Chương 2: Dị tượng xuất hiện
Trịnh Phương Tuấn tâm trạng vui vẻ bước xuống, học sinh xung quanh đều cảm thấy ngưỡng mộ vì sự may mắn này của hắn.
Hiệu trưởng Trương Thành nghiêm nghị, tiếp tục gọi tên người thứ hai.
"Dương Nhất Quan!"
Dương Nhất Quan nhanh chóng chạy tới đài chuyển chức, tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều so với Trịnh Phương Tuấn.
Đài chuyển chức lần nữa phát ra ánh sáng rực rỡ chiếu lên bầu trời tương tự vừa rồi, rất nhanh quá trình chuyển chức kết thúc.
Chức nghiệp loại sinh hoạt: Đầu Bếp
Dương Nhất Quan run rẩy lùi về sau mấy bước, thần sắc nhợt nhạt, bản thân vô cùng tự tin, nắm chắc chuyển chức loại chủ chiến, vậy mà đùng một cái trở thành Đầu Bếp.
Hắn chậm chạp bước xuống, liên tục trách bản thân xui xẻo, đám học sinh thấy vậy liền an ủi.
Chức nghiệp loại sinh hoạt chẳng có vấn đề gì, tương lai chinh chiến bên ngoài hoang dã hay chiến trường cũng cần một Đầu Bếp nấu ăn cho đoàn đội, đảm bảo chất dinh dưỡng cho bọn họ.
Lại nói, chức nghiệp loại sinh hoạt gần như đồng dạng với loại phụ trợ, đều mang thuộc tính hỗ trợ đồng đội, dĩ nhiên ai cũng có tác dụng của riêng mình.
Lúc này Trương Thành tiếp tục gọi tên những người tiếp theo lên đài chuyển chức.
"Quách Thành Danh!"
"Lâm Ngưu!"
Từng người từng người bước lên, vẫn như vậy, đài chuyển chức rực rỡ ánh sáng chiếu lên bầu trời, nhanh chóng tan biến.
Đại đa số mọi người đều chuyển chức loại sinh hoạt, Nông Dân, Thợ Rèn, Chế Tạo Sư,... Đôi lúc có vài người chuyển chức loại phụ trợ, còn chủ chiến từ nãy đến giờ vẫn chưa thấy xuất hiện.
Càng lúc người lên càng nhiều, chẳng mấy chốc chỉ còn hơn 20 người, trong số những người chuyển chức trước đó cũng sinh ra được bảy, tám người chuyển chức loại chủ chiến, xem như vớt vác lại phần nào đó.
Lâm đại sư thở dài chán nản, tuy không phải Trận Pháp Sư có thể nắm bắt tình hình nghi thức chuyển chức, dẫu vậy hắn là Đại Sư Hộ Thuẫn, từng bảo vệ qua không ít các đợt tiến hành nghi thức chuyển chức, cơ bản mà nói vẫn cảm nhận được tình hình của học sinh chuyển chức.
"Trường trung học phổ thông Đông Ninh Số 1 lại không thể xuất hiện nhân vật tầm cỡ nào, mọi năm đều một khung cảnh nhạt nhẽo như vậy."
Trương Thành cười khổ: "Đừng nói trường Đông Ninh Số 1, cả thành phố Đông Ninh này hằng năm có mấy người chuyển chức phẩm chất Hiếm chứ?"
Lâm đại sư thất vọng nói: "Được rồi, cũng không trách ngươi được, thành phố Đông Ninh nhỏ bé, sinh ra được một hai đại nhân vật đã may mắn lắm rồi, huống hồ mấy năm gần đây người chuyển chức phẩm chất Hiếm không tới một bàn tay."
Trương Thành gật đầu: "Đúng vậy..."
"Tuy nhiên, không phải thành phố Đông Ninh chúng ta hoàn toàn hết hi vọng, vẫn còn đó người của gia tộc lớn nhận nhiệm vụ đặc biệt."
Lâm đại sư có chút mọng chờ sau khi nghe Trương Thành nói.
"Trần Yến Vân!" Trương Thành hét lớn một câu.
Trần Yến Vân nghe thấy đáp lại một tiếng "Có!" sau đó nhìn Chu Minh với vẻ mặt phấn khích, nói: "Ngươi nhớ chú ý, trong lúc ta chuyển chức nhất định sinh ra dị tượng, trở thành chức nghiệp giả Thích Khách!"
