Chương 67: Khuyết điểm
Corrine đứng ở cửa xe, thân thể hơi cúi xuống, một tay vịn cửa xe, một tay làm ra tư thế "mời". Đây là tư thế tiêu chuẩn của thân sĩ. Mà đối tượng của hắn, lúc này đang ngồi ngay ngắn trong xe, hai tay đặt trên đầu gối. Iven không lập tức đi ra, y nghiêng đầu nhìn Corrine, suy nghĩ.
Bọn họ kết hôn năm năm, thân phận của Iven cơ hồ tận lực bị che dấu, có lẽ là bởi vì thái độ của gia tộc Gris, cho nên không có bất kỳ tin tức truyền thông nào liên quan đến Iven. Y kết hôn với Corrine rồi, thế nhưng trên thực tế, y vẫn bị lãng quên. Iven vẫn như cái bóng mờ, tất cả mọi người biết sự hiện hữu của y, thế nhưng cho dù gặp Iven, cũng không có ai phát hiện quan hệ của y và Corrine.
Chỉ khi người kia vui vẻ, mới nguyện ý cùng y đứng trước ánh mắt của mọi người, mang vẻ kiêu ngạo cùng tư thái chiếm hữu, nói cho mọi người, người kia thuộc về mình.
Biểu hiện của Corrine bây giờ, là một thái độ, năm năm Iven không có được, hắn từng chút một bù đắp. Hắn muốn cho Iven một chút cảm giác an toàn, đồng thời, hắn cũng là mang tư tâm, ham muốn chiếm hữu của nam nhân.
Iven suy nghĩ hai phút, sau đó từ trong xe đi ra, ánh mắt lui tới của mọi người lập tức rơi vào trên người Iven. Thanh niên có dung mạo thanh tú, vóc người hơi gầy, mang một cặp kính, mang đậm phong độ của một người tri thức. Nhìn qua thanh niên lần đầu cũng không khiến người khác chú ý, thế nhưng nhìn hơn hai lần, liền sinh ra một loại mị lực.
Bọn họ đều là người của quân bộ, đều e ngại mặt mũi, không dám bát quái quá mức rõ ràng, ánh mắt đều làm bộ vô ý rơi vào bên này. Có người lấy di động ra len lén chụp lại. Corrine vươn tay, vuốt tóc đen rơi trên trán Iven vuốt ra sau đầu, trong nháy mắt đó biểu tình cực kỳ ôn nhu. Một màn kia cũng rơi vào trong camera.
Có người nhận ra Iven là người ở tầng sáu của tòa nhà quân bộ, có người nhận ra y là chỉ huy chiến đấu của tiểu anh hùng Roy trên TV. Nhưng là bọn hắn hoàn toàn không cách nào đem Iven liên hệ tới nhân vật phu nhân tướng quân này. Ánh mắt của Corrine rơi vào trên người nam nhân gần bọn họ nhất, nam nhân kia lúng túng cười cười, sau đó xoay người rời đi, những người khác cũng đi ra ngoài. Ánh mắt đặt trên người biến mất, thế nhưng từ đầu tới cuối, Iven vẫn cười.
Corrine đi đỗ xe, Iven đi vào quân bộ, đi tới cửa, một người liền ngăn y lại. Đó là một nữ nhân vóc người cao gầy, đường kẻ mắt màu tím, rất đẹp. Nữ nhân kia cao hơn Iven một chút, Iven nhìn thẳng sang, liền thấy ngực đầy đặn của nữ nhân. Nữ nhân bu lại, ngực gần như muốn đụng vào mặt Iven, Iven lúng túng lui về sau hai bước.
"Anh và tướng quân Corrine từng lăn giường sao?" Nữ nhân kia có chút lộ liễu hỏi, mang chút khiêu khích nói.
Người nơi này, đối với người vợ thần bí của Corrine có hai thái độ, một loại là hiếu kỳ, loại còn lại là đố kị. Corrine là tình nhân trong mộng của rất nhiều nữ nhân, người yêu của hắn, đó là tình địch của những người này.
"Cô muốn hỏi tôi Corrine ở trên giường là như thế nào sao?" Iven híp mắt hỏi, "Đây là *, xin lỗi."
Nữ nhân kia trừng Iven, cuối cùng giậm chân, liền xoay người rời đi.
Iven trực tiếp lên tầng sáu, lúc y đi vào phòng làm việc, ánh mắt mọi người đều rơi trên người Iven. Bọ họ cùng làm chung mấy tháng, ấn tượng với Iven chỉ là một thanh niên nghiêm túc lại cẩn thận, mà bây giờ mới biết, Iven còn che giấu một thân phận khác, đó chính là người yêu của tướng quân đế quốc.
