Chương 3-3

Buổi sáng, dù là nữ chính hay là nam chính đều có biểu hiện tệ hết biết, NG nhiều đến mức ngay cả cười y cũng không muốn mới tìm được một chút cảm giác như vậy. Vất vả đối phó với diễn viên thì kịch bản lại xảy ra vấn đề, biên kịch đột nhiên gặp phải chuyện không may, muốn đổi người trong chốc lát, rối loạn cả một buổi sáng, đến lúc có thể thở được một chút thì đã đến buổi chiều, ngay cả cơm trưa cũng bỏ qua.


Không biết tại sao lại như vậy, gần đây quay phim luôn không thuận lợi, chẳng lẽ năm nay y bị sao thái tuế chiếu? Khẽ ấn huyệt thái dương, theo thói quen mở hộp bánh ngọt trên bàn nghỉ ngơi ra, lại phát hiện bên trong đã trống trơn rồi.


Đúng rồi, hôm qua y quên mang tiramsu trong quán đến rồi. Thật là, từ trước đến nay y chưa bao giờ quên, mà đúng hôm nay lại quên!


Thật đúng là nhà dột gặp trời mưa. Mày không nhịn được nhíu lại, tâm trạng trở nên gay gắt, nhắm mắt lại, điều chỉnh cảm xúc. Dường như mũi lại ngửi được mùi hương quen thuộc, bên tai vang lên âm thanh của trợ lý: "Đạo diễn Thái, đây là bánh ngọt mới được tiệm bánh XX đưa tới. Tôi ký nhận thay anh rồi."


Bánh ngọt? Thái Quân Thành đột ngột mở mắt ra, một chiếc hộp bánh ngọt đóng gói giản dị nhưng rất khác biệt được trợ lý đặt trên bàn nghỉ ngơi.


Nhìn chằm chằm chiếc hộp bánh ngọt bất ngờ một lúc lâu, Thái Quân Thành vô cùng hạnh phúc cười lên, trong lòng ngọt như mật. Giống như đối xử với vật trân quý nhất trên đời này, cẩn thận mở hộp bánh ngọt ra, Tiramisu xinh đẹp hiện ra trước mắt, cầm lấy thìa nhỏ được đặt trong hộp, nhẹ nhàng xúc một miếng, một chút đắng thơm ngọt đồng thời tan trong miệng, dường như toàn bộ những điều không thuận lợi vào buổi sáng đều biến mất, tâm tình bỗng trở nên tốt hơn.


available on google playdownload on app store


Tình yêu đối với Tiramisu từ sau khi quen người đàn ông đó mới trở thành kỳ quái. Là Tiramisu khiến bản thân đi vào thế giới của người đàn ông, khiến hai người vốn không nên xuất hiện cùng một chỗ lại ở cùng một chỗ. Bởi vậy, dù là đồ ngọt trắng mịn mà bản thân căm thù đến tận xương tủy ở trong lòng y cũng có địa vị đặc biệt, cũng làm nó trở thành  đồ ăn tuyệt mĩ phản ánh nhiệt tình yêu thương của bản thân. Cho dù tâm trạng có bao nhiêu tồi tệ, chỉ cần ăn một miếng Tiramisu người đàn ông tự tay làm thì y giống như máy móc đầy pin có khả năng vận chuyển với tốc độ cao.


Lại ăn một miếng bánh ngọt, Thái Quân Thành giống như sinh viên mới, dùng tinh lực gấp trăm lần vùi đầu vào công việc quay phim.
***


Không biết tại sao buổi chiều quay phim lại diễn ra quá mức thuận lợi, mọi người vốn cho rằng phải chịu đựng suốt đêm cho đến khi Thái Quân Thành ra hiệu kết thúc công việc, tất cả đều vui vẻ đến điên rồi, khó có hôm được kết thúc công việc sớm như vậy, tất cả mọi người đề nghị đi KTV để buông lỏng một chút, cố gắng phải kéo Thái Quân Thành theo. Thái Quân Thành cười nói, nhẹ nhàng từ chối, đáp ứng toàn bộ mọi thứ để y mời. Dù sao mọi người không dám ép buộc y quá mức, vì thế sau khi nói lời tạm biệt liền rời đi.


