Chương 130

Ý thức của Trang Dịch còn chưa khôi phục hoàn toàn, đau đớn trên thân thể đã khiến hắn tỉnh táo lại trước.


Đầu đau lên từng cơn, thân thể cũng vô cùng mỏi mệt, hơi động thân thể một chút là lập tức có cảm giác đau đớn như xương cốt toàn thân đều bị đánh tan ra không ngừng kéo tới, hắn nhíu chặt chân mày, chậm rãi mở mắt ra, sau khi nhìn thấy bản thân đang nằm trong một căn phòng xa lạ, Trang Dịch hoạt động thân thể, cuối cùng cắn răng ngồi dậy.


Đây là một căn phòng hết sức bình thường, nhìn như cực kỳ mộc mạc, nhưng Trang Dịch lập tức nhìn ra phòng này không hề đơn giản, hắn tỉ mỉ quan sát một chút, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng mà rất nhanh liền giấu đi.


Trang Dịch kiểm tr.a thân thể của mình một chút, thấy tuy rằng trạng thái không tốt lắm, nhưng tốt xấu hồn lực khôi phục một chút, hắn nhớ rõ trước khi bản thân thì hồn lực cùng tinh thần lực đều đã bị ép khô hoàn toàn, đây là hành động cực kỳ nguy hiểm, một chút không cẩn thận thôi thì từ đó về sau sẽ quay ngược lại biến trở về người thường. Lúc này Trang Dịch phát hiện hồn lực trong cơ thể, thuyết minh hắn hoàn toàn có khả năng khôi phục, Trang Dịch yên lòng, chịu đựng thân thể đau đớn đứng dậy, chậm rãi đi ra bên ngoài.


Ngoài cửa phòng là một cái sân nhỏ giản dị, cỏ nhỏ xanh biếc gắng sức mọc từ trong đất ra, đại thụ nảy ra cành mới, lá cây xanh non tươi mát lạ kỳ, ánh mặt trời nhu hòa chiếu rọi xuống, một mảnh cảnh tượng bừng bừng sức sống, giống như đại chiến thảm thiết mấy ngày trước đây đều là một hồi ảo tưởng hư vô.


Trang Dịch nhắm mắt lại hít sâu mấy hơi, tỉ mỉ cảm ứng tình hình Lôi Tu thông qua khế ước, một lát sau, Trang Dịch mở mắt ra, đang định đi đến một phương hướng thì lại thấy một ông lão tuổi già đứng ở bên cạnh mỉm cười nhìn hắn.


available on google playdownload on app store


“Vệ trưởng lão.” Trang Dịch thấy thế, vội vàng cúi người chào.
“Ngươi nhìn thấy ta, dường như một chút cũng không kinh ngạc.” Vệ trưởng lão thấy Trang Dịch khôi phục không tệ, gật đầu nói.


“Vừa tỉnh đã phát hiện mình nằm ở trong phòng Vệ trưởng lão, vừa nãy đã kinh ngạc rồi.” Trang Dịch có chút ngượng ngùng nói.


“Hử?” Vệ trưởng lão đầy hưng trí nhướn mày, hắn thân là người mạnh nhất Ngự Hồn điện, lại còn một bó tuổi, những năm này tuổi lớn, nhìn mở, càng thêm trở lại nguyên dạng, ngày thường bất luận là căn phòng hắn ở này, hay là bản thân hắn, ở Ngự Hồn điện đều không hề thu hút, nếu không phải đại chiến dị ma lần này, chỉ sợ trong Ngự Hồn điện cũng chẳng có bao nhiêu người biết hắn chính là trưởng lão Ngự Hồn điện, kết quả vậy mà lại bị Trang Dịch liếc mắt một cái đã nhìn ra, Vệ trưởng lão nhất thời có chút ngạc nhiên.


Trang Dịch đáp: “Phòng nghỉ của trưởng lão tuy giản dị, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện những điểm không giống người thường. Đại trận phòng ngự là nối tiếp cùng Ngự Hồn điện với Thần tích chi tường, đặc biệt Ngự Hồn điện, mỗi một kiến trúc ở nơi này, mỗi một đồ trang trí bày trong sảnh điện, đều là một phần trận pháp, nhưng mà, tuy rằng chúng nó có tác dụng xây dựng trận pháp, nhưng bản thân chỉ là đồ vật bình thường mà thôi. Ta vừa quan sát những đồ vật trong phòng, phát hiện mỗi vật phẩm bên trong đều mơ hồ chứa một sức mạnh vô cùng kinh khủng khác với lực trận pháp, cũng không phải bản thân những thứ này có luồng sức mạnh này, mà là sau này mới được giao cho. Điều này nói rõ, vào thời gian bình thường, trong phòng này trường kỳ tràn ngập hồn lực cực kỳ mạnh mẽ, qua tháng ngày tích lũy khiến cho những thứ bình thường này sinh ra biến hóa.


