Quyển 1 - Chương 19: Không đủ tiền

Muốn pk với tôi? Cậu xác định rồi chứ?
Lý Tưởng bị những lời này kích thích đến muốn bùng cháy!
Ngay cả Ngô Trạch Văn ngồi bên cạnh cũng thấy được bộ dạng nghiến răng nghiến lợi bẻ khớp tay răng rắc của cậu chàng...


Có điều, dựa vào lối phân tích bình tĩnh của mình, Ngô Trạch Văn cảm thấy được nếu Lý Tưởng đánh nhau với Đường Môn kia, tuyệt đối là tự tìm đường ch.ết. Không thấy trước đó anh ta bị ba cây cỏ đánh hội đồng mà vẫn có thể dễ dàng giết ch.ết họ sao?


Lý Tưởng hiển nhiên là không nghĩ tới điểm này, cậu chàng vừa bị khích tướng, nhiệt huyết lập tức sôi trào, điều khiển đại sư nắm lấy phật châu xông về phía Đường Môn.


Đường Môn thấy đại sư hùng hổ lao về phía mình, đột nhiên ẩn thân, trong nháy mắt liền biến mất ngay trước mắt đại sư...
Lý Tưởng tức giận hét to "Có ngon thì đừng ẩn thân!"


Lưu Xuyên vừa điều khiển nhân vật khinh công di chuyển, vừa đằng ra hai tay gõ chữ, dùng mặt cười trào phúng Lý Tưởng "Đường Môn không ẩn thân còn gì là Đường Môn? Tưởng tôi là cậu à?"
Lý Tưởng "..."


Lý Tưởng bị tức đến đau cả ngực, hít sâu một hơi, vừa thấy Đường Môn hiện hình, lập tức vọt người một cái phi hạc xung thiên, cả người nháy mắt vọt lên! Lý Tưởng bùng nổ tốc độ tay, mười ngón điên cuồng ấn bàn phím, đại sư liên tục vài cái khinh công tiếp nối nhau lao thẳng lên không trung!


available on google playdownload on app store


Đường Môn phía trước vừa chạy vừa vòng qua vòng lại, Lý Tưởng truy theo phía sau mệt đến thở hồng hộc, quái trong trại phỉ bị hai người làm cho kinh động đuổi theo sau, trong lúc nhất thời toàn bộ trại phỉ biến thành gà bay chó sủa.


Ba gốc cỏ cùng Ngô Trạch Văn đứng ở giữa xem cuộc chiến, nhìn một lát, cảm giác có chút không đành lòng...
Khụ khụ, toàn cảnh cảm giác cứ như là chủ nhân đang... dắt chó đi dạo vậy...
Mà, bị người nào đó xem như "chó cưng" dắt chạy vòng vòng quanh trại phỉ Lý Tưởng, càng chạy càng tức giận!


Mà càng đáng giận hơn chính là càng đuổi theo, khoảng cách giữa đại sư và Đường Môn ngược lại càng bị kéo ra xa hơn, quả thực khốn nạn!
Cuối cùng, nại lực khinh công của đại sư tuột xuống còn 0, Lý Tưởng không thể đuổi theo được nữa.


Lúc này, Đường Môn mới chậm rãi ngừng lại ở một gốc cây đàng xa xa, phát một cái mặt mỉm cười "Nại lực cạn rồi chứ gì?"
Lý Tưởng trong lòng kinh ngạc: Làm sao hắn biết?


Đường Môn vẫn tiếp tục cười "Xài khinh công lại không chịu tính toán nại lực, không sợ đang bay trên không mà hết nại lực rớt xuống té ch.ết hả? Ha ha ha..."
Lý Tưởng "..."


Lý Tưởng nghe tên kia chế giễu, trong lòng ức muốn ch.ết, tức cái là trình độ chênh lệch quá xa, rượt theo còn không kịp nữa chứ đừng nói đánh người ta...


