Chương 32

Hai tháng sau, mẹ cậu mất do bị ung thư.Nỗi đau mất mẹ của đứa trẻ lên năm đã hóa thành nỗi căm hờn tột độ.Đạt rất hận ba, nhờ ông mà những năm về sau, Đạt phải đón sinh nhật một mình


Cậu không hề thấy giận người mẹ kế một chút nào, ngược lại còn thấy mắc nợ dì nữa là đằng khác:Dì là một người phụ nữ xinh đẹp và tốt bụng nhưng bị ba của cậu lừa một cách trắng trợn và bị trói buộc bởi đứa con thơ Tiến Đăng.Khi biết mẹ của Đạt bị ung thư, ngày nào dì cũng đến thăm mẹ và gửi tiền chữa chạy nhưng không lâu sau đó bị ông Quốc phát hiện.Ông ta luôn lấy Tiến Đăng làm áp lực đè nặng lên lưng dì: ông ta cho rằng dì không nên cứu người mà ông ta gọi là “kẻ xa lạ”.Trong khi cậu phải chật vật với tiền chữa chạy thì ông ta bình thản hưởng thụ một cuộc sống sung túc giàu có mà không cảm thấy một chút ân hận


*Nhóm của hắn
- Em nghĩ anh nên trở lại làm thủ lĩnh của Black Eyes để cứu Thiên Hân.Trong hoàn cảnh bây giờ, chỉ có BY mới đủ sức mạnh để đối đầu với Mặt Nạ Máu_Tú Linh
- Black Eyes sao_Trương Nhi và hắn đồng thanh


- Chắc hai đứa chưa biết: trước đây Thiên Hiếu và Hân từng là hai trong ba người cầm đầu của Black Eyes nhưng sau này họ đã giao lại BY cho người cầm đầu thứ ba và rút ra khỏi thế giới ngầm_Minh Phong
- Nhưng…nhất thiết phải quay lại sao_anh nó do dự


- Phải, đó là cách duy nhất.Mấy sức con như chúng ta không thể đối đầu với Mặt Nạ Máu được_Minh Nhật
*Tại một con đường vắng
- Vũ Dương, mấy bữa nay sao rồi_anh nó bắt tay với Dương
- Em khỏe, nhóm vẫn hoạt động bình thường anh dạ_Vũ Dương


- Anh muốn quay lại BY để đối đầu với MNM_anh nó vào thẳng vấn đề
- Chuyện gì mà liên quan đến MNM luôn vậy_Dương sốt sắng
- Anh sẽ kể cho em nghe sau_anh nó
- Ok_Dương
Ngay vào tối hôm sau, toàn bộ lực lượng của BY tập trung tại con đường cũ


available on google playdownload on app store


- Mọi người hãy nghe đây.Trong phi vụ này, anh Hiếu sẽ trở thành Boss dẫn dắt chúng ta_Vũ Dương
- Anh ấy quay lại rồi sao_Eye 1
- Lâu lắm rồi mới gặp lại gương mặt ưu tú này_ Eye 2
Theo như lời của 1 Eye trong hội, tổ chức Mặt Nạ Máu thường xuyên tập trung ở Liza’s Club.Thế là toàn bộ lực lượng đến bao vây Liza’s Club


- Người lạ tuyệt đối không được vào_một tên đeo kính đen đứng trước cửa chặn đường
Vũ Dương liếc mắt, lập tức 2E lên đánh ngất xỉu tên chặn đường
Toàn bộ người trong Club dừng lại khi thấy Thiên Hiếu
- Mấy người là ai sao lại vào đây_một tên bước lên phía trước


- Chà chà…đây chẳng phải là thủ lĩnh của BY hùng mạnh đây sao?_Tiến Đăng từ trong đám đông bước ra, bỏ tay vào túi quần nhìn bọn hắn một lượt
- Mau thả Thiên Hân ra, nếu không cái Club này sẽ không còn nguyên vẹn đâu_Minh Nhật


- À…là con bé dễ thương xinh đẹp kia ấy hả, bọn tao đã xử nó xong cả rồi_Tiến Đăng
- Mày…dám_hắn trừng mắt
- Tụi tao không muốn gây náo loạn, nếu mày muốn mọi chuyện êm xuôi thì mau thả người_Vũ Dương
- Nếu tao không thả thì sao_Tiến Đăng


Tiến Đăng ra lệnh cho toàn bộ người lên đánh hắn.Đánh một hồi thì phe của hắn chiếm ưu thế.
- Tụi mày chỉ có thế thôi sao, người của tao còn chưa đủ làm nóng người_Vũ Dương


- “Vậy mà vẫn chưa xi nhê gì sao, BY quả thật rất mạnh”_Tiến Đăng có phần hoang mang nhưng vẫn cố gắng không để lộ ra ngoài
Với tính hiếu thắng, Tiến Đăng tập hợp toàn bộ lực lượng trong khu vực đó đến Club


May rằng, nơi nó bị nhốt cũng ở gần đó, nhận được lệnh, mấy tên lính canh chốt cửa rồi đi đến Liza’ Club.Trong khi tụi hắn đánh lạc hướng, dụ Tiến Đăng tập hợp toàn bộ người thì Tú Linh và Trương Nhi đến giải cứu nó
- Đây rồi…chính xác là nơi này_Tú Linh


