Chương 56: Khai chiến

"... Trận chiến muốn bắt đầu sao?" Iven ngơ ngác hỏi.
"Chỉ có hai chiến hạm, đối phương có lẽ chỉ là đang thử thăm dò." Corrine nói, sau đó từ trên lấy khăn mặt, ném cho Iven, "Nên lâu khô tóc đi, cẩn thận cảm mạo."


Iven lúc này mới phát hiện bộ dạng của mình, liền vội vàng xoay người vào phòng tắm, lúc đi ra, đã đổi lại một bộ đồ khô. Áo sơ mi trắng và quân tây màu đen, phô ra chân thon dài. Ánh mắt của Corrine từ trên đùi Iven, chậm rãi đi lên, sau đó rơi vào trên mặt y, có lẽ là bởi vì hơi nóng trong phòng tắm , mặt của Iven có chút đỏ lên.


Iven tựa hồ có tâm sự, vì thế cũng không chú ý tới ánh mắt của Corrine.
"Không ngại tôi ngồi xuống chứ." Corrine nói.
Iven vội vã gật đầu. Cách lần gặp mặt trước đã hai năm, cũng đã qua nhiều năm như vậy, hai người lần đầu tiên tâm bình khí hòa ngồi cùng nhau.


Ngón tay của Iven theo bản năng cuộn lại. Y tựa hồ muốn mở miệng nói, thế nhưng lời vừa đến miệng thế nào cũng nói không ra. Có thể chính như lời Kach nói, y vẫn luôn có tâm đề phòng trước mặt Corrine, cho dù Corrine đã cứu y, có một số việc cũng không có thể đơn giản biến mất.


"Iven, cậu đến chiến trường, tôi rất kinh ngạc."
"Hai năm trước, thương thế của anh có phải rất nặng không? Bây giờ còn di chứng không?"


Hai người đồng thời nói. Corrine nghe được lời Iven nói, đôi mắt xanh thẳm chợt trừng lớn, chăm chú nhìn Iven, trong mắt có ưu tư khó diễn tả được. Thanh âm của Corrine cơ hồ có chút run rẩy hỏi: "Iven, cậu đang quan tâm tôi sao?"


available on google playdownload on app store


Ánh mắt của Iven lóe lóe, sau đó dời ánh mắt, tận lực giải thích: "... Anh là vì tôi mà bị thương."


Corrine đứng lên, bướcvòng qua bàn, ngồi xuống bên người Iven, tâm tình của Corrine rất tốt, nhất là ngửi thấy mùi xà phòng trên người Iven. Corrine đột nhiên vươn tay, ôm Iven vào trong ngực. Hắn đã sớm muốn làm như vậy, mỗi một lần nhìn người trong video, thế nhưng mỗi một lần, hắn vươn tay, mới có thể hoàn hồn, trước mặt hắn là màn hình lạnh như băng, người ở bên trong cũng là ảnh thu nhỏ. Thế nhưng hắn hiện tại ôm được rồi, người trong ngực là chân thật, có độ ấm của cơ thể. Iven không có giãy ra, thế nhưng hai tay để ở bên người, tựa hồ như ngừng lại chỗ đó.


"Tướng quân Corrine!" Thanh âm của quan sát viên vang lên. Quan sát viên đi vào quá nhanh, một tiếng gõ cửa dồn dập liền đẩy cửa ra, chờ thấy rõ tình huống bên trong, quan sát viên kinh ngạc há to miệng, nhìn tướng quân ôm một người vào trong ngực. Cho dù là lễ nghi, lúc ôm cũng là rất nhanh liền tách ra, thế nhưng cái ôm trước mặt, càng giống như là giữa người yêu với nhau.


Corrine buông Iven, biểu tình trên mặt trở nên nghiêm túc. Ánh mắt của quan sát viên nhịn không được quét qua Iven, Iven bị hắn nhìn mặt có chút đỏ lên, theo bản năng cúi đầu xuống.
Corrine đứng lên, gài nút trên cùng, sau đó hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"


"Tướng quân, chiến hạm của đế quốc Cady phát yêu cầu đối chiến." Quan sát viên báo cáo kết quả vừa quan sát được.


Trước khi khai chiến phát yêu cầu đối chiến cơ hồ là quy tắc ngầm giữa hai đại đế quốc. Hai đại đế quốc tuy đều muốn chiếm đoạt đối phương, nhưng lại vẫn duy trì lễ nghi cơ bản của chiến tranh, hai quân đối chiến, đều sẽ phát yêu cầu đối chiến trước đó. Thế nhưng cũng không trừ một số trường hợp đánh lén , hành động như vậy sẽ bị truyền thông đế quốc đưa tin không kiêng nể. Vì thế dưới tình hình chung, hai bên cũng sẽ không đánh vỡ quy tắc ngầm này.


