Chương 84: Boss phó bản, Khô lâu lĩnh chủ
Lâm Vũ Trình đối diện với quả cầu bóng tối lao về phía mình, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, hoàn toàn buông xuôi, bây giờ có làm gì cũng chẳng thể thay đổi, tất cả mọi người rồi sẽ phải ch.ết.
Hắn ôm suy nghĩ rằng những người đồng đội đều đã ch.ết hết cả rồi, chỉ còn lại một mình Chu Minh từ đầu đến cuối đều chẳng giúp ích được cho bọn họ, đến cuối cùng khi mọi người đều tuyệt vọng đối diện với cái ch.ết vẫn không chịu cứu giúp.
Hắn cảm nhận được quả cầu bóng tối chạm vào cơ thể, toàn thân giống như bị nổ tung và phân thành từng mảnh vụn, cảm giác này chân thật đến đáng sợ, thật sự chẳng khác nào cái ch.ết.
Mà trước mắt hắn hoàn toàn tối đen như mực, không gian xung quanh tĩnh mịch, đến một chút không khí của sự sống cũng không cảm nhận được nữa.
Mặc dù vậy, hắn vẫn cảm nhận được trái tim đang đập liên hồi thình thịch thình thịch, như thể hắn vẫn chưa ch.ết, hoặc là được đưa đến một thế giới khác rồi.
Đột nhiên bên tai bỗng vang vọng tiếng gọi của ai đó, không ngừng lay động cơ thể đã ch.ết này.
"Lâm Vũ Trình! Lâm Vũ Trình, nhanh tỉnh lại đi!"
"Này, bình tĩnh lại, chúng ta vẫn chưa ch.ết, từ nãy đến giờ chỉ là huyễn cảnh thôi."
"Hắn không phải bị dọa đến ngốc luôn rồi chứ?"
"Không trách hắn được, vừa rồi chúng ta đối diện với cái ch.ết cũng giống như hắn thôi, khung cảnh quá mức chân thật."
"Cũng may Chu Minh gọi chúng ta tỉnh dậy kịp lúc, bằng không lúc đó tinh thần của ta sẽ suy sụp mất."
Lâm Vũ Trình nghe thấy giọng nói quen thuộc của những người đồng đội, hắn chậm rãi mở mắt ra nhìn, khung cảnh trước mắt mờ mờ ảo ảo, nhất thời không thể nhìn rõ, vài giây sau mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn.
Lâm Vũ Trình thấy rõ khuôn mặt của năm người đồng đội đang ở trước mặt, bọn họ đang bàn tán sự việc vừa rồi, mới nãy chẳng qua là bọn họ bị đưa vào huyễn cảnh, chứ làm gì có chuyện cả trăm ngàn quái vật xuất hiện ở phó bản cấp thấp được.
Lâm Vũ Trình nuốt một ngụm nước bọt rồi nhìn qua xung quanh, bên cạnh hắn xuất hiện gần cả trăm chức nghiệp giả đang đứng bất động, không có một chút động đậy nào, đến hơi thở cũng yếu ớt hơn bình thường.
Lại nói, nãy giờ nghe mấy người đồng đội nói chuyện, hắn vậy mà được Chu Minh cứu giúp thoát khỏi huyễn cảnh, vừa nãy còn trách hắn bỏ mặc đồng đội, kết quả thì hay rồi, ngược lại hoàn toàn.
Khoảng 30 giây trước.
Chu Minh tập trung tinh thần cảm nhận không gian xung quanh chiến trường, trong lúc tập trung không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào từ những người xung quanh.
Tuy rằng khoảng cách giữa hắn và những người đồng đội bị bao vây bởi đội quân khô lâu tương đối xa, nhưng vẫn có thể nghe được nếu bọn họ cố gắng hét lớn.
Chẳng qua chuyện này không quan trọng bằng việc hắn cố gắng thoát khỏi huyễn cảnh, trong một giây phút ngắn ngủi hắn cảm nhận được bầu không khí của thế giới bên ngoài.
Đương nhiên bấy nhiêu đó không đủ để hắn thoát khỏi huyễn cảnh, cần có sức mạnh tinh thần hoặc ít nhất là tìm ra điểm cuối của huyễn cảnh, chỉ như vậy mới tìm ra được đường thoát khỏi huyễn cảnh.