Trước khi hôn mê, ta từng tiếp xúc ba vị trưởng lão, tận mắt thấy các ngài vận dụng hồn lực ra tay đối phó dị ma, bởi vậy tự nhiên nhận ra nơi này là nơi ở của Vệ trưởng lão.”


“Năng lực cảm ứng rất nhạy bén, sức quan sát rất tinh tế!” Vệ trưởng lão nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó tán thưởng nói.


“Lấy tuổi của ngươi, có thể sửa chữa đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện tích lũy trăm nghìn năm, nếu lúc trước ta còn nghĩ rằng ngươi thiên tư thông minh, trăm năm khó gặp, hiện tại ngược lại hiểu được, những điều này cũng không ngẫu nhiên, thay vì nói thiên phú của ngươi quý giá, chẳng bằng nói tâm tính của ngươi quan trọng hơn.”


Trang Dịch nghe vậy, có chút xấu hổ đỏ mặt cúi đầu. Ở trong mắt mọi người, hắn là một thiếu niên vừa đầy 19 tuổi, chỉ có bản thân hắn biết được, từng trọng sinh một lần, tuổi tác chân thật của hắn cũng không còn trẻ như nhìn qua bề ngoài vậy.


“Lần này Ngự Hồn điện gặp phải đại nạn này, có thể đánh lui dị ma giành được thắng lợi, tác dụng của ngươi ở trong đó, công không thể không. Nhưng mà, chúng ta cũng có không ít nghi ngờ với ngươi, ngươi đi theo ta một chuyến đi, những vị trưởng lão cùng gia chủ các nhà khác cũng muốn nhìn thấy ngươi tận mắt.”


“Vâng.” Trang Dịch đáp. Thông qua khế ước, Trang Dịch có thể cảm giác được Lôi Tu hiện giờ rất an toàn, hắn hiểu được, Ngự Hồn điện sợ là phải hỏi xong hết tất cả thì mới có thể đồng ý cho hắn đi gặp Lôi Tu cùng người đội săn ma, mà chuyện của Vệ Dụ Phong, Trang Dịch cũng xác thực phải nói rõ ràng. Bởi vậy Trang Dịch không có nhiều lời, lập tức đi theo.


Vệ trưởng lão đưa Trang Dịch đến trong một gian phòng nhỏ đơn sơ, khi hai người bọn họ đi vào, Trang Dịch phát hiện hai vị trưởng lão khác của Ngự Hồn điện cùng với một số cường giả cấp chín đều đã đến, trong đó Trang Dịch còn thấy được mẫu thân Tưởng Ninh.


Trong Ngự Hồn điện, bất luận là thực lực hay danh vọng, Vệ trưởng lão đều ở vị trí thứ nhất, hắn tự mình mang Trang Dịch đến đây, khi hắn cùng Trang Dịch bước vào trong căn phòng nhỏ, tất cả mọi người ở đây đều đứng lên, đón Vệ trưởng lão đi vào.


Vệ trưởng lão ngồi trên chiếc ghế trưởng lão phía trước nhất, mà khiến Trang Dịch thụ sủng nhược kinh chính là, hắn được sắp xếp ngồi ở bên cạnh Vệ trưởng lão.


Ngồi cùng một chỗ với bảy tám vị cường giả cấp chín, Trang Dịch kinh ngạc phát hiện, mặc dù hắn có chút câu nệ, thế nhưng cũng không có căng thẳng cùng cục xúc bất an như trong tưởng tượng.


Thì ra trải qua đại chiến dị ma lần này, dưới sự gột rửa của đao thương cùng máu, không biết từ lúc nào, bất luận là tâm tính hay là tầm mắt, Trang Dịch đều hoàn toàn trưởng thành lên, hoàn toàn không giống lúc trước.