Studio đang ồn ào bỗng yên tĩnh hẳn. Thái Quân Thành cho trợ lý về nhà trước, bản thân mang theo bánh ngọt ăn thừa chậm rãi đi về phía chiếc BMW của y.
Còn chưa tới chiếc xe, y liền thấy một bóng dáng đỏ tươi khẽ tựa vào cạnh xe của mình.


"Đạo diễn Thái..." Sau khi phát hiện ra y có mặt ở đó thì một giọng nói mềm mại đáng yêu vang lên.
Trong mùa đông, cô gái xinh đẹp ăn mặc kiều diễm lại có vẻ quá mức mỏng manh nhẹ nhàng nháy mắt, dao động bốn phía, ý tứ trong đó rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn được nữa rồi.


Trong lòng Thái Quân Thành vô cùng chán ghét, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười lễ phép: "Cô có chuyện gì sao?"


Cô gái này hẳn là diễn viên số 3, lúc trước nhìn trúng cô ta vì vẻ kiều diễm của cô ta phù hợp với vai kẻ thứ 3 trong kịch bản lần này. Cho nên mặc dù là người mới, y vẫn lớn gan đề bạt. Nói thực ra, từ lúc bấm máy đến giờ, kỹ thuật diễn xuất của cô ta cũng không tệ. Vấn đề duy nhất chính là dường như cô ta quá mức tự tin với bề ngoài của bản thân, luôn lấy cớ quấn quít, quang minh chính đại phóng điện, lén phóng điện với y, cô ta cho rằng chỉ cần cô ta có đủ tính nhẫn nại thì bản thân y nhất định sẽ quỳ gối dưới váy màu thạch lựu của cô ta.


"Đạo diễn Thái, em bị trật chân rồi..." Cô ta cố ý khoe đôi chân thon dài trắng nõn nà ra, dáng vẻ vừa thấy đã thương.
"Tôi giúp cô gọi điện thoại cho trợ lý nhé." Thái Quân Thành gặp chiêu phá chiêu, trực tiếp lấy điện thoại ra muốn bấm bàn phím.


"Không cần." Cô ta đã hạ quyết tâm, đêm nay nhất định phải thành công, cắn răng một cái, thân thể mềm mại trực tiếp ngã vào lòng Thái Quân Thành: "Đạo diễn Thái, có thể đưa em về nhà không?"


Nếu bây giờ còn không hiểu mấy câu nói của cô gái này có ý gì thì Thái Quân Thành chính là đồ ngốc, có sẵn cô gái xinh đẹp, vừa kiều vừa mị, còn chủ động mời gọi, nếu người bình thường gặp loại chuyện tốt thì thì nhất định sẽ vui vẻ đến phát điên rồi, vấn đề là Thái Quân Thành không hề có cảm giác hưởng thụ hay tương tự, mà lại cảm thấy thân thể không xương cốt quấn vào người y như rắn thật khiến y cảm thấy ghê tởm.


Duy trì lễ phép, Thái Quân Thành nhanh chóng tách người cô gái kia ra một đoạn, rồi lại lùi về phía sau một bước, lạnh nhạt có lễ nói: "Như vậy không tốt, nếu nghiêm trọng ảnh hưởng tới quay phim thì tôi sẽ gọi điện để trợ lý tới đi bệnh viện kiểm tr.a với cô."


"Đạo diễn Thái...Em...Em thật sự yêu anh!" Cô gái xinh đẹp thấy y vừa muốn gọi điện thì giữ chặt tay y, nghiêm mặt, lớn tiếng thổ lộ.
"Cô yêu cái gì của tôi?" Thái Quân Thành cười lạnh.
"Yêu tài hoa của anh..."
"Làm sao cô biết tôi có tài hoa?"