Trong khi cố gắng tập trung tinh thần cao độ, một giây phút nhỏ nhoi đã giúp hắn nhìn thấy cánh cửa của thế giới huyễn cảnh, một cánh cửa màu đen khổng lồ giống như cánh cửa của chiến trường mô phỏng.
Hắn chạm tay vào cánh cửa, cánh cửa vô cùng nặng, với chút sức mạnh yếu ớt của hắn rất khó để mở ra, thay vào đó hắn nghĩ theo một cách khác, chính là không dùng lực.
Hắn chỉ chạm lên cánh cửa nhẹ nhàng nhất có thể, hoàn toàn không dùng lực, cánh cửa cứ như thế chầm chậm mở ra, một chút ánh sáng mờ nhạt chiếu vào mắt hắn.
Khung cảnh thật sự của phó bản hiện ra trước mắt hắn, xung quanh xuất hiện rất nhiều nấm mồ của người đã ch.ết, bầu không khí ảm đạm và lạnh lẽo.
Ngay khi thoát khỏi huyễn cảnh, Chu Minh nhìn thấy toàn bộ chức nghiệp giả đều đang đứng yên bất động bên cạnh các nấm mồ, hắn nhanh chóng lay động những người đồng đội trước.
May mà hắn lay động bọn họ kịp lúc nên bọn họ không hề gặp chút vấn đề tinh thần nào, bằng không tinh thần sẽ sụp đổ rồi vĩnh viễn chìm trong huyễn cảnh.
Nhưng mà, bọn họ bây giờ phải đối mặt với đám người của Quang Minh Thần Giáo, Địa Ngục Chư Thần và Boss phó bản.
"Đây chính là Boss sao?"
"Quả thật sức mạnh của Boss trong độ khó địa ngục ở đẳng cấp kinh khủng hơn rất nhiều."
"Chỉ là, đám người của Quang Minh Thần Giáo và Địa Ngục Chư Thần không gặp vấn đề gì cả, thậm chí còn bình thản chờ đợi."
"Không phải, bọn họ cũng vừa mới thoát khỏi huyễn cảnh thôi, cùng lúc với chúng ta."
"Vậy ra bọn họ cũng không mạnh như tưởng tượng, chẳng qua đây đều là những thành viên cấp thấp của tà giáo, nên chưa biết được sức mạnh thật sự của bọn họ."
"Đúng vậy, có điều trước mắt nên giải quyết tình huống này như thế nào?"
Cả đám người đều nhìn lên Boss phó bản, là một khô lâu có hình dáng giống như đám khô lâu gặp trong phó bản, nhưng cao lớn hơn, toàn thân mặc bộ áo giáp nặng nề, trên tay cầm một thanh kiếm màu đen lớn hơn cả một người trưởng thành, trên đầu đội một cái vương miện và ngồi trên ngai vàng.
Boss khô lâu lĩnh chủ (Boss địa ngục)
Cấp: 22
Sức mạnh: 7,500
Nhanh nhẹn: 1,500
Tinh thần: 7,500
Thế chất: 9,000
Kỹ năng: Xâm Chiếm Tinh Thần, Thanh Kiếm Suy Vong, Phán Quyết
"Sức mạnh của Boss địa ngục thật sự khủng bố, còn có cả kỹ năng tinh thần, vừa rồi chúng ta ở trong huyễn cảnh chính là do Boss gây ra sao?"
"Kỹ năng Xâm Chiếm Tinh Thần này quá lợi hại, chúng ta gần như không thể thoát khỏi huyễn cảnh, thậm chí khả năng cao tinh thần sụp đổ, xem như mọi nỗ lực đều vứt bỏ."
"Nhưng mà bây giờ chúng ta nên đối phó với kẻ nào trước đây, một bên là Quang Minh Thần Giáo, một bên là Địa Ngục Chư Thần, còn cả Boss nữa, hình như chúng ta đang rơi vào thế khó rồi."
Chu Minh chậm rãi quan sát đám người tà giáo, hai nhóm tà giáo này dường như không ưa nhau mấy, đều đang dè chừng lẫn nhau.
