Chương 27

Trang Dịch mở chăn ra, Lôi Tu lập tức trở mình, trong nháy mắt ngẩng đầu, sau khi thấy là Trang Dịch, Lôi Tu phản xạ có điều kiện mà nhìn về ổ nhỏ của mình.


Trang Dịch vài ngày nay thấy đều là Lôi Tu mềm nhũn ghé vào ổ mê man, đột nhiên nhìn thấy nó lại nhúc nhích, trong lòng cực kỳ cao hứng, cũng không truy cứu việc nó ngủ trên giường hắn, vươn tay sờ lên đầu lông xù của nó, sờ trong chốc lát, lại nhịn không được cúi người, trán chống đầu Lôi Tu, phóng xuất ra hồn lực suy đoán tình huống trong cơ thể nó.


Có lẽ là trong lúc hôn mê Trang Dịch nhiều lần giúp nó chải chuốt lực lượng trong cơ thể, Lôi Tu cực kỳ phối hợp ngẩng đầu lên, tùy ý hồn lực Trang Dịch tiến quân thần tốc.


Tinh thần không gian của Lôi Tu quả nhiên đã thành lập, mặt khác Trang Dịch chú ý tới, không biết có phải lần này nhân họa đắc phúc hay không, lực lượng trong cơ thể Lôi Tu thậm chí so với hắn còn dồi dào một chút, phải biết nửa tháng này Trang Dịch cố gắng khắc khổ, đã là cấp một trung cấp, Lôi Tu từ lúc cùng một dã thú không sai biệt lắm tới hiện tại, trực tiếp vượt qua Trang Dịch, có thể thấy được tốc độ tấn cấp cực nhanh.


Xác định Lôi Tu không chỉ không có trở ngại, thực lực ngược lại tăng lên không ít, thậm chí đuổi kịp và vượt qua chủ nhân hắn đây, tâm tình Trang Dịch thật tốt, mãi đến khi thấy bụng Lôi Tu quắt quắt, lúc này mới nhớ tới bọn họ đều chưa ăn cơm đâu.


Trang Dịch lập tức xuống lầu mua đồ ăn lên, để Lôi Tu ngồi ở bên cạnh bàn, sau đó một người một sủng nhanh chóng xử lý đồ ăn.


available on google playdownload on app store


Lôi Tu nhiều ngày không ăn uống, hiển nhiên đói thảm rồi, Trang Dịch mua cho nó phần đồ ăn một người cư nhiên không đủ nó ăn. Trang Dịch không thể tưởng được Lôi Tu thoạt nhìn gầy teo nho nhỏ, dung lượng dạ dày ngược lại là thật lớn, thấy Lôi Tu ngóng trông mà nhìn hắn ăn, Trang Dịch cũng có chút không đành lòng, lại một lần xuống lầu mua thêm một phần đồ ăn cho Lôi Tu.


Đợi Trang Dịch giải quyết xong cơm tối của mình, Lôi Tu cũng đã ăn xong phần cơm tối thứ hai, thân thể gầy nhỏ, bụng tròn vo, có thể là chống thật lợi hại, sau khi ăn xong Lôi Tu liền ghé vào trên mặt bàn ch.ết cũng không chịu nhúc nhích.


Thời điểm Lôi Tu còn chưa tỉnh lại, Trang Dịch buổi tối ăn xong cơm tối liền bắt đầu dùng hồn lực điều tr.a thân thể Lôi Tu, cho đến khi hồn lực tiêu hao sạch sẽ, sức cùng lực kiệt mới dừng lại đi ngủ, nhưng đêm nay Lôi Tu đã tỉnh, hắn cũng không vội, nhìn Lôi Tu nằm sấp trên bàn, bộ dáng híp mắt buồn ngủ, Trang Dịch lập tức nghĩ đến một nơi.


Trong Bardon trong có không ít đệ tử nuôi ma thú, bởi vậy trường học chuyên môn mở Trung tâm Kiểm trắc (kiểm tr.a đo lường) ma thú, bên trong cung cấp nơi kiểm trắc chủng loại ma thú, cấp bậc cùng sức chiến đấu, mặc dù muốn vào cần giao tiền, nhưng là không đắt, Trang Dịch thấy sắc trời còn sớm, lập tức đứng dậy, mang theo Lôi Tu đi đến Trung tâm Kiểm trắc ma thú.