Chu Minh từ nãy giờ vẫn luôn khó hiểu, vì lý do gì Trần Yến Vân lại tự tin đến như vậy?
Lẽ nào bởi vì huyết thống của gia đình?
Mặc dù vậy, hắn cũng chẳng muốn biết lý do sâu xa đó, chỉ muốn nhanh chóng tới lượt mình tiến hành nghi thức chuyển chức, sớm ngày thăng cấp bảo vệ bản thân, nâng cao sức mạnh.
Lâm đại sư chứng kiến phong thái tự tin của Trần Yến Vân liền nhận ra thân phận của cô.
"Đây chính là con gái út của gia tộc khét tiếng đó sao? Quả thật từ phong thái đến khí chất đều rất giống gia đình bọn họ, nhất định làm nên chuyện, lần chuyển chức này cũng quyết định chỗ đứng của gia tộc Thích Khách!"
Trương Thành rất mong chờ vào Trần Yến Vân, nhìn thấy biểu hiện của Lâm đại sư như vậy cũng cảm thấy an tâm phần nào.
Gia tộc Thích Khách, toàn bộ người bên ngoại của nhà họ Trần đều chuyển chức thành chức nghiệp Thích Khách, chuyên nhận các nhiệm vụ ám sát hoặc bảo vệ người khác.
Thông thường chỉ nhận nhiệm vụ ám sát những kẻ phản động, phản quốc, thành viên của các tổ chức Tà Giáo, gia tộc bọn họ nổi tiếng hành động nhanh gọn, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ lên đến 75% dĩ nhiên nhiều người rất ghét chức nghiệp khát máu, nấp trong bóng tối hành động lén la lén lút của bọn họ.
Lại nói, chức nghiệp Thích Khách thông thường từ phẩm chất Cao Cấp trở lên, tỉ lệ đạt được phẩm chất Hiếm không ít, nếu may mắn còn có thể lên tới Truyền Thuyết.
Trần Yến Vân chạm tay vào tảng đá, xung quanh đài chuyển chức rung lên, ánh sáng phóng thẳng lên bầu trời, tưởng chừng sẽ tan nhanh như mọi lần.
Đột nhiên trên bầu trời mây đen kéo tới tạo thành một vòng xoáy không gian, ánh sáng nhanh chóng bị che khuất bởi màn đêm sâu thẳm.
Lâm đại sư đột ngột cầm tấm khiến lớn lên đập mạnh xuống đất ngay khi hắn chứng kiến bóng dáng của ai đó trong màn đêm, tạo ra một vòng bảo hộ màu vàng kim che phủ toàn bộ quảng trường.
Trương Thành hơi run một chút: "Lẽ nào đám ác quỷ từ vực thẳm tới tấn công?"
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đáng sợ quá, có ai nhìn thấy gì không?"
"Màn đêm này còn đáng sợ hơn nguyệt thực, rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra ở phía trên?"
Mọi nghi ngờ đều nhanh chóng biến mất, sự bình tĩnh trở lại trong sắc mặt mọi người khi chứng kiến bóng dáng ai đó trong màn đêm chém một đường chéo mở ra ánh sáng chiếu xuống đài chuyển chức, màn đêm theo đó lập tức biến mất, ánh sáng hoàn toàn quay trở lại, nghi thức chuyển chức cũng vừa vặn kết thúc.
Trương Thành xúc động, thần sắc chuyển biến điên cuồng, giọng run rẩy cất lên: "Đây... đây là dị tượng, chức nghiệp giả phẩm chất Hiếm xuất hiện rồi!"
Lâm đại sư giật mình vội loại bỏ màn chắn màu vàng kim, lập tức hướng ánh mắt về phía Trần Yến Vân.
Dị tượng đại biểu cho chức nghiệp từ phẩm chất Hiếm trở lên, nhưng vừa rồi dị tượng điên cuồng, ánh sáng gần như bị nuốt chửng bởi màn đêm, không khác gì lúc ác quỷ vực thẳm tấn công nhân tộc.
Chẳng qua, đây thực sự là chuyển chức tạo ra dị tượng, có phần khủng bố hơn bình thường.
Chức nghiệp loại chủ chiến (Độc Nhất): Thâm Uyên Thích Khách
Lâm đại sư và Trương Thành cực kỳ kích động khi chứng kiến, vừa rồi nghĩ rằng không ai có thể đạt được chức nghiệp phẩm chất Hiếm, vậy mà đùng cái xuất hiện loại Độc Nhất.