Đúng lúc này, Vệ trưởng lão ngồi ở vị trí cao nhất chậm rãi mở miệng, hắn tổng kết đại khái lần đại chiến này một chút trước, sau đó liền xoay đầu nhìn về phía Trang Dịch nói: “Lôi Y, chuyện đại trận phòng ngự lần này, mọi người có không ít nghi hoặc, đồng thời cũng tràn ngập tò mò về ngươi, nghe nói ngươi là tới từ thành Huệ Xương, về tình huống một đường này, ngươi có thể cũng nói với chúng ta một chút không?”


Vệ trưởng lão dò hỏi khách khí như thế, cho Trang Dịch đủ mặt mũi, Trang Dịch tự nhiên sẽ không không biết thức thời. Hắn gật gật đầu, dùng ngôn ngữ ngắn gọn lại rõ ràng khai báo ra tất cả những chuyện nhìn thấy nghe thấy dọc theo đường đi, cùng với một loạt chuyện xảy ra sau khi đi vào Ngự Hồn điện, khi nói đến Vệ Dụ Phong, trừ một chuyện hắn là triệu hoán sư ra, những chuyện khác Trang Dịch đều nói toàn bộ.


Từ lúc ba chữ Vệ Dụ Thần kia xuất hiện bắt đầu, biểu tình trên mặt người Vệ gia liền không dễ nhìn cho lắm, sau khi nghe xong lời trăng trối của Vệ Dụ Phong, thân thể Vệ trưởng lão hơi hơi chấn động, bàn tay khô héo của hắn run rẩy, sau đó dùng sức nắm chặt, khi biết được Vệ Dụ Phong tử vong, hơn nữa cùng thi thể Vệ Dụ Thần bị đốt không còn hài cốt, toàn thân Vệ trưởng lão căng gắt gao, nắm tay nắm chặt đã từ từ buông lỏng ra.


“… Ta theo di ngôn của Vệ Dụ Phong tiền bối, đi vào chỗ mắt trận hoàn toàn mở ra đại trận phòng ngự, sau đó là ba vị trưởng lão đến, chém giết dị ma.” Trang Dịch nói xong, cả căn phòng nhỏ yên tĩnh.


Thật lâu sau, tiếng thở dài của Vệ trưởng lão đập tan yên lặng, hắn đã che giấu hoàn toàn tâm tình của mình, ít nhất từ bên ngoài nhìn vào, Vệ trưởng lão không có một chút khác thường, Vệ trưởng lão nâng mắt nhìn Trang Dịch nói: “May mà xuất hiện ngươi, Dụ Phong đi cũng ngủ yên. Lôi Y, tuy rằng ngươi không phải người trong Ngự Hồn điện, cấp bậc cũng không đến cấp chín, nhưng mà, thiên phú trận pháp của ngươi là hiếm thấy trên đời, nếu như ngươi bằng lòng ở lại Ngự Hồn điện mà nói, Ngự Hồn điện có thể coi ngươi là dự khuyết trưởng lão mà tiến hành bồi dưỡng, địa vị cùng cấp với những cường giả cấp chín ở đây, cho dù tương lai cấp bậc hồn lực của ngươi không tinh tiến chút nào, địa vị ở Ngự Hồn điện cũng sẽ vĩnh viễn không giảm xuống, ngươi, có bằng lòng hay không?”


Lời của Vệ trưởng lão vừa dứt, cường giả cấp chín ở đây đều kinh ngạc, ngược lại là trên mặt hai vị trưởng lão khác lại vô cùng bình tĩnh, dường như đã sớm biết vậy.


Các cường giả cấp chín thấy trưởng lão sớm có quyết định, vội vàng thu lại biểu cảm giật mình lại, đặc biệt là người Trần gia, người đội săn ma ở Ngự Hồn điện gặp phải cái gì bọn họ là rõ ràng nhất, bởi vì việc bọn họ ở Ngự Hồn điện bị lạnh nhạt không thoát khỏi liên quan đến Trần gia.


Lúc trước một bộ phận người Trần gia thấy, đám người thực lực kém trong đội săn ma kia làm hại bọn họ bị mất dây chuyền Long Nha, sau khi sự việc xảy ra không chỉ không bị trừng phạt, lại còn ở Ngự Hồn điện, vận may như vậy, bọn họ ở Ngự Hồn điện bị lạnh nhạt cùng khinh bỉ là đương nhiên.


Kể cả vị cường giả cấp chín của Trần gia ở đây, sau khi biết được chuyện này cũng không can thiệp hành vi của cấp dưới.