Đường Môn phóng người khinh công bay đến bên cạnh đại sư ngồi xuống, vừa tĩnh toạ khôi phục vừa dùng kênh chat phụ cận tán gẫu "Ngồi xuống hồi phục nại lực đi, chừng nào hồi đầy lại theo tôi chạy vòng quanh trại phỉ lần nữa, tôi dạy cậu dùng khinh công."
Lý Tưởng "..."


Khoan khoan, tui vẫn còn đang cừu sát ông này! Ông liền như vậy ngồi xuống bên cạnh tui không có vấn đề gì chứ?
... Đây là coi thường một cách trắng trợn sao?


Lý Tưởng nhìn Đường Môn một bộ chẳng thèm lo lắng đường hoàng ngồi xuống bên cạnh đại sư của mình, thật sự là không biết phải làm sao, đánh cũng không xong mà không đánh cũng không xong, liền dùng một đống biểu tình bị nổ thành tro để diễn tả rối rắm trong lòng mình.


Lưu Xuyên cười nói "Muốn pk với tôi? Max cấp rồi tính đi, hiện tại cậu gà tới mức tôi chả buồn hành cậu nữa."
Lý Tưởng "..."


Lý Tưởng đột nhiên phát hiện, tên Đường Môn này nói chuyện cực kỳ đáng ghét, kỹ năng chuyển đề tài cũng siêu vô cùng! Vốn cứ tưởng sẽ diễn ra một hồi cừu sát pk đầy máu lửa, vô duyên vô cớ lại biến thành một hồi dạy làm cách nào tính toán nại lực khi khinh công, làm cho người khởi xướng cừu sát Lý Tưởng xấu hổ vô cùng.


Lát sau, Lưu Xuyên lại hỏi "Nại lực hồi phục đầy chưa?"
Lý Tưởng nói "...Đầy."
Lưu Xuyên nói "Ok, làm theo tôi."


Khác với hai loại chỉ số máu và mana chịu ảnh hưởng trực tiếp bởi thuộc tính của nhân vật, giá trị nại lực trong game chỉ ảnh hưởng đến khinh công thao tác, mỗi nhân vật đều có chỉ số nại lực cố định là 100 điểm, sau khi tiêu hao hết nại lực thì không thể sử dụng khinh công được nữa, cho nên nói nếu như đang bay giữa trời cao mà đột nhiên chỉ số nại lực hao hết thì... chỉ có thể nói một câu, xin lỗi nha thiếu hiệp, đành phải cho ngài thể hiện cái gì gọi là rơi tự do cùng với cảm giác bị té thành một đống thịt nát vậy!


Rất nhiều tân thủ mới bắt đầu chơi game bởi vì không có thói quen tính toán nại lực khi khinh công mà gặp phải trường hợp đang bay trên trời té ch.ết, huyết lệ sử có thể nói là vô số kể...


Nại lực có thể chậm rãi khôi phục theo thời gian, trong game không tồn tại dược phẩm hoặc kỹ năng lập tức hồi phục nại lực, chỉ có tại chỗ tĩnh toạ có thể giúp tốc độ nại lực hồi phục nhanh hơn mà thôi.


Trong những trận chiến giữa cao thủ với nhau, việc nắm giữ cùng với tính toán sử dụng nại lực là vô cùng trọng yếu, nhất là đối với các môn phái thường xuyên phải lợi dụng khinh công để di chuyển như Đường Môn, nếu tiêu hao nại lực quá nhanh, không thể tiếp tục sử dụng khinh công thì Đường Môn chẳng khác gì một con cua bị lột mất hai chiếc càng, sức chiến đấu cũng giảm mạnh đáng kể.


