nay tóc thường ngày được buộc lên nay đổi lại được cô xõa tự do trên vai, trang sức trên người được cô cởi ra hết, hôm nay cô trở nên đơn giản nhưng rất thuần khiết....


Trường học//./
- Này, Nhi hôm nay chúng ta... cúp tiết ha_ Quỳnh ngập ngùng nói, vì cô có thể đoán trước được Nhi sẽ phản ứng dữ dội, và đúng thật là như vậy...
- Cái gì!!_ Nhi kinh hãi nói lớn, ánh mắt không thể tin được nhìn Quỳnh, như muốn hỏi "Hồi nãy, mình có nghe lầm không vậy Quỳnh"...


available on google playdownload on app store


- Suỵt, suỵt, nhỏ nhỏ thôi, cậu muốn cả trường này biết hả_ Quỳnh mặt lấm la lấm lét như ăn trộm nói....
- Quỳnh, cậu là học sinh gương mẫu chưa bao giờ nghỉ học chứ đừng nói đến chuyện trốn học sao hôm nay lại....!_ Nhi ngập ngừng nói, khó hiểu nhìn Quỳnh, thì gặp ánh mắt buồn của cô. ...


Nhi vốn đã cảm thấy rất kỳ lạ rồi, Quỳnh chưa bao giờ thích xõa tóc thì hôm nay lại xõa, khiến bao học sinh kinh ngạc đã thôi còn thay đổi thái độ ít lạnh lùng hơn trước, ngay cả khuôn mặt lấm lét mà chưa bao giờ Nhi được thấy...


- Ngày mai mình sẽ đi du học ở Anh, có lẽ sẽ rất lâu mới về, cho nên mình mới..._ Quỳnh giải thích với Nhi...


- Sao cơ? Du học? Đùa sao, haha mình không thích đùa dai đâu Quỳnh_ Nhi cố gượng cười, cô chỉ có Quỳnh là cô bạn thân duy nhất, bọn người kia luôn chơi với cô chỉ vì thế lực và tiền tài của gia đình cô, bởi vậy mà từ khi còn nhỏ cô đã cô đơn rồi_ Quỳnh, cậu nhẫn tâm bỏ mình sao, hix_ Nhi nói, giọng nói khàn khàn như sắp khóc....


- Nhi, tớ sẽ trở lại, tớ chỉ du học 4 hoặc 5 năm thôi, ngày hôm nay tớ sẽ là của cậu, cậu đi đâu tớ sẽ đi đó có được không, đừng khóc_ Quỳnh hứa, một lời hứa mà nhất định Quỳnh sẽ thực hiện...


- Ừm, Quỳnh quyết định vậy đi, cậu phải giữ liên lạc đó, không tớ sẽ giận cậu_ Nhi mỉm cười, nói câu dọa Quỳnh...
- Haha, được rồi, ta đi thôi....
Quỳnh trở về lấy cặp, vừa bước ra thì:
- Đứng lại, định cúp tiết? Huh, xem ra cũng chẳng tốt lành gì_ Huy nhếch môi (hiền sao? Không hề nhé)...


- Tránh ra, thích xen vào chuyện của người khác_ Quỳnh nhăn mặt, loại người gì đây? Sao lại thích kiếm chuyện vậy, thật phiền phức akk!!...
- Tôi sẽ nói với cô_ Huy đứng lên ...


- Thách!_ Nói cúp tiết vậy chứ Quỳnh đã xin ông ngoại nuôi của mình - cũng chính là hiệu trưởng trường Stat School _ Không biết cậu đã học lớp mấy rồi nữa, huh






Truyện liên quan