Lôi Tu ngồi trong ngực Trang Dịch, lúc mới ra khỏi phòng ngủ nó rõ ràng có chút mâu thuẫn, chỉ sợ nhớ tới lần đầu tiên ra khỏi phòng ngủ sau đó gặp công kích không thoải mái, nhưng mà khi thấy Trang Dịch không đi Tự Thú Viên Lôi Tu cũng miễn cưỡng an phận.


Trang Dịch quẹt thẻ nộp phí tại cửa lớn Trung tâm Kiểm trắc ma thú, nhìn một chút đại sảnh xem có bao nhiêu ma thú đang được khảo nghiệm, nhân số cũng không phải nhiều, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy.


Trang Dịch ôm Lôi Tu đi vào một gian phòng trong đó, trong khoảnh khắc cả hai đi vào, ma tinh gắn trên khung cửa lập tức khảo nghiệm ra thuộc tính Lôi Tu, tư liệu cơ bản hiện ra ngay phía trước trên tường gian phòng:
Giống: Hỏa Lôi Hổ
Cấp bậc: Cấp hai
Cốt linh (tuổi xương): Còn nhỏ


Trang Dịch không thể tưởng được Lôi Tu vậy mà trực tiếp đột phá cấp một, biến thành hồn thú cấp hai, hơn nữa, cái tên Hỏa Lôi Hổ này, nghe tựa hồ có chút quen tai?


Nhưng mà một tia khác thường này rất nhanh bị Trang Dịch ném ra sau đầu, bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, Trang Dịch đều chỉ nghe nói qua về Trung tâm Kiểm trắc ma thú, giờ còn là lần đầu tiên tới, đối một số gì đó bên trong cũng hết sức tò mò, vách tường đối diện gian phòng giống như tinh ảnh, biểu hiện thuộc tính ma thú, bên trái vách tường có một khoảng trống chiếm diện tích khá lớn, không biết là dùng làm gì, bên phải thì có rất nhiều công cụ khảo nghiệm.


Trang Dịch cho Lôi Tu thử tất cả dụng cụ bên phải mỗi thứ một lần, ngoài ý muốn phát hiện, so sánh với lúc trước, Lôi Tu rõ ràng nhiều hơn một thủ đoạn công kích, chính là lúc tập trung chiến đấu, tứ chi Lôi Tu toát ra lôi hỏa màu tím, đáng tiếc Lôi Tu không chỉ có cái đầu nhỏ, hơn nữa còn gầy muốn ch.ết, bằng không thoạt nhìn sẽ rất có uy thế.


Sau khi Lôi Tu trắc nghiệm hoàn tất, tài liệu trên tường gian phòng hiện lên càng thêm cụ thể, trong đó hồn lực cùng sức chiến đấu đều hiện lên cấp hai hạ cấp, đây là dùng cấp bậc hồn sư nhân loại tham khảo sau đó hoán đổi ra kết luận, nói cách khác, Lôi Tu hiện tại, bất luận là sức chiến đấu hay là hồn lực đều so với hắn cường?


Trang Dịch nhìn Lôi Tu nhảy nhót khắp nơi trong phòng, nghĩ đến hắn cho tới bây giờ còn chưa có cơ hội dùng Tam Sinh Điệp tiến hành công kích cùng phòng ngự, Trang Dịch lập tức linh quang lóe lên, hắn không có cách nào ở trường học tìm người luận bàn tăng lên thực lực, nhưng là có thể đem Lôi Tu đảm đương bồi luyện.


Nhưng mà tốt nhất không nên tiến hành ở trường học, để tránh bị phát hiện thì phiền toái.


Đúng lúc này, vách tường ngay phía trước đột nhiên lập lòe hai cái, Trang Dịch cùng Lôi Tu đang chuyên chú trắc nghiệm ngẩng đầu nhìn lên, bên trên hiện lên mấy chữ: ma thú phòng số 3 muốn cùng ngài luận bàn, có đồng ý hay không?


Cùng lúc đó, bốn phía khối đất trống bên trái cũng xuất hiện lồng năng lượng tương ứng, một khi lựa chọn tiến vào, trong vòng một phút lồng năng lượng sẽ đóng cửa, Lôi Tu tiến vào trạng thái chiến đấu.


Trang Dịch không thể tưởng được lần đầu tiên tới đã có người đề xuất khiêu chiến hắn, hắn mặc dù rất tò mò tại trong phòng này muốn tiến hành chiến đấu như thế nào, nhưng vẫn đem quyền lựa chọn giao cho Lôi Tu.


