Chương 13: Một đám trộm cướp
Ánh mặt trời lúc chiều tà màu cam đỏ rực rỡ như ngọn lửa chiếu qua cánh rừng.
Chu Minh đi vào trong rừng một đoạn khoảng vài trăm mét, cây cối xung quanh cao lớn, gần như che hết toàn bộ ánh sáng mặt trời chiếu xuống, chì nhìn thấy nhàn nhạt ánh lửa.
Không gian dần yên tĩnh hơn, đám quái vật biết cách ẩn nấp khi trốn phía sau mấy thân cây lớn, chờ đợi thời cơ tấn công.
Trong rừng nguy hiểm trùng trùng, nếu không có kỹ năng do thám hay các kỹ năng truy lùng vị trí, hoặc năng lực cảm nhận tốt, thì thật sự rất khó sống sót.
Lại nói, vào sâu trong rừng càng nguy hiểm hơn, một cái kỹ năng do thám cấp thấp cũng đủ để bản thân biết nơi nào an toàn, nơi nào nguy hiểm.
Chu Minh lại có kỹ năng quan sát đỉnh cấp, dù mới chỉ ở cấp 2 nhưng được tăng cường bởi thiên phú khiến nó trở thành công cụ chiến lược vô cùng quan trọng, đặc biệt là trong rừng, trời tối và những nơi có nhiều vật cản.
Nhãn Quan Thiện Xạ giúp hắn ở trong đêm và rừng rậm trở thành thời điểm, vị trí lý tưởng để săn giết quái vật, đối với đám quái vật cảnh giác cao này thật sự không để vào mắt.
Hắn không vội tấn công chúng, bình thản đi tới phía trước, số lượng mỗi lúc một tăng lên, thấm thoát đã gần tới trăm con, đa phần đều thuộc loại thú hoang dã cấp thấp, 11, 12.
Nơi này cây cối nhiều vô số, quái vật nấp sau thân cây ngược lại chính là tự hại mình.
Mỗi viên đạn của Chu Minh có sức công phá cực kỳ khủng khiếp, nấp sau thân cây, đây chẳng phải tự che tầm mắt của mình sao?
Chu Minh không đợi được thêm nữa, quái vật trăm con đủ nhiều rồi, bây giờ giết hết sẽ thu được kha khá điểm kinh nghiệm.
Hắn lặp đi lặp lại động tác xoay xoay khẩu súng, trong chiến đấu thao tác này vừa có tính khiêu khích, vừa nói cho đối phương biết bản thân đang lơ là cảnh giác, là thời điểm thích hợp để tấn công.
Thời điểm bọn chúng nghĩ rằng đối phương mất cảnh giác, cũng là lúc chúng rơi vào cái bẫy ch.ết chóc.
Ngay tại khoảnh khắc khẩu súng rơi xuống trước mặt, trong một thời khắc ngắn ngủi hai mươi viên đạn bay về phía quái vật ở đằng xa, viên đạn bắn xuyên qua thân cây, chạm vào đầu rồi trực tiếp xuyên thấu ra phía sau, thủng một lỗ nhỏ, từ từ bốc cháy thành tro bụi.
Kích sát linh cẩu cấp 11, kinh nghiệm +0,5%
Nhận được xương tay
Một giây sau đó, hai mươi viên đạn tiếp theo bay ra cùng lúc, còn chưa chạm tới quái vật lập tức xuất hiện thêm hai mươi viên đạn, mỗi viên đạn hướng tới những thân cây lớn đang che chở đám quái vật.
Quái vật nấp sau thân cây hoàn toàn không biết có một thứ vô cùng khủng khiếp đang lao tới với tốc độ ánh sáng, vừa trừng mắt nhìn chỉ thấy viên đạn đã xuyên qua đầu.
Khả năng bắn súng của Chu Minh đã tới một tầm cao mới, tốc độ bắn đã không còn bị khựng lại như lúc trước, đạn vừa lên nòng liền bóp cò bắn ra những đợt đạn tiếp theo.