Ngoài việc phải đoạt bảo ra còn phải đối đầu với nhiều thế lực cùng lúc, quả thật không dễ dàng chút nào.
Tuy nhiên, Chu Minh không nghĩ như thế, mặc dù đang ở thế khó nhưng vẫn còn phương pháp để tranh đoạt bảo vật thành công, thậm chí không cần phải đối đầu với đám người tà giáo.
Chẳng qua hắn không chắc chắn rằng kế hoạch này có thể thành công hay không, dù sao kế hoạch này cần đến sự giúp sức của những chức nghiệp giả đang bị huyễn cảnh nuốt chửng.
Bây giờ hắn muốn gọi cho đám chức nghiệp giả trên thế giới tỉnh dậy để đối mặt với hai thế lực tà giáo, trong khi đó nhóm của hắn sẽ tấn công Boss khô lâu lĩnh chủ và chiếm đoạt bảo vật.
Chỉ là, Chu Minh không thể nghĩ nhiều nữa, bây giờ hắn và đồng đội đang bị nhắm đến rồi, không còn cách nào khác ngoài phải gọi đám chức nghiệp giả đó tỉnh dậy.
Chu Minh quay qua nhìn mấy người đồng đội, nói: "Các ngươi gọi mấy tên chức nghiệp giả kia tỉnh dậy đi, bây giờ chúng ta cần họ giúp sức."
Đám người đồng đội của Chu Minh không hỏi lý do, về cơ bản bọn họ đều biết tình hình bây giờ rất phức tạp, buộc phải gọi những chức nghiệp giả khác tỉnh dậy, bằng không tất cả bọn họ sẽ bị giết, đến lúc đó cả nhóm sẽ trở thành mục tiêu cuối cùng.
Trong khi mấy người đồng đội đi gọi chức nghiệp giả tỉnh dậy, nhóm người tà giáo cũng đồng thời xông về chỗ nhóm của Chu Minh, cả hai nhóm tà giáo đều muốn loại bỏ chức nghiệp giả của các Đế Quốc trước.
Nhưng chưa kịp di chuyển đã bị Boss khô lâu lĩnh chủ ngăn cản, khô lâu lĩnh chủ gào thét dữ dội, khiến cho không gian xung quanh bị một loại sóng âm thanh vô cùng cao, cực kỳ khó chịu.
Do hai nhóm tà giáo ở gần vị trí của khô lâu lĩnh chủ nên bị nó nhắm tới, thanh kiếm khổng lồ trên tay tản phát khí tức màu đen nồng đậm, lập tức chém ra mấy đạo kiếm khí màu đen cực kỳ mạnh.
Hai nhóm tà giáo dừng suy nghĩ giết nhóm của Chu Minh, thay vào đó chuyển hướng tránh né khỏi đạo kiếm khí thô bạo này.
Đạo kiếm khí của khô lâu lĩnh chủ như vũ bão kéo tới, dù không trực tiếp nhận lấy kỹ năng nhưng vẫn cảm nhận được áp lực khủng khiếp tỏa ra từ đạo kiếm khí.
Lúc này đám chức nghiệp giả xung quanh nhờ nhóm của Chu Minh lay động đều đã tỉnh dậy, bọn họ hoàn toàn không biết chuyện gì vừa mới xảy ra, cảm giác như vừa bị giết qua vô số lần, nhất thời tinh thần bấn loạn.
Châu Kỳ Chấn thấy bọn họ đều hoang mang, lập tức hét lớn: "Tỉnh táo lại đi, bảo vật đang bị nhóm người tà giáo cướp lấy rồi!"
Cả đám chức nghiệp giả xung quanh vậy mà nghe thấy tiếng hét này của Châu Kỳ Chấn liền tỉnh táo lại, đương nhiên không phải vì tiếng hét của hắn, mà là nghe thấy hai chữ "Bảo vật" nên mới bình tĩnh lại, bọn họ nhớ rõ nhiệm vụ lần này đều vì bảo vật nên nhanh chóng hồi thần.
"Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy? Bảo vật, bảo vậy bị cướp mất rồi sao?"