- Cửa khóa rồi_Trương Nhi cầm ổ khóa chán nản
- Nên tìm cách nở từ từ, người của Mặt Nạ Máu không phải chỉ có ở trong khu vực này_Tú Linh
Sau một hồi nghiên cứu, Trương Nhi đã mở được khóa.Quệt mồ hôi trên má, Nhi mở cửa cho Tú Linh vào, còn cô thì ở bên ngoài canh đề phòng có người về


- Thiên Hân…mau tỉnh lại đi, tao đến đưa mày về nè_Tú Linh vỗ má nó
Nó khó nhọc mở mắt
- T…ú…Lin…h…hả_nó thều thào được mấy câu rồi ngất lịm
- Nó ngất xỉu rồi_Tú Linh kéo nó ra ngoài nói với Trương Nhi
- Chở về nhà nó đi_Trương Nhi


Trên xe, Tú Linh lấy điện thoại gọi cho Minh Nhật
- Anh à…cứu được người rồi, cho rút đi.Em chở nó về nhà_Tú Linh
- Được rồi, em về cẩn thận đó_Minh Nhật
Minh Nhật cúp điện thoại.Lúc đánh nhau cố ý đứng sát anh nó nói nhỏ
- Đã cứu được người_Minh Nhật


-RÚT_sau khi Vũ Dương biết tin đã cứu được người thì hô lớn
Tiến Đăng cùng vài người to con nhất đám chặn cửa
- Đi dễ dàng như vậy sao, đây không phải là nơi muốn đi thì đi, muốn đến thì đến_Tiến Đạt lấy tay lau máu trên khóe môi


Hắn dồn hết sức đánh mạnh vào bụng khiến Tiến Đăng ngã ngửa.Nhân lúc tụi đàn em đỡ Tiến Đăng dậy, tụi hắn lên xe chạy thoát.Đến ngã hai, người của BY đi một đường, tụi hắn đi một đường
- Cảm ơn em Vũ Dương_anh nó


- Không có gì, gửi lời hỏi thăm của em đến Thiên Hân nha, chào anh_Vũ Dương nói rồi phóng xe chạy mất, Thiên Hiếu chạy xe về nhà sau
Hắn mời bác thì riêng của gia đình đến khám cho nó


- Tiểu thư không sao, chỉ bị kiệt sức do đói và quá hoảng sợ.Trong thời gian này nên để cô ấy tịnh dưỡng tinh thần, tránh để gặp cú sốc hoặc hoảng loạn_bác sĩ


Sau khi biết nó không sao, mọi người chia nhau về nhà mỗi người một hướng, chỉ còn mình hắn chăm sóc cho hắn.Đên nay hắn không ngủ được: một phần vì phải giải quyết chuyện công ty bỏ dở, một phần vì lo lắng cho nó


Nửa đêm nó tỉnh dậy, nó vô ý làm rớt chiếc đồng hồ báo thức.Hắn nghe tiếng động lạ, chạy vào phòng
- Có chuyện gì vậy_hắn
Thấy hắn, nó không cầm được nước mắt
- Nam Bảo à, tớ sợ quá.Tớ thấy mấy người đáng sợ đến bắt cóc tớ đi_nó khóc lớn


Hắn ôm nó vào lòng, xoa xoa lưng trấn an nó
- Không sao hết, có tớ đây rồi mà..giờ ngủ đi nha_hắn
Hắn lau nước mắt trên má nó.Một lúc sau nó đã chìm vào giấc ngủ
Hôm nay là chủ nhật, không ai phải đi học.Mọi người tập hợp đông đủ tại nhà nó
- Thiên Hân đâu rồi_Tú Linh


- Nó ngủ trên phòng chưa dậy_Thiên Hiếu
- Trời ạ, trưa trời chưa trệt thế này còn ngủ_Trương Nhi
- Kệ đi, nó đang bệnh mà_anh nó
Nó từ trên lầu bước xuống, khoác một chiếc áo khoác mỏng
- Chưa gì mà đã bị mọi người nói xấu rồi à_nó cười, đôi môi nó vẫn trắng bệch


- Còn bệnh cơ mà, xuống đây làm gì_hắn đứng dậy đỡ nó xuống
- Nó không có bị què đâu Bảo_anh nó
- Cái anh này_nó
Tại nhà riêng của ông Quốc
- Cảm giác thất bại thế nào?_Tiến Đạt
- Chưa gì mà đã tự mãn như vậy sao?_ông Quốc


- Cứ đợi đi em trai, vẫn còn nhiều cuộc vui đang đợi_Tiến Đăng
- Tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra lần thứ hai_Tiến Đạt - Nếu ba giết ch.ết con bé ấy thì không biết sẽ như thế nào nhỉ_ông Quốc - Cứ thử đi rồi ông sẽ biết_Tiến Đạt


Nhờ sự cứng đầu vốn có mà nó đã được đặc cách đi học vào ngày mai
- Đi học gì mà đi học_anh nó
- Không đi đâu hết, ở nhà bồi bổ sức khỏe.Khỏe rồi muốn đi đâu thì đi_hắn


- Nam Bảo nói đúng đó, khỏe rồi đi, dù gì cũng có bằng đại học rồi đi chi cho mỏi cẳng_Tú Linh
- Biết là thế nhưng ở nhà chán lắm_nó làm nũng
- Ở NHÀ_Trương Nhi
Nó phải đấu tranh tư tưởng tuyệt thực để được…đi học.






Truyện liên quan