"Trần Yến Vân thật sự rất lợi hại, trước đây biết rõ cô ấy sẽ trở thành chức nghiệp giả loại chủ chiến phẩm chất Hiếm, nhưng không ngờ tới còn là loại chủ chiến phẩm chất Độc Nhất!"
"Thâm Uyên Thích Khách, Thích Khách bình thường đã có thể ám sát kẻ thù cấp cao, bây giờ còn nguy hiểm gấp bội phần sao?"
"Quả nhiên người đứng đầu trường trung học phổ thông Đông Ninh Số 1 chúng ta, lần này nhân tộc có thêm hi vọng rồi."
"Nhưng ta có chút sợ, nói thế nào cũng là chức nghiệp hành động một mìn trong bóng tối, cô ấy lại ở trong gia tộc lớn chuyên nhận nhiệm vụ ám sát..."
Trần Yến Vân bất ngờ với chức nghiệp của chính mình, chức nghiệp Độc Nhất, tức là chỉ có duy nhất một chức nghiệp này, không thể tồn tại cùng một chức nghiệp, trừ khi chức nghiệp giả ch.ết đi, bằng không không ai chuyển chức thành chức nghiệp tương tự.
Cô định xuống khoe với Chu Minh, lập tức Lâm đại sư ngăn lại, nói: "Nhà họ Trần sinh ra rồng rồi, tương lai chắc chắc hưng thịnh, phía học viện Thành Đô cũng nhất định để mắt tới, về sau nhất định thành danh, thành tựu chất đầy!"
Trần Yến Vân nhẹ cúi người, cung kính đáp: "Cảm ơn tiền bối khen ngợi."
Toàn bộ Đế Quốc Thần Việt mấy năm nay chỉ sinh ra vài chức nghiệp giả Hiếm, muốn trên phẩm chất cao hơn thật sự không tìm ra.
Lại nói, chức nghiệp Độc Nhất có thể so với chức nghiệp Truyền Thuyết, chỉ là không quá nhiều.
Hơn nữa, số lượng chức nghiệp giả Độc Nhất không nhiều, thậm chí chỉ đếm trên đầu ngón tay, không thể chắc chắn trăm phần trăm tốt hơn chức nghiệp Truyền Thuyết, cũng chưa chắc kém hơn.
Bởi trước đó ở Đế Quốc Thần Việt từng có người chuyển chức thành chức nghiệp Độc Nhất, ban đầu thăng cấp điên cuồng, đánh qua không biết bao nhiêu phó bản, bí cảnh, vực thẳm, vậy mà khi đạt tới cấp 99 không thể nâng cấp được nữa, về sau chán nản, dừng ở bình cảnh, chưa từng xuất hiện bên ngoài chiến trường lần nào nữa, chính thức mai danh ẩn tích.
Chuyện này cũng xảy ra đã gần trăm năm trước, phỏng chừng giờ phút này người đó đã chôn vùi mình dưới lòng đất, cỏ cây mọc lên um tùm, cho nên nhất thời khó nói trước được loại chức nghiệp Độc Nhất này có thật sự tốt hay không, mạnh hay kém hơn chức nghiệp Truyền Thuyết.
Tuy nhiên, có lẽ không ai nghĩ nhiều như thế, chuyện tương lai phải để tương lai làm sáng tỏ, bây giờ bọn họ chỉ cần biết tốc độ thăng cấp trở thành cường giả của Trần Yến Vân sẽ cực kỳ nhanh, học viện Thành Đô lại không khó nếu muốn gia nhập.
Trần Yến Vân mỉm cười nhìn Chu Minh.
"Ngươi thấy rồi chứ? Nếu ngươi cũng chuyển chức thành chức nghiệp có khả năng hành động riêng lẻ trong bóng tối, như vậy chúng ta có thể kết hợp với nhau, trở thành cặp song sát trên chiến trường !"
Chu Minh chỉ có thể gật đầu đồng ý, người phụ nữ này quá nguy hiểm, toàn nói mấy chuyện giết chóc, hơn nữa còn bảo hắn cùng hành động trong bóng tối, âm thầm giết người, giết quái vật, dường như tâm lý không được bình thường.
Vả lại, rốt cuộc trên người hắn có điểm đặc biệt gì mà người phụ nữ tài năng như Trần Yến Vân phải liên tục mời gọi cùng kết hợp với nhau?
