Chương 89

Không ngừng đi lên dọc theo dòng suối, chớp mắt thời gian 2 ngày đã trôi qua, ánh sáng bốn phía cũng càng ngày càng sáng, tuy không so được với bên ngoài, nhưng tốt xấu cũng có thể thấy rõ bốn phía.


Hai ngày qua Trang Dịch cùng Lôi Tu lại gặp vài đám động, thực vật kỳ quái, có chút coi bọn họ thành đồ ăn tươi mới, chủ động phát động tấn công bọn họ, có chút lại tò mò nấp ở bên cạnh rình, một đám mắt sáng quắc nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu đi qua……


Trong số đó bọn họ cũng gặp hai lần mai phục tương đối nguy hiểm, nhưng cũng may đều hóa nguy thành an.


Cùng Lôi Tu tìm một nơi bằng phẳng tương đối an toàn nghỉ ngơi, Trang Dịch lấy chăn trong không gian ra cùng đắp lên người mình và Lôi Tu, sau đó hắn lấy cái thứ hình vuông trong suốt kia ra, bảo Lôi Tu đưa hồn lực vào để hắn nghiên cứu một chút.


Hai ngày qua, bình thường Trang Dịch vừa đi đường vừa khôi phục hồn lực, một khi ngồi xuống nghỉ ngơi, lại lập tức bắt đầu xem xét trận pháp bên trong thứ hình vuông này.


Trận pháp chứa bên trong cũng không nhiều, tổng cộng lại cũng không quá 8, nhưng mỗi một cái đều rất khác lạ sâu xa, muốn hoàn toàn phá giải một cái trong đó, phải từ từ gỡ rối từng chút, thần kỳ chính là, tuy quá trình nghiên cứu cực kỳ phức tạp rườm rà, nhưng sau khi học được thì vận dụng lại rất đơn giản, cho nên vô cùng thực dụng. Cho tới ngày hôm nay, Trang Dịch mới phá giải được hai cái, trong đó có một cái liên quan tới việc Phạm Chí Văn có thể hoàn toàn biến thành kỳ nhông động ở cấp sáu lúc trước.


available on google playdownload on app store


Đây là một loại trận pháp tác động vào thân thể người, có thể thay đổi hình thái con người, biến thành hình thái dáng vẻ mình muốn, hơn nữa ưu đãi là hồn lực dao động cực kỳ mỏng, nơi thay đổi trên thân thể càng ít, hồn lực càng dao động nhỏ. Nhưng mà muốn làm được như Phạm Chí Văn thì điều kiện lại cực kỳ hà khắc, đầu tiên hồn thú cấp sáu của Phạm Chí Văn là kỳ nhông động, trừ cái đó ra, trước cấp sáu thì hồn thú của hắn cũng có vài phần tương tự kỳ nhông động, đều là động vật bò sát, bởi vậy mới có thể thành công, tiếp theo vì duy trì hình dạng kia, mỗi ngày Phạm Chí Văn đều cần nuốt sống một con kỳ nhông động vân vân, cần làm không ít công tác chuẩn bị, Trang Dịch không có hứng thú gì lớn với việc biến thành một người khác, nhưng mà có thể thay đổi khuôn mặt của mình ngược lại là không tệ, đặc biệt là Lôi Tu……


Ở trong Liệt cốc bốn phía không người này thì không sao, nhưng sau khi ra ngoài thì khuôn mặt này của Lôi Tu quả thực quá mức rêu rao, lại nghĩ đến cao thủ đứng đầu đại lục bây giờ còn mất tích, người không biết Lôi Tu là bổn mạng thú của hắn, rất có thể sẽ sinh ra một vài hiểu lầm không cần thiết.


Trang Dịch suy nghĩ một chút, không tự giác mà ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn chằm chằm vào mặt Lôi Tu, Lôi Tu chú ý tới ánh mắt Trang Dịch, lập tức ghé sát vào nhìn hắn, sau đó vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ một cái trên gương mặt Trang Dịch.


