Quyển 2 - Chương 40: Truyền tống trận

Chu Minh và Trần Yến Vân theo xe chuyên dụng ra đến bên ngoài khu vực tường thành, lúc này bọn họ bắt gặp năm hiệu trưởng của các trường đang đứng chờ đợi.
Hiệu trưởng Trương Thành từ xa nhìn thấy bóng dáng học viên của mình liền mừng rỡ chạy tới,


"Trần Yến Vân, Chu Minh, hai ngươi không gặp nguy hiểm gì chứ?"
Cả hai lập tức lắc lắc đầu, hiệu trưởng Trương Thành không hỏi thêm, chỉ thở phào nhẹ nhõm nhìn bọn họ.
Bấy giờ mới phát hiện cấp độ của Trần Yến Vân đã thay đổi.
Danh tính: Trần Yến Vân
Chức nghiệp: Thâm Uyên Thích Khách


Cấp: 16
"Ngươi thăng tới cấp mười sau rồi sao?"
"Vâng."
"Ha ha ha, tốt, tốt lắm, học viện Thành Đô ngươi chắc chắn có khả năng cao vào được rồi, chỉ cần cố gắng trong kỳ thi toàn quốc thôi."


Trong lúc Trương Thành khen ngợi Trần Yến Vân, bốn vị hiệu trưởng còn lại đều tập trung vào Chu Minh, hắn đã dùng trang sức che giấu thông tin của bản thân.
Dĩ nhiên cấp độ của các vị hiệu trưởng cao hơn hắn mấy lần nên có thể sử dụng thuật thăm dò lên người hắn, điều này khiến bọn họ càng kinh ngạc hơn.


"Các ngươi nói xem, chúng ta đều nhìn nhầm đúng chứ?"
"Ha... ha ha, chuyện này làm sao có thể xảy ra được?"
"Mặc Tử Tuyết năm đó đạt tới cấp mười bảy, những năm gần đây không ai đạt được cấp độ đó, thậm chí chỉ vài người đạt tới cấp mười sáu như Trần Yến Vân."


"Chu Minh, hắn vậy mà thăng tới cấp mười tám?"
"Lúc trong phó bản tân thủ ta đã nghi ngờ rồi, bây giờ hắn lại tiếp tục thăng cấp cao hơn cấp độ cao nhất mà những chức nghiệp giả mới chuyển chức đạt được, điều này thật sự không bình thường chút nào!"
Danh tính: Chu Minh
Chức nghiệp: Thiện Xạ
Cấp: 18


available on google playdownload on app store


Trương Thành dõi theo ánh mắt của đám người kia, nhanh chóng chuyển hướng qua Chu Minh, hai mắt hắn ngay lập tức trừng to, người mà hắn luôn xem là vô dụng, không nỗ lực đã đạt tới cấp độ mà khó có người nào đạt được trong tương lai.
"Chu Minh, ngươi làm thế nào thăng được tới cấp mười tám?"


Đám người hiệu trưởng bên cạnh cũng chăm chú nhìn theo câu hỏi của Trương Thành và lắng nghe câu trả lời của Chu Minh, hết lần này đến lần khác hắn đều tạo bất ngờ lớn cho bọn họ, nhất định có điều gì đó bất thường trong chuyện này.


Trần Yến Vân cười cười đi tới trước mặt các vị hiệu trưởng, nói: "Các ngài hiệu trưởng, chúng ta phải quay về nghỉ ngơi, ngày mai còn tham gia kỳ thi toàn quốc..."


Dường như bọn họ không quan tâm đến lời nói của cô, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Minh, mong muốn hắn nói ra lý do, cũng xem thử hắn sẽ bị ra lý do gì để lãng tránh câu hỏi.


Nhưng có vẻ như Chu Minh không hề lo lắng trước câu hỏi này, lần trước đã khiến bọn họ tin tưởng, lần này hiển nhiên không ngoại lệ.


Hắn bình tĩnh nhìn thẳng vào bọn họ, đáp: "Ta công lược phó bản độ khó ác mộng và giết nhiều quái vật khác bên ngoài trong lúc chờ đợi phó bản thiết lập lại, sau đó cứ lặp đi lặp lại đến hôm nay."
"Có điều đã xảy ra một chuyện..."


Chu Minh bỗng ngập ngừng, bây giờ không nói về sự việc của phó bản, có lẽ khi người khác tới hắn và Trần Yến Vân sẽ trở thành kẻ tình nghi.
Đám hiệu trưởng tò mò dí sát mặt vào hắn: "Xảy ra chuyện gì?"


