Chương 73: Cảnh báo
Chu Minh đứng giữa tầng một của tòa nhà phó bản, bây giờ đang là giữa trưa nên mọi người đều hướng tới nhà ăn, một số người thì mang theo thức ăn bên mình để vào phó bản hoặc chờ bên ngoài rồi tiện thể ăn một chút.
Hắn đã mất gần 3 tiếng đồng hồ để công lược một phó bản duy nhất và mất tận 12,500 điểm học phần, đáng lý ra hắn sẽ nhận được 6,000 điểm học phần khi công lược hết mấy cái phó bản chưa công lược.
Chuyện sẽ không có gì nếu như tỉ lệ nhận được trái tim nhân mã cao hơn và số điểm học phần của người yêu cầu chi trả nhiều hơn để xứng đáng với công dụng của nó.
Hơn nữa, người yêu cầu nhiệm vụ đã lợi dụng lỗ hổng bồi thưởng từ nhiệm vụ cũng như đưa ra phần thưởng không hợp lý với chất lượng và tỉ lệ rơi ra của vật phẩm.
Đây thực sự chẳng khác nào chiêu trò lừa đảo khi đưa ra một nhiệm vụ có tỉ lệ hoàn thành khá thấp, phần thưởng lại ích ỏi, làm mất thời gian của người khác.
Đồng ý một phần là do bản thân Chu Minh không được may mắn nên tốn nhiều điểm học phần để thiết lập lại phó bản, nhưng cũng không thể làm loại chuyện như vậy được.
Hơn nữa, mặc dù nói có thể vào công lược một phó bản khác sau khi đã hoàn thành một phó bản và nhận được điểm học phần khi hoàn thành công lược phó bản.
Tuy nhiên, điều này chỉ có thể làm một lần duy nhất cho mỗi phó bản, nghĩa là sau lần đầu tiên công lược hết phó bản, nếu muốn vào công lược phó bản bất kỳ khác trong tầng đều phải chờ 2 tiếng đồng hồ.
Nếu không thì phải dùng điểm học phần để thiết lập lại, chẳng qua học viện muốn học viên có thể nhận được điểm học phần mỗi khi lần đầu tiên công lược phó bản, cho nên mới không giới hạn lần đầu công lược, sau đó mọi thứ lại trở về như ban đầu.
Trong học viện Thành Đô có nhiều quy tắc cũng như chế độ đào thải khắc nghiệt, tất nhiên quyền lợi nhận được trong đó không ít.
Tầng đầu tiên tổng cộng 24 phó bản, sau khi công lược hết 24 phó bản sẽ nhận được 6,000 điểm học phần.
Tầng thứ hai trở đi cũng tương tự, tùy theo số phó bản bên trong tầng cũng như số điểm học phần mỗi lần công lược thành công rồi nhân lên.
Cho nên vừa rồi đã gây thiệt hại rất nhiều cho Chu Minh, thậm chí những học viên khác mới nhập học không biết hoặc không tìm hiểu sâu xa đến chuyện này sẽ không biết được chiêu trò lừa đảo tinh vi này.
Đơn giản mà nói, người yêu cầu nhiệm vụ hiểu rõ những vật phẩm nhận được trong mỗi phó bản, từ đó nghĩ đến vật phẩm có tỉ lệ rơi ra thấp nhất rồi cho vào nhiệm vụ độ khó ác mộng, ai không hoàn thành sẽ hoàn trả lại 1,000 điểm học phần, đây là điều bắt buộc.
Dùng con số 5,000 điểm học phần đối với nhiệm vụ cấp thấp để dụ đám học viên sa lưới, nhưng thực chất tỉ lệ thành công cực kỳ thấp, một loại vật phẩm quý giá như trái tim nhân mã không thể có giá 5,000 điểm học phần được, phải gấp đôi gấp ba lần mới đúng.