Nhưng mà ai có thể ngờ đến, trong trận đại chiến này, không chỉ có đội săn ma phối hợp Tuyết Nhận giết ch.ết tổng cộng tròn sáu Vương hồn sư cấp tám, thậm chí phó đội trưởng Lôi Y này còn vì Ngự Hồn điện lập công lớn không thể thay thế, còn đạt được ba vị trưởng lão coi trọng!


Lúc này vui mừng duy nhất của hắn chính là, mặc dù chuyện kia là người Trần gia bày mưu đặt kế, nhưng dù sao đều là việc nhỏ mà đám tiểu bối làm ra, Trần trưởng lão thậm chí hoàn toàn không biết, lúc này nhìn Trần trưởng lão có vẻ như cũng rất yêu thích Lôi Y như vậy, vị cường giả cấp chín này quyết định, về sau nhất định tìm một cơ hội bồi thường đội săn ma chuyện thất lễ kia, nhất định phải nhanh chóng dẹp chuyện này đi.


Bởi vì hồn sư Trần gia trong lòng có chuyện mờ ám, tự nhiên sẽ không mất mặt mà phản đối chuyện nà, vì thế, hai thế gia lớn khác của Ngự Hồn điện, người Tưởng gia vì Trang Dịch mang di thư của Tưởng Ninh cùng mắt trận thất lạc về, người Vệ gia thì vì Trang Dịch giúp Vệ Dụ Phong chữa trị xong đại trận phòng ngự, trong lòng người hai nhà này đều có biết ơn với Trang Dịch, cuối cùng, sau một lát yên tĩnh, lời Vệ trưởng lão nói thế nhưng đạt được cường giả cấp chín ở đây nhất trí hưởng ứng.


Trang Dịch không nghĩ tới hắn lại sẽ có một ngày được Ngự Hồn điện mời chào, thậm chí là trong tình huống trưởng lão mạnh nhất Ngự Hồn điện tự mình mở miệng, các cường giả cấp chín nhất trí phụ họa, mời hắn trở thành dự khuyết trưởng lão Ngự Hồn điện.


Loại chiêu mộ cùng đãi ngộ bậc này, đưa mắt nhìn toàn đại lục, sợ là trước chưa từng có.
Trang Dịch có chút trợn mắt há mồm mà nhìn mọi người, không thể không thừa nhận, giờ khắc này, hắn bị coi trọng Ngự Hồn điện dành cho hắn, cảm động sâu đậm.


Kiếp trước thế nào không cần nhắc lại, kiếp này, cho dù thiên phú của Trang Dịch có mạnh nữa, ở trong mắt Ngự Hồn điện hiện tại, cũng là một hồn sư cấp bảy lai lịch bình thường mà thôi, Ngự Hồn điện dùng tình hình như vậy tới mời hắn, rõ ràng biểu hiện sự coi trọng với hắn, là người thường từ nhỏ nhìn lên những thế gia kia mà lớn lên, trưởng lão ở trong mắt Trang Dịch trong quá khứ, càng giống như một sự tồn tại tương tự thần linh, mà một ngày này, những cường giả xa không thể động này, vậy mà buông bỏ tư thái mời hắn, cho dù lấy tâm tính Trang Dịch, cũng nhịn không được nghĩ muốn dao động.


Nhưng cuối cùng, Trang Dịch cúi đầu yên lặng một lát, đến khi hắn ngẩng đầu, tuy rằng trong mắt còn dư âm cảm động, nhưng ánh mắt lại đặc biệt kiên định: “Đa tạ trưởng lão yêu mến, ta… xin lỗi.”


Trang Dịch từ chối khiến những người ở nơi này sửng sốt, một số cường giả tính khí nóng nảy thấy Trang Dịch vậy mà lại từ chối ba vị trưởng lão cùng bọn họ mời, trong mắt hiện lên một tia tức giận.


Dù sao trong mắt bọn họ, lấy thực lực của Trang Dịch mà được coi trọng như vậy, quả thực chính là chuyện tốt bằng trời, Trang Dịch vốn phải mừng rỡ như điên mà đón nhận mới đúng, ai cũng không ngờ được, Trang Dịch lại sẽ từ chối!