Trong lòng hiệu trưởng Trương Thành tuy không thích Chu Minh, nhưng hắn cũng chưa từng ghét bỏ hắn đến mức muốn nhìn hắn ch.ết, nghe hắn ngập ngừng như vậy hẳn là xảy ra chuyện lớn rồi.


Chu Minh liếc nhìn qua Trần Yến Vân một cái rồi nhìn lại đám người hiệu trưởng, nói: "Hai phó bản Chủ Nhân Khu Rừng đột nhiên phát nổ, khiến cho toàn bộ những người có mặt trong khu vực phó bản đều bỏ mạng, ta và Trần Yến Vân may mắn khoảng thời gian đó ra ngoài để săn giết quái vật hoang dã nên không gặp nguy hiểm."


"Cái gì"
Toàn bộ năm vị hiệu trưởng đều ngạc nhiên trước lời nói của Chu Minh, phó bản phát nổ, chuyện này cũng xảy ra được sao?
"Ngươi đừng bịa chuyện để cho qua việc ngươi thăng cấp nhanh, bên trong có vài học sinh của chúng ta, nếu theo như lời ngươi nói, lẽ nào bọn họ cũng ch.ết rồi?"


"Đúng vậy, ngươi đừng đem chuyện sống ch.ết của người khác ra làm trò đùa, chuyện này không đơn giản như ngươi nghĩ đâu!"
Hiệu trưởng Trương Thành nhìn vào mắt Chu Minh và Trần Yến Vân, trong họ có chút gì đó luyến tiếc, dường như không phải lời nói dối.


"Trần Yến Vân, chuyện này là thật sao?"
Trần Yến Vân nhìn vào hiệu trưởng Trương Thành, bốn vị hiệu trưởng kia cũng nhìn vào cô, muốn nghe câu trả lời thích đáng.
Trần Yến Vân bặm môi, cay mày đáp: "Chuyện này là thật!"


"Tuy chúng ta không ở trong phạm vi của khu vực phó bản, nhưng lúc đó vụ nổ diễn ra vô cùng khủng khiếp, những người có mặt trong khu vực phó bản đều bị đốt cháy, chỉ còn lại những bộ xương cốt!"
Trương Thành nuốt một ngụm nước bọt, thần sắc chuyển biến dữ dội, không nói thành lời.


Bốn vị hiệu trưởng đột nhiên nổi đóa lên.
"Các ngươi, các ngươi có nhìn thấy Lê Hà Vũ không? Hắn thuộc trường Đông Ninh số bốn, chắc hẳn các ngươi phải từng thấy qua đúng chứ?"


"Phương Tuấn Tú, các ngươi nhìn thấy hắn chứ? Tuy hắn không có chức nghiệp cao cấp gì nhưng ngược lại rất nỗ lực, hôm qua vừa mới xin chúng ta ra ngoài khu vực hoang dã..."
"Lý Y Tiên nữa, hôm qua cũng vừa xin chúng ta ra ngoài, không xảy ra chuyện gì chứ?"


"Còn có Lâm Như Ngọc và Mạnh Hoàng, hôm qua cả đám người đều ra ngoài khu vực hoang dã cùng nhau..."


Chu Minh nhanh chóng ngắt lời bọn họ: "Ngài hiệu trưởng, chuyện phó bản phát nổ xảy ra hai ngày trước, cho nên ta nghĩ mấy học sinh kia mới ra ngoài khu vực hoang dã hôm qua chắc chắn không gặp vấn đề gì, trừ khi bọn họ không đủ sức đối đầu với quái vật hoang dã, bằng không nhất định vẫn ổn!"


Trần Yến Vân cũng tranh thủ trấn an bọn họ: "Đúng vậy, cho dù bọn họ có đến khu vực phó bản cũng không gặp vấn đề gì đâu, nơi đó bây giờ toàn là những nấm mồ được chúng ta chôn cất, chắc hẳn sẽ hoảng sợ và quay về thôi."
"Thật sự là như vậy sao?"


"Nếu thật thì may mắn quá rồi, cứ ngỡ đám học sinh sẽ gặp nguy hiểm..."
"Được rồi, chúng ta ở đây chờ đến hết ngày, đám học sinh sẽ quay về ngay thôi, bọn họ chắc hẳn không tiến xa đến khu vực phó bản đâu."