“Đừng ɭϊếʍƈ loạn.” Trang Dịch phục hồi tinh thần, lập tức nghiêng mặt sang một bên, thấy đôi mắt Lôi Tu trông mong nhìn hắn, giống như là bị chủ nhân vứt bỏ vậy, nhìn qua có vài phần đáng thương, Trang Dịch nhớ đây là một con hổ hình người, đành phải hòa hoãn giọng điệu nói: “Lôi Tu, hiện tại ngươi là người, không giống với trước kia, hiểu chưa?”


“Lớn lên cao hơn ngươi.” Lôi Tu nghĩ nghĩ rồi nói.
Trang Dịch: “……”
“Cũng to khỏe hơn ngươi.” Lôi Tu nói xong, thò tay muốn ôm Trang Dịch kéo vào ngực, “Còn có thể thuận tiện ôm cùng một chỗ.”
Trang Dịch không khách khí đánh rơi tay hắn: “Ta không phải chỉ cái này.”


Thấy Lôi Tu giơ tay không chịu buông, Trang Dịch nâng tay ấn tay hắn xuống kéo vào trong chăn, Lôi Tu thấy thế, lập tức lật tay nắm chặt, tay bắt được cổ tay Trang Dịch.


Trang Dịch cảm giác được lòng bàn tay hắn nóng hầm hập, động tác này hắn còn có thể nhận, ngược lại cũng không lại rút ra nữa, hắn còn nghiêm túc nói với Lôi Tu: “Bây giờ ngươi không phải một con hổ đực nữa, mà là một nam nhân. Giữa nam cùng với nam, là không có loại hành động thân mật này, tuy rằng quan hệ của chúng ta là đồng bọn tương đối đặc thù, có thể giao sinh mệnh cho đối phương, nhưng mà hôn một cái ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ và vân vân, hai nam nhân cũng không thích hợp, ngươi hiểu được ý của ta không?”


Thấy Lôi Tu cái hiểu cái không nhìn hắn, Trang Dịch tiếp tục kiên nhẫn giải thích: “Giống như ta cùng Vệ Cẩn, tuy ta với hắn là bạn tốt, nhưng mà chưa từng hôn môi lẫn nhau, đúng không?”
Trong đầu Lôi Tu tưởng tượng đến hình ảnh Trang Dịch hôn môi cùng Vệ Cẩn, biểu tình trên mặt lạnh đi.


Trang Dịch không chú ý tới biến hóa vẻ mặt rất nhỏ của hắn, tiếp tục nêu ví dụ: “Còn có Hoàng Kiệt cùng Lâm Duệ cũng như vậy……”
“Bọn họ là bằng hữu, cho nên sẽ không làm những chuyện này.” Lôi Tu nói.
Trang Dịch nghĩ Lôi Tu đã thông suốt, nhất thời gật gật đầu.


“Nhưng mà ta và ngươi không giống.” Lôi Tu cúi đầu nhìn Trang Dịch, “Chúng ta không chỉ là bằng hữu.”
Trang Dịch đang muốn phản bác lại, Lôi Tu lại tiếp tục nói: “Quan hệ thân thiết thân mật hơn bằng hữu là cái gì, giống như Thượng Thanh Vân cùng Tưởng Tuyên sao?”


“Ah……” Trang Dịch lập tức nhớ tới Lôi Tu từng nhìn thấy hình ảnh không hài hòa, liền vội vàng nói, “Thượng Thanh Vân là lợi dụng Tưởng Tuyên, làm sao có thể dùng quan hệ của bọn họ để hình dung chúng ta.”


