Chương 4: Giàu học võ, nghèo học văn

Hiện nay, QQ cũng chưa thể du nhập vào các nước Châu Á, bởi vì thực lực của Mã Hóa Đằng tuy rằng đã đạt đến cấp bảy, nhưng để có thể trở thành tập đoàn lớn trên thế giới, người tiếp quản Google ở Châu Á là một võ giả cấp tám, bạn biết đấy, Google cũng là tập đoàn về công nghệ thông tin và khai thác thông tin truyền thông lớn.


Ngày nào Mã Hóa Đằng vẫn chưa thể chứng minh thực lực của mình, thì vẫn chưa có thực lực tranh cướp thị trường với Google, cho nên chớ nghĩ đến chuyện mở rộng.


Bởi vì không phải phạm vi trong nước, người được phái đi mở rộng thị trường rất có thể sẽ biến mất không còn tăm hơi trong vòng một đêm.


Chỉ có chứng minh thực lực của mình cho mọi người thấy rằng ngươi có khả năng mở rộng thị trường, thì ngươi mới có thể đường đường chính chính mở rộng thị trường. Đó cũng là lý so sau khi đột phá cấp tám, Mã Hóa Đằng liền gửi thư khiêu chiến Thame.


Lần khiêu chiến này, thắng thua không quan trọng, quan trọng là có thể chứng minh Mã Hóa Đằng bây giờ là cường giả cấp tám tuyệt đirnh, có tư cách phân tranh thị trường.
Đây là quy luật của giới kinh doanh, còn những giới khác cũng gần như đều là như vậỵ.


Ví như giới chính trị, có hơi khác so với kiếp trước. Trong một tỉnh thành, Tổng đốc có quyền hành lớn nhất, mà Tổng đốc của một tỉnh thành thấp nhất cũng phải là cường giả cấp bốn.


available on google playdownload on app store


Trên thực tế, các Tổng đốc của các tỉnh thành hiện tại hầu như không ai dưới cấp năm cả, có những tỉnh thành phát triển, Tổng đốc đều đã đạt đến cấp bảy, gia nhập hàng ngũ tông sư cả rồi.


Như Tổng đốc đương nhiệm của tỉnh Nam Giang hiện giờ vẫn là cường giả cấp sáu, tuy không phải là người yếu nhất trong số các Tổng đốc, nhưng cũng không được xem là mạnh. Cũng vì vậy mà tỉnh Nam Giang không có cách nào tranh giành nhiều tài nguyên hơn để phát triển.


Tài nguyên nhiều hay ít sẽ quyết định kinh phí và cường độ mà chính phủ bồi dưỡng võ giả của tỉnh thành đó.
Lúc trước có tin đồn ngầm rằng Tổng đốc của Nam Giang sắp đột phá, Dương Kiến khi nói về chuyện đã rất phấn khích, nguyên nhân chính là vì điều này.


Tổng đốc cấp tông sư có thể giành nhiều tài nguyên về cho Nam Giang hơn.
Giới chính trị, thương nhân, và quân đội đều như vậy, ngay cả làng giải trí và các ngành nghề khác cũng không ngoại lệ.


Ngay cả nhóm diễn viên ca sĩ thiên vương thiên hậu của ngành giải trí cũng không phải chỉ có tài nghệ là được, còn phải có tướng mạo hơn người, quan trọng là phải có thực lực võ đạo không tầm thường.


Bởi vì nếu như ngươi không có thực lực, cho dù kiếm được nhiều tiền hơn nữa cũng chẳng giữ được.
Trừ phi ngươi có mạnh thường quân làm chỗ dựa vững chắc.
Bây giờ, đám con ông cháu cha hầu như đều có thống nhất một cái tên - võ nhị đại!


Bởi vì có tiền, có quyền thì đều là võ giả mạnh mẽ.


Người bình thường cũng có cơ hội cực nhỏ để ngóc đầu lên, nhưng những người này đều không ai là ngoại lệ, sau lưng họ đều có võ giả mạnh mẽ làm chỗ dựa. Hơn nữa, bản thân họ cũng phải thể hiện được giá trị tuyệt đối và đạt được yêu cầu hà khắc của võ giả.


Không thể thành võ giả, nhất định sẽ không phải là tầng lớp tinh anh của xã hội, càng không phải người có quyền thế.
Sự chênh lệch cực hạn này cũng tạo thành một thế cục chung của xã hội hiện đại: tất cả người bình thường đều muốn trở thành võ giả.


Cho dù là một võ giả yếu ớt, cũng không cần làm gì cả, chỉ cần đến công ty nhỏ treo bảng tên lên thôi thì hàng năm ít nhất cũng thu được tầm trăm vạn.


Trên thực tế, cường giả võ đạo chân chính đều là giai cấp tinh anh của xã hội, trước giờ chưa từng có ngoại lệ. Những người này, trừ khi họ thần phục người khác mạnh hơn, nếu không thì rất hiếm khi làm chuyện lệ thuộc như vậy, hầu như tất cả đều tự ra lập nghiệp.