Khinh công trong Võ Lâm khá đa dạng, có khinh công thông dụng giang hồ, có khinh công đặc biệt riêng của từng môn phái, nếu muốn nắm giữa toàn bộ, tất nhiên không thể thiếu việc luyện tập liên tục. Lý Tưởng đối với thao tác khinh công nắm giữ không tệ lắm, có điều cậu chàng lại không biết tính toán sử dụng nại lực, không biết cách dùng như thế nào là tối ưu nhất, tiết kiệm nhất, giống như lúc nãy chỉ biết dùng khinh công bừa rượt theo Lưu Xuyên, cho nên nại lực mới nhanh chóng tiêu hao hết như vậy.


Lưu Xuyên vừa thao tác Đường Môn, khống chế di chuyển khinh công giữa không trung, vừa tranh thủ gõ chữ dạy cho Lý Tưởng——
"Chỗ này không nên dùng [Truy phong bộ], [Truy phong bộ] hao nại lực nhanh lắm..."
"Mới nãy lẽ ra cậu nên sử dụng [Ngự phong nhi hành] chuyển tiếp sẽ thích hợp hơn..."


"Sai rồi, nơi này nên dùng [Như yến quyết] để điều chỉnh vị trí trong không trung..."
"Không cần rơi xuống nhanh như vậy, trước tiên dùng [Phiêu tuyết xuyên vân] bật lên rồi phóng qua chướng ngại trước mặt..."


Lý Tưởng theo Đường Môn học dùng khinh công, quả nhiên phát hiện nại lực của mình tiêu hao so với lúc nãy chậm hơn nhiều lắm, chạy một vòng quanh trại phỉ vậy mà vẫn còn dư hơn 20 điểm, so với lúc nãy chạy một vòng đã tiêu sạch tiến bộ hơn rất nhiều.


Lưu Xuyên giơ ngón tay khen ngợi "Học rất nhanh ha, lại một lần đi, chú ý mấy chi tiết tôi nhắc lúc nãy."
Lý Tưởng "..."
Bộ dạng hùng hổ bẻ khớp tay lúc nãy bây giờ đã biến thành mặt đỏ tai hồng.


Tự mình đi tìm ch.ết xông vào họng sung, Lý Tưởng cảm thấy rất là xẩu hổ, mà cậu cũng không ngờ tự dưng kịch bản lại quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ biến thành như bây giờ... Mình mở cừu sát muốn giết Đường Môn, kết quả Đường Môn lại quay ngược dạy mình làm sao sử dụng khinh công, thật là mạc danh kỳ diệu...


Lại một vòng quanh trại phỉ, lần này nại lực còn 30 điểm.
Lưu Xuyên phát một cái biểu tình mỉm cười "Tiến bộ rất nhanh, có rảnh thì luyện nhiều hơn là được."
Lý Tưởng "..."
Mình có nên cảm ơn không?
Vẫn còn mở cừu sát đây này...
Lý Tưởng mau chóng đóng cừu sát.


Khụ, Trạch Văn ha, xin lỗi ông, không phải tui không muốn làm bảo tiêu cho ông, chỉ tại kẻ thù quá lợi hại thôi...
Ông chịu khó hi sinh chút đi vậy...
Lưu Xuyên dạy dỗ nhị hoá Lý Tưởng xong, lại mở tư tán gẫu cho Ngô Trạch Văn hỏi "Sao rồi, đứng xem có thu hoạch gì không?"


Ngô Trạch Văn thành thật gật đầu "Ừm."
Nhóc này vẫn là tích tự như kim a... Lưu Xuyên bất đắc dĩ, tiếp tục quay con vụ "Các loại khinh công giang hồ đều nhớ hết cha?"
Ngô Trạch Văn trả lời "Ừ."
Lưu Xuyên tiếp tục quay quay "Nói nghe thử xem."


