Chương 5: Chiến thư
Chung Bình lái xe như bay đến địa chỉ mà Tiêu Tố Tâm đã ghi lại, phòng tập Judo.
Lửa giận trong lòng anh đang bốc cháy ngùn ngụt, hùng hổ xông lên tầng 8của tòa nhà, vừa ra khỏi thang máy đã nhìn thấy một cái bảng chỉ dẫn,liền nhanh như gió chạy về phía bên phải. Đem trong mình cả một bụng tức giận, anh đẩy cửa đi vào trong phòng tập, những chiếc chuông gió bấtchợt kêu lên, Chung Bình phiền muộn quét mắt nhìn cả căn phòng, trướcmặt có một chiếc bàn rất dài, một học sinh vừa nhìn thấy anh liền cườicười đứng dậy, “Xin chào, tiên sinh! Anh muốn tới đăng kí học phảikhông?”
Chung Bình vẻ mặt bình tĩnh hỏi, “Tiêu Tố Tâm đang ở đâu?”
“Anh đến tìm chị Tố Tố ư?” Cô ta vừa nghe thấy anh nhắc đến tên của Tiêu TốTâm thì hơi ngạc nhiên một chút, sau đó lắc đầu, “Tố Tố vẫn chưa đến.”
Mặt anh tối sầm lại, cô ta rõ ràng viết địa chỉ để anh đến đây tìm, thế màlại không xuất hiện, lại như vậy đùa giỡn anh! “Số điện thoại của cô talà gì?”
Chung Bình tức giận đến nỗi bất cứ lúc nào cũng có thểnổi điên lên tại đây, Tiêu Tố Tâm, cô còn dám chơi xỏ tôi, tôi chắc chắn sẽ cho cô phải đi ăn cơm tù, cũng chả thèm quan tâm đến lời thỉnh cầucủa Đinh Như nữa, anh đã không thể nào nhịn được cô nữa rồi!
Côgái kia vừa nghe thấy giọng điệu đầy vẻ ác ý của anh, trong lòng hơi hồi hộp một chút, nhìn anh đầy phong bị, “Anh tìm chị Tố Tố có việc gì?”
“Cô ta nợ tôi tiền.” Chung Bình nghiến răng nghiến lợi nói, không những nợanh tiền, còn nợ anh nhiều thứ khác nữa. Cô đã phá hoại bao nhiêu chuyện tốt của anh.
“Là cô ta bảo tôi tới đây” Vừa nói xong, anh đã mất hết kiên nhiễn mà muốn xông vào.
“Này này, anh kia, anh không được vào trong đâu.” Cô gái rất nhanh chạy lêngiữ chặt lấy anh, ngăn cản anh đang muốn xông vào. Nhưng cô gái nhỏ nàylàm sao mà khỏe được bằng Chung Bình, nên tất nhiên là không ngăn đượcanh đi thẳng vào bên trong phòng tập.
Ya…Ya…Ya…. Một loạt tiếnghét to ở trong vang lên, Chung Bình liền nhìn thấy một màn ở giữa phòng, những người mặc đồ tập võ kia đang đánh nhau, họ nhìn thấy anh kéo côgái kia vào trong thì đều kinh ngạc ngước mắt nhìn. Anh ta là ai vậy?
Một người đàn ông nhìn có vẻ đã đứng tuổi một chút nhìn về phía anh lên tiếng hỏi, “Đình Đình, cậu ta là ai vậy?”
“Không biết ạ, anh ta nói đến tìm chị Tố Tố.” Đình Đình bị kêu tên, liền bĩu môi trả lời.
“Tìm Tố Tố?” Người đàn ông kia nhìn anh chằm chằm, “Cậu tìm Tố Tố có chuyện gì?”