Cúi người nói một lần chuyện này cùng Lôi Tu, nhìn bộ dáng Lôi Tu tuổi nhỏ hồ đồ, Trang Dịch đang định buông tha, nào biết Lôi Tu ngẩng đầu thừa dịp hắn không để ý ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ gương mặt của hắn, nhưng sau đó xoay người đi đến cái lồng năng lượng kia.


Trang Dịch sững sờ, nhìn bóng lưng Lôi Tu, không biết có phải hắn lỗi giác hay không, lúc này đây, sau khi tiến hóa Lôi Tu tỉnh lại tựa hồ chỉ số thông minh đề cao một ít?


Sau khi Lôi Tu tiến vào dừng lại trong lồng năng lượng, từ từ, trước người Lôi Tu, một hư ảnh ma thú xuất hiện trong tầm mắt Trang Dịch, cuối cùng, một con sói xám hơi mờ xuất hiện trước mặt Lôi Tu cùng Trang Dịch, hơn nữa, tư liệu của sói xám cũng cùng xuất hiện trong tầm mắt Trang Dịch, là một đầu ma thú cấp hai trung giai.


Trang Dịch bừng tỉnh đại ngộ, Trung tâm Kiểm trắc ma thú này, lợi dụng số liệu đối với ma thú kiểm tr.a ra, sau đó giả thuyết một ảo ảnh gần giống ma thú, thông qua ảo trận, khiến cho hai ma thú ở không gian bất đồng tiến hành chiến đấu.


Đây nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế áp dụng độ khó cực cao, không chỉ cần một cao cấp phụ hồn sư tinh thông trận pháp bày trận, càng cần ma tinh liên tục không ngừng vận hành ảo trận.
Học viện Bardon tài đại khí thô, cho đến giờ phút này Trang Dịch mới bản thân lĩnh hội.


Vào lúc này, hai đầu ma thú trong lồng năng lượng cũng tiến nhập trạng thái chiến đấu.


Đầu sói xám hơi mờ này tựa hồ cũng còn nhỏ, ít nhất trên hình thể cũng không lớn hơn Lôi Tu bao nhiêu, nhưng mà nó hiển nhiên có cực kỳ kinh nghiệm chiến đấu, còn chưa khai chiến, thân thể nó đã có chút nghiêng chéo về phía trước, tứ chi vững vàng bám trên mặt đất, một đôi mắt xanh biếc chăm chú nhìn Lôi Tu, chỉ riêng nhìn khí thế, Lôi Tu lập tức đã ở hạ phong.


Một giây sau, thân hình sói xám mãnh liệt tháo chạy, cả con sói giống như một cái bóng xám, nhanh chóng đánh tới Lôi Tu.
Lôi Tu kinh ngạc một chút, tựa hồ không ngờ tới sói xám có tốc độ nhanh như vậy, vội vàng tránh đi, nào biết sói xám kia lại chuyển hướng, một lần nữa đánh tới Lôi Tu.


Lôi Tu lập tức thúc dục hồn lực, tứ chi bốc lên lôi hỏa màu đỏ tím, sau khi sói xám tới gần, không hề tránh đi, hung hăng đụng vào sói xám!


Sói xám bị đau phát ra kêu rên, nhưng lần chủ quan bị thương này, không chỉ không khiến sói xám thoái ý, ngược lại nó càng trở nên hung ác, cái đuôi của nó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến lớn, từng sợi lông như cương châm dựng thẳng lên, thoạt nhìn như một lang nha bổng linh hoạt.


Trang Dịch không phải lần đầu tiên thấy ma thú chém giết, thậm chí kiếp trước hắn cũng giết không biết bao nhiêu ma thú, sói xám lúc này nếu để hắn đối phó, Trang Dịch dựa theo kinh nghiệm kiếp trước, chỉ sợ đã tốc chiến tốc thắng, nhưng giờ khắc này đang đối chiến cùng sói xám là Lôi Tu, mặc dù Trang Dịch một mực tin tưởng Lôi Tu lai lịch không nhỏ, nhưng dù sao bây giờ Lôi Tu còn là hổ con non nớt, thấy Lôi Tu đang dần dần ở thế hạ phong, nói Trang Dịch không lo lắng là không thể nào.


Nhưng là lồng năng lượng căn cứ ý nguyện của ma thú mà thiết trí, trừ phi một phương chủ động chạy ra khỏi lồng năng lượng, hoặc bị ép mất đi sức chiến đấu, bằng không chiến đấu sẽ không chấm dứt.


