Chương 19: Một Quyền Thuấn Sát
- Hống!
Lúc này, đông phương vị Thanh Long bộc phát ra một tiếng long ngâm.
Thân thể to lớn lượn vòng, giống như một dải lụa màu xanh to lớn bay múa trên không trung, long uy cuồn cuộn!
"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"
Vài tên đệ tử tu vi quá thấp bị tiếng rồng ngâm chấn động đến mức mặt không còn chút máu, trong miệng ho ra máu.
Còn chưa chờ bọn họ kịp lui lại, Thanh Long lại hống ra một tiếng long ngâm nữa.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, ngọn núi phía sau Bàn Sơn Thôn phong vân biến sắc, mây đen dày đặc, sấm sét vang dội!
Một dòng nước giống như là thác nước to lớn, từ trên trời ầm ầm đổ xuống, vọt thẳng hướng về đám tu tiên giả trên đỉnh núi.
- Chuyện này... Đây là Hô Phong Hoán Vũ của Long tộc?
- Không ổn, chạy mau!
Mọi người tranh nhau chạy trốn, nhưng dòng nước lại bao phủ phần lớn đệ tử.
Ầm ầm!
Cùng với một tiếng sét to lớn, chớp giật to bằng cánh tay đánh xuống bên trong hồng thuỷ, thân thể của vô số đệ tử bị nổ nát tan.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết ch.ết tu tiên giả Trúc Cơ kỳ, thu được 8000 kinh nghiệm.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết ch.ết tu tiên giả Kết Đan kỳ, thu được 10 ngàn kinh nghiệm.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết ch.ết tu tiên giả Kết Đan kỳ, thu được 10 ngàn kinh nghiệm.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại là Kết Đan kỳ tầng hai.
...
Âm thanh thông báo của hệ thống liên tiếp vang vọng trong đầu Từ Khuyết, làm hắn mừng rỡ sắp cười ra tiếng.
Thì ra trận pháp giết người, cũng có thể thu được kinh nghiệm khen thưởng!
Hơn nữa liền thăng cấp nhẹ nhàng như vậy, thực sự là sảng khoái đến cực điểm a!
Từ Khuyết cảm thấy trận pháp này quả thực là mua quá đáng giá.
...
Cùng lúc đó, trong đám hỗn loạn bên ngoài, có mấy bóng người đột phá vòng vây, trốn vào trong núi rừng.
Chính là này vài tên trưởng lão Kim Đan kỳ kia.
Tu vi của bọn họ phi phàm, ở dưới tình huống có Chu Tước và Thanh Long, căn bản không dám ngự kiếm mà đi, chỉ có thể triển khai thân pháp cao thâm, nỗ lực từ trong sơn đạo chạy trốn.
Nhưng còn chưa chạy được bao xa, một đạo thân ảnh màu trắng nhanh như chớp giật đã vượt trước qua người bọn họ, tốc độ kinh người.
"Aaa..."
Đột nhiên, một tiếng hét thảm vang lên.
Một tên trưởng lão trực tiếp bị đạo thân ảnh màu trắng kia tha đi.
Sắc mặt của vài tên trưởng lão khác nhất thời biến đổi.
- Lý trưởng lão đâu?
- Nguy rồi, nhất định là con Bạch Hổ kia, chúng ta mau chạy đi.
Bởi vì cái gọi là thân ai người nấy giữ, tai vạ đến nơi từng người chạy.
Phát hiện Lý trưởng lão bị Bạch Hổ tha đi, mấy người căn bản chưa từng dừng lại, trái lại tăng nhanh tốc độ, đem thân pháp tăng lên đến mức cao nhất để chạy trốn.
Nhưng Từ Khuyết sao có thể thả cho bọn họ rời đi?
Hắn vẫn luôn quan tâm tới cục diện hỗn loạn này, lúc này thấy có vài tên trưởng lão lọt lưới tháo chạy, Từ Khuyết khống chế trận bàn, khống chế Huyền Vũ ngăn chặn sơn đạo lại.