Trong vòng 10 giây đạn bay tới chỗ đám quái vật như vũ bão, khiến chúng ch.ết trong tích tắc, còn chưa cảm nhận được cảm giác săn mồi đã ch.ết, thậm chí còn chẳng biết lý do bản thân ch.ết là gì.
Chu Minh chẳng khác nào gã thợ săn khát máu đầy nham hiểm, lợi dụng sơ hở của cả bản thân và mục tiêu để giết toàn bộ bọn chúng trong nháy mắt, không cho chúng bất cứ cơ hội nào để bỏ trốn hay vùng vẫy.
Một đoạn đường đi vừa rồi hắn lặp lại hành động, chờ quái vật đông đủ rồi tung đòn chí mạng vào bọn chúng, rất nhiều xác quái vật cháy rụi và tan biến vào hư không, điều này giúp hắn dọn dẹp hiện trường, không để đám quái vật khác cảm nhận được động tĩnh mà bị thu hút tới.
Kích sát sói cuồng huyết cấp 13, kinh nghiệm +1%
Nhận được răng sói
Kích sát linh cẩu cấp 12, kinh nghiệm +0,5%
Nhận được xương chân
Kích sát hắc báo cấp 13, kinh nghiệm +1%
Nhận được da báo
Chu Minh lần lượt xem qua bảng thông báo, hơn mấy chục tấm da báo và xương thú, đem tới chỗ khu nhiệm vụ trong khu giao dịch sẽ đổi được không ít tiền.
Khu vực hoang dã nhiều thuận lợi, vừa đánh quái thăng cấp, vừa dùng vật phẩm rơi ra đem tới khu giao dịch trao đổi nhiệm vụ và nhận được một khoảng tiền, về sau nhận nhiệm vụ cấp cao hơn, tiền nhận được cũng nhiều hơn, không lo cơm áo gạo tiền hay nhờ vả vào ai khác.
Hắn đứng lại cảm nhận xung quanh vài giây rồi tiếp tục tiến về phía trước, xung quanh đây quái vật vơi bớt đi, số lượng ít dần.
Nhưng ngược lại quái vật cấp 14 cũng xuất hiện, quái vật cấp 13 thì nhiều hơn, đi sâu vào một chút nữa liền xuất hiện cả trăm con.
Điểm kinh nghiệm dâng tới tận miệng, không ăn thật sự quá phí phạm.
Chu Minh xoay người 360 độ, viên đạn bắn ra từ khẩu Desert Eagle lao thẳng vào đầu đám quái vật, trực tiếp tiêu diệt mà không cần đến viên đạn thứ hai.
Bây giờ quái vật đều chỉ cần một phát bắn, muốn hắn bắn ra phát đạn thứ hai vào cùng một mục tiêu rất khó, vì điều đó chỉ phí đạn cùng thời gian của hắn mà thôi.
Càn quét một hồi, hoàng hôn buông xuống, Chu Minh đi tới chỗ khoảng trống nhỏ trong rừng, ở đây ánh sáng mặt trời chiếu qua mang đến chút ấm áp.
Hắn lấy một tảng đá lớn bên cạnh đặt xuống giữa khoảng trống, muốn ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, buổi tối còn tiếp tục hành động.
Chẳng qua, vừa đặt mông xuống tảng đá, âm thanh sột soạt trong bụi cỏ bỗng vang bên tai, dường như bên trong có người đang ẩn nấp.
Chu Minh không cần kích hoạt kỹ năng, Nhãn Quan Thiện Xạ tự động truyền tới hắn vị trí của bất cứ ai có mặt xung quanh, lập tức cảm nhận được vài người đang lén la lén lút trong bụi cỏ và nấp sau các thân cây.
Số lượng từ hai người lên ba người, dần dần vài phút đã lên đến mười người, bọn họ đều che giấu năng lực, bình thường rất khó cảm nhận được năng lượng tỏa ra từ bọn họ.