Không những thế, người yêu cầu nhiệm vụ biết rằng học viên sẽ sa lưới với mấy nhiệm vụ có điểm học phần cao như này, mặt khác lại không bỏ ra thời gian để làm một nhiệm vụ có tỉ lệ thành công thấp, đám học viên đó sẽ sớm từ bỏ nhiệm vụ, và rồi cứ như vậy mỗi người nhận nhiệm vụ sau đó từ bỏ hắn sẽ thu về 1,000 điểm học phần.
Giờ phút này Chu Minh có chút khó chịu trước hành động này nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, hắn vẫn luôn có thể điềm tĩnh trong mọi tình huống, đương nhiên cũng không tiếc rẻ mấy điểm học phần này làm gì.
Vấn đề chính là tại sao cùng là học viên trong một học viện, cùng muốn thăng cấp cũng như kiếm điểm học phần lại dùng những chiêu trò, những tiểu xảo hèn hạ như vậy để kiếm điểm học phần từ người khác.
Hắn có thể chắc chắn 100% rằng người yêu cầu không phải chức nghiệp giả loại sinh hoạt hay loại phụ trợ, mà là một chức nghiệp giả loại chủ chiến.
Chẳng có một chức nghiệp giả loại sinh hoạt nào ngu ngốc đến nỗi yêu cầu một nhiệm vụ có tỉ lệ hoàn thành thấp với giá học phần như thế cả, thay vào đó cố gắng yêu cầu những nhiệm vụ đơn giản hơn, dễ hoàn thành hơn để tìm kiếm tài nguyên với giá học phần thấp.
Bởi vì chức nghiệp giả loại sinh hoạt cần nhiều thời gian cũng như tài nguyên để chế tạo, chế biến và làm những thứ liên quan tới chức nghiệp, bọn họ khó thăng cấp hơn người khác nên sẽ làm mọi cách để tìm nhiều tài nguyên giúp bọn họ sớm ngày nâng cao tay nghề.
Hơn nữa, chức nghiệp giả loại sinh hoạt không thiếu điểm học phần, bọn họ có thể nói là những người giàu nhất học viện rồi, không lý nào lại đi làm mấy chuyện rẻ mạt như vậy.
Lúc này Hàn Uyển Nhi từ trong phó bản đi ra, chứng kiến Chu Minh thất thần, dường như đang bận tâm suy nghĩ về điều gì đó.
Hàn Uyển Nhi quan sát cảm xúc trên khuôn mặt hắn, rất khó nhận ra hắn đang vui, buồn hay tức giận, nhưng đứng trầm tư lâu như vậy chắc chắn vừa mới bị người khác lừa rồi.
Hàn Uyển Nhi chậm rãi tiến lại gần, quơ quơ tay về trước mặt hắn, tuy không ưa gì mấy nhưng nói chung vẫn là đồng học, nên giúp đỡ nhau sẽ tốt hơn.
"Này, ngươi đứng đây thất thần như vậy làm gì? Rảnh rỗi sao không công lược phó bản đi?"
Chu Minh nhanh chóng hồi thần, nhìn vào khuôn mặt của Hàn Uyển Nhi, hắn thở nhẹ một hơi.
"Không có gì, ta đang tính cảnh báo mọi người thôi."
Hàn Uyển Nhi khó hiểu, không lo đi thăng cấp, ở đây lo cảnh báo cái gì, cũng rảnh quá rồi đó?
"Ngươi thật sự rất rảnh, không cần làm gì nhiều vẫn thăng cấp vù vù, ta thật sự rất nể phục tài năng của ngươi!"
Cô ta đang chế giễu mình à?
Chu Minh dĩ nhiên biết bản thân đang mất thời gian vì chuyện nhỏ nhặt này, chẳng qua cũng đã mất thời gian rồi, điểm học phần cũng mất luôn rồi, bây giờ cũng nên cảnh báo mọi người, như vậy những người sau mới không bị trì hoãn.
Đối với hắn việc trì hoãn một chút này chẳng đáng bao nhiêu, hắn có thiên phú có thể thăng cấp nhanh, nhưng những người khác không được như hắn, bọn họ bị trì hoãn một chút thôi nhân loại sẽ mất đi một phần sức mạnh.