Trên bàn Iven để một bó hoa tươi. Hoa này đã liên tục tặng được một tuần, không có kí tên. Iven đưa hoa cho nữ đồng sự sát vách.
"Này có phải là tướng quân Corrine tặng cho cậu không?" Nữ đồng sự mặt hồng hồng hỏi.
Iven nhìn hoa, năm ngày trước, Corrine còn nằm trên giường. Vì thể hoa này cũng không giống Corrine tặng. Sự thực chứng minh, hoa quả thực không phải Corrine tặng. Lúc xế chiều, một nam nhân đột nhiên xuất hiện ở tầng sáu quân bộ. Đó là một nam nhân có khuôn mặt bình thường, thế nhưng người của quân bộ, không ai không biết hắn ta. Lão xử năm vạn năm ở tầng mười hai quân bộ, cả ngày giương gương mặt đó, kỹ thuật chế tạo cơ giáp của hắn ta, nổi danh khắp quân bộ.
Nam nhân đỏ mặt đi tới trước mặt Iven, sau đó bày tỏ với Iven. Nam nhân nói hắn ta thấy Iven trong video, đoạn video của y, hắn ta đã xem vô số lần, hắn ta nói hắn ta thích y, muốn cùng y một chỗ.
Đây cơ hồ là một vở kịch hài. Không biết là lão xử nam không nhạy tin tức, không biết quan hệ của Iven và Corrine, hay là nam nhân này quá dũng cảm, vì yêu mà muốn đấu với tướng quân đế quốc. Nhưng bất kể là lý do gì, đây đối với mọi người mà nói, đều là một tiết mục rất kích thích.
Mọi người hứng thú đứng một bên, chờ chiến sĩ mạnh nhất đế quốc đối chiến với người chế tạo cơ giáp hàng đầu đế quốc.
Nhưng mà mọi người chờ một buổi chiều, Corrine cũng không xuất hiện. Iven cự tuyệt nam nhân kia, nam nhân thương tâm rời đi. Iven tiếp tục công việc. Này vốn là khởi đầu của một trận nổ, lại có kiểu kết thúc bình thản như thế.
Sau khi tan việc, Corrine liền chờ y ở bãi đỗ xe. Iven lên xe, Corrine không lập tức trở về nhà, mà là đi thành nội.
"Chúng ta đi đâu?" Iven hỏi, "Ryan còn nửa giờ nữa mới tan học."
"Rất nhanh sẽ đến thôi." Corrine thần bí nói.
Năm phút đồng hồ sau, Corrine xe dừng bên ngoài một vườn hoa. Corrine dẫn y đi vào. Vườn hoa này cũng không lớn, thế nhưng lại rất đa dạng. Toàn bộ vườn hoa được chia làm vô số miếng nhỏ, trong mỗi miếng nhỏ liền trồng một loại hoa, liếc nhìn lại, liền thấy được rất nhiều loại hoa khác nhau.
Chuyện lúc xế chiều, đã sớm truyền đến tai của Corrine. Corrine gần như nhịn một buổi chiều.
"Iven, thích không?" Corrine hỏi.
Iven vốn cho rằng Corrine là muốn để mình tự chọn hoa mình thích, sau đó đóng gói mang đi. Kỳ thực y cũng không thích hoa. Y là một nam nhân, nam nhân đều không quá thích hoa.
Nhưng mà Iven không nghĩ tới, Corrine tặng y một vườn hoa. Trong vạn tử nghìn hồng (trăm hoa đua nở, hết sức đẹp), Corrine ôm chặt lấy y, hắn đặt đầu bên cổ của Iven, không nói được một lời.
Iven đứng mệt, liền đẩy hắn ra.
"Iven, tôi ghen." Ánh mắt xanh thẳm của Corrine nhìn chằm chằm y, nghiêm túc nói, "Buổi chiều lúc tôi nghe được sự kiện kia, rất muốn lao xuống ném tên kia ném ra ngoài cửa sổ."
Corrine hôn lên mắt của Iven, nghiêm túc, thận trọng. Mặt của hắn cọ mặt của y, từng chút từng chút.
Hôm sau là ngày nghỉ, Iven hẹn gặp phu nhân Mary. Corrine tự động xung phong làm tài xế. Phu nhân Mary hiện tại sống một mình ở trang viên, có quản gia, có người hầu. Corrine theo sau Iven tiến vào trang viên. Ryan vẫn rất hưng phấn, nó rất thích phu nhân Mary, mà bây giờ phu nhân Mary trở nên phi thường bận rộn, bọn họ rất khó có cơ hội gặp nhau.
Quản gia đón bọn họ vào trang viên. James và Byrnes đã ở đó. James và Byrnes đã xác nhận thân phận, qua lại chưa được bao lâu, hai người sắp kết hôn rồi.