“Là cô ta bảo tôi tới.” Chung Bình nhìn lướt qua, quả thật là Tiêu Tố Tâmkhông có ở đây. Cái người này, lại chơi xỏ anh nữa! Cô ta làm cho anhthật là cáu đến muốn phát điên, liền lái xe tới đây vậy mà Tiêu Tố Tâmđi đứng kiểu gì mà lại tới chậm hơn anh nữa.
Người đàn ông kianghe thấy vậy, mặt liền trầm xuống, “Nếu đã như vậy, thì mời cậu rangoài chờ, đừng làm ảnh hưởng đến chúng tôi đang luyện tập.”
Chung Bình lạnh nhạt nhìn thêm một chút nữa, đang định xoay người rời khỏithì lại nhìn thấy Tiêu Tố Tâm đúng lúc mở cửa đi vào bên trong, hừ, độtnhiên lại muốn phát hỏa! Chung Bình hét to một tiếng, “Tiêu Tố Tâm!”
Tiêu Tố Tâm vừa đến đã thấy anh điên cuồng bổ nhào về phía hình, thân mìnhtheo phản xạ chợt lui về, chưa đợi Chung Bình bắt được mình, tay đã dùng sức đấy ra, khiến cho anh vồ hụt. Thừa dịp anh còn chưa đứng vững, haitay liền nhanh chóng bắt lấy, chân trái bước về phía trước đá một vòng,Chung Bình liền cảm thấy trần nhà quay vòng một cái, cả người nặng nề té rầm xuống mặt đất. Anh đau đớn, kêu lên một tiếng, đồ ác độc!
“Như vậy mà đã ngã rồi?” Tiêu Tố Tâm dùng đầu gối đè trên ngực anh, lạnh lùng cười.
“Đồ ác độc!” Chung Bình tức giận đến sắp phát điên, hai tay khua loạn, muốn đánh cho cô một trận, Tiêu Tố Tâm sớm đã có phòng bị, bắt được hai taycủa anh dùng sức bắt chéo sau lưng, áp chế làm cho anh không thể độngđậy!
“Còn chửi nữa! Cẩn thận tôi đánh cho anh không thể về nhànữa giờ.” Tiêu Tố Tâm đắc ý nhìn anh tức giận đến nỗi mặt mày biến dạng, vô cùng vui vẻ, nhìn xem anh còn kiêu căng như thế nào nữa!
Ngay lúc hai người vẫn còn đang dây dưa, thì đã có người lên tiếng, chính là người đàn ông lúc nãy, “Tố Tố, chuyện gì vậy?”
“Sư phụ, không có việc gì. Anh ta cần được dạy dỗ lại, con đang giảng giảilại giúp anh ta thôi.” Tiêu Tố Tâm xoay mặt lại cười, hóa ra người kiachính là sư phụ của cô, là trưởng bối lớn nhất ở đây. Cô vừa nói xong đã túm cổ áo của Chung Bình, kéo anh đi vào một phòng nghỉ. Tiếng kêu lacủa anh cũng nhanh chóng đã bị ngăn cách bởi cánh cửa kia. Trong phòngmọi người đều cười khẽ, anh chàng này là ai, không có việc gì mà lại điđắc tội với Tố Tố, lần này ch.ết chắc rồi!
—
Trong phòng nghỉ…..
“Tiêu Tố Tâm, cô không mau trả tiền, tôi sẽ báo cảnh sát.” Chung Bình tứcgiận gầm lên, lại cùng cô ta nói chuyện, chắc anh ch.ết luôn cho rồi!
Tiêu Tố Tâm mỉm cười nhìn anh, “Gấp cái gì chứ, tôi đang còn muốn cùng anhđàm phàn chút đây.” Nói xong thả hai tay của anh ra, lùi lại mấy bước.
Chung Bình chật vật đứng vững, dùng sức miết thẳng lại những nếp gấp trênquần áo của bình, “Không cần.” Anh hung hăng trừng mắt nhìn cô, xoayngười rời đi, anh nhất định sẽ bắt cô phải trả món nợ này! Nhưng tay của Chung Bình còn chưa chạm tới nắm cửa, đằng sau đã truyền đến tiếng cười lạnh của Tiêu Tố Tâm, “Vậy anh có muốn hay không nhìn qua cái này mộtchút?”
