Chương 60
[Cậu…nỡ phũ phàng với tôi như vậy sao]
Vì muốn gạt hình bóng nó ra khỏi tâm trí, hắn chạy xe đến trung tâm thương mại một mình, vào đúng quán kem đã gặp nó hôm bữa
May thay, hai chị em Jackson và Jyn cũng đến quán kem đó
- Em gọi trước đi, chị đi vệ sinh tí_Jyn
Jackson không trả lời, lật qua xem thử cái menu
Hắn ngồi bàn đối diện nhận ra người trong cái bức ảnh định mệnh kia chính là Jackson
- Mang những bức ảnh của Thiên Hân đến trung tâm thương mại H&N cho tôi_hắn luôn cất những cẩn thận những tấm ảnh từ khi đó đến giờ
- Dạ em biết rồi_trợ lí
Hắn tự nhiên lại ngồi chung bàn với Jackson
- Xin lỗi, tôi có thể nói chuyện với anh một chút được không_hắn
- Có chuyện gì vậy_Jackson
Từ đằng xa, tên trợ lí riêng của hắn đến cùng với chiếc tập tài liệu màu hồng quen thuộc.Đồng thời, Jyn cũng bước ra từ nhà vệ sinh
- Dạ thứ anh cần đây ạ_hắn đưa tay ra cầm tập tài liệu
- Cảm ơn, giờ cậu về đi_hắn
- Em xin phép_trợ lí
Jyn thấy một người lạ ngồi cùng với Jackson, vẻ mặt hai người hình như không được thân thiện lắm…không nhiều chuyện, Jyn ngồi nghe hai người họ nói
- Anh xem đi_hắn đưa tập tài liệu ra trước mặt Jackson
Jackson tuy không hiểu gì nhưng vẫn mở tập phong bì ra, bên trong là loạt ảnh khi nó được Jackson cứu về và cưu mang tại chính căn nhà của mình
- Cái này…_Jackson nhìn chị Jyn
Jyn cầm những bức ảnh trên coi thử, không hẹn mà hai chị em ôm bụng cười lăn cười bò
- Có chuyện gì buồn cười sao_hắn
- Phải, rất buồn cười_Jackson
Hắn phát khùng, tính đứng dậy bỏ về thì Jyn nói
- Cậu ngồi xuống đã_Jyn
Hắn hít một hơi dài, cố kiềm chế những bức xúc trong lòng
- Ai đưa cho cậu những bức ảnh này_Jyn
- Tôi cũng không biết_hắn
Jyn cười mỉm, lục túi xách lấy điện thoại của mình ra, mở lên một cái video cho hắn coi.Nội dung đoạn video là những cảnh chăm sóc rất bình thường của Jackson cho nó
- Sao chị có đoạn video này_hắn
- Trong phòng của Jackson tôi có gắn một cái camera mini_Jyn
- Chị ấy luôn dùng thứ này để tống tiền tôi đó_Jackson tỏ vẻ không phục nhìn chị gái
Hắn xem xong như đã hiểu được phần nào nhưng vẫn còn thắc mắc
- Vậy những bức ảnh này là bịa đặt_hắn
- Không phải là bịa đặt_Jackson
- Chẳng qua những bức hình này được chụp ở một góc độ khác khiến người xem nếu không coi đoạn phim này thì chắc chắn sẽ hiểu lầm_Jyn
Chẳng lẽ…suốt mấy năm qua hắn nghi oan nó sao.Chợt nhớ ra điều gì,hắn lấy điện thoại của mình ra mở cho hai chị em Jyn nghe đoạn ghi âm mà Kim Ngân đã cho mình nghe lúc trước
Nghe xong, hai chị em Jyn nhìn nhau
- Cái này…_Jackson
- Tôi có thể cam đoan với cậu một điều rằng Hân chắc chắn bị bắt cóc bởi người khác chứ không phải tự em ấy giàn dựng lên_Jyn
- Sao chị chắc chắn như vậy_hắn
- Khi Jackson đưa em ấy về nhà, chính tôi là người thay đồ cho em ấy.Trên người Hân có nhiều vết bầm tím, có chỗ còn chảy máu nữa_Jyn
Hắn có vẻ không tin, cứ nhìn chằm chằm vào Jyn
- Nếu cậu không tin thì tôi có thể kiểm chứng cho cậu_Jackson
- Bằng cách nào_hắn
- Cậu đi theo chúng tôi_Jackson
- Có phải…._Jyn đã đoán được phần nào nơi Jackson định đến
- Đúng rồi đấy, đi mau thôi Jackson
Còn đến đâu nữa ngoài nhà Roy chứ, Roy là một hacker chuyên nghiệp mà, chỉ cần một loáng là biết có phải thật hay không ngay
- Ui…Kar…á nhầm Jackson à_Roy từ trong nhà bước ra mở cổng
- Ừ, tụi này nhờ cậu chút việc này_Jackson
- Vào nhà đi_Roy
Roy vào tủ lạnh lấy ra ba ly nước cam
- Chuyện gì_Roy
- Cậu nghe thử cái này đi_Jackson
Jyn mở cho Roy nghe đoạn ghi âm vừa nãy, vừa nghe xong, Roy đã biết đây không phải là bản ghi âm bình thường
- Cái này có chỉnh sửa nhiều đấy_Roy
- Cậu có cách nào để phân tích bản gốc của đoạn này khi chưa chỉnh sửa không_Jackson
- Dễ ợt
Roy lấy cái laptop quen thuộc, bấm bấm một hồi thì tìm ra được bản gốc.Bản gốc trước khi bị chỉnh sửa chỉ là cuộc gọi bình thường của nó cho mẹ
- Giờ cậu tin chưa_Jackson
Mọi nghi vấn từ nó đã biến mất. Hắn cảm thấy như đã gạt ra một cục đá nặng mấy tấn trong lòng của mình
- Cảm ơn mọi người, giờ tôi có việc phải đi trước_hắn nhanh chóng rời khỏi nhà Roy đi tìm nó xin lỗi
Hắn thấy hối hận quá, hiểu lầm nó 3 năm nay mà không biết.Là do hắn quá mù quáng….!