Hắn cũng hiểu rõ chuyện bản thân đang làm là lo chuyện bao đồng, chỉ là hắn không làm thì ai sẽ làm chuyện này? Mọi chuyện sẽ tiếp diễn đến khi nào nữa? Nhân loại đang ở thế dầu sôi lửa bỏng, ngồi ở đây tư lợi từ đồng loại, thật sự đáng không?
Nhiều khả năng chuyện dùng chiêu trò thế này để tư lợi xảy ra rất lâu rồi, hoặc được ai đó chỉ dạy mới biết được, mà lâu như vậy rồi đến chút tin tức về mấy việc như thế này cũng không có, chứng tỏ chẳng ai quan tâm đến chuyện này hết.
Không phải Chu Minh không chịu tìm hiểu kỹ, mà chẳng qua người khác cũng không biết tới, đồng nghĩa với việc sự thật vẫn luôn được giấu kín, người khác vẫn đang chiếm lợi từ những học viên nhiệt huyết muốn thăng cấp và nhận nhiệm vụ để rồi sa lưới.
Chu Minh nhìn Hàn Uyển Nhi rồi cười nhạt một cái, nói: "Không mất nhiều thời gian, chỉ cần một thông báo là đủ rồi."
Hàn Uyển Nhi có chút tò mò, hỏi: "Lo chuyện bao đồng mà không mất nhiều thời gian?"
Chu Minh gật đầu, đáp: "Đúng vậy, mặc dù có khả năng thất bại khi thông lôi được kẻ đứng sau ra ngoài, nhưng nhìn chung vẫn có thể cảnh báo mọi người."
Ngay khi nghe Chu Minh nói xong, lúc này trước mặt Hàn Uyển Nhi xuất hiện bảng thông báo.
Những ai đang có ý định làm nhiệm vụ độ khó ác mộng liên quan tới tìm tài nguyên bất kỳ trong phó bản cấp 20 trở xuống, trừ nhiệm vụ thu thập quặng hoặc thu thập đá, tuyệt đối không được nhận nhiệm vụ có phần thưởng dưới 5,000 điểm học phần, mỗi tài nguyên nhận được khi công lược phó bản có tỉ lệ rơi rất thấp, mà giá thành thật sự cao hơn rất nhiều so với công sức cũng như phần thưởng nhận được, cho nên đừng vì đây là phó bản cấp thấp rồi nghĩ rằng nhiệm vụ dễ hoàn thành hay dễ kiếm điểm học phần!
Đây là phương thức thông báo đến tất cả mọi người đang có mặt ở xung quanh người thông báo, đương nhiên mọi người có thể từ chối hoặc chấp nhận xem thông báo.
Nhận được thông báo từ học viên Chu Minh
Cấp: 21
Chức nghiệp: Thiện Xạ
Giới thiệu: Hạng nhất kỳ thi toàn quốc với số điểm tuyệt đối
Thông thường dùng cách thức thông báo trực tiếp này sẽ để lộ thông tin của bản thân, chỉ những người thật sự muốn khoe khoang cấp độ cũng như thành tích bản thân đạt được mới gửi thông báo.
Đa số học viên sẽ không dùng đến cách này, đặc biệt là trong học viện Thành Đô, một khi để lộ thông tin người khác sẽ dựa vào đó để tìm ra điểm yếu, từ cấp độ cho đến chức nghiệp, hơn nữa trong học viện có chế độ đào thải, chẳng ai lại tiết lộ bản thân cho người khác biết, còn bản thân vì vậy mất đi nhiều lợi thế.
Hàn Uyển Nhi vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cấp độ của hắn.
"Ngươi chưa gì đã thăng tới cấp 21 rồi? Ta thậm chí còn đang chật vật ở cấp 18, đây là lý do ngươi có thời gian lo chuyện bao đồng nhỉ?"
Chu Minh có chút khó chịu với lời này, hắn không lo chuyện bao đồng thì ai lo chuyện bao đồng bây giờ, phải có người đứng ra làm rõ mọi chuyện, như vậy mọi người mới thăng cấp và mạnh lên được.