So với người bình thường, ưu thế của bọn họ quá rõ ràng rồi.
“Nếu không thành võ giả, cho dù có kiếm được nhiều tiền hơn nữa thì cũng là dâng sẵn món ăn lên trước mặt người khác mà thôi.”
Phương Bình tự nhủ, thế giới này thật khắc nghiệt.


Vừa mới lên mạng tr.a thông tin, ngoại trừ những thông tin có liên quan đến võ giả, những cái khác đều y như kiếp trước.
Nói cách khác, nếu như Phương Bình muốn lập nghiệp, thì thứ quan trọng không kém chính là phải có sản phẩm.


Quan trọng là, bản thân Phương Bình không có năng lực tự vệ, quan hệ cũng không rộng, muốn làm ăn lớn khác nào nói chuyện viển vông.


Chỉ cần hơi có vi phạm, khả năng sản nghiệp bị đoạt mất là rất lớn, bởi vì cơ chế pháp luật của Hoa Quốc vẫn được tính là hoàn thiện. Các thành phố cũng có vô số cường giả trấn thủ, không đến nỗi để người khác lấy mất cái mạng nhỏ của ngươi, nhưng gia nghiệp của ngươi, khả năng cao sẽ bị người khác chiếm mất.


Lấy ví dụ dễ hiểu, lúc này xã hội vẫn chưa có WeChat.
Nếu như Phương Bình dùng WeChat để lập nghiệp, chỉ có hai kết quả.
Thứ nhất, trở thành sản phẩm của người khác.


Thứ hai, có thể trở nên phổ biến ở thành phố này, cũng chỉ là một ứng dụng nhỏ giải trí mà thôi. Muốn phổ biến khắp nước, xin lỗi nha, có kiếm được nhiều tiền hơn nữa thì người đó cũng không phải tiền của ngươi đâu, còn tiền ấy về tay ai, thì nhìn xem ai mạnh thì biết.


Người bình thường cần phải chăm chỉ đi làm công, ai khá hơn thì có thể mở công ty hoặc xưởng nhỏ, kinh doanh trong địa bàn thành phố.
Cho dù là hoạt động trong nội thành cũng chưa chắc nhất định sẽ an toàn.
Cuộc sống nơm nớp lo sợ, ăn bữa nay, lo bữa mai này còn gò bó con người hơn kiếp trước nữa.


Nếu như Phương Bỉng không muốn làm cá ướp muối, vậy thì tất nhiên cậu phải cần trở thành võ giả.
Cho dù có là cá ướp muối thì ít nhất cũng phải là con cá ướp muối không lo cơm áo gạo tiền, cuộc sống được đảm bảo an toàn chứ?


Cũng may thế giới này vẫn đầy ắp những người bình thường, người bình thường chiếm đa số, xã hội cũng không thật sự vứt bỏ họ, không chặt đứt hy vọng trèo cao của họ.
Thi đại học chính là cánh cửa để vô số người bình thường một bước lên trời, là hy vọng cá chép hoá rồng.


Hiện tại các trường học đều thành lập khoa võ, chuyên bồi dưỡng võ giả, không đến nỗi chặt đứt hy vọng của người bình thường.
Còn cả những giáo viên chuyên dạy võ sẽ mở lớp chiêu sinh vào thời điểm thi tốt nghiệp.
Chẳng qua là có câu nói này khá hay: “Giàu học võ, nghèo học văn.”


Võ giả có thực lực mạnh mẽ thì số tài nguyên tiêu hao cũng nhiều hơn người thường. Bồi dưỡng một võ giả cần tiêu hao rất nhiều tiền của.
Bởi vì như vậy nên thi đậu khoa võ, nhận được tài nguyên bồ dưỡng của quốc gia, không phải thiên kiêu chi tử (1) thì không được.


Cho nên, hằng năm thi đại học vào khoa võ còn khó hơn thi đậu trường đại học nổi tiếng ở kiếp trước nữa!


Năm 2007, số học sinh tham gia thi đại học tổng cộng có 9 triệu, mà tính tổng tất cả các trường đại học, sinh viên trúng tuyển vào khoa võ không tới 20 ngàn người, đây là con số mà tất cả các trường công bố.


Các trường đại học Thanh Hoa và Bắc Kinh tuy rằng hàng năm chỉ chiêu sinh có mấy ngàn sinh viên thôi, nhưng số trúng tuyển trường nổi tiếng cũng không ít, còn 985 trường đại học còn lại, số lượng chiêu sinh hằng năm cũng hơn 100 ngàn trở lên.


Mà trên toàn quốc, các trường có khoa võ và giáo viên dạy võ lại có hơn 100 trường. 100 trường chỉ chiêu sinh được 20 ngàn học sinh, tính bình quân ra thì quá ít, quá quá ít.