Chung Bình xoay người trợn mắt nhìn chiếc di động trongtay cô, trên màn hình rõ ràng còn có một bức ảnh, mà kia…..Người trongảnh chụp lại là anh! Chung Bình cuối cùng đã nhìn rõ là ảnh chụp anh,nhưng lại là cùng với một người phụ nữ khác trên giường! Thẹn quá hóagiận, định tiến lên cướp lấy chiếc điện thoại kia, thì Tiêu Tố Tâm đãrất nhanh lui lại, “Sao rồi? Đã có hứng thú chưa?”
Chung Bìnhphẫn nộ, “Cô muốn làm gì, muốn dùng nó để dọa tôi? Cô thấy tôi sẽ sợsao?” Được, trộm tiền, lừa gạt lại còn dọa dẫm anh, ba tội như vậy, nhất định phải chỉnh cô đến ch.ết! Anh mà sợ lời dọa nạt kia ư, nếu đã nhưvậy thì Chung Bình anh đã không lăn lộn ở cuộc sống này rồi!
Tiêu Tố Tâm thản nhiên cười, “Anh không để ý.” Tiêu Tố Tâm lại nhìn ảnh chụp ở trong di động, “Tôi biết anh đương nhiên sẽ không quan tâm bức ảnhnày có bị phát tán hay không, nhưng mà, cô gái trong ảnh này có đồng ýhay không thì còn phải xem lại đã!” Ánh mắt sâu xa liếc về phía anh.Chung Bình trầm mặc, từ chối cho ý kiến.
Tiêu Tố Tâm cười lạnhnói tiếp, “Nghe nói, cô gái này là người phụ nữ của một vị đại ca nàođó. Không biết, vị đại ca kia có biết người phụ nữ của mình đã bị anhnhúng chàm hay không.” Tiêu Tố Tâm nói xong thì cười đến sáng lạn. Hừ,đối phó với anh, lẽ nào tôi lại không chuẩn bị tốt! Chị Như lại vì anhmà trách mắng tôi, đúng là cái đồ tai họa ngàn năm có một, không nhữnghại chị Như thần hồn điên đảo, mà đến ch.ết cũng không chịu hối cải đinhúng chàm những tâm hồn trong sạch của các cô gái khác! Tôi lần nàynhất định sẽ dạy dỗ anh thật tốt, cho anh biết không phải ai cũng có thể dễ dàng để cho loại đàn ông thối tha như anh tùy tiện đùa giỡn!
Chung Bình sắc mặt khẽ biến, việc này, làm sao cô ta lại biết được? Mẹ kiếp,lúc trước là tự cô gái kia quấn lấy anh, anh tuy rằng cũng có chút do dự nhưng thịt đã đến tận miệng, sao có thể bỏ qua, hơn nữa đêm đó anh cũng uống say đến hồ đồ, kết quả lại cùng cô gái kia qua đêm! Ai biết đượcngày hôm sau tiền mất sạch, làm hại anh ở trước mặt mỹ nữ vô cùng mấtmặt, sau cũng chả gặp lại nữa.
“Cô rốt cuộc là muốn cái gì?” Chung Bình cắn răng mở miệng.
“Chị Như muốn tôi trả tiền cho anh, nhưng là tôi đã tiêu rồi.” Tiêu Tố Tâmcất điện thoại vào trong túi, “Cho nên, tiền kia coi như là để mua bứcảnh này.”
“Cô!” Chung Bình tức giận đến hai mắt muốn hóa đenluôn, chỉ muốn phun máu ngay tại chỗ! Cô ta đúng là đồ lừa đảo! Tiêu TốTâm cô ta không phải là trộm, so với kẻ cướp còn kinh khủng hơn!