"Ta chỉ gửi thông báo như vậy thôi, ai hiểu thì hiểu, cốt lõi là muốn cảnh báo mọi người, ta chỉ làm đến đây thôi, bây giờ phải công lược phó bản rồi."
"Vậy ra ngươi thật sự bị lừa nên mới dùng thông báo này để cảnh báo mọi người sao?"
Hàn Uyển Nhi không hiểu tại sao bản thân đột nhiên lại hỏi nhiều như vậy, rõ ràng mới hôm qua còn không ưa Chu Minh, bây giờ lại đứng đây nói chuyện với hắn, dù chỉ một hai câu cũng rất khó hiểu rồi.
Chu Minh ngược lại chỉ gật đầu rồi chỉ tay về phía cổng phó bản, nói một câu liền rời đi: "Ta phải công lược phó bản, ngươi cũng đi công lược phó bản đi, mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết."
Hàn Uyển Nhi nhìn hắn rời đi, bản thân cũng nhanh chóng đi tới chỗ phó bản khác, dù sao nãy giờ cũng đang tìm kiếm mấy nhiệm vụ phù hợp nên tiện thể trò chuyện với hắn một chút.
Nếu không đứng lại nói chuyện, có lẽ sẽ không biết được tốc độ thăng cấp của hắn kinh khủng tới mức nào.
Bản thân ta mới là người rảnh rỗi sao?
Hàn Uyển Nhi tự hỏi bản thân một câu, cô tặc lưỡi một cái rồi đi vào phó bản.
Nếu hắn thăng cấp nhanh như vậy thì bản thân nhất định không được trì hoãn một chút thời gian nào, dù là mấy chục giây ngắn ngủi cũng không được, bằng không thì mãi cũng chẳng đuổi kịp cấp độ của hắn.
Tuy khá kinh ngạc về tốc độ thăng cấp của Chu Minh, nhưng Hàn Uyển Nhi không quá tự trách bản thân, đôi lúc vẫn cần nghỉ ngơi mới có thể tiếp tục bước tiếp về phía trước.
Vừa rồi cô dùng chút thời gian nghỉ ngơi của mình để tìm hiểu về người khác, dù sao cũng nên tìm hiểu kỹ để còn biết đường đề phòng.
Hơn nữa nãy giờ cô cũng giống như hắn, liên tục quét phó bản mà không nghỉ ngơi, khác một chút chính là cô đi qua phó bản khác công lược chứ không công lược một phó bản nhiều lần.
Quả thật tỉ lệ rơi vật phẩm cần thiết cực kỳ thấp, đa phần rơi ra những thứ không liên quan đến nhiệm vụ, cũng không rõ tại sao mấy vấn đề phần thưởng của nhiệm vụ được đưa ra thấp như vậy mà vẫn có người nhận.
Lại nói, khi hoàn thành nhiệm vụ chỉ nhận được rất ít điểm học phần, như thể người yêu cầu biết được học viên đang cần thăng cấp nên muốn tiện thể làm chung một lượt, một công đôi việc.
Kết quả chính là giống như Chu Minh, từ bỏ nhiệm vụ rồi giữ lấy vật phẩm, vừa tốn thời gian vừa mất điểm học phần, vật phẩm đem bán thì tùy theo loại mới được giá cao, chẳng hạn như trái tim nhân mã.
Nhưng thật sự cả Chu Minh lẫn Hàn Uyển Nhi đều không hiểu, rõ ràng việc bị lừa xảy ra rất nhiều, tại sao lại chẳng thấy một báo cáo liên quan nào, cũng chẳng ai cảnh báo cho người đến sau, chắc chắn có chuyện gì đó mờ ám nên mới xảy ra những chuyện như thế này.
Phải sớm cảnh báo mọi người, nhân loại đang rất cần những chức nghiệp giả cấp cao, không thể vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tiến độ thăng cấp của bọn họ được.