Chương 3: Cuộc hẹn lỡ

Tại căn-teen
- Sao m lại đồng ý đi với nhỏ đó z - Linh hỏi
- Thích thôi! - nó hờ hững đáp
- Mày không nghe đến tiếng con đó à? Sao lại đồng ý như thế hả - My tức giận chen vào
- Nèk! Nó biết mà, e đừng lo lắng quá, có khi nào ai hại được nó đâu! - Minh uống nước rồi nói trấn an My


- Không sao đâu Linh, My! Nó biết nó đang làm gì mà.- Thư nói để cho 2 cô nàng yên tâm vì cô biết tính 2 cô nàng này luôn thái hoá mọi chuyện
Huy nảy giờ không lên tiếng, bỗng thấy Phong và Kỳ đang đi lại thì reo lên:
- Az! Anh Phong và anh Kỳ kìa! - Huy chỉ tay về phía cửa căn-teen
- Đâu - Thư hỏi


- Az.. Anh Phong, anh Kỳ lại đây ngồi với tụi e cho vui nèk! - My và Linh đồng thanh làm cả bọn hơi ngạc nhiên
- Tao về nhà trước!,- Nó đứng dậy bỏ đi một mạch không thèm nhìn lấy Phong và Kỳ một cái


Hiện tại thì trong đầu m.n lại hiện ra 1 dấu chấm hỏi to đùng như lần trước. Chỉ có hắn là hiểu vì sao nó như vậy, hắn cũng cảm thấy có gì đó nhưng nghĩ là ý nghĩa thoáng qua nên hắn gạt phắt qua một bên, rồi kéo tay Phong đi lại phía bàn tụi nó đồng thời kéo m.n về trạng thái ban đầu.
.....


Về đến nhà nó quăng cặp sách llên chiếc bàn trong phòng rồi nằm phịch xuống giường. Trong đầu nó lại hiện lên những dòng suy nghĩ phức tạp, hình ảnh nó và hắn kiss nhau. Nó không biết cảm giác đó là gì Nhưng tận nơi trái tim nó đang cảm thấy hận và căm ghét những người đàn ông hay con trai ngoại trừ a.hai nó và 2thằng bạn kia. Suy nghĩ quá nhiều khiến cơ thể nó mệt mỏi nên đã ngủ quên lúc nào không hay.


•••••Back•••••
- ch.ết đi! Mẹ con bà đi ch.ết hết đi - một người đàn ông lớn tiếng quát vào mặt người phụ nữ và đứa trẻ
- Mẹ con tôi đã làm sai điều gì mà ông lại đối xử với chúng tôi như vậy chứ - Người phụ nữ to tiếng cãi lại với dòng nước mắt lăn dài


available on google playdownload on app store


[[..CHÁT...]]
Một cái tát thật mạnh giáng xuống má người phụ nữ, làm một bên mặt bà đỏ lên in hằn những dấu ngón tay. Chứng tỏ người đàn ông dùng lực rất mạnh. Trong cơn tức giận tột cùng, đứa trẻ đó đứng dậyy tiến về phía ba nó mặc kệ sự ngăn cản của mẹ nó


- Ông im đi! Ông có làm được gì cho mẹ con tôi chưa! Ông suốt ngày rượu chè, cổ phiếu và những trò chơi tiêu khiển cùng đám bạn thấp hèn của ông đi! Ông để cho mẹ và a.hai lo việc công ty đến cùng kiệt sức lực để kiếm tiền cho lông ăn chơi như vậy! Ông không thấy xấu hổ, không thấy nhục nhã, không...


[[...CHÁT...]] Lại một cái tát thật mạnh giáng xuống 1 bên má, nhưng không phải là ở má người phụ nữ mà là má của đứa trẻ....