Ngay sau đó đám người bình tĩnh trở lại, mặc dù vậy trong lòng vẫn cực kỳ lo lắng, đám học sinh chỉ vừa mới chuyển chức, không thể nào ch.ết một cách dễ dàng như vậy được.


Hiệu trưởng Trương Thành hồi phục lại tinh thần, nói: "Trần Yến Vân, Chu Minh, chuyện này chỉ hai ngươi biết, tốt nhất đừng nên nói ra ngoài, ta sẽ giải quyết với những người cấp cao kia, các ngươi quay về chuẩn bị cho ngày mai tham gia kỳ thi đi."


Chu Minh và Trần Yến Vân gật đầu, nhanh chóng đi tới chỗ chiếc xe gần đó, dù sao bọn họ không nói dối, thật sự cổng phó bản bị phát nổ, nên nếu xảy ra chuyện gì khác bọn họ cũng không gặp nhiều vấn đề.


Đám người hiệu trưởng lo lắng nhìn về phía khu vực bức tường, hi vọng học sinh của bọn họ không gặp bất trắc gì.
Vài giờ sau đó, từng học sinh từ khu vực bức tường trở về, trên cơ thể hoàn toàn không bị chút thương tích nào, chẳng qua khuôn mặt họ tương đối thất vọng.
"Các ngươi vẫn ổn chứ?"


"Chúng ta không bị thương, chỉ là..."
"Không bị thương ở đâu hết thì tốt rồi, tốt quá rồi!"
"Nhưng mà chúng ta không săn được nhiều quái vật hoang dã, chúng gần như đã biến mất hết, không thu được nhiều điểm kinh nghiệm để thăng cấp."


"Không sao, không sao, còn sống quay về là được, mấy chuyện cỏn con đó từ từ các ngươi cũng thăng cấp được thôi, trước mắt cứ quay về nghỉ ngơi hết đi."


Mọi chuyện cứ như vậy kết thúc trong im lặng, đám học sinh đều bình thường quay về, đối với đám người hiệu trưởng mà nói không còn gì tốt hơn.


Đương nhiên mọi chuyện không thể nào kết thúc dễ dàng được, sớm thôi sẽ có người đến khu vực phó bản điều tra, chuyện ác quỷ tập kích có khả năng bị phát hiện.


Chẳng qua điều này cần thời gian kiểm chứng, trước hết kỳ thi toàn quốc chuẩn bị diễn ra, mọi người đều tập trung vào kỳ thi, những người cấp cao trong Đế Quốc Thần Việt đều theo dõi cuộc thi này, những chức nghiệp giả tài năng đều sẽ tụ hợp lại, tương lai của nhân loại ở trong tay bọn họ.
.....
Sáng sớm.


Tại quảng trường của trường trung học phổ thông Đông Ninh số 1, toàn bộ học sinh lớp 12 đều có mặt.


Chu Minh và Trần Yến Vân vô cùng thoải mái sau khi quay về nghỉ ngơi, bọn họ đều đặt kỳ vọng vào kỳ thi lần này, đây là nơi để bọn họ kiểm tr.a sức mạnh của bản thân, là bước đệm để bước tiếp, là con đường phát triển của bọn họ.


Hiệu trưởng Trương Thành cả đêm dường như không ngủ, trên đôi mắt xuất hiện thâm quần, hắn đứng trước mắt đám học sinh bên dưới, nói vài lời.


"Bên dưới chân các ngươi bây giờ là truyền tống trận, rất nhanh thôi các ngươi sẽ được truyền tống đến địa điểm thi, trong khoảng thời gian đó nhất định phải giữ bình tĩnh, đừng khiến bản thân phải bẽ mặt trước người khác."


"Trong quá trình diễn ra kỳ thi không tránh khỏi bị thương, cũng như nguy hiểm đến tinh thần, các ngươi phải bảo vệ bản thân thật tốt, đừng cố gắng quá sức để rồi đưa bản thân vào nguy hiểm, như vậy chỉ khiến các ngươi hối hận mà thôi."


"Tinh thần cũng giống như tính mạng, vô cùng quan trọng, học viện cao cấp không vào được thì vào học viện trung cấp, bất cứ nơi nào cũng có tài nguyên cho các ngươi thăng cấp."
"Được rồi, truyền tống trận chuẩn bị bắt đầu, tất cả chuẩn bị sẵn sàng đi!"


Dưới chân đám học sinh xuất hiện vòng sáng với những hoa văn kỳ lạ, trong nháy mắt cột ánh sáng từ bên dưới chiếu thẳng lên bầu trời, ánh sáng bao phủ lấy toàn bộ không gian xung quanh.