“Nhưng mà……” Lôi Tu nói xong, thấp giọng kề sát lại gần nhìn Trang Dịch, “Nhân loại thích dùng loại phương thức này để diễn tả sự thân mật, bởi vì Tưởng Tuyên thích Thượng Thanh Vân, cho nên với Thượng Thanh Vân thân thiết, hắn rất vui vẻ……”


Ánh mắt màu đỏ sậm của Lôi Tu gần trong gang tấc: “Ngươi thích ta không?”
“Đương nhiên thích ——”


Trang Dịch còn chưa nói xong, Lôi Tu đã đột nhiên hôn xuống, đôi môi lạnh như băng chạm cùng một chỗ với môi Trang Dịch, nhẹ nhàng mà sát lên hai cái, bởi vì thời tiết rét lạnh, môi hai người đều có chút khô ráo, sau khi ma sát sinh ra hơi nóng, nhất thời khiến Trang Dịch hoàn toàn ngẩn ngơ.


Lôi Tu vươn tay đè gáy Trang Dịch, khoảng cách gần sát vào nhau, hô hấp nóng rực luân phiên hai bên, vuốt ve vài cái, lúc đó hắn mới buông môi Trang Dịch.


Trang Dịch lập tức phục hồi tinh thần, lớn tiếng nói: “Lôi ——” hắn còn chưa nói xong, Lôi Tu lại hôn xuống lần nữa, hắn vừa dùng môi đụng vào cánh môi Trang Dịch, vừa từ từ thò ra đầu lưỡi, quét qua giữa môi và răng Trang Dịch một chút, cảm thấy ngay giây tiếp theo Trang Dịch lập tức ngậm chặt môi không cho hắn đưa đầu lưỡi vào, Lôi Tu đơn giản một bên dùng tay đè lại thân thể Trang Dịch, một bên dùng đầu lưỡi tinh tế miêu tả hình dạng đôi môi Trang Dịch.


Trang Dịch bất ngờ không kịp chuẩn bị bị Lôi Tu đè ngược lại, lúc trước hắn đang nghiên cứu trận pháp, vốn là dựa vào trên người Lôi Tu, lúc này một tay Lôi Tu nâng sau cổ hắn, tay kia phối hợp với thân thể đè ép hắn, Trang Dịch không thể nhúc nhích nửa người trên, hai chân không tự giác giãy dụa mấy lần, thấy Lôi Tu vẫn vững vàng không nhúc nhích, đầu lưỡi ẩm ướt mềm mại ɭϊếʍƈ lên môi hắn vừa ướt vừa nóng, Trang Dịch giận cực, lập tức dùng hồn lực ngăn cản.


Lôi Tu cảm nhận được Trang Dịch chống cự, cuối cùng cũng buông hắn ra.


Trang Dịch vừa há miệng thở hồng hộc, vừa nhanh chóng đứng dậy, thấy hai mắt Lôi Tu thẳng tắp nhìn chằm chằm vào hắn, trong đôi mắt màu đỏ sậm tràn đầy dục vọng, ánh mắt nhìn hắn hận không thể một ngụm nuốt hắn vào, không biết vì sao Trang Dịch rùng mình một cái: “Lôi Tu……”


Lôi Tu gắt gao nhìn Trang Dịch chằm chằm, vừa định mở miệng nói cái gì, đúng lúc này, một luồng chấn động hồn lực từ bên cạnh truyền đến, Lôi Tu quay đầu trong chớp mắt, mạnh nâng tay, lôi quang phát ra trong lòng bàn tay lập tức bay về phía kẻ đánh lén, không đến một giây đã đánh trúng cái con sâu âm thầm đánh lén kia cháy đen thui.


Con sâu ngã xuống đất ch.ết tại chỗ, Lôi Tu đang muốn quay đầu lại tiếp tục nhìn Trang Dịch, lại phát hiện sau con sâu ban đầu, lại có hơn 10 con sâu khác từ bốn phương tám hướng bay đến, thể tích của chúng nó rất nhỏ cho nên hồn lực chấn động cũng yếu, gần như hòa hợp làm một với thực vật bốn phía, không dễ bị phát hiện, lúc trước chúng nó vẫn lặng yên ẩn nấp trong bụi cỏ, đợi sau khi Trang Dịch cùng Lôi Tu vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ mà lơi lỏng, lập tức bắt đầu tấn công bọn họ!