Rốt cuộc khiến con vụ chịu tự quay, thật lòng trả lời "Dựa theo nghĩa đen mặt chữ cũng không khó nhớ lắm, [Phi hạc xung thiên] với [Như yến quyết] là khinh công dùng để tiến về phía trước, [Phi hạc xung thiên] thích hợp dùng những khi muốn từ đất bằng bật lên cao, tốt nhất là dùng khi muốn bắt đầu khinh công. [Như yến quyết] lại thích hợp khi đang ở giữa không trung mà muốn nhảy lên cao hơn, có thể dùng như một loại chuyển tiếp cùng giữ độ cao. Còn [Phiêu tuyết xuyên vân] là loại khinh công giúp tăng vọt độ cao giữa không trung, thích hợp dùng khi muốn truy kích hoặc vượt qua các loại chướng ngại vật."


—— Người có ngộ tính cao, quả nhiên là bớt lo vô cùng!


Lưu Xuyên hết sức vui mừng nói "Xem ra về mặt lý luận cậu đều nắm rất rõ khi nào có thời gian tôi sẽ mang cậu đi luyện tập thực chiến, thao tác khinh công của cậu vẫn là phải rèn luyện nhiều hơn. Đại sư bên kia thao tác coi như là ok, chỉ có điều ý thức của cậu ta hơi bị rối loạn. Cậu thì ngược lại, lý luận ý thức rõ ràng, thao tác lại rối mù."


Ngô Trạch Văn nghe vậy, lỗ tai có hơi đỏ đỏ lên một chút.
Đường Môn này quả thật nói câu nào là trúng hồng tâm câu đó, một câu đã vạch ra đầy đủ khuyết điểm của mình lẫn Lý Tưởng, ngữ khí nói chuyện không khác gì đang giáo huấn người khác...


Bất quá, người này quả thật có tư cách giáo huấn người khác thôi... Chỉ nhìn thao tác khinh công lưu loát tựa như hành vân lưu thuỷ của anh ta mới nãy, Ngô Trạch Văn cũng không nhịn được cảm thán một câu —— nếu như có camera quay lại, cho ra hình ảnh chắc chắn không khác gì võ lâm cao thủ đang thi triển khinh công trác tuyệt như trong các phim võ hiệp.


***
Lúc này, ở một góc cách phỉ trại không xa, quả thực có người đang dùng camera quay lại.
Tất nhiên không phải camera quay phim, mà là chức năng tự thu hình tích hợp trong game.


Phân hội trưởng của công hội Thất Tinh Thảo ở khu 7 Điện Tín – Đoạn trường thảo, lúc này đang vô cùng khiếp sợ dùng chức năng ghi hình trong game thu lại một màn lúc nãy. Vừa thu hình vừa không quên gửi tin nhắn tư tán gẫu cho Trư lung thảo hỏi thăm "Heo heo, có chuyện gì xảy ra vậy?"


Trư lung thảo cũng hết sức khó hiểu trả lời "Tui cũng hổng biết nữa, Đường Môn với Ngũ Độc kết hôn, sau đó tên Thiếu Lâm đột nhiên rời đội mở cừu sát..."
Đoạn trường thảo nhíu mày "Không lẽ là ân oán tay ba ngược luyến tình thâm sao?"


Trư lung thảo gãi đầu đau khổ "Nhìn hổng giống lắm! Tên Thiếu Lâm kia mở ra cừu sát tính pk, Đường Môn lại kéo nó chạy một vòng quanh trại phỉ, sau đó tên Đường Môn kia bắt đầu mở lớp dạy khinh công cho Thiếu Lâm..."
Đoạn trường thảo "..." Tình huống gì đây?


Trư lung thảo nói "Hai người họ mở ra cừu sát lẫn nhau, sau đó vừa cùng nhau thảo luận như thế nào sử dụng khinh công hợp lý tiết kiệm nại lực, vừa rượt theo nhau chạy hai vòng quanh trại phỉ... sau đó, cùng nhau sóng vai ngồi tĩnh toạ hồi phục nại lực..."
Trư lung thảo nói xong, còn kèm theo một đống biểu tình hộc máu.