"ch.ết tiệt, vừa rồi là huyễn cảnh, bảo vật bây giờ sắp rơi vào tay của nhóm tà giáo rồi, phải giết bọn họ trước!"
"Đáng ghét, tuyệt đối không để bọn họ chiếm đoạt bảo vật, bằng mọi giá loại bỏ bọn họ ra khỏi đây!"
Bọn họ hướng ánh mắt về phía hai nhóm tà giáo đang chiến đấu với Boss khô lâu lĩnh chủ, ngay lập tức xông lên tấn công vào hai nhóm tà giáo.
Toàn bộ đám người bao gồm hai nhóm tà giáo đều sở hữu vật phẩm che giấu thông tin nên không thể xem được thông tin của họ, nhưng khẳng định một điều cấp độ không vượt quá 22, vì đây là phó bản cấp thấp có giới hạn cấp độ.
Mà mấy người trong đội của Chu Minh quay lại chỗ hắn đang đứng, dường như cũng muốn xông lên tấn công hai nhóm tà giáo cùng đám chức nghiệp giả kia.
"Chu Minh, chúng ta không lên giúp đỡ bọn họ sao, dù thế nào thì bọn họ cũng đang đối đầu với đám tà giáo, cũng nên giúp bọn họ chứ?"
"Đúng vậy, dù không đoạt được bảo vật nhưng nhất định không để đám tà giáo này chiếm bảo vật."
Hai người Nguyễn Chí Thành và Châu Kỳ Chấn đều muốn giúp đỡ đám chức nghiệp giả kia giết hai nhóm tà giáo, đương nhiên Chu Minh và những người khác trong đội cũng muốn như thế, chẳng qua bọn họ đang chờ hắn đưa ra quyết định.
Chu Minh trầm mặc một lúc, giờ phút này bọn họ không bị thế lực nào nhắm tới, hoàn toàn có thể lặng lẽ giết Boss, cách tốt nhất chính là phân chia lực lượng để đánh lạc hướng mấy thế lực kia.
Vài giây sau, Chu Minh nhỏ giọng nói với mấy người đồng đội: "Nguyễn Chí Thành và Châu Kỳ Chấn, hai ngươi lên giúp đám chức nghiệp giả kia đi, cả Lâm Vũ Trình cũng trà trộn vào đám chức nghiệp giả loại phụ trợ kia để trợ giúp bọn họ."
Lâm Vũ Trình nghe xong liền thắc mắc, hỏi: "Vậy ngươi và hai người còn lại làm gì? Đừng nói ba người các ngươi chiến đấu với Boss nhé?"
"Suỵt." Nguyễn Chí Thành nhanh chóng che miệng của Lâm Vũ Trình lại, hắn hiểu ý định của Chu Minh.
"Đừng nói lớn quá, cứ làm theo Chu Minh đi, dù sao chúng ta vẫn phải chia ra để đối đầu với những chức nghiệp giả khác, bây giờ nhân lúc đối chiến với hai nhóm tà giáo liền tranh thủ đoạt bảo vật."
Lâm Vũ Trình bị che miệng lại chỉ có thể gật đầu đồng ý, bọn họ đều tin tưởng nhau như vậy nên không cần thiết phải hỏi nữa.
Chu Minh gật đầu nhìn ba người bọn họ, nói: "Được rồi, nhanh chóng tiến hành đi, đám tà giáo kia không dễ đối phó đâu, nhớ cẩn thận đừng để bị thương."
"Được!"
Nói xong hai người Nguyễn Chí Thành và Châu Kỳ Chấn di chuyển vào hỗ trợ đám chức nghiệp giả kia, Lâm Vũ Trình cũng trà trộn vào trong đám chức nghiệp giả phụ trợ giúp đỡ bọn họ tăng cường thuộc tính bốn chiều, cũng như hồi phục thể chất và tinh thần.
Trong khi đó Chu Minh cùng Trần Yến Vân và Hàn Uyển Nhi tiến tới gần vị trí của Boss khô lâu lĩnh chủ.
"Đây là cơ hội tốt để chiếm lấy bảo vật, tuyệt đối không được tụt khỏi tay, ngay khi lấy được bảo vật phải ra ngoài ngay lập tức."