Trang Dịch nhìn đám sâu này há miệng bay về phía bọn họ, tuy rằng dáng vẻ dữ tợn thậm chí có chút buồn nôn, nhưng chưa bao giờ hắn lại cảm thấy đám đánh lén này xuất hiện đúng lúc như vậy.


Lôi Tu nhìn đám sâu làm hỏng chuyện này, hừ lạnh một tiếng, lực lôi điện lấy hắn làm trung tâm bay ra thành hình tròn, cấp bậc phổ biến của những con sâu này không cao, nhưng mà số lượng khổng lồ cũng là một phiền phức, trong đầu Lôi Tu không thoải mái, dứt khoát phóng thích lượng lớn hồn lực, trực tiếp biến bị động thành chủ động, lực lôi điện nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía, sau khi đám sâu bị lôi điện đánh trúng, phát ra tiếng tách tách do bị nướng cháy, mùi khét lập tức lan tràn ra bốn phía, đợi sau khi Lôi Tu thu hồn lực lại, bốn phía chỗ nào cũng bốc khói trắng, đều là do thi thể những con sâu bị Lôi Tu điện ch.ết phát ra, có thể thấy được số lượng sâu mai phục tuyệt đối không dưới trăm con.


Trang Dịch nhìn thi thể những con sâu này, trong lòng tỉnh táo lại, nơi này là vực sâu nguy hiểm mai phục khắp nơi, chỉ một cái không chú ý rơi vào đánh lén, rất có thể sẽ là kết cục ch.ết không toàn thây.


Thấy Lôi Tu giết đám sâu xong lại nhìn về phía hắn, bầu không khí căng thẳng do bị Lôi Tu đè nén vừa rồi vì đám sâu đột nhiên xuất hiện mà biến mất không thấy, Trang Dịch cũng hoàn toàn phục hồi tinh thần, hắn đối diện Lôi Tu, tổ chức ngôn ngữ chọn lọc từ ngữ quyết định cho Lôi Tu một lần cảnh cáo nghiêm khắc.


Nào biết giây kế tiếp Lôi Tu lại đến ngồi vào bên cạnh Trang Dịch trước, sau đó ôm chặt hắn, dùng đầu cọ cọ cổ Trang Dịch, còn thuận tiện ɭϊếʍƈ cổ hắn một chút: “Ta cũng thích ngươi.”


Trang dịch sửng sốt, Lôi Tu ngẩng đầu nhìn hắn, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi: “Hôn môi rất thoải mái, khó trách nhân loại sẽ thích……”


Trang Dịch đột nhiên không biết nói cái gì, hắn nhớ tới lúc trước khi Lôi Tu vẫn còn là một con hổ, hắn thường xuyên ɭϊếʍƈ lại Lôi Tu sau khi Lôi Tu ɭϊếʍƈ hắn, hiện tại nhớ đến, có lẽ hành động lúc đó đã tạo thành hiểu lầm cho Lôi Tu, mới dẫn đến tình hình như ngày hôm nay……


mà muốn hoàn toàn uốn nắn lại Lôi Tu, lại không làm cho cảm xúc của hắn bị bắn ngược, có lẽ cần từ từ, cuối cùng, Trang Dịch chỉ có thể nói: “Về sau không được cưỡng chế đè ép ta như vậy.”
Lôi Tu nhìn hắn một cái, gật đầu.


“Còn có, hôn môi là việc làm của cả hai bên, phải dưới tình huống cả hai người đều rất mong muốn mới có thể làm, nếu không cưỡng chế chỉ có thể làm cho đối phương bối rối, hiểu được không?”
Lôi Tu nhìn hắn một cái, cuối cùng cũng gật gật đầu.


Tuy rằng không xác định Lôi Tu có thật sự nghe vào hay không, nhưng mà thấy hắn đã đáp ứng, Trang Dịch cũng không nói thêm cái gì nữa, nghiêng đầu sang chỗ khác giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì tiếp tục nghiên cứu trận pháp.
Chớp mắt hai ngày nữa lại đi qua.


