Chương 5
Trong lúc phục hồi chức năng, quan hệ của Trình Cẩm và Dương Tư Mịch xảy ra biến hóa về chất.
Dương Tư Mịch lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, đương nhiên, Trình Cẩm cũng không thể cưỡng lại cám dỗ.
Cảm tưởng sau đó của Trình Cẩm là Dương Tư Mịch không như anh nghĩ, ngoài mặt tác phong phóng khoáng, thực tế kinh nghiệm có hạn.
Trình Cẩm từng cho rằng Dương Tư Mịch vì nhiệm vụ mà bằng lòng trả “bất kỳ giá nào”.
Kể cả cái giá về mặt tác phong.
Là anh nghĩ nhiều.
Người phản xã hội như Dương Tư Mịch sẽ chỉ biến người khác thành giá đắt, sao có thể biến mình thành giá đắt.
Dương Tư Mịch không đồng ý Trình Cẩm nói hắn kinh nghiệm có hạn, “Em từng học Y, hiểu cấu tạo cơ thể người hơn anh.”
“Hiểu cấu tạo người ch.ết à? Anh cũng biết, anh thường xuyên đến phòng pháp y xem thi thể.”
“Em cũng hiểu cấu tạo thân thể người sống, kinh nghiệm về mặt này càng khó thu hoạch.” Dương Tư Mịch cố ý dùng giọng điệu tiếc nuối nói, “Người sống không chịu được dày vò, rất dễ biến thành người ch.ết.”
“… Đừng nói vậy, quá biến thái.” Trình Cẩm liên tưởng đến hành hạ đến ch.ết, thí nghiệm trên cơ thể sống…
“Em dọa anh nhiều chút anh mới không biến mất.” Dương Tư Mịch chọt mặt Trình Cẩm, ám chỉ thời gian Trình Cẩm biến thành quỷ, đây là đang nói đùa.
Nhưng hắn còn nói, “Nếu bắt buộc, cho anh “biến mất” cũng là một lựa chọn tốt.”
Ý là lại có thời khắc nguy hiểm như lần này thì biến Trình Cẩm thành quỷ, chờ cơ hội thích hợp sẽ “phục sinh” anh. Đây không phải nói đùa.
Trình Cẩm xin miễn thứ cho kẻ bất tài, “Đừng, anh không muốn thêm lần nữa đâu.” Nhớ lại đầu liền đau.
“Tại sao? Không muốn ở bên cạnh em?” Dương Tư Mịch chơi trò lật mặt đến là mượt mà, trên mặt lập tức tích đầy mây đen, trong mắt chứa đầy tia sét, răng cũng lập lòe hàn quang. Lão Thản giống rắn độc kia mà thấy vẻ mặt lúc này của hắn nhất định sẽ nhanh chân bỏ chạy.
Mắt Trình Cẩm tự mang filter, không cảm thấy Dương Tư Mịch khủng bố mà ngược lại thấy hơi đáng yêu, chọc hắn, “Em đang uy hϊế͙p͙ anh à? Em thế này không đúng rồi, yêu đương không làm thế. Anh dạy em cách chính xác này, em có thể đưa thẻ lương cho anh, có ích hơn uy hϊế͙p͙ cả trăm lần.”
“À.” Dương Tư Mịch phẩy hàng mi dài, thu hồi răng nanh quái thú, biến thành cừu non thuần khiết.
Hôm sau, lúc Trình Cẩm cho tay vào túi liền lấy ra được mấy tấm thẻ.
Trình Cẩm, “…”
Nếu bây giờ anh nói với Dương Tư Mịch tối qua chỉ là nói đùa, sẽ không đưa tới hậu quả nghiêm trọng gì chứ?
2. Người yêu sau khi chia tay có thể làm bạn bè không?
Dương Tư Mịch nhìn thấy câu hỏi đứng đầu trên mạng: Người yêu sau khi chia tay có thể làm bạn bè không?
Hắn mang câu này đi hỏi Trình Cẩm.
Trình Cẩm đáp là có thể.
Từ góc độ suy nghĩ của anh, Dương Tư Mịch là người phản xã hội không tim không phổi, sau khi thỏa mãn tình cảm và lòng hiếu kỳ dục vọng ở chỗ anh, đề cập chia tay là hoàn toàn có khả năng, anh có thể làm gì đây?
Người mình chọn, đương nhiên phải tha thứ rồi.
Dương Tư Mịch rất không vui, lạnh lùng nhìn Trình Cẩm, dùng câu học được trên mạng trả lời anh, “Chia tay là không thể nào, em chọn góa chồng.”
“À.” Dù nằm trong dự liệu nhưng Trình Cẩm vẫn cố nói đạo lý với Dương Tư Mịch, “Dục vọng độc chiếm quá mạnh không tốt, hại người hại mình.”
Nói xong anh cảm thấy cứ như đang thuyết phục bản thân.
Dương Tư Mịch phát hiện ra, “Anh là quá yêu em hay không đủ yêu em?”
Trình Cẩm bật cười, hôn lên trán Dương Tư Mịch, “Em thật ra rất biết yêu đương, rất hiểu cách cho đối phương cảm giác an toàn.”
Độc chiếm là con dao hai lưỡi, có thể mang đến cảm giác sợ hãi cũng có thể mang đến cảm giác an toàn.
Ánh mắt Dương Tư Mịch lộ vẻ mê hoặc nhưng hắn không hỏi đến cùng, vì hắn có một chuyện muốn làm hơn, đó là níu Trình Cẩm lại hôn trả.