Chương 34: Người nhặt rác
Ngươi đã phát hiện thế lực mới: Người nhặt rác tụ tập địa Hồ Cẩu
Thẩm Hộc tùy ý ngồi trên đất, một đống lửa đang cháy hừng hực.
Chung quanh hắn còn có mấy chục người, đều là quần áo tả tơi, mặt mũi xám xịt.
Từ khi hắn bị Hoang Lâm bộ tộc dùng Tân Hỏa truyền tống, liền đến bộ tộc gần Auwers thành nhất.
Mấy ngày nay hắn luôn đi về phía bắc, đi qua không ít người nhặt rác tụ tập địa, đây chính là một trong số đó.
Người nhặt rác gần Auwers thành phần lớn tụ tập ở phía bắc Hoang Cổ sâm lâm.
Nơi này ô nhiễm sương mù khá nhẹ, so với Hoang Lâm bộ tộc kia đưa tay không thấy năm ngón, Hồ Cẩu tụ tập địa coi như là người thường chỉ dựa vào mắt thường cũng có thể nhìn thấy hai ba mươi mét.
Sau khi Thẩm Hộc có được chúc phúc sương mù vĩnh cửu, lại tiến hóa thành công, hiện tại tầm nhìn so với lúc trước lớn hơn gấp mấy lần.
Lại một lần nữa trải nghiệm cảm giác nhìn một cái không sót gì, Thẩm Hộc cũng quét sạch đi mây mù trong lòng nhiều ngày qua, tâm tình dễ chịu không ít.
Cuộc sống của những người nhặt rác này cũng không tính là quá khó chịu, so với tộc nhân ngày ngày sống trong mơ mơ màng màng ở Hoang Lâm bộ tộc, thậm chí còn hơn một bậc.
Ít nhất là khi nhặt được thứ hữu dụng thì cảm giác thỏa mãn trong lòng vẫn là rất mạnh.
Đi trên vùng đất màu vàng nâu, Thẩm Hộc phát hiện ra những người nhặt rác ở đây không ai giống như hắn cầm một bó đuốc đi khắp nơi, khiến hắn có chút ngốc ngốc.
Nhịn nhục thật lâu, Thẩm Hộc rốt cuộc chịu không được ánh mắt khác thường của người khác, trực tiếp túm lấy một người hỏi:
"Ngươi mang cái gì trên mặt vậy?"
Thẩm Hộc theo bản năng muốn mở ra thăm dò, lại nhận được một thông báo.
Gây ra tổn thương liền có thể xem xét tin tức đối phương
Ngay khi Thẩm Hộc do dự có nên cho đối phương một đao hay không, lại sợ gây ra phiền phức không cần thiết, thì đối phương dường như nhìn ra sát ý trong mắt Thẩm Hộc, vội vàng nói:
"Đây là kính bảo hộ đa năng của xưởng Tommy ở Auwers thành, giá cả rẻ chức năng mạnh, bên trong có lò phản ứng Tân Hỏa mini, dưới sự phụ ma của máy móc có thể tối đa hóa việc lợi dụng hỏa năng, nạp lửa hai tiếng sử dụng năm phút!"
Người nói chuyện là một thiếu niên Nhân tộc nhìn qua mười sáu mười bảy tuổi, mặc một bộ quần áo vải rách rưới nhưng chắc chắn là loại dân du cư hay mặc nhất, mặt mũi bẩn thỉu, trên sống mũi đeo một cái kính bảo hộ nhìn không có gì đặc biệt.
Ý thức được mình lỡ lời, thiếu niên vội vàng bổ sung một câu:
"Là nạp lửa năm phút, sử dụng hai tiếng."
Thẩm Hộc không so đo những thứ này, ngược lại có chút hứng thú đánh giá cái kính bảo hộ.
Hai bên kính bảo hộ dính đầy bụi đất, mặt kính màu đen mờ, khung bao quanh mặt kính không biết được bọc da động vật gì, có thể hòa vào màu sắc của đất rất tốt.
Thiếu niên thấy Thẩm Hộc dường như đang nhìn kính bảo hộ trên mặt mình, vội vàng tháo xuống đưa cho Thẩm Hộc, lộ ra một đôi mắt trong veo.
Thẩm Hộc nhìn thêm một chút.
Người da vàng? So với người da vàng ở Địa Cầu dường như có chút khác biệt, hẳn là Nhân tộc sau khi bổ sung gen.
So với đại đa số người nhặt rác, thiếu niên này tuy chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, nhưng lại cường tráng hơn không ít.
Thẩm Hộc hơi chú ý nhưng cũng không để ý nhiều, tin tức vật phẩm đã hiện ra.
—— —— —— ——
Kính bảo hộ đa năng hiệu Tommy
Phẩm chất: Trắng
Thuộc tính: Không
Công hiệu: Có hiệu quả nhìn xuyên sương mù cực mạnh, có thể tăng khoảng cách nhìn thấy lên 100 mét, sau khi mở chế độ tiêu hao năng lượng cao có hiệu quả cảm ứng sóng siêu âm, phân tích chiến lực. Bên trong có lò phản ứng Tân Hỏa mini, có thể nạp năng lượng
Độ bền: 3/10
Yêu cầu trang bị: Không
Ghi chú: Sản phẩm của xưởng Tommy, một xưởng chuyên chế tạo trang bị thám hiểm khu ô nhiễm!