Theo ánh sáng bốn phía ngày càng sáng, có khi ngẩng đầu nhìn không trung, Trang Dịch có thể mơ hồ nhìn thấy được một vài chùm sáng xuyên thấu màn sương trắng phía trên mà rọi xuống, tuy không thể xác định phương hướng bọn họ đi nhất định là chính xác, nhưng ít ra rời khỏi nơi tối tăm, đối với người có thói quen ngày đêm như Trang Dịch mà nói, luôn tốt.


Bốn ngày này, Trang Dịch cùng Lôi Tu vẫn đi về phía trước dọc theo con suối nhỏ, càng lên cao dòng nước càng lớn, dòng suối chảy vốn chỉ rộng không đến một mét, đã trở thành một con sông nhỏ rộng trên 5m, càng lên cao nước sông càng đục, dòng nước cũng càng chảy chậm, đường mòn ở khu vực khác, bởi vì trong nước sông có các loài sinh vật khác nhau sinh trưởng, thậm chí cũng phân ra đủ loại màu sắc, đen lam tím đều có, sinh vật sinh tồn bên trong cũng các loại hình thái, thỉnh thoảng Trang Dịch có nhìn thấy một con Âu Ngư màu đen, cả người mọc gai, có mười mấy con mắt, mỗi con mắt đều gắt gao theo dõi hắn cùng Lôi Tu, cho đến khi hắn cùng Lôi Tu rời đi, con cá kia mới không cam lòng lặn xuống đáy nước.


Ở vùng tường đá lúc trước Trang Dịch có góp nhặt một số băng khối cùng nước suối thả vào không gian, băng khối là do hơi nước hình thành, trên đường đi hắn cùng Lôi Tu hít vào không biết bao nhiêu, cũng không có gì khác lạ, hẳn là không có độc, nhưng mà nước suối lại không dám khẳng định, cho nên vẫn đặt ở trong không gian không hề động đến, bây giờ nhìn thấy thượng nguồn dòng suối lại là cảnh tượng như vậy, Trang Dịch tự nhiên không dám dùng, trực tiếp đổ sạch nước suối.


Như vậy, nước trong không gian phải dùng tiết kiệm, thấy bọn họ cách ánh sáng mặt trời ngày càng gần, Trang Dịch cũng không thể đợi được mong muốn đi ra ngoài sớm một chút, nếu không lúc đạn hết gạo sạch, mới là đáng sợ nhất.


Đúng lúc này, Trang Dịch mơ hồ thấy được phía trước có một tảng lớn cái gì đó chặn đường đi của bọn họ. Thị lực của Lôi Tu tốt hơn Trang Dịch, đã sớm phát hiện tảng lớn này, khi Trang Dịch nhìn thấy chúng nó, Lôi Tu đã thấy rõ hình dạng của vật kia, thấp giọng nói bên tai Trang Dịch: “Là một mảng thực vật, đóa hoa mọc rất cao, cánh hoa màu vàng, ở giữa có rất nhiều hạt phấn, có tính nguy hiểm nhất định, hơn nữa số lượng cực lớn……”


Trang Dịch nghe Lôi Tu miêu tả, tưởng tượng trong lòng dáng vẻ loài hoa kia, nhất thời sửng sốt: “Chúng ta tới gần một chút xem.”
Lôi Tu gật gật đầu.


Vùng cánh hoa kia không chỉ bao phủ phạm vi rất rộng ngăn cản đường đi của bọn họ, hơn nữa chủ yếu là dòng suối chảy vào trong vùng hoa, nếu đi vòng qua, rất dễ sẽ mất manh mối dòng suối. Theo Trang Dịch cùng Lôi Tu cách vùng cánh hoa này càng gần, Trang Dịch cuối cùng cũng thấy được rõ ràng hình dạng của đóa hoa bên trong vùng cánh hoa, chỉ thấy chúng nó cao khoảng một thước, lá cây ngắn nhỏ tầm thường, nhưng đóa hoa lại vô cùng lớn, khoảng bằng chậu rửa mặt, cánh hoa hình trứng nho nhỏ màu vàng nhạt mọc đan vào nhau, ở đỉnh mỗi cánh hoa đều mọc gai thật dài, mà ở giữa đóa hoa, là nhị hoa màu nâu.