Biểu hiện của mở cừu sát là tên sẽ biến thành màu đỏ. Đại Sư Có Lý Tưởng rời đội mở cừu sát, nên cả đội Trư lung thảo đều thấy tên của đại sư biến thành màu đỏ có thể công kích, Đường Môn lại dám trực tiếp cùng cừu nhân tên màu đỏ sóng vai ngồi tĩnh toạ để... khôi phục nại lực. Còn Ngũ Độc thì sao? Làm tác nhân gây chiến, Ngũ Độc lại bình tĩnh đứng bên cạnh nhìn kịch vui, một lời cũng không nói.


Trư lung thảo quả thực là buồn tới đau ngực! Cậu chàng rốt cuộc nhận ra rằng, bằng vào trí não nhân loại của mình, hoàn toàn không hiểu nổi tư duy của ba tên này.


Đoạn trường thảo bên kia nghe cũng hỗn loạn theo "Ba người này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Không phải mày bảo hai "con gà" kia là bạn của Đường Môn sao?"


Trư lung thảo nói "Thì nhìn tụi nó như hội bạn thân mà, nhưng nhìn kỹ lại không giống... Thiếu Lâm mấy lần chat trong đội đều gọi là "Đường Môn đại ca", cảm giác giống như là mới quen biết với nhau vậy... Hơn nữa mới nãy nói một câu không hợp liền trực tiếp mở cừu sát, nói chung tui cũng hông hiểu nổi tụi nó nữa!"


Đoạn trường thảo sắp xếp lại ý nghĩ một chút, nói "Vậy Đường Môn với Ngũ Độc bây giờ là kết hôn rồi?"
Trư lung thảo nói "Ờ, mới kết xong."


Đoạn trường thảo tỉ mỉ tự hỏi lại, mới nãy chỉ xem Đường Môn sử dụng khinh công di chuyển thôi, đã có cảm giác hổ khu chấn động rồi... Là cao thủ thủ hay người bình thường rất dễ dàng nhận ra ở một số chi tiết về mặt tao tác, Đường Môn này quả nhiên như lời của Trư lung thảo bình luận—— là một cao thủ cực kỳ lợi hại!


Khinh công thôi, cũng đủ tuyệt rồi!
Cách chuyển tiếp cực kỳ mượt mà lưu loát, thậm chí không có một điểm tạm dừng nào, phi diêm tẩu bích cứ như trên người có treo một sợi dây vậy, trực tiếp bay một vòng quanh map, điểm mượn lực cũng nắm vững vô cùng tinh chuẩn!


Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Đoạn trường thảo chắc chắn sẽ nghĩ đây là clip tuyên truyền đã trải qua chỉnh sửa cắt ghép hậu kỳ của nhà sản xuất...


Cao thủ lợi hại như vậy, càng khó hơn là vẫn chưa vào công hội nào... Thân là hội trưởng phân hội Thất Tinh Thảo, tuyệt đối phải lôi kéo người này về công hội của mình!


Sau một lúc suy xét, Đoạn trường thảo rốt cuộc chịu lộ diện, tư tán gẫu với Đường Môn "Chào bạn, làm quen một chút ha, tôi là hội trưởng phân bộ của công hội Thất Tinh Thảo ở khu này."
Thất Tinh Thảo đang muốn kéo người?


Lưu Xuyên tạo tài khoản trong game chỉ là vì muốn dẫn dắt một chút Trạch Văn cùng Lý Tưởng, chứ không hề nghĩ sẽ kinh động các công hội lớn. Tiếc là vô xảo bất thành thư, ở trại phỉ kiếm kinh nghiệm vô tình gặp được tổ ba gốc cỏ ngu ngốc, vì trả thủ cho hai người kia mà anh một mình giết cả ba người, hiển nhiên là làm cho quản lý của công hội Thất Tinh Thảo lưu ý đến.


Lưu Xuyên bất đắc dĩ trả lời lại "Chào, hội trưởng tìm tôi có việc?"
Đoạn trường thảo thực nhanh trí lái sang chuyện khác "Nghe heo bên tôi bảo cậu vừa mới kết hôn? Trước chúc mừng chúc mừng!"
Lưu Xuyên cười cười "Khách khí khách khí!"