Lúc này trời vẫn chưa tối, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt và hình dáng của đám người đang nấp kia.
Nhìn qua trang bị tương đối cũ nát, quần áo trên người bọn họ rách rưới, trông không khác gì đám ăn mày, lại có chút hung hăng như côn đồ.
Ba Kiếm Sĩ, hai Thủ Vệ, hai Pháp Sư, hai Cung Thủ và một Mục Sư, với tổ hợp này tiến đánh phó bản cực kỳ nhanh, công thủ toàn diện, còn có Mục Sư phía sau hỗ trợ.
Một tổ đội tốt như vậy còn lén la lén lút ẩn nấp phía sau làm gì?
Chu Minh trầm mặc vài giây, chợt nhớ lại lúc trước từng được hiệu trưởng Trương Thành và Trần Yến Vân nói qua.
Trong Đế Quốc Thần Việt có gián điệp, kẻ phản quốc, những kẻ bị trục xuất và những kẻ phạm pháp không được phép tiến vào thành của Đế Quốc Thần Việt, hồ sơ, chứng nhận thân phận của bọn họ đều được đưa vào danh sách cấm, thậm chí lệnh truy nã khẩn cấp cũng từng thấy qua, bây giờ vẫn còn truy nã khá nhiều người.
Không khỏi nghi ngờ, tổ đội này nằm trong hai khả năng, một là tổ đội bình thường đi săn giết quái vật, hai là những kẻ bị trục xuất hoặc phạm pháp đang bỏ trốn.
Trường hợp một tạm thời loại bỏ, chẳng có tổ đội nào chục người lại đi săn giết quái hoang dã ở khu vực cấp thấp, nếu một Kiếm Sĩ đi với Mục Sư thăng cấp thì có thể xem xét lại, vì Mục Sư cần người hỗ trợ đánh quái thăng cấp.
Như vậy chỉ còn lại trường hợp thứ hai, đám người này đều nằm trong danh sách cấm, lại gặp nhau nên thành lập tổ đội đi cướp bóc.
Lại nói, bọn họ chắc chắn biết đây là khu vực cấp thấp, đại đa số chức nghiệp giả dưới cấp 20 sẽ ở quanh khu vực này đánh quái thăng cấp.
Mà chức nghiệp giả cấp thấp thì tương đối yếu, không đủ sức đối kháng, bọn họ mười người vây quanh, muốn chạy thật sự không thể.
Nhưng mà, người trong thành không cử người tới dọn dẹp đám người xấu này sao?
Tuy nhiên, tạm thời chỉ là nghi ngờ, giả thuyết thường thấy nhất nên chưa khẳng định được gì, nếu ra tay ngộ nhỡ hại tới người vô tội, vậy chỉ làm giảm đi sức mạnh của nhân tộc.
Chu Minh bình tĩnh thu gom nhiều nhánh cây khô lại, chuẩn bị thắp lửa nấu ăn, khẩu súng Desert Eagle vẫn treo bên thắt lưng.
Đột nhiên hắn cất khẩu súng lục vào trong không gian, đưa bản thân vào trạng thái không phòng bị, không vũ khí, lộ ra nhiều sơ hở, chỉ tập trung thu gom củi gỗ.
Đám người nấp trong bụi bắt đầu đưa ra ký hiệu, từng người từng người gật gật đầu hiểu ý, bọn họ vẫn kiên nhẫn, chậm rãi tiến tới gần hắn thay vì chạy nhanh tới.
Chu Minh cảm nhận được bọn họ đang di chuyển, khoảng cách còn khoảng 50 mét, đám người vẫn chậm chạp, cố gắng bước thật nhẹ nhàng, luồn lách qua mấy thân cây cao lớn và tránh đạp phải cây khô dưới đất.