“Sao vậy? Tiếc ư? Thôi được rồi, tôi sẽ đem tiền trả lại anh, còn ảnh chụpnày, tôi đã nghĩ đưa cho ai đây.” Tiêu Tố Tâm tỏ vẻ kinh ngạc, “Nghe nói ai phản bội vị đại ca kia mà để anh ta nghi ngờ sẽ bị chặt chân đó.”Tiêu Tố Tâm liếc mắt một cái liền nhìn thấy mặt Chung Bình đã hoàn toànđen lại, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Chung Bình buồn bực không nói được gì, hai tay vì tức giận mà gắt gao nắm chặt lại, nếu mà anh đánhthắng được cô, nhất định sẽ đánh cho cô một trận, dù sao trong mắt anhcô cũng không phải là phụ nữ!
“Quyết định chưa?” Cái miệng nhỏnhắn khẽ mở, hai mắt nháy nháy. Cái này người ta gọi là ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác, anh cứ chăng hoa như vậy, sẽ có một ngày gặp họa khôngbiết chừng! “Được, năm vạn mua tấm ảnh này quả thật có chút mắc. Khôngbằng, tôi cho anh một cơ hộ đi. Nếu không anh lại nói Tiêu Tố Tâm tôingang ngược, độc tài, tôi thật ra là người rất công bằng nha.”
Công bằng cái rắm, Chung Bình trong lòng phỉ nhổ nhưng cũng không có hé răng lấy nửa lời. Anh hiện tại lại bị cô gái này nắm được điểm yếu, chỉ cóthể nhìn Tiêu Tố Tâm nghĩ thầm, sẽ cùng cô chơi đùa như thế nào.
“Tôi biết anh rất muốn đánh tôi.” Tiêu Tố Tâm thản nhiên cười. Trong lònganh điên cuồng hét lên, không phải là chỉ muốn nghĩ đâu, mà tôi còn rấtmuốn nghĩ như vậy, cực cực muốn, còn muốn đem cô đập cho một trận! Côtiếp tục nói, “Nếu như anh học Judo mà đánh bại được tôi, không nhữngtôi sẽ trả lại anh tiền! Ảnh chụp cũng lập tức hủy luôn, từ nay về saukhông bao giờ quấy rầy anh nữa!” Tiêu Tố Tâm lạnh nhạt cười, chờ đợi câu trả lời của anh. Anh ta dù có muốn đánh ngã cô, cũng phải mất nhiềuthời gian. Trong khoảng thời gian đó, cô vẫn có thể đánh anh ta vài lầnnữa, như vậy là đã tốt lắm rồi, Tiêu Tố Tâm hai mắt phát sáng, vui nhưmở cờ trong bụng! Ánh mắt lại cố ý khiêu khích nhìn về phía Chung Bình,sao anh có dám không?
Hai hàng lông mày của anh nhíu chặt, bịdáng vẻ kiêu căng kia của cô làm cho bực tức đến muốn giậm chân, ngườiphụ này, cư nhiên lại dám miệt thị lòng tự tôn của anh, không phải làchỉ học Judo thôi sao? Anh đây nhất định có thể dùng sức mạnh của mìnhmà quật ngã được cô! Ngực nóng bừng, đột nhiên thốt lên, “Được, một lờiđã định!” Anh nhất định phải làm cho cô quỳ rạp trên mặt đất mà xin anhtha thứ!
“Một lời đã định!” Tiêu Tố Tâm gật đầu cười trộm, “Việcnày không được nói cho chị Như.” Chị Như mà biết nhất định sẽ thay anhta đến cầu xin cho mà xem.
“Được.” Chung Bình cuối cùng hung hăng trừng mắt liếc nhìn cô một cái, nổi giận đùng đùng xoay người rời khỏiđây! Tiêu Tố Tâm xoa xoa hai tay mình, hưng phấn nở nụ cười, xem tôi như thế nào đánh ch.ết anh!
Ác nữ đánh sói chính thức bắt đầu!