Chương 28
Sáng hôm sau nó mệt mỏi tỉnh dậy thì phát hiện hình như đây không phải là phòng nó, vết thương cũng đã được băng bó rất cẩn thận. Nó không biết tại sao nó lại ở đây nữa Nó chỉ nhớ tối hôm qua đang cùng lão Devil đấu với nhau thì đột nhiên cơn đau đầu lại kéo đến làm nó muốn ngất đi và khi ngất đi hình như có một người con trai đã đỡ nó sau đó thì nó không hề nhớ gì nữa.
Đang mãi nhớ lại thì đột nhiên có một người con trai tóc vàng, cao khoãng 1m80, sóng mũi cao, da trắng ở ngoài cửa đang tiến lại gần nó nở nụ cười thật tươi...
- Em tỉnh rồi sao? Hết đau đầu chưa? Đây ăn cháo đi cho khỏe lại nhìn em dạo này gầy đi nhiều đó, không biết cái tên Helen đó chăm sóc em kiểu gì nữa!- Người con trai ngồi xuống giường cạnh nó
- Eric sao anh lại ở đây?- Nó bất ngờ
- Thì tại em chứ ai! Về Việt Nam không nói với anh tiếng nào nên anh phải lếch cái thân này sang tìm em nè- Eric xoa đầu nó
- Đúng đó em về đây mà không nói cho tụi anh biết, em có biết là tụi anh rất lo cho em không? Nếu tối qua tụi anh mà không đến kịp là em đã ch.ết dưới nhát dao của lão ta rồi- Từ cửa một người có khuôn mặt y như Eric nhưng tóc thì màu đen bước vào và anh ta tên là Iric
- Em xin lỗi! Cảm ơn hai anh tối qua đã cứu em!- Nó
///////////////////////////
Mình xin giới thiếu sơ qua về mối quan hệ giữa nó và hai chàng trai kia....
Hai người con trai đó tên là Iric và Eric, 22 tuổi bằng tuổi với Helen là anh em sinh đôi là con của bạn thân của ba nó. Lúc nhỏ ba người bọn họ chơi rất thân với nhau và họ cũng vô cùng yêu thương nó xem nó như bảo bối của mình vậy. Nhưng đến khi họ được 18 tuổi thì gia đình họ phải sang Mỹ định cư. Khi biết tin ba nó bị sát hại và ch.ết còn nó thì bị thương rất nặng phải sang Mỹ để trị họ vô cùng lo cho nó
Trong suốt thời gian nó nằm viện đều là do họ và Helen chăm sóc cho nó. Giúp nó vào Hắc Đạo để trả thù cho ba nó. Khi biết tin nó về Việt Nam để trả thù hai người họ liền bay sang đây tìm nó.
////////////////////////////////
- Không cần cám ơn tụi anh đâu! Nhưng tại sao em lại dám một mình đấu với lão già đó em có biết là ông ta là một người vô cùng xảo trá và nguy hiểm không?- Eric
- Em biết- Nó
- Vậy tại sao em vẫn làm vậy?- Eric
- Chỉ cần giết được ông ta thì bang của em sẽ trở nên lớn mạnh hơn rất nhiều thì em sẽ dễ dàng trả thù cho ba em hơn- Nó
- Vẫn còn nhiều cách để trả thù mà sao em lại chọn cách đó chứ! Nếu như mà tối hôm qua tụi anh mà không đến kịp thì em đã ch.ết rồi thì lúc đó ai sẽ trả thù cho ba em đây! Sao em lại mạo hiểm như vậy chứ?- Iric
- Nhưng đó chính là con đường ngắn nhất để trả thù. Em không thể nào chờ đợi thêm được nữa. 2 năm nó đã quá đủ để ông ta sống trong bình yên và hạnh phúc, cũng đã đến lúc ông ta phải trả giá cho việc mình đã làm- Nó nắm chặt hai tay lại với nhau
- Thôi được rồi nếu em quyết định như vậy thì tụi anh sẽ ủng hộ và giúp đỡ em! Thôi em nghĩ ngơi đi tụi anh giúp em đi giải quyết việc tối qua, em cứ yên tâm ở đây nghĩ ngơi lấy lại sức cho khỏe lại rồi mọi chuyện tính sao- Iric
- Dạ- Nó ngật đầu
Hai người họ lần lượt bước ra khỏi phòng trả lại không gian yên tĩnh cho nó....