Trong mắt đám học sinh chỉ còn một màu trắng rực rỡ, hoàn toàn không thể mở mắt ra nhìn, nếu nhìn thẳng vào ánh sáng này có khả năng ảnh hưởng đến thị giác, bọn họ giữ chặt lẫn nhau, bám víu nhau không rời, chờ đợi truyền tống trận kết thúc, thời gian truyền tống có chút lâu khi khoảng cách đến địa điểm thi tương đối xa.


Truyền tống trận sẽ truyền tống đám học sinh đến một địa điểm trong phạm vi của Đế Quốc Thần Việt, sau khi kết thúc truyền tống học sinh trên toàn Đế Quốc đều sẽ tụ hợp tại cùng một chỗ.






Truyện liên quan

Toàn Dân Lãnh Chúa: Ta Chế Tạo Thần Thoại Thiên Đình!

Toàn Dân Lãnh Chúa: Ta Chế Tạo Thần Thoại Thiên Đình!

Bàn Đầu Ngư Phát Đại Tài458 chươngTạm ngưng

11.8 k lượt xem

Toàn Dân Ma Pháp: Ma Pháp Của Ta Đến Từ Fairy Tail

Toàn Dân Ma Pháp: Ma Pháp Của Ta Đến Từ Fairy Tail

Ngã Tưởng Bạo Phú A288 chươngTạm ngưng

11.5 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Đồng Giá Triệu Hoán ? Ta Nghịch Chuyển Nhân Quả

Toàn Dân Chuyển Chức: Đồng Giá Triệu Hoán ? Ta Nghịch Chuyển Nhân Quả

Miên Dã Mộc Ưu Kỷ287 chươngTạm ngưng

18 k lượt xem

Chế Tạo Tu Tiên Đại Học, Mở Ra Toàn Dân Tu Tiên Thời Đại

Chế Tạo Tu Tiên Đại Học, Mở Ra Toàn Dân Tu Tiên Thời Đại

Khốc Khốc Chanh Tử310 chươngTạm ngưng

34.6 k lượt xem

Toàn Dân Ngự Thú Cầu Sinh: Ta Có Thể Nhìn Đến Ẩn Tàng Tin Tức

Toàn Dân Ngự Thú Cầu Sinh: Ta Có Thể Nhìn Đến Ẩn Tàng Tin Tức

Toan Lạt Ngư Hoàn Phấn270 chươngFull

8 k lượt xem

Toàn Dân Cầu Sinh: Mỗi Ngày Một Cái Ngẫu Nhiên Đại Bảo Bối

Toàn Dân Cầu Sinh: Mỗi Ngày Một Cái Ngẫu Nhiên Đại Bảo Bối

Ái Cật Hương Thái Bất Yếu Thông120 chươngTạm ngưng

4.8 k lượt xem

Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Là Duy Nhất Ngự Linh Sư

Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Là Duy Nhất Ngự Linh Sư

Khai Tâm Chanh Tử196 chươngFull

8.1 k lượt xem

Toàn Dân Thức Tỉnh: Ta, Sharingan! Là Rác Rưởi?

Toàn Dân Thức Tỉnh: Ta, Sharingan! Là Rác Rưởi?

Thang Lao Phạn212 chươngFull

24.2 k lượt xem

Toàn Dân Bắt Chước: Ta Có Vô Số Thiên Phú

Toàn Dân Bắt Chước: Ta Có Vô Số Thiên Phú

Đạo Tại Bất Khả Minh424 chươngFull

14.3 k lượt xem

Toàn Dân Hôn Phối: Tốt Nghiệp Phát Lão Bà, Chơi Hỏng Long Nương

Toàn Dân Hôn Phối: Tốt Nghiệp Phát Lão Bà, Chơi Hỏng Long Nương

Lục Nhãn Phi Ngư617 chươngTạm ngưng

21.7 k lượt xem

Toàn Dân Lĩnh Chủ: Bắt Đầu Một Viên Thế Giới Thụ

Toàn Dân Lĩnh Chủ: Bắt Đầu Một Viên Thế Giới Thụ

Chân Thực Huyễn Tưởng146 chươngTạm ngưng

6.9 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Song Chức Nghiệp Giả Cực Kỳ Yếu Ớt?

Toàn Dân Chuyển Chức: Song Chức Nghiệp Giả Cực Kỳ Yếu Ớt?

Huyễn Vũ Ánh Hải712 chươngTạm ngưng

22.7 k lượt xem