Thẩm Hộc giật mình trong lòng, kiện trang bị này tuy không tăng thêm thuộc tính, nhưng hiệu quả cung cấp lại hết sức mạnh mẽ.
Kính bảo hộ Tommy mỗi ngày tiêu hao một điểm độ bền, nếu như mở chế độ tiêu hao năng lượng cao thì mười điểm độ bền này chỉ có thể sử dụng một ngày, nếu như bị đánh một quyền thì trực tiếp hỏng.
Kiện trang bị này không trùng lặp với những trang bị khác, Thẩm Hộc trực tiếp đeo lên.
"Cái kia, đại thúc, bây giờ có thể thả ta đi chưa?"
Thiếu niên cẩn thận thăm dò, lúc này Thẩm Hộc mới đánh giá thiếu niên vài lần, nói:
"Vậy dĩ nhiên là..."
Nhìn ánh mắt chờ mong của thiếu niên, Thẩm Hộc đang định nói ra lại nuốt xuống, ngược lại nói:
"Dĩ nhiên là còn có việc cần ngươi giúp."
Thẩm Hộc nhẹ nhàng vỗ vai thiếu niên, cười nói:
"Đi theo ta, giới thiệu tình huống nơi này một chút."
Thiếu niên có chút khó coi, vừa rồi Thẩm Hộc vỗ một cái khiến hắn có chút đau, bất quá hắn rất nhanh lại đi theo.
Hắn không dám đắc tội Thâm Lam nhân.
Mà lúc này Thẩm Hộc đã gây ra một chút tổn thương cho thiếu niên, thu được tin tức của hắn.
Ngươi đã tiến vào trạng thái chiến đấu, thu được một ít tin tức mục tiêu
—— —— —— ——
Tên: Sivada
Chủng tộc: Nhân tộc
Thiên phú:
Đẳng cấp: 9
Chức nghiệp: Người nhặt rác
Thuộc tính: Sức mạnh 10 Thể chất 14 Nhanh nhẹn 13 Trí lực 18 Tinh thần 9
Nguyên lực: 0
Cấp bậc: Không
HP: 1365/1455
Kỹ năng (bị động): Gián hoang dã (Sau khi tiến vào trạng thái trọng thương thì tốc độ hồi phục HP tăng gấp bội) trực giác tìm bảo (Tăng xác suất tìm bảo khi nhặt rác, đồng thời tăng khả năng gặp nguy hiểm) kỹ xảo chiến đấu sơ cấp, chế tạo máy móc sơ cấp, kỹ xảo xạ kích sơ cấp
Kỹ năng (chủ động): Không
Trang bị: Trường bào lang thang, quần da, giày da, chủy thủ bị hỏng
Sau khi lên cấp 10, bảng hệ thống cũng được cập nhật, Thẩm Hộc nhìn Sivada cấp 9, ngoại trừ thiên phú ra thì nhìn một cái không sót gì.
Hắn nhìn bảng của Sivada, như có điều suy nghĩ.
Sivada là Nhân tộc được bổ sung gen, chủng tộc thổ dân ở đây rất khó thay đổi, từ khi sinh ra đã được định sẵn.
Bởi vậy tuy chỉ mới cấp 9, nhưng thuộc tính lại mạnh hơn không ít so với đồng hương của hắn.
Dường như là bởi vì ảnh hưởng của hoàn cảnh hoặc ăn cái gì đó, HP của Sivada không phải là giá trị chỉnh, khác với Vụ nhân của Hoang Lâm bộ tộc, Thẩm Hộc cũng không biết nguyên nhân.
"Lão đại ở đây tên là Hồ Cẩu, nghe nói là chức nghiệp giả, dưới tay hắn có khoảng năm mươi người nhặt rác có thực lực, quản lý trật tự ở đây, đồng thời cũng phụ trách đi cướp bóc tụ tập địa khác."
Sivada nói chuyện câu được câu không, khi nói đến thực lực của Hồ Cẩu thì cố ý nhấn mạnh, tựa hồ là muốn Thẩm Hộc đừng làm loạn ở đây.
"Vậy ngươi biết bao nhiêu về Auwers thành?"
Thẩm Hộc nghe sơ qua, liền chuyển sang chủ đề khác nói về Auwers thành, hắn rất là tò mò.
Sivada có chút kinh ngạc, liền hỏi:
"Ngươi là người ngoài? Khó trách khẩu âm của ngươi cổ quái như vậy."
Hắn đi sau lưng Thẩm Hộc, đánh giá, người này mặc quần áo làm bằng da thú, nói năng bằng một giọng điệu cổ quái của nơi khác, chẳng trách là Thâm Lam nhân lại lưu lạc đến loại địa phương này.
Thẩm Hộc không có ý giải thích cho hắn, đang định bảo thiếu niên tiếp tục nói cho hắn nghe về tình huống của Auwers thành, lại đột nhiên dừng bước.
Sivada dường như cũng nhận ra có gì đó không đúng, theo bản năng nín thở, đứng sau lưng Thẩm Hộc.