Đoạn trường thảo nói "Chừng nào mới tổ chức hôn lễ? Nhớ mời để bên tôi cũng tới náo nhiệt một phen!"


Quả nhiên không hổ danh là hội trưởng Thất Tinh Thảo, am hiểu nhất chính là các loại ngoại giao, muốn kéo người nhưng lại không đề cập tới chuyện mời vào công hội, ngược lại bắt chuyện từ việc kết hôn... Cũng đúng, cái gọi là người gặp chuyện vui tinh thần sướng, có người nào nhân dịp vui mừng như hôn lễ của mình mà thấy người khác muốn đến tham dự để chúc mừng lại mặt dày mà đi cự tuyệt đâu, đúng không?


Cứ vậy mà có đó, chính là cái tên Đường Môn kia, vô cùng không biết xấu hổ đi cự tuyệt ý tốt người khác, còn hỏi lại "Còn phải tổ chức hôn lễ? Kết hôn thôi mà sao phức tạp quá vậy?"
Đoạn trường thảo thật sự muốn quỳ bái người này!


Kết hôn phải tổ chức hôn lễ, đây là thường thức không phải sao? Lấy "cô em" Ngũ Độc xinh xắn đáng yêu như vậy, ngươi dám không biết xấu hổ bảo không tổ chức hôn lễ?


Đoạn trường thảo cố nén khoé miệng run rẩy, đề nghị "Nên tổ chức thì tốt hơn chứ... Cưới vợ thôi, nên rầm rộ một hồi, tổ chức hôn lễ cho hoành tráng tí, vợ cậu cũng sẽ cảm thấy cao hứng hơn đúng không!?"
Lưu Xuyên nói "Ồ, vậy muốn tổ chức hôn lễ phải tốn bao nhiêu?"


Đoạn trường thảo nói "520 kim tệ."
Lưu Xuyên mở hành trang xem một chút, sau đó nói "Không đủ tiền: ("
Đoạn trường thảo nhìn thấy câu này, tay trượt khỏi bàn phím, đẩy cái cốc nước bên cạnh ngã xuống, nước văng tung toé ướt cả bàn phím.


Cao thủ? Tên này thật sự là cao thủ? Khí thế vung tiền như rác vì tức phụ nhà mình của các cao thủ thường thấy đâu!?"
Hình ảnh thường thấy của các cao thủ khi cưới vợ:
Hôm nay là hôn lễ của tại hạ, các huynh đệ đều đến tham dự, đến cổ động cho tại ha!!


Phát thiệp toàn thế giới, ai gặp đều phát!
Lão bà anh yêu em!! 520 câu nói anh yêu em đại biểu tình yêu của anh đối với vợ!!!
*bla bla*
—— Vì thế cả server ai nấy đều biết, hôm nay cao thủ sẽ kết hôn...
Nhưng, vị cao thủ trước mắt này lại khác: Kết hôn phiền phức quá, không đủ tiền: (


Đây là lời mà một cao thủ nên nói ra sao? Còn cái vẻ mặt khổ sở buồn rầu ở đằng sau nữa, ý gì đây
Đoạn trường thảo lúc này rốt cuộc hiểu ra, vì sao tên heo bị mình phái đi lôi kéo người, vẫn luôn cảm thấy ức chế trong lòng cùng với luôn muốn hộc máu như vậy...


Vị huynh đài cao thủ này, thực sự là khác xa một trời một vực so với đám cao thủ thường thấy trong game...
____________________
Giải thích một chút
(+) Phi diêm tẩu bích


: bay lên nóc nhà chạy trên tường, ý là chỉ khinh công leo nhà leo tường ý = = (tự dưng nhớ tới cái mỹ nhân đồ của JX3 ghê, có cái mini quest phi diêm tẩu bích của ông lão tù nhân TAT)






Truyện liên quan