Trang Dịch bắt được thay đổi rất nhỏ trên vẻ mặt của một số người, càng thêm kiên định cách nghĩ của mình, hắn nghiêm túc nói: “Mặc dù ta không phải xuất thân thế gia, kém kiến thức, nhưng tốt xấu cũng biết được, có thể trở thành trưởng lão dự khuyết, ít nhất cũng phải là hồn sư cấp tám, hơn nữa còn phải là Vương hồn sư đã lĩnh hội lãnh vực mới được. Khen ngợi cùng coi trọng trưởng lão dành cho ta, làm ta thụ sủng nhược kinh, thế nhưng trong mắt ta, ta hiện tại, còn xa xa không thể gánh vác phần vinh quang này, thế nên, xin trưởng lão tha thứ.”


“Đây là lý do chân chính của việc ngươi từ chối sao?” Vệ trưởng lão nhìn Trang Dịch, cặp mắt vẩn đục kia, dường như có thể nhìn thấu tất cả bí mật của Trang Dịch.


Trang Dịch nhớ tới lúc trước khi ba vị trưởng lão đang cứu trị Lôi Tu, nửa phút trao đổi ngắn ngủi kia, hắn không biết ba vị trưởng lão rốt cuộc thông qua Lôi Tu nhìn thấu bao nhiêu thứ, nhưng nếu bọn họ đã không nói, cũng nói lên bọn họ không tính toán so đo với Trang Dịch, nhưng mà xét thấy mục đích vững chắc, Trang Dịch cân nhắc trong lòng mấy lần, ngẩng đầu đón ánh mắt Vệ trưởng lão nói: “Thiên phú trận pháp của ta có lẽ cũng được, nhưng không có trải qua rèn luyện trong khoảng thời gian này, tuyệt đối không thể đạt tới tiêu chuẩn hôm nay. Như lời trưởng lão nói, ta còn trẻ, ta tin tưởng, trình độ trận pháp cùng cấp bậc hồn lực của ta nhất định vẫn có thể tiếp tục tăng lên. Ta thích cùng hướng tới cuộc sống tự do tự tại không bị ràng buộc, hôm nay nhận được trưởng lão yêu thích, nếu một ngày trong tương lai Lôi Y có thể thăng lên cấp chín, cho dù không thể trở thành người Ngự Hồn điện, nhưng vĩnh viễn là bằng hữu của Ngự Hồn điện.”


Lời này của Trang Dịch, tuy là từ chối Vệ trưởng lão, nhưng cũng đồng thời đưa ra hứa hẹn, hắn không gia nhập Ngự Hồn điện, nhưng cũng sẽ không gia nhập hai Hồn điện khác.


Vệ trưởng lão nghe ra ý tứ trong lời Trang Dịch nói, không biết nghĩ tới điều gì, hắn lại chậm rãi nở nụ cười: “Một khi đã như vậy, vậy cũng không sao. Nhưng mà, bằng hữu của Ngự Hồn điện… Câu nói này hơn mười năm trước ta đã từng nghe một người trẻ tuổi nói, sau đó, hắn đứng ở đỉnh cao nhất trên đại lục, không ngờ được, hơn mười năm sau, vậy mà lại có thể nghe được một lần nữa. Lôi Y, ngươi cùng họ với hắn, lão phu tin, một ngày kia, ngươi sẽ đứng ở vị trí ngang hàng Ngự Hồn điện, làm bằng hữu cùng chúng ta, ha ha ha…”


Trang Dịch kinh ngạc nghe Vệ trưởng lão cười sang sảng, hiểu được Vệ trưởng lão đang so sánh hắn với cường giả đệ nhất đại lục Lôi Tu, Trang Dịch có chút xấu hổ cười cười, sau đó ngượng ngùng cúi đầu.


Những cường giả cấp chín khác nghe vậy, thấy tâm tình Vệ trưởng lão rất tốt, hơn nữa ý trong lời Trang Dịch nói bọn họ cũng nghe ra, đơn giản chính là tự nhận thực lực không đủ, thế nên khéo léo từ chối mà thôi, tuy rằng cảm thấy Trang Dịch không biết tốt xấu, nhưng cũng hơi có thể thấu hiểu một chút, sắc mặt mọi người đều dần dần dịu xuống.


Đúng lúc này, mẫu thân Tưởng Ninh thì thầm với trưởng lão ở bên cạnh vài câu.