- Mày im đi! Mày có tư cách gì nói vổi tao những lời nói đó! - Ông trợn mắt quát nó, định giơ tay tát nó thêm một cái nhưng không, hành động của ông ta vừa bị chặn lại bởi một lực khác


- Ông im đi! Đừng nói nữa! Chính ông mới là người không đủ tư cách để mắng chúng tôi! Từ nay ông tự lo cho mình đi! Đừng trông chờ vào chúng tôi nữa.! - Người con trai đứng ngoài cửa đã chứng kiến toàn bộ vụ việc....
••••••Pressent••••••
- A.....a.......a..........


Nó hét lên, khuôn mặt đẫm mồ hôi, tay quơ loạn xạ. Vừa về đến nhà đã nghe thấy tiếng hét, Phong và Kỳ phóng như bay lên phòng của nó
- Khang! Khang! Khang! Tỉnh lại đi em! Anh hai nè - Phong lay lay người nóGiật mình, mở mắt, thấy Phong nó ôm chầm lấy anh khóc nức nở
- Anh hai..huhuhu...hức....huhu


- Thôi nín đi! Không khóc nữa có hai ở đây ở rồi
Hắn đứng đó nhìn nó, thấy nó khóc hắn bỗng cảm thấy có gì đó lạ lạ, cảm thấy con người nó yếu đuối không giống với vẻ mạnh mẽ bên ngoài.... Bỗng..hắn cảm thấy.....
****
7h30" p.m tại biệt thự Winter


- Oaz~~~~! Ngủ ngon quá! Ủa 7h30" òi hả tar Chắc hai và tên đó về òi! Thôi xuống ăn sáng thôi hihi. - Hỷ!!! Có gì đó sai sai!!!! Az.. Xuống ăn tối hihi
Nó vui vẻ đi vào phòng VSCN rồi chạy xuống lầu. Xuống tới thì thấy Phong và Kỳ ngồi ở bàn ăn mà như hai con mèo đói ngồi nhìn thức ăn trên bàn


- May quá hai người chưa ăn tối. - nó mừng nói
- Uak! Thôi ăn đi! Tụi tui chờ cô nảy giờ đó! Lâu quá trời! - hắn nói với bộ mặt nhăn nhó


Nó bĩu môi một cái rồi cùng hai người ăn tối. Nó vừa ăn vừa cườii, đôi lúc còn gắp thức ăn cho Phong và hắn làm hai người đứng hình, lặng lẽ xê dịch ra xa nó một tý rồi cũng cắm cuối ăn vì đói nhưng cũng không quên dè chừng nó.
- CHẾT RỒI!


Đang ăn thì nghe tiếng kêu "êm ái" của nó mà Phong và hắn hết hồn, sặc đỏ cả mặt, phải tu luôn nguyên 1 chai nước. Sau khi hoàn hồn thì Phong quay qua hỏi nó
- Cái gì Khang @@
- E có hẹn với Tố Anh đi ăn sau giờ ra về mà..... - nó nói đến đó bỗng xụ mặt xuống


- Quên chứ gì Người như cậu mà nhớ nỗi gì!!! - hắn mỉa mai nó
- Anh nói cái gkì!!! Có tin nguyên đĩa bít-tếch này vào mặt anh khkông Hả! - nó tức giận nghênh mặt với hắn
- Thôi nào! Hai đứa đừng cãi nhau nữa, mệt quá! - Phong can ngăn
- 2 đứa nào! - nó và hắn cùng đồng thanh và cùng quay qua nhìn Phong


- Nè! Em ruột! Nè! Em rễ! - Phong vừa nói vừa chỉ với động tác ngây thơ làm cho nó và hắn tức đean!!!!
- HẠO THIÊN PHONG! - đồng thanh tập hai
- ơ...ơ..xin lỗi!! - Phong xua tay nói cả 3 trở về vị trí cũ bàn ăn


Nói thế nhưng chỉ có Phong và hắn ăn còn nó thì ngồi đó lườm hắn rồi đứng dậy bỏ đi lên sân thượng....






Truyện liên quan