Vậy là từ trước đến giờ nó không hề làm gì sai, từ trước đến giờ nó chưa bao giờ phản bội hắn…chỉ vì con người Kim Ngân ma mãnh kia
- Kim Ngân…cô cứ đợi đấy.Tôi sẽ cho cô sống không bằng ch.ết_hắn rít giọng
Hắn lấy điện thoại ra gọi cho nó
- Alô, ai đó_giọng nó còn ngái ngủ
- Ra ngoài gặp tôi một chút được không_hắn
- Mà ai đầu giây bên kia đó_nó
- Nam Bảo đây_hắn
- Nam Bảo nào, tôi có quen ai tên Nam Bảo đâu_nó vẫn không thèm nhìn vào cái tên người gọi đến trong điện thoại
- Chủ tịch B&T HOÀNG NAM BẢO đây!_hắn phát khùng, hét vào điện thoại
-Gặp có chuyện gì_nó tỉnh táo
- Ra quán Café gần công ty cậu nha.Nhanh đi đừng để bổn thiếu gia đợi_hắn cúp máy
[Cái tên điên này…đừng bảo ra gặp mặt vì cái chuyện hợp đồng đầu tư đó nha_nó]
Lúc hắn ra khỏi nhà là lúc Kim Ngân nhận được điện thoại từ bọn tay sai
- Tên Hoàng Nam Bảo đang hẹn con Hân ra gặp mặt_tay sai
- Gặp cô ta làm gì_Kim Ngân
- Hình như cậu ta đã không còn hiểu lầm Hân nữa rồi_tay sai
Kim Ngân nghiến răng, mắt trợn đỏ
- Cho người tìm cách giết Nam Bảo cho tao_Kim Ngân
- Gi…giết…Nam Bảo hả? Cô có nhầm lẫn gì không vậy_tay sai
- Tôi là vợ chưa cưới của hắn, chỉ cần hắn ch.ết thì ba mẹ hắn sẽ tin tưởng mà để tôi thừa kế toàn bộ tài sản mà không cần phải cưới Nam Bảo_Kim Ngân
- Vâng, khi cô thành công thì đừng quên đàn em này đấy_tay sai
- Tôi biết rồi_Kim Ngân cúp máy
[Hôm nay sẽ là ngày giỗ của mày, Hoàng Nam Bảo ạ_Kim Ngân]
Đã gọi từ 30 phút trước mà chưa thấy nó tới, hắn sốt ruột không thèm vào trong quán mà đứng ra cả giữa đường nhựa thấp thỏm đợi nó
Vừa thấy bóng của nó, hắn đã chạy đến đặt hai tay mình lên hai vai nó
- Nếu cậu gọi tôi ra đây vì chuyện hợp đồng thì….._nó chưa kịp nói hết câu thì hắn đã siết chặt người nó vào lòng hắn, gọi tắt là “ôm” ý
- Tớ xin lỗi…tớ xin lỗi vì mấy năm qua đã hiểu lầm cậu làm cậu bị tổn thương_hắn
- Là sao chứ_nó
- Tớ đã biết hết rồi, chuyện của cậu và Jackson, còn cả Erik nữa_hắn
Nó như bừng tỉnh, nước mắt chảy dài trên hai gò má búng ra sữa
- Tớ ghét cậu, tớ ghét cậu lắm Hoàng Nam Bảo, tớ hận cậu_nó đập tay mình vào bộ ngực rắn chắc của hắn_lời nói của nó lẫn lộn trong cơn nấc
Chiếc xe của tay sai Kim Ngân đậu một bên hạ lệnh
- Cả hai đứa nó đang đứng chung một chỗ_tay sai
- Vậy thì cho hai hai đứa chúng nó ch.ết luôn một thể, trừ hậu quả sau này_Kim Ngân
- Em biết rồi_tay sai
[Đây chính là thời điểm_tên tay sai đạp mạnh ga, lao thẳng đến phía hắn và nó]
Thính giác của nó rất nhạy, chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ làm nó phân tâm
Trước mặt nó khoảng mấy trăm mét, có một chiếc xe đang lao nhanh tới với tốc độ không thể kiểm soát
Vì tình thế quá cấp bách, nó dùng toàn bộ sức lực của mình đẩy hắn vào trong lề đường.Tên sai tay không nghĩ nó làm như vậy, dùng chân đạp thắng nhưng đã quá trễ…Cả cơ thể của nó bị lật tung trên kính trước của xe…nó lăn như một quả bóng xẹp xuống dưới mặt đường…máu loang lỗ cả một vệt dài
Hắn ngơ ngác quay đầu lại thì tên lái xe đã biến mất, người dân xung quanh tụ tập trước thi thể nó
Hắn chen lên, ôm lấy đầu nó, vỗ má nó
- Thiên Hân…Thiên Hân à…_đừng dọa tớ mà_hắn
- ………….
- Tỉnh lại đi, chúng ta chưa nói chuyện xong mà
- ……………
- Ai đó gọi cấp cứu đi_hắn hét lớn
Một anh thanh niên tốt bụng gần đó đã gọi cấp cứu.Một lát sau có người đỡ nó vào cáng chở lên xe
Trên đường đến bệnh viện, hắn nắm chặt bàn tay của nó
- Cầu chúa phù hộ!!!