Theo Trang Dịch cùng Lôi Tu chậm rãi tới gần, không biết có phải Trang Dịch cùng Lôi Tu ảo giác hay không, những đóa hoa vốn hơi hơi rũ xuống về một hướng thống nhất kia, đều động động cánh hoa, chậm rãi xoay đóa hoa về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu.


Hạt hoa ở trung tâm đóa hoa mấp máy, tinh tế dày đặc, vận sức chờ phát động, nếu chỉ là một cây hoa như vậy thì không tính là cái gì, nhưng đưa mắt nhìn phía trước có ít nhất trên trăm đóa hoa đang đối mặt với bọn họ, cảnh tượng này cũng có chút đồ sộ rồi.


Mt trong Liệt cốc này cơ bản đều biến dị, ngay cả cây nấm không đến cấp một cũng có trí tuệ, nói gì đến những cây hoa ít nhất cấp ba này, biến dị cùng với trí tuệ, còn có thực lực của chúng. Ai cũng không biết thực lực chiến đấu chân chính của những đóa hoa này có bao nhiêu, chỉ cần vượt qua cấp bốn, chẳng sợ Trang Dịch cùng Lôi Tu một người gần cấp sáu một người gần cấp bảy, một khi bị hơn trăm đóa hoa oanh tạc, cũng sẽ ăn không tiêu.


“Hướng Âm Quỳ……” Khi nhìn thấy đám hoa này lộn đóa hoa lại đối mặt với bọn họ, Trang Dịch lẩm bẩm.


Lôi Tu nhìn về phía Trang Dịch, sau đó liền nghe Trang Dịch nói: “Cánh hoa cúc, hạt hoa nâu, có năng lực cảm ứng siêu cường, hằng năm sinh trưởng ở nơi cực âm, trong đó hạt hoa là thủ đoạn tấn công chủ yếu của chúng nó, một khi gặp được kẻ địch, Hướng Âm Quỳ sẽ ngắm đóa hoa về phía kẻ địch, sau đó hạt hoa sẽ tiến hành bắn phá cường độ cao…… Chúng nó thường xuất hiện theo nhóm lớn, cực kỳ khó chơi, nhưng đồng thời, Hướng Âm Quỳ lại khiến nhân loại chạy theo như vịt, bởi vì nơi có Hướng Âm Quỳ, nhất định sẽ có bảo vật!”


Lôi Tu nhìn đám Hướng Âm Quỳ này, hơi hơi nhướn mày: “Cái đám này rất khó đối phó?”


“Rất khó đối phó, những hạt hoa này là phiền toái lớn. Nhưng nếu không bị chúng nó phán định thành đối tượng nguy hiểm, Hướng Âm Quỳ sẽ không tùy ý ra tay, hơn nữa, chúng nó có một nhược điểm trí mạng —— sợ lửa!” Trang Dịch nói xong, tạm dừng một lát, nói, “Đường đi của chúng ta bị chặn, chúng ta đi dọc theo con suối, phải đi qua vùng cánh hoa này, chỉ cần không đánh chủ ý cái thứ mà Hướng Âm Quỳ bảo vệ, chúng nó hẳn sẽ không dễ dàng ra tay với chúng ta. Nhưng mà nếu vận khí chúng ta không tốt, đường đi vừa vặn là cấm địa của Hướng Âm Quỳ mà nói, sợ rằng phải làm tốt chuẩn bị tùy thời chiến đấu. Lôi Tu, một lúc nữa chúng ta cùng thu liễm hồn lực đi vào, tốc độ của ngươi nhanh hơn ta, một khi Hướng Âm Quỳ tính toán tấn công chúng ta, ngươi ra tay bảo vệ trước, sau đó do ta dùng lửa của Tử Tinh Hoàng Điểu tấn công.”