Phu nhân Mary tự mình xuống bếp, Byrnes vội vàng vào hỗ trợ, sau khi làm vỡ hai cái đĩa liền bị James kéo ra. Byrnes vẫn không quen nhìn Corrine, nhất là khi nhìn đến Ryan nằm trong lòng Corrine, Byrnes luôn cảm thấy Corrine chiếm được tiện nghi quá lớn, vẫn muốn đoạt lại Ryan.
Byrnes trong tay cầm một quyển sách thật dày, dụ dỗ: "Ryan, quyển sách này là của nhà vật lý nổi tiếng Tasit, bên trong giải thích lý luận phản trọng lực. Bảo bối, cháu cảm thấy rất thú vị đúng không? Lại đây, chú dạy cháu."
Ryan bị Byrnes "cám dỗ" sợ đến nỗi rúc vào trong lòng Corrine, Corrine đắc ý cười cười.
Đây là bữa trưa phong phú, bên trong có rất nhiều món ăn đều là món Iven thích. Phu nhân Mary từ một phụ nhân bình thường biến thành phu nhân nắm quyền ở thành Oss, thế nhưng rất nhiều thứ vẫn không thay đổi. Bà vẫn nhớ rõ khẩu vị của Iven và Ryan. Lúc ăn cơm, Ryan vẫn muốn ngồi dính phu nhân Mary. Corrine ngồi bên cạnh Iven, hắn ôm hông của Iven, thập phần thân mật.
Phu nhân Mary tự nhiên nhận thức Corrine. Lúc vừa thấy Corrine, phu nhân Mary vô cùng kinh ngạc, thế nhưng bà hiện tại đã là một thương nhân khôn khéo, cho nên rất nhanh khôi phục bình thường. Bây giờ nhìn Corrine ôm Iven, nét kinh ngạc trên mặt phu nhân Mary thế nào cũng không che giấu được. Bà nhìn Corrine, sau đó lại nhìn Ryan một chút, miệng mở càng lớn, cuối cùng buông đũa, liếc nhìn Iven, liền đi ra ngoài.
Phu nhân Mary thật sự là kinh ngạc tới cực điểm, nếu không bà sẽ không gọi Iven từ trên bàn đi ra. Bọn họ đến hành lang.
"Iven, Corrine là cha của Ryan sao?" Mary phu nhân gọn gàng dứt khoát hỏi.
"Đúng vậy." Iven cũng không giấu diếm.
Phu nhân Mary sửng sốt một chút, bà đi hai vòng trước mặt Iven. Bây giờ nghĩ lại, mọi thứ rất nhanh liền có thể rút ra nguyên nhân hậu quả, bảy năm trước, Iven và Corrine ly hôn, Iven một mình tới trấn Johan, sau đó sinh hạ Ryan, một mình nuôi con. Bà thật không ngờ cha của Ryan sẽ là Tướng quân Corrine tiếng tăm lừng lẫy toàn đế quốc. Thế nhưng thân phận của Corrine đối với bà mà nói cũng không quan trọng. Phu nhân Mary nhìn tận mắt Iven vượt qua mấy năm này như thế nào, bà biết khó khăn của y, bà biết y là nên hận hắn.
"Iven, cậu quyết định cùng hắn một chỗ một lần nữa sao?" Phu nhân Mary hỏi.
Iven lắc đầu: "Kỳ thực con không nghĩ nhiều như vậy. Con nghĩ, cuộc sống này trước liền như vậy đã. Sống được, liền như vậy, nếu như không được, liền tách ra."
Giữa y và Corrine, vẫn luôn khuyết thiếu một loại "tín nhiệm", tín nhiệm đối với tình cảm. Vô luận Corrine làm cái gì, cái khe đã trải qua vẫn ở chỗ cũ.
Bọn họ nghe được tiếng vang, quay đầu liền thấy Corrine đứng cách đó không xa.
Biểu tình của Corrine tựa hồ phút chốc ngưng trệ, thế nhưng rất nhanh mỉm cười, vuốt tay nói: "Tôi đang tìm phòng vệ sinh."
Phu nhân Mary chỉ chỉ vị trí của phòng vệ sinh, Corrine rời đi.
Iven và phu nhân Mary lại nói chuyện một lúc mới rời đi. Lúc trở lại bàn, ba người lớn đang chơi trò chơi, Ryan ở bên cạnh thấy hứng thú. James và Byrnes cố ý nhằm vào Corrine, Ryan lại đứng bên người Corrine, lúc Corrine thắng, nhóc con sẽ vỗ tay, lúc Corrine thua, Ryan lại sẽ ôm đầu của hắn hôn một chút. Corrine thấy Iven đi tới, liền đưa tay ôm lấy y.
—-¤—-