Hai chiến hạm của đế quốc Cady đáp xuống tinh cầu Carell, đồng thời hướng đế quốc Oss phát yêu cầu đối chiến. Corrine không nghĩ tới hai chiến hạm của đối phương thật sự là xuất chiến, chỉ vô cùng kinh ngạc chốc lát, Corrine lập tức xoay người đi ra ngoài.


Người quyết định cấp cao rất nhanh tụ tập lại trong phòng điều khiển.
"Lần chiến đấu này để một trăm chiến sĩ mới tới tham gia, bọn họ sớm muộn gì cũng phải biết chiến đấu thực tế tàn khốc thế nào." Corrine nói.


Các chiến sĩ rất nhanh tập hợp xong, chiến hạm đổ bộ. Iven cũng ở trong chiến hạm, sắc mặt của y nghiêm túc, trong lòng khẩn trương khó diễn tả được. Y rốt cục ra chiến trường, đây là ước mơ thời niên thiếu của y, vốn cho rằng không có cơ hội thực hiện nữa!


Roy ngồi ở bên cạnh y, hai tay của thiếu niên nắm chặt thành quyền, những chiến sĩ này đã mất đi hung phấn ban đầu, trở nên nghiêm túc lại khẩn trương. Biến hóa như vậy là một thay đổi tốt, bởi vì chiến trường không giống với sân ảo, thất bại thường có nghĩa mất đi rất nhiều thứ, tỷ như sinh mệnh, tỷ như sức khỏe, tỷ như tự do. Vì thế cần bọn họ cư xử với thái độ nghiêm túc nhất.


"Thầy, con rất khẩn trương." Roy hít một hơi thật sâu nói.
"Tớ cũng rất khẩn trương." Phía sau Roy truyền tới một thanh âm yếu yếu. Lời của cậu nói ra tiếng lòng mấy trăm chiến sĩ.
Iven xoay người, ôm Roy một cái.


"Tôi sẽ vẫn đứng bên cạnh cậu." Iven nói, tựa hồ là một lời hứa hẹn. Roy cả người ở trong nháy mắt buông lỏng.
Chiến hạm đáp xuống tinh cầu Carell, chiến sĩ và chỉ huy cùng nhau tiến vào khoang điều khiển cơ giáp. Trên tinh cầu Carell tràn ngập sương mù dày đặc, cho dù dùng tia thăm dò, tầm nhìn cũng chỉ có 50 m.


Iven cho Roy một cái ôm, sau đó liền ngồi ở trước màn ảnh, trên màn ảnh sương mù dày đặc khiến Iven có cảm giác bất an. Roy ngồi vào chỗ lái, hoàn thành dung hợp với cơ giáp. Iven nhìn Roy, đối trạng thái than thể của Roy tiến hành phân tích, kết quả rất tốt. Thế nhưng cái này cũng không thể khiến y thở phào một cái, trong không khí tràn ngập một tầng cảm giác bực mình.


Trận chiến bắt đầu.
Iven và Roy đồng thời nhận được lệnh, tuy nhìn không thấy tình cảnh trước mặt, thế nhưng máy dò hồng ngoại vẫn phát hiện được địch nhân. Cơ giáp cỡ lớn hợp thành một liên minh, chậm rãi đến gần địch nhân.


Trên màn ảnh đột nhiên xuất hiện một điểm đỏ, đó là địch nhân Roy chọn. Iven nhấn nút chọn, thân ảnh của đối phương hiện trên màn hình. Iven nhanh chóng biết được thông tin của đối phương, cơ giáp màu hồng thẫm, cao 12m, co hơn cơ giáp của Roy 2m, đẳng cấp tương đương với Roy. Tư thế chiến đấu của đối phương rất tiêu chuẩn, xem hành động xem ra là chiến sĩ có kinh nghiệm, mà Roy vừa mới ra chiến trường. Tổng hợp các so sánh lại, đối phương mạnh hơn Roy!


Đồng thời, Roy tiến công về phía địch nhân! Đạn pháo rơi trên cơ giáp kim loại, phát ra tiếng vang kịch liệt. Đầu Iven hịat đồng rất nhanh, nhanh chóng đưa ra lệnh, lúc đầu Roy vẫn luôn lánh, đạn tầm xa phần lớn đều rơi trên mặt đất và chỗ có năng lực phòng ngự mạnh nhất của cơ giáp, đối phương tựa hồ muốn dùng sức mạnh đạp đổ Roy. Iven vẫn đợi, ngực thầm đếm đến năm, cùng lúc lệnh phát ra, Roy nhảy về trước, do công kích tầm xa đổi thành đánh gần. Đối phương hiển nhiên thật không ngờ Roy đột nhiên đi tới, theo bản năng lui về sau một bước. Roy tập kích rất có mục đích, vẫn công kích nơi đối phương chịu nhiều đạn pháo nhất. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trên trán Iven đã rịn mồ hôi, ánh mắt của y chăm chú nhìn màn hình, hoàn toàn không có thời gian lau mồ hôi.


"Phanh!"