Lôi Tu liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái, lại ngẩng đầu nhìn mảng Hướng Âm Quỳ đối diện bọn họ này, cuối cùng gật gật đầu: “Được.”


Mảng Hướng Âm Quỳ này không dễ chọc, tuy rằng đã kế hoạch tốt đường đi, nhưng vì để ngừa vạn nhất, Trang Dịch cùng Lôi Tu vẫn ở ngoài vùng cánh hoa Hướng Âm Quỳ khôi phục hồn lực đến trạng thái tốt nhất, sau đó thu liễm lại hồn lực, một trước một sau đi vào trong vùng hoa này.


Theo bọn họ càng tới gần, những đóa hoa Hướng Âm Quỳ cách bọn họ gần càng rung động nhanh, hạt hoa không ngừng mấp máy, giống như tùy thời muốn bắn ra, tuy Trang Dịch chưa tự mình lĩnh giáo qua lực tấn công của đám hạt hoa này, nhưng trong sách đã có ghi chép, Hướng Âm Quỳ thích hướng về phía âm(*) mà mọc, những hạt hoa này là tinh hoa trong cơ thể chúng nó, cho nên lực tấn công cũng đặc biệt mạnh, chẳng sợ không bắn tới trên người kẻ địch, cũng có thể bùng nổ giữa không trung, cực kỳ phiền toái.


Khi Trang Dịch cùng Lôi Tu hoàn toàn đi vào lãnh thổ của đám Hướng Âm Quỳ, Hướng Âm Quỳ không chỉ động đóa hoa, thậm chí có vài cây còn thủ dùng gai trên cánh hoa đâm bọn họ, cũng may quần áo trên người Trang Dịch cùng Lôi Tu đều có tự động phòng ngự, Hướng Âm Quỳ chỉ cao một thước, gai trên đóa hoa là buông xuống, nhiều nhất chỉ có thể đâm đến đùi bọn họ, có quần áo phòng hộ, Trang Dịch cùng Lôi Tu cố gắng bỏ qua chướng ngại mà chúng nó chế tạo, đề phòng từ trong ra ngoài, vững vàng đi theo dòng suối xuyên qua trong vùng hoa Hướng Âm Quỳ.


Theo bọn họ càng đi vào trong, Hướng Âm Quỳ lại càng nóng nảy, Trang Dịch nhìn thấy đám Hướng Âm Quỳ ở gần ra sức chọc bọn họ, đám Hướng Âm Quỳ ở xa cũng hận không thể bay đến chọc cho bọn họ một cái, Trang Dịch nhất thời cảm thấy có dự cảm không tốt: “Lôi Tu……”


Lôi Tu vừa nghe tiếng Trang Dịch, lập tức hiểu ý, hồn lực lặng yên không một tiếng động điều động trong cơ thể, một khi Hướng Âm Quỳ phát động, hắn cũng sẽ lập tức ra tay.


Rất nhanh, sau khi Hướng Âm Quỳ biểu lộ tức giận đến một trình độ nhất định, đột nhiên lại giống như nhận được mệnh lệnh gì, tất cả đều dừng động tác đâm chọc bọn họ của mình lại, tất cả những cái gai rũ xuống đều vểnh lên chỉnh tề, những cái gai sắc bén cho dù ở trong ánh sáng u ám cũng khúc xạ ra một chút ánh sáng âm u, tất cả hạt hoa của mỗi đóa Hướng Âm Quỳ đều nhô ra, tạo thành một hình nón.