Tưởng trưởng lão gật gật đầu, sau đó, mẫu thân Tưởng Ninh đứng dậy, nói với Trang Dịch: “Ngươi tinh thông trận pháp, còn từng tiếp xúc mắt trận, thứ Ninh nhi cho ngươi mang về, nói vậy ngươi cũng biết là gì, hơn nữa ngươi còn mang di thư của Ninh nhi về, làm tròn tiếc nuối đời này của ta, Lôi Y, Tưởng gia nợ ngươi một nhân tình. Chiếc nhẫn này là một trong những tín vật của Tưởng gia, có nối tiếp với tinh thần lực của ta, bên trong không chỉ chứa hồn lực một kích toàn lực của ta, hơn nữa một khi ngươi gặp chuyện, nhẫn sẽ lập tức chiếu ra hình ảnh bốn phía truyền lại vào trong đầu ta, cho dù ngươi có bỏ mình, ta cũng sẽ báo thù cho ngươi.”


Trang Dịch nhìn nhẫn mẫu thân Tưởng Ninh đưa tới, không ngờ Tưởng gia vậy mà sẽ đưa cho hắn một đại lễ như vậy.
Nhưng mà, đối với thứ tốt như vậy, Trang Dịch tự nhiên sẽ không từ chối, hắn lập tức đứng lên trịnh trọng nhận lấy: “Cám ơn ngài.”


Hai nhà khác cũng bị bút tích lớn của Tưởng gia dọa đến, nhưng mà nghĩ đến mắt trận kia, còn có kẻ cuồng tu luyện là mẫu thân Tưởng Ninh đây, cũng dần dần thấu hiểu.


Vệ trưởng lão nhìn mẫu thân Tưởng Ninh, nhịn không được liền nghĩ đến Vệ Dụ Phong, hắn thở dài, lấy từ trong nhẫn không gian ra một cái lệnh bài nhỏ, cũng đưa cho Trang Dịch: “Vệ Dụ Phong cùng Vệ Dụ Thần đều là nhi tử của lão phu, không nói chuyện Ngự Hồn điện, chỉ trên tâm tư thôi Vệ gia cũng nợ ngươi một nhân tình, lệnh bài này là một linh khí cấp chín có tính duy nhất, có thể vây nhốt ma thú cấp chín trung giai khoảng 10 phút, sau 10 phút, ma thú thả ra ngoài cũng sẽ bị lệnh bài trọng thương, nhưng mà chỉ có thể sử dụng một lần.”


Trang Dịch thấy thế, cũng không khách khí mà nhận. Tuy rằng nhìn qua thì tính giới hạn của thứ này rất lớn, nhưng đúng là thứ tốt, khi đối mặt với ma thú, thứ này không những cứu được hắn một mạng, thậm chí nếu như cơ duyên trùng hợp mà nói, còn có thể giúp đỡ hắn bắt được hồn thú ấy chứ.


“Mặt khác, ngươi vừa mới đột phá cấp bảy, nói vậy còn chưa có hồn thú. Ngươi là hồn sư hai hệ chiến ngự, ma thú hai hệ này, cứ để Ngự Hồn điện cung cấp cho ngươi đi.” Vệ trưởng lão nói.


Trang Dịch không ngờ Vệ trưởng lão còn có thể đưa tặng hắn hồn thú, nhất thời vui vẻ trong lòng. Trong không gian của hắn đã có một Hướng Âm Quỳ có thể làm ma thú hệ phụ hồn cho hắn, hồn thú hai hệ chiến ngự còn chưa có tin tức, Trang Dịch vốn tính ở trên đường về trường học thì nhìn xem có may mắn gặp được ma thú cấp bảy nào phù hợp hay không, kết quả không ngờ hôm nay lại giải quyết xong một lượt.


Tưởng gia cùng Vệ gia đều lấy thứ gì đó ra làm biểu hiện, Trần gia nhất thời có vẻ có chút lúng túng. Phải biết, bọn họ thật là đã mất dây chuyền Long Nha, tuy rằng không có chứng cứ chứng minh là đám Trang Dịch lấy đi, nhưng cho tới bây giờ còn chưa tìm thấy, đội săn ma tình nghi tự nhiên chưa rửa sạch.


Nói về độ đáng giá, dây chuyền Long Nha cũng không thấp hơn so với lệnh bài Vệ trưởng lão đưa ra a.


Nhưng mà, trưởng lão Trần gia sống nhiều năm như vậy, tự nhiên không phải ngồi không, hắn cười híp mắt nhìn Trang Dịch nói: “Lôi Y, đội săn ma của ngươi, chỉ là đội ngũ lâm thời tạo