Chu Minh không rõ, trước mắt tạm thời bỏ qua chuyện này, vì tới lượt hắn tiến hành nghi thức chuyển chức rồi, vận mệnh của bản thân đều phó thác vào lần này.
"Chu Minh!"
Trương Thành đọc tên hắn thật to, tâm trạng vui vẻ bỗng tan biến, thay vào đó là cảm xúc khó chịu cùng chút thương cảm.
Lâm đại sư quan sát Chu Minh, tò mò không hiểu tại sao hiệu trưởng Trương Thành lại lộ ra biểu cảm như vậy.
"Hiệu trưởng Trương, ngươi làm sao thế?"
Trương Thành thở dài một hơi, giải thích: "Lâm đại sư ở ngoài không biết được chuyện bên trong, tên nhóc này là Chu Minh, cha hắn là một tên bợm rượu, thường ngày đánh đập mẹ con hắn, sau đó ông ta bất ngờ ch.ết nên mới giải thoát được cho bọn họ khỏi sự hành hạ thể xác lẫn tinh thần này suốt nhiều năm."
"Chuyện sẽ không đến nỗi gì nếu mẹ hắn không bị bệnh, nhà nghèo, mẹ gặp bạo bệnh lại không có bất kỳ người thân nào, một mình hắn khi đó mới mười hai tuổi phải chạy đôn chạy đáo kiếm tiền, việc nặng nhẹ gì cũng cố gắng xin vào làm."
"Nhưng ngài nói xem, một thằng nhóc mười hai tuổi ốm yếu thì ai chịu nhận vào làm chứ?"
"Nhưng mà, hắn may mắn gặp được Trần Yến Vân và vô tình cứu một mạng, sau đó được nhà họ Trần chu cấp rất nhiều tiền, có thể giải quyết bài toán khó hiện tại, chữa bệnh cho mẹ, chẳng qua là..."
Lâm đại sư nghiêng đầu, khó hiểu hỏi: "Chẳng qua thế nào?"
Trương Thành cảm thán một câu: "Chẳng qua mẹ hắn ch.ết vào cái ngày nhận được tiền từ nhà họ Trần!"
"Chuyện này cũng quá trùng hợp rồi! Nhưng tại sao ngươi lại cảm thấy khó chịu?" Lâm đại sư thắc mắc từ nãy giờ.
Trương Thành bỗng nhíu hai bên mày, giọng khó chịu đáp: "Tên nhóc này sau khi chỉ còn một mình lại không biết cố gắng, thành tích học tập nhiều năm đều ở hạng chót, năng lực yếu kém đã đành, lại còn lười nhác!"
"Thậm chí tên nhóc này còn từ chối đến nhà họ Trần, chỉ nhận khoảng tiền khổng lồ rồi lẳng lặng sống. Chắc hẳn hắn nghĩ với số tiền đó có thể sống an nhàn, hơn nữa không muốn bị chi phối nên mới từ chối, thật sự không hiểu hắn đang làm cái quái gì!"
Lâm đại sư cũng vô thức cau mày: "Hừ, kém cõi đến thế là cùng, ít ra bản thân nên nỗ lực nhiều hơn."
"Có một người đã nói thế này, không sợ người có thiên phú tốt, chỉ sợ người có thiên phú tốt mà còn nỗ lực bằng cả tính mạng mình!"
"Tên nhóc này lười nhác như vậy, không chịu nỗ lực... chậc, hết thuốc chữa rồi!"
Tuy nhiên, mọi lời nói của hai người có lẽ phải rút lại, trên bầu trời mây đen kéo đến, sấm chớp rền vang, vô số hạt màu vàng cam phủ kín bầu trời, dường như muốn lao xuống đám người đang ở quảng trường của trường Đông Ninh Số 1.
Lâm đại sư lập tức tạo hộ thuẫn khổng lồ che chắn toàn bộ quảng trường, giống như vừa rồi đã làm khi Trần Yến Vân thực hiện nghi thức chuyển chức.
Bây giờ tình huống diễn ra tương tự, nhưng có chút khác biệt, khung cảnh khốc liệt và nguy hiểm hơn rất nhiều, những hạt vàng cam trên bầu trời liên tục được tạo ra, số lượng không thể đếm, đem bầu trời tạo thành các vụ nổ liên hoàn.