Trang Dịch thấy thế, lập tức lui về phía sau vài bước cùng Lôi Tu lưng tựa lưng, hồn lực của hắn cùng Lôi Tu phóng thích ra gần như cùng thời điểm mà Hướng Âm Quỳ phát động tấn công bọn họ, vòng bảo vệ của Lôi Tu vừa mới hình thành, hạt hoa Hướng Âm Quỳ đã “bụp bụp bụp” bắn lại, mấy trăm cây Hướng Âm Quỳ, mỗi cây bắn ra ít nhất ba, bốn hạt, gần như trong nháy mắt, quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu đã bị sức mạnh do hạt hoa Hướng Âm Quỳ bùng nổ bao trùm!


Lực lôi điện cùng hạt hoa nổ vang ầm ầm, va chạm phát ra âm thanh rung động màng tai đến phát đau, đúng lúc này, Tử Tinh Hoàng Điểu bay ra từ phía sau Trang Dịch, cả người con chim lớn lóe ánh sáng tím, mở đôi cánh thật lớn kêu to một tiếng, bay lên giữa không trung, sau đó bay vòng quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu một lần ——


Sau khi tiếp xúc đến ngọn lửa, những cây Hướng Âm Quỳ ở gần bắn Trang Dịch cùng Lôi Tu đều co rút đóa hoa lại, kéo đóa hoa xuống thật thấp, quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu đều bị hạt hoa bao trùm kín mít, tầm mắt cũng bị trở ngại, Trang Dịch đơn giản mặc kệ Tử Tinh Hoàng Điểu hoạt động tự do, chỉ cần làm cho Hướng Âm Quỳ dừng tấn công là được.


Lông đuôi Tử Tinh Hoàng Điểu kéo ngọn lửa thật dài, theo nó bay lên không trung giống như một quả cầu lửa màu lam tím, một ít Hướng Âm Quỳ cũng dừng động tác tấn công Trang Dịch cùng Lôi Tu lại, đóa hoa nâng lên cảnh giác nhìn chằm chằm Tử Tinh Hoàng Điểu.


Tử Tinh Hoàng Điểu ở giữa không trung phát ra một tiếng hót vang thanh thúy, nó có vẻ có chút hưởng thụ đám Hướng Âm Quỳ sợ hãi cùng chăm chú, bay tới bay lui vòng quanh Hướng Âm Quỳ, có khi rõ ràng có thể một ngọn lửa đốt cho đám Hướng Âm Quỳ cúi đầu, nó lại cố tình khi sắp đốt đến Hướng Âm Quỳ thì thu ngọn lửa lại, sau đó trêu đùa đóa Hướng Âm Quỳ tiếp theo……


Tử Tinh Hoàng Điểu ở bên kia thu hút hơn phân nửa lực chú ý của Hướng Âm Quỳ, dưới sự hộ tống của Lôi Tu, Trang Dịch nhanh chóng xuyên qua bên trong vùng hoa Hướng Âm Quỳ, thấy sắp đi qua nửa vùng cánh hoa, đúng lúc này, bước chân của Trang Dịch ngừng lại.


Dòng suối vẫn được Trang Dịch cùng Lôi Tu làm hướng đi kia, ở giữa vùng hoa này, lại chia làm hai dòng.
Một dòng thẳng tắp chảy ra xa xa, hẳn là đường đi ra ngoài, một dòng khác lại vòng một vòng, chảy về trung tâm vùng hoa.


Trang Dịch không cẩn thận dẫm một chân vào nhánh sông nhỏ, nước lan tràn lên chân hắn, lạnh như băng, nhưng thân thể Trang Dịch cũng chấn động, hắn vậy mà thần kỳ cảm ứng được một sức mạnh thân thiết kêu gọi……


Hắn nhìn theo dòng nước này, liền nhìn thấy nhánh sông nhỏ này chảy về trung tâm vùng hoa, cách bọn họ chỉ hơn 10m, đồng thời theo ánh mắt hắn nhìn qua, sức mạnh kêu gọi kia càng thêm mạnh mẽ, Trang Dịch nhất thời ngơ ngẩn.


(*) giống như tính hướng sáng của thực vật, thì Hướng Âm Quỳ này cũng thích hướng “âm” mà mọc






Truyện liên quan