Tiếp đó dưới chân xẹt qua chớp giật, triển khai Tam Thiên Lôi Động, trong nháy mắt đuổi theo mấy người kia.
Vèo!
Vẻn vẹn trong vài hơi thở, Từ Khuyết liền chắn đường đi của mấy tên trưởng lão kia, xuất hiện ở trước mặt bọn họ, cười tủm tỉm nhìn mấy người, nói ra:
- Mấy vị đạo hữu quá không tử tế, đã nói đứng bất động rồi, tại sao lại đổi ý rồi?
Mấy tên trưởng lão từ lâu đã thấy thân pháp quỷ dị của Từ Khuyết, cũng không có quá kinh ngạc, ngược lại thấy Từ Khuyết chủ động chạy ra ngoài trận, nhất thời mừng lớn.
- Tốt, thằng ranh con, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào.
- Vừa nãy ngươi trốn ở trong trận, chúng ta không có cách bắt ngươi, bây giờ ngươi chạy đến chịu ch.ết, vừa hợp ý chúng ta.
Mấy người cười lạnh một tiếng, lúc này bấm pháp quyết, phi kiếm phía sau "Cheng" một tiếng ra khỏi vỏ, lấy tốc độ mắt thường khó có thể phân biệt rõ, giống như vang động núi sông bắn nhanh hướng về Từ Khuyết.
Từ Khuyết không khỏi cảm thấy lưng phát lạnh, tốc độ này vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Dưới chân trong nháy mắt sử dụng tới Tam Thiên Lôi Động, ở lúc ngàn cân treo sợi tóc tránh thoát mấy chuôi phi kiếm này.
- Mẹ kiếp, suýt chút nữa lật thuyền trong mương, coi thường thực lực của những tên Kim Đan kỳ này.
Trong lòng hắn thầm hô nguy hiểm thật, lập tức liền rời xa mấy tên trưởng lão kia.
Nhưng lúc hắn lùi lại này, trái lại để mấy tên trưởng lão kia đoán ra thực lực của hắn, không chút do dự truy sát tới.
Từ Khuyết lần thứ hai chạy đi, còn không quên quay đầu chửi ầm lên:
- Con mẹ nó, mấy cái lão già ch.ết tiệt các ngươi, liên thủ đánh một mình ta? Tính là anh hùng hảo hán gì, có gan một đấu một.
Lưu trưởng lão đứng mũi chịu sào, hừ lạnh nói: - Ngươi còn không có tư cách đánh đồng với chúng ta, càng khỏi nói một mình đấu.
- Không sai, mấy người chúng ta liên thủ giết ngươi, là đang báo thù vì đệ tử đã ch.ết.
Đám trưởng lão còn lại cũng chưa từng dừng lại, dồn dập giẫm phi kiếm truy kích Từ Khuyết.
Từ Khuyết lập tức căm tức không thôi.
Vừa nãy hắn đúng là đánh giá thấp thực lực của đám trưởng lão Kim Đan kỳ này, suýt chút nữa bị phi kiếm làm thương tổn, nhưng đây cũng không có nghĩa là hắn đánh không lại.
- Tiên sư nó, lão hổ không phát uy, các ngươi tưởng ta là mèo bệnh à!
Từ Khuyết mắng một tiếng, thân thể chợt chấn động, trực tiếp điều động chân nguyên trong cơ thể, trầm giọng hét một tiếng:
- Long Đằng Cửu Biến, khai!
Ầm!
Lúc này, chín đạo lam quang trong nháy mắt từ trong cơ thể hắn lao ra, trên không trung hóa thành chín con cự long.
Một luồng long uy mạnh mẽ đột nhiên buôn xuống, tràn ngập toàn trường.