"Anh là một trong những đạo diễn lớn giỏi nhất thế giới, đương nhiên là có tài hoa rồi." Cô gái cảm thấy vấn đề này rất kỳ lạ.
"Nếu tôi không phải là đạo diễn lớn, không có tài hoa, chỉ là người buôn bán ven đường thì sao?"
"Em vẫn yêu anh." Cô gái nói lời thề son sắt.


"Được, nếu tôi nói chỉ cần cô không yêu tôi, ngày mai tôi sẽ nâng cô lên làm nữ chính, cô còn yêu tôi không?"
A? Cô gái hoàn toàn ngây ngẩn cả người, đây là ý gì? Đây nhất định là thử thách của y: "Không! Em yêu anh! Em không làm nữ chính! Em đối với anh là thật lòng!"


"Vậy sao? Cô chỉ gặp tôi một thời gian đã biết tính cách của tôi, tôi là người nói một không nói hai. Đã đồng ý thì tuyệt đối sẽ làm được. Cô có biết phần tình huống ở kịch bản phía sau của chúng ta phải đổi không? Tôi lặp lại lần nữa, chỉ cần từ nay về sau cô không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa, tôi lập tức để biên kịch sửa kịch bản, cho cô làm nữ chính." Biểu cảm của Thái Quân Thành nói cho cô gái này biết y không nói đùa.


"Chuyện này...thật sao?" Thì ra chân tình vô hạn của cô gái này có chút lung lay rồi.
"Đương nhiên, bây giờ tôi có thể trực tiếp gọi điện trước mặt cô."
"Cái này..." Là thật đúng không? Chuyện tốt như vậy? Một người mới như cô ta có thể làm nữ chính bộ phim của Đạo diễn danh tiếng?


"Tôi có cô ba giây suy nghĩ, đây là cơ hội duy nhất của cô, về sau sẽ không còn nữa. Một...hai..."
"Được! Tôi đồng ý! Tôi đồng ý!" Ngay trước khi y đếm đến ba, cô gái đó vội vàng mở miệng.
"Cô cam đoan về sau sẽ không tiếp tục dây dưa nữa?"


"Cam đoan." Không biết vì sao đại diễn Thái lại đưa ra điều kiện kỳ lạ như vậy, nhưng cô gái cũng biết đây là cơ hội duy nhất của cô ta. Cô ta thật sự thích Đạo diễn Thái, nhưng so sánh với lực hấp dẫn của vai nữ chính thì cái sau vẫn lớn hơn.


"Được." Thái Quân Thành ở trước mặt cô gái, lập tức bấm số điện thoại của tổ biên kịch, trong lúc biên kịch được giao sửa kịch bản kinh ngạc, bảo người đó tăng thêm một nhân vật chính, biến diễn viên số 3 thành nữ chính.


"Đạo diễn Thái, cái này..." Cô gái đó thật sự vui đến điên rồi. "Em đã đáp ứng là sẽ không liên lạc riêng tư với anh nữa. Nhưng xin anh tin tưởng, em nói em thích anh, là thật..."


Thái Quân Thành không để ý tới lời thổ lộ thâm tình lại giả dối của cô gái kia nữa, trực tiếp mở cửa xe, khởi động xe đi thẳng.


Thật sự buồn cười! Đây là yêu sao? Lời thề son sắt có thể vì vai nữ chính mà lập tức thay đổi? Trong giới giải trí nhiều năm như vậy, y đã nghe quá nhiều cái gọi là tình yêu chân thành, nói hết ra thì cũng chỉ là lợi ích cùng tuyên truyền. Đàn ông yêu phụ nữ còn không phải là vị khuôn mặt xinh đẹp, thân hình nóng bỏng sao? Phụ nữ yêu đàn ông còn không phải vì địa vị, tiền tài sao? Cái gì là yêu? Cái gì là chân tình? Có lẽ có, nhưng y chưa bao giờ nhìn thấy.


Đột nhiên y cảm thấy trong lòng lạnh như băng, rất muốn ăn một miếng Tiramisu làm ấm lòng, rất muốn nhìn thấy nụ cười dịu dàng kia. Y đạp mạnh chân ga, mở mã lực, phóng xe về nơi có thể khiến bản thân cảm thấy ấm áp.






Truyện liên quan