Chương 20: Thời gian bên em là nhiều nhất
Khi anh cừa dừng lại cờthi nhân viên nhà hàng đã cung kính chào. Anh đưa chìa khóa cho nhân viên rồi bước vào trong, vừa bước vào trong có 1 nhân viên đi đến dẫn tôi, anh và Kiệt dương tới phòng rất kín đáo rềi đưa thực đơn cho cq ba người. Cô ngồi xuống, lấy điện thoại ra nghịch, cô nhân viên phục vụ nói:
Mời chị chọn món ạ
Cô lắc đầu nói:
Để 2 người họ chọn món được rồi.
Cô nhân viên tới phía anh cúi đầu xuống, anh thì thầm vào tai cô nhân viên rồi gật đầu.
Cô nhân viên đi ra ngoài, anh nói với Kiệt dương:
Coi như bữa hôm nay mình chính thức giới thiệu vợ mình với cậu.
Kiệt dương nói:
Được, em dâu mình thật là tốt số mới lấy được cậu.
Cô nghe thấy thì ngẩng lên nói đùa với Dương:
Có mà em xấu số thì đúng hơn.
Anh quay sang trừng mắt nhìn cô nói:
Có bao nhiêu người xếp hàng dài ở ngoài kia chỉ chờ tôi thôi đó.
Cô đưa mặt gần anh nói:
Vậy sao ko chọn lấy 1 cô sao cứ nhất thiết phải chọn tôi.
Kiệt dương lên tiếng chen ngang vào cuộc đấu khẩu của 2 người:
Em đừng nói như thế chứ Tiểu vân. Thứ cậu ấy ko bao giờ thiếu là phụ nữ.
Cô quay sang nhìn Dương khuôn mặt thờ ờ nói:
Vậy mà em ko biết.
Kiệt dương nói thêm:
Nhưng anh chỉ thấy cậu ắy chơi đùa chứ chưa bao giờ chịu lấy ai về cả nhưng em thì khác.
Cô quay sang nhìn anh, anh thản nhiên nói:
Đàn ông gặp dịp mua vui là thường thôi.
Anh quay sang cô nói tiếp:
Còn vợ mình thì phải tận tâm rước về chứ ko mua vui được.
Cô bị anh chọc tức nhưng ko nói gì mà chỉ nhích ghế ra một cchút, cứ mỗi lẫn nhích sang lại gần đến chỗ ghế của Dương. Anh vờ như ko thấy hành động của cô, gõ nhẹ tay lên bàn nói:
Sao lâu vậy nhỉ?
Bỗng nhiên tinh, chuông tin nhắn của cô rõ to khiến hai người đàn ông đều quay lại nhìn cô. Cô đọc tin nhắn rồi gọi điện luôn, kơ đợi người kia nói, cô giành nói trước:
Mình ko uống được cà phê, mua cho mình trà sữa hoặc fan ta cũng được.
Người bên kia thắc mắc hỏi:
Sao cậu ko uếng đợc cà phê?
Cô thở dài:
Vì nó đắng
Rồi cô nhqnh chóng đổi chủ đề nói:
Cậu mua nước uống cho mình, tối này hai đứa chúng ta sẽ đi ăn tối nha.
Đầu giây bên kia nói:
Ừ, cậu ăn chưa?
Cô nói:
Mình sắp ăn, tí nói chuyện tiếp nha.
Rồi cô tắt máy, lúc này phuco vụ cũng mang đồ ăn vào.
Cô nhìn bàn ăn mà trợn tròn mắt: Tôm hùm, cá hấp, lẩu hải sản. Cô nhìn rồi quay sang nói với anh:
Anh gọi anh có ăn được hết ko mà gọi lắm thế.
Anh cầm 1 con tôm lên, bẻ càng lấy hết thịt vào bát cô nói:
Tôi ko cần biết, trong tháng này em nhất định phải tăng cân.
Cô thở dài rồi ăn thịt tôm, đang ăn thì Dương gắp cho cô thật nhiều nấm vào bát nói:
Ăn nấm rất tốt.
Cô cười nhìn Dương nói:
Cảm ơn anh, em thích ăn nấm lắm.
Anh nhìn cử chỉ của hai người rồi bực mình kéo ghế cô lại st gần mình nói:
Ăn nấm làm sao tốt bằng thịt tôm.
Cô thấy mình bị keouớ vào thì định ngồi dịch ra thì anh ôm eo cô nói:
Ăn nhanh lên.
Cô cong môi lên thành 1 đường tuyệt đẹp rồi tiếp tục ăn . Ăn xong miếng nấm cuối để lại thịt tôm, lau miệng nói:
Tối nay tôi đi ăn với bạn. Anh ăn cơm với ba mẹ nha.
Anh ko nhìn cô nói:
Em ko có sự cho phép của tôi mà đã đồng ý đi ăn cùng bạn mới mà ko nghĩ đến cảm giác của chồng mình sao.
Cô thấy anh nói lạnh lùng như thế, sợ ko cho mình đi thì ý thức được cầm bàn tay của anh nói:
Lần sau tôi sẽ chú ý nhưng mà tếi nay tôi vấn được đi anh đấy chứ.
Anh cảm giác cô tự giác cầm tay minhô thì gật đầu nhưng vẫn lo khỏi than vãn nói:
Thời gian ăn cơm với tôi còn ko có. Xem ra em còn bận hơn tôi rồi.
Cô nói:
Câu đó tôi nói thì đúng hơn.
Anh quay sang nói:
Thời gian tôi ở bên em là nhiều nhất.
Cô đang uống nước thì bị câu nói làm cho họ sặc sụa. Kiệt dương ko nhịn được cười nói với cô:
Em với chồng em như là hai đứa trẻ con ưấy.
Anh ngước lên lườm Kiệt dương thì Dương cũng ko cười nữa đổi lại là thái độ bghiêm túc. Cô ho xong thì ngồi thẳng dậy. Anh đưa giấy cho cô nói:
Em thấy có gì kobđúng sao mà phản đối thế.
Cô nói:
Anh phải nói thời gian anh làm việc là nhiều nhất mới đúng. Anh đúng là có về ăn tối thật nhưng ăn xong thì cũng chỉ có làm việc và làm việc làm gì có thời gian mà ở cạnh tôi. Anh cjng phải ở cạnh thêm những người phụ nữ khác nữa chứ.