Iven ngồi trong khoang điều khiển tựa hồ nghe thấy tiếng nổ kia, toàn bộ cơ giáp đều run lên. Quái vật lớn ngã trên mặt đất, bụi bay mịt mù đối phương rốt cục ngã trên mặt đất, Roy không chần chừ, chủy thủ xám bạc đâm thẳng về phía não bộ của địch nhân. Chờ bụi tan hết, liền thấy thân ảnh khổng lồ của địch nhân.


Địch nhân tử vong.
Tử vong ý chỉ hệ thống cơ giáp của địch nhân hoàn toàn bị liệt, về phần chiến sĩ bên trong còn sống sót hay không, đối với chiến tranh cơ giáp đã không còn quan trọng. Roy và Iven cũng không thả lỏng, mà là đặt mục tiêu lên một địch nhân khác!


Bên người không ngừng có cơ giáp ngã xuống, ngã xuống có lẽ là chiến hữu mới vừa ngồi cùng bọn họ trên một chiến hạm, lúc ngã xuống cũng nữa không bò dậy nổi. Thế nhưng hiện tại, bọn họ đều nghĩ không được nhiều như vậy, mục tiêu duy nhất đó là thắng lợi.


Trận chiến trên chiến trường vẫn còn tiếp tục, nhưng có ánh mắt của người nào đó, tựa như chim ưng, nhìn chằm chằm chiến trường này, tựa hồ đang tính toán cái gì...


Làm quan chỉ huy, có hai lựa chọn, một loại là đứng ở một bên quan sát chiến thế, sau đó đưa ra phán đoán, một loại còn lại là trực tiếp ra chiến trường, điều khiển hướng chiến tranh.


Kontanstin cũng không có gia nhập chiến đấu, mà ngồi trong phòng điều khiển của chiến hạm, trên màn hình chính là cảnh chiến tranh. Ánh mắt gã dần dần bị một cơ giáp hấp dẫn, gã hơi nheo mắt lại, tay chợt nhấn một phím, hình ảnh liền dừng lại.


Jessy đứng ở sau lưng gã, nhìn theo ngón tay thon dài của Kontanstin. Hắn kỳ thực cũng thấy chiếc cơ giáp kia. Lúc hắn bắt đầu chú ý tới là lúc chiếc cơ giáp kia đánh ngã Aris. Aris tuy không phải chiến sĩ lợi hại nhất, nhưng kinh nghiệm phong phú, người bình thường rất khó đánh ngã được hắn ta. Động tác của chiếc cơ giáp kia có chút lạng quạng, căn cứ tình báo, đế quốc Oss mới tới một nhóm chiến sĩ, nói cách khác chiến sĩ này có lẽ là lần đầu ra chiến trường. Nhìn tiếp, Jessy càng thêm kinh hãi. Chiếc cơ giáp kia đã đánh bại năm đối thủ. Sức mạnh và kỹ xảo của chiếc cơ giáp kia đều hết sức kinh người, hầu như có thể đoán được, không bao lâu nữa, chiến sĩ này sẽ trở thành kình địch của đế.


"Jessy, đi bắt mèo nhỏ với tôi." Kontanstin đột nhiên đứng lên, trên mặt lộ ra một nụ cười thần bí, "Chặn mèo nhỏ trước khi biến thành hổ."
——


Iven đã không còn thấy mệt mỏi, hiện tại chỉ còn lại cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Y tựa hồ thấy được ánh sáng thắng lợi, chỉ cần bọn họ tiếp tục cố gắng, thắng lợi sẽ thuộc về đế quốc Oss. Roy cũng là nghĩ giống vậy, vì thế cậu không ngừng chọn đối thủ công kích, muốn đánh ngã đối phương.


Tất cả tựa hồ rất thuận lợi, thẳng đến khi một cơ giáp đen hiện trước mặt bọn họ.


Iven và Roy nói qua, bọn họ phải làm hết sức, dưới tình huống đó chọn đối thủ tương đương hoặc không bằng mình, chỉ lúc không có lựa chọn nào khác, mới có thể khiêu chiến đối thủ mạnh hơn bọn họ. Đây cũng không phải là nhu nhược, mà là lựa chọn lý trí nhất. Cho nên cả đoạn đường này, Roy chọn địch nhân đều sẽ không mạnh hơn bọn họ.


Iven hơi nhăn mi, động tác của cơ giáp cũng dừng lại, bọn họ đều đã nhận ra đối phương rất lợi hại. Iven phân tích khả năng của đối phương, lúc thu được thông tin, Iven phát ra lệnh lui về phía sau. Chênh lệch giữa hai bên không phải ngang nhau, này trên chiến trường, duy nhất có thể đánh với đối, có thể chỉ có Corrine thôi.


Roy lui về phía sau tựa hồ không đánh tan ý niệm lấy mạnh hϊế͙p͙ yếu của đối phương, đối phương đã chọn Roy, một giây tiếp theo, đột nhiên phát công kích!
—-¤—-






Truyện liên quan