Chắc chắn đám người này là tổ đội cướp bóc chuyên nghiệp, hành động kín kẽ, dường như không có kẻ hở và rất kiên nhẫn với mục tiêu của mình, muốn một lưới tóm gọn, không cho mục tiêu có cơ hội phản kháng hay bỏ trốn.
Chẳng qua bọn họ chọn sai đối tượng rồi, thợ săn thật sự đang chờ đợi con mồi vào tới phạm vi không thể chạy trốn, khoảng cách càng gần càng khiến đám người đó khó bỏ trốn.
Bởi phạm vi hoạt động của Chu Minh là bán kính 150 mét, muốn bỏ trốn phải ra khỏi phạm vi lớn này, một khi tiến vào gần rồi thì chẳng thể chạy ra khỏi bán kính 150 mét được, trừ khi đám người lén lút bọn họ có thể dịch chuyển.
Ngay khi bọn họ cách 20 mét, khoảng cách an toàn để tấn công cũng như ngăn bọn họ bỏ chạy, Chu Minh mở miệng nói chuyện.
"Đừng lén la lén lút nữa, ta biết các ngươi đang nấp phía sau!"
Đám người dừng lại, không tạo ra bất kỳ tiếng động nào, giao tiếp tâm linh với nhau bằng các cử chỉ và hành động.
Chu Minh tiếp tục nói: "Tổng cộng mười người, Mục Sư đứng ở cuối cùng, hai Cung Thủ ở phía bắc, hai Pháp Sư ở phía nam, lần lượt Thủ Vệ và Kiếm Sĩ chia nhau đi đầu ở các hướng, các ngươi muốn tập kích ta sao?"
Đám người vô cùng kinh ngạc, những gì hắn nói hoàn toàn chính xác, từng vị trí từng chức nghiệp đều không sai sót.
Bọn họ thấy hắn nhận biết được vị trí nên không trốn nữa, mười người lần lượt bước ra, trực tiếp bao vây Chu Minh, khoảng cách chỉ còn hơn 10 mét.
"Hừ, chỉ là chức nghiệp giả cấp mười một cũng muốn thể hiện?"
"Chức nghiệp Thiện Xạ? Chưa từng nghe qua, nhưng chắc hẳn không khác Cung Thủ chúng ta!"
"Ha ha, ngược lại hắn rất đặc biệt, cấp thấp như vậy lại có khả năng chỉ rõ từng vị trí nơi chúng ta ẩn nấp, quả thật không thể xem thường nha."
"Chắc hẳn ngươi muốn biết chúng ta là ai nên mới mở lời, dù sao ngươi cũng sắp ch.ết rồi, nói ra cho ngươi biết cũng chẳng tổn hại gì."
Chu Minh quan sát bọn họ, toàn bộ đều trên cấp 20, chức nghiệp thuộc loại phổ thông.
Mười người trên cấp 20, chức nghiệp lại phù hợp với nhau, tổ đội này mạnh như vậy, không ngờ tới lại ở đây giở trò lén la lét lút, thật sự quá phí phạm nhân lực của nhân tộc rồi.
Tên Kiếm Sĩ cấp 22 dường như là thủ lĩnh của đám người này, hắn kiêu ngạo, hiên ngang đứng trước mặt Chu Minh, thẳng thắn nói ra thân phận.
"Chúng ta là cướp, hôm nay ngươi gặp phải chúng ta coi như xui xẻo, nhưng cũng đừng trách chúng ta, thời thế thay đổi, kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu là chuyện thường tình!"
"Ha ha ha, nói nhiều thế làm gì, thẳng tay giết đi, chúng ta còn phải đi cướp chỗ khác!"
"Đúng vậy, trời sắp tối rồi không thích hợp hành động đâu, thu hút đám quái vật sẽ rất phiền phức!"
"Các ngươi cố chờ một chút, tuy chúng ta là cướp nhưng cũng nên cho hắn ch.ết một cách minh bạch, không có gì phải vội!"