Vài tên Trưởng lão sửng sốt giật mình, cho rằng là Thanh Long trong trận pháp kia lại đây, kết quả lại phát hiện không đúng, làm sao lại có chín con rồng? Hơn nữa còn là màu xanh lam?
Ngay sau đó, mấy người liền há hốc mồm.
Chín con cự long màu xanh lam sau khi quanh quẩn trên không trung một vòng, bỗng nhiên vặn vẹo thân thể, vọt thẳng hướng về đỉnh đầu Từ Khuyết.
"Oanh" một tiếng vang trầm thấp, nguyên bản Từ Khuyết trong mắt bọn họ chỉ yếu như giun dế, khí thế lập tức trở nên bức người, giống như con trai của Thiên Long, như Thần Linh cao cao tại thượng nhìn xuống bọn họ.
Cỗ long uy trên người này, làm da đầu mấy người đều tê dại một hồi.
- Làm sao có khả năng?
- Chuyện này... Đây là pháp quyết gì?
- Thế gian sao lại có loại pháp quyết quỷ dị như thế này?
Mấy tên trưởng lão kinh ngạc thốt lên thành tiếng, khó có thể tin nhìn Từ Khuyết.
Từ Khuyết cất tiếng cười to:
- Ha ha, muốn liên thủ giết ta? Đến đây, ta muốn đánh với mười tên.
Nói xong, thân hình hắn liền loáng một cái, sử dụng Tam Thiên Lôi Động, đột nhiên hướng mấy người phóng đi.
- Không ổn, chạy mau.
Sắc mặt của mấy tên trưởng lão kịch biến, trực tiếp xoay người bỏ chạy.
Thân phận của hai bên tráo đổi, người đuổi giết lập tức thành người bị đuổi giết.
Nhưng tốc độ của Từ Khuyết nhanh chóng biết bao, liền tu sĩ Kim Đan kỳ đều không cách nào so được, dù sao hắn dùng Tam Thiên Lôi Động, là thân pháp thành danh của nhân vật chính Tiêu Viêm trong Đấu Phá Thương Khung.
Vèo!
Cùng với vài đạo hồ quang lấp loé, bóng người của Từ Khuyết quỷ dị xuất hiện ở phía sau một tên trưởng lão trong đám, tay nắm thành quyền, bỗng nhiên đánh ra một đòn.
"Phốc!"
Nắm đấm trực tiếp từ ngực của tên trưởng lão kia xuyên qua, đầm đìa máu tươi.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết ch.ết một tên tu sĩ Kim Đan kỳ, thu được 50 ngàn kinh nghiệm cùng một viên Kim Đan.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới bây giờ là Kết Đan kỳ tầng ba.
Đậu phộng, lại thăng cấp rồi!
Hơn nữa còn có một viên Kim Đan nữa!
Từ Khuyết ngạc nhiên mừng rỡ vạn phần, một tu sĩ Kim Đan kỳ có 50 ngàn kinh nghiệm, dựa theo tốc độ hiện nay, hình như là giết một tên Kim Đan kỳ liền có thể thăng một cấp.
Vậy còn chờ gì nữa?
Giết thôi!
Từ Khuyết không chần chờ, triển khai Tam Thiên Lôi Động, trực tiếp đuổi theo tên trưởng lão thứ hai.
Vào giờ phút này, đám trưởng lão Kim Đan kỳ ở trong mắt hắn nghiễm nhiên đã thành một đống kinh nghiệm hình người.
Mà vài tên trưởng lão đã sớm bị dọa đến mặt mũi thất sắc, tỏ rõ vẻ ngơ ngác cùng sợ hãi.
Đây là ai?
Rõ ràng chỉ là Kết Đan kỳ, nhưng tại sao thực lực lại đáng sợ giống như Nguyên Anh kỳ vậy?
Một quyền liền thuấn sát trưởng lão Lạc Dương Tông!
Đây căn bản chính là yêu nghiệt!