Tỷ lệ trúng tuyển hằng năm nhìn có vẻ không thấp, trên thực tế, đó là tỷ lệ đậu đại học ở thành phố lớn thôi, ở các thành phố nhỏ và vùng nông thôn tỷ lệ này còn phải thấp hơn gấp 10 lần!
Đây chính là nguyên nhân chủ yế khiến đám người Trần Phàm tuyệt vọng.


Ngoài ra, ghi danh khoa võ còn phải qua rất nhiều cửa nữa.
Lúc trước Trần Phàm nói tiền ghi danh là 10 ngàn, thực ra đây chỉ là cửa đầu tiên và thấp nhất.
Hiện không tiện nói đến những điều khác, chỉ riêng tiền ghi danh của khoa võ cũng đủ để cho Phương Bình đau đầu.


Mà thời gian đăng ký thi khoa võ tuần sau đã bắt đầu rồi, thời gian ghi danh cũng có hạn.
Nếu hết hạn đăng ký ghi danh, thì có tiền cũng chẳng đăng ký được nữa.
"Tiền đăng ký ghi danh là 10 ngàn…"


Phương Bình mới vừa rồi còn hùng hổ kiên định, bây giờ đã có chút im lặng, vừa mới cân nhắc vài điều kiện đi kèm, nhiệt huyết trong lòng cậu đã bị dập tắt một nửa.
Càng khỏi phải nói, sau đó chắc ăn là có một dãy điều kiện dài rồi.
"Thật đau đầu!"


Phương Bình than thở, người trọng sinh tới xã hội hiện đại mà còn sống thảm như vậy, e là không có mấy ai rồi.
(1) Thiên kiêu chi tử: con cưng của trời, người được ưu ái, may mắn.






Truyện liên quan

Toàn Cầu Tai Biến: Khai Cục Đạt Được 1000 Mẫu Sinh Tồn Căn Cứ

Toàn Cầu Tai Biến: Khai Cục Đạt Được 1000 Mẫu Sinh Tồn Căn Cứ

Bách Mộc Tiên Sâm557 chươngFull

11.5 k lượt xem

Toàn Cầu Hồng Hoang Buông Xuống Bắt Đầu Gấp Trăm Lần Bạo Kích

Toàn Cầu Hồng Hoang Buông Xuống Bắt Đầu Gấp Trăm Lần Bạo Kích

Tô Tiểu Bạch479 chươngFull

13.1 k lượt xem

Toàn Cầu Tai Biến: Ta Có Thể Siêu Cấp Gấp Bội

Toàn Cầu Tai Biến: Ta Có Thể Siêu Cấp Gấp Bội

Lạt Tiêu Tuyết Bích276 chươngFull

4.6 k lượt xem

Toàn Cầu Ngự Thú: Ban Đầu Ngự Thú Là Bá Thiên Dị Hình

Toàn Cầu Ngự Thú: Ban Đầu Ngự Thú Là Bá Thiên Dị Hình

Hỏa Mi Lộc341 chươngFull

2.7 k lượt xem

Toàn Cầu Ngự Thú: Bắt Đầu Phu Hóa Khí Vận Kim Long

Toàn Cầu Ngự Thú: Bắt Đầu Phu Hóa Khí Vận Kim Long

Đấu Chiến Thánh Hầu252 chươngFull

4.1 k lượt xem

Toàn Cầu Sống Lại Sau Ta Xuyên Qua

Toàn Cầu Sống Lại Sau Ta Xuyên Qua

Tự Lý297 chươngFull

1.4 k lượt xem

Toàn Cầu: Tiên Vực Chi Chủ

Toàn Cầu: Tiên Vực Chi Chủ

Nhất Tịch Thành Đạo356 chươngFull

9.3 k lượt xem

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Kim Thiên Tảo Thượng Cật Giáo Tử301 chươngTạm ngưng

21.8 k lượt xem

Toàn Cầu Dị Năng: Bắt Đầu Thức Tỉnh Vô Hạ Hạn Thuật Thức

Toàn Cầu Dị Năng: Bắt Đầu Thức Tỉnh Vô Hạ Hạn Thuật Thức

Chích Thị Vận Khí Hảo Nhi Dĩ215 chươngTạm ngưng

18.5 k lượt xem

Toàn Cầu Mạt Thế: Sở Hữu Khen Thưởng Phiên 100 Lần

Toàn Cầu Mạt Thế: Sở Hữu Khen Thưởng Phiên 100 Lần

Trường Dạ Tàn Dương312 chươngFull

8.8 k lượt xem

Toàn Cầu Ngự Thú: Bắt Đầu Gieo Thế Giới Thụ

Toàn Cầu Ngự Thú: Bắt Đầu Gieo Thế Giới Thụ

Cực Phẩm Thạch Đầu177 chươngFull

4.4 k lượt xem

Toàn Cầu Phủ Xuống Không Đảo: Bắt Đầu Rút Ra Thần Cấp Thiên Phú

Toàn Cầu Phủ Xuống Không Đảo: Bắt Đầu Rút Ra Thần Cấp Thiên Phú

Bạch Y Phong Thải756 chươngFull

18.9 k lượt xem