Sau khi sói xám cùng Lôi Tu điều động hồn lực chiến đấu, nhị thú lập tức liều tương xứng. Mặc dù sói xám là hư ảnh, nhưng khi cái đuôi nó đánh tới Lôi Tu, tuy không có đổ máu, đau đớn lại là thật sự. Nhiều lần Trang Dịch đều nhìn thấy Lôi Tu thiếu chút nữa không đứng lên nổi, vốn tưởng rằng nó sẽ buông tha, nào biết Lôi Tu ngược lại là càng đánh càng hăng, cắn răng lại một lần nữa đánh tới sói xám.


Sói cùng hổ đều là ma thú chiến đấu, trong đó bởi vì hổ trời sinh có sức chiến đấu tốt hơn, đáng tiếc Lôi Tu cấp bậc thấp hơn sói xám một chút, hơn nữa hôm nay là trận đầu tiên, bởi vậy một sói một hổ đánh túi bụi.


Nhìn thời gian từng chút từng chút trôi qua, Lôi Tu chiến đấu cũng chầm chậm thoát ly hồ đồ cùng non nớt ban đầu, cuối cùng, nhị thú đều cạn kiệt hồn lực.


Ngay lúc Trang Dịch cho rằng chiến đấu đã xong, nào biết chúng nó không cần hồn lực, lại một lần nữa lao vào chém giết, dùng dáng dấp kẻ đi săn, ý đồ cắn đứt cổ đối phương!


Trang Dịch kinh hãi, đang muốn tiến lên ngăn cản, rốt cục, lồng năng lượng tự động mở ra, sau đó, hư ảnh sói xám dần dần biến mất không thấy gì nữa, chiến đấu lúc này mới chấm dứt.


Lôi Tu thấy thân ảnh sói xám biến mất, sửng sốt vài giây mới nhớ tới sói xám này chẳng qua là hư ảnh mà thôi, sau đó chậm rai quay người ra khỏi lồng năng lượng, kích động chạy tới chỗ Trang Dịch. Kết quả còn chưa chạy được vài bước, tứ chi mềm nhũn úp sấp trên mặt đất.


Trang Dịch thấy bộ dáng sức cùng lực kiệt của nó, cũng không biết nên khen ngợi nó thì tốt hay là mắng nó thì tốt.


Đây là lần đầu tiên từ khi Trang Dịch thấy Lôi Tu, nó ở trước mặt hắn thể hiện ra một mặt hung ác hiếu chiến của ma thú, Trang Dịch nhớ tới tất cả những việc đã phát sinh ở Tự Thú Viên ngày đó, nhớ tới những ngày Lôi Tu mê man không biết sinh tử.


Mặc dù Lôi Tu vẫn là một chú hổ con, nhưng bất luận là đánh giá của các lão sư với nó, hay là Trịnh Phương công kích, chỉ sợ đều để lại ấn tượng không thể phai nhạt cho nó.
Cho nên nó mới bắt đầu không cam lòng sốt ruột, muốn trở nên mạnh mẽ a.


Một bên ôm Lôi Tu sức cùng lực kiệt về phòng ngủ, Trang Dịch vừa tr.a xét tình huống Lôi Tu, thấy trừ những vết thương bên ngoài cơ thể do sói xám đánh trúng, trong cơ thể chỉ là hồn lực tiêu hao không còn một mảnh mà thôi, cũng không có vấn đề gì lớn, sau khi trở lại phòng ngủ, Trang Dịch mang theo Lôi Tu đang buồn ngủ vào phòng tắm, trước bỏ Lôi Tu vào trong chậu, dùng hơn nửa canh giờ, rửa sạch toàn thân nó.


Sau khi tắm rửa xong, Lôi Tu nhảy ra khỏi chậu, không ngừng vung vẩy bọt nước trên người, sau đó lại cảm thấy chưa đủ nghiền, vận dụng một chút hồn lực mới khôi phục toát ra lôi hỏa từ tứ chi, vẫy khô nước trên người, không đến một lát, bộ lông ẩm ướt đát đát màu đen xõa tung lên, Trang Dịch nhìn Lôi Tu bộ dáng đắc ý, đột nhiên nghĩ đến cái gì, biểu tình trên mặt cứng đờ.


Hồn thú của cao thủ đệ nhất đại lục Lôi Tu khi tiến vào cấp hai, hình như chính là Hỏa Lôi Hổ?






Truyện liên quan