Chương 10
Sáng hôm sau nó đi học mà không thèm đợi cậu, ai hỏi gì cũng không chịu trả lời, cả buổi học nó như người mất hồn vậy kể cả cô hỏi mà nó cũng không thèm trả lời luôn.
.........
- Cậu làm gì vậy?- Nó bị cậu lôi ra sân sao trường
- Hôm nay cậu bị gì vậy?- Cậu buông tay nó ra
- Không có gì cả- Nó né tránh ánh mắt của cậu
- Cậu có xem tôi là bạn tốt của cậu không vậy?- Cậu
- Có- Nó
- Nếu là bạn bè tốt thì có chuyện gì cậu phải nói cho mình biết để chúng ta cùng nhau giải quyết chứ- Cậu đặt hai tay lên vai nó
- Hức....hức- Đột nhiên nó khóc làm cho cậu càng lo lắng
- Xảy ra chuyện gì vậy? Sao cậu lại khóc-Cậu
-Ba..ba..mình..cấm..không..cho..mình..chơi..với..cậu..nữa- Nó khóc nức nở
- Tại sao vậy?- Cậu
- Mình không biết nhưng mình không muốn xa cậu đâu- Nó
- Tôi cũng vậy nhất định chúng ta phải tìm hiểu chuyện này mới được- Cậu
- Ừa- nó
- Thôi cậu đừng khóc nữa, cậu khóc là không còn đẹp nữa đâu- Cậu lau nước mắt cho nó
- Mình lên lớp thôi- Cậu nắm tay nó lên lớp, có lẻ tình cảm của nó dành cho cậu đã vượt qua tình bạn, còn cậu chắc cũng đã thương nó thật lòng rồi không còn là tình cảm lợi dụng nữa.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Ba hình như ba của Hân đã nghi ngờ con rồi- Cậu
- Là sao?- Ba cậu
- Ông ta bỗng nhiên cấm Hân không được chơi với con nữa- Cậu
- Đúng là lão cáo già mà- Ba cậu
- Vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?- Cậu
- Con tìm cơ hội vào nhà ông ta rồi lấy cho ba toàn bộ tài liệu quan trọng về công ty của ông ta- Ba cậu
- Dạ, nhưng mà ba- Cậu nghập ngừng
- Sao còn chuyện gì à- Ba cậu
- Dạ không- Cậu định hỏi về chuyện gì đó nhưng lại thôi.
- Vậy con đến bang Hắc Long tập luyện đi, ba đi công việc một tí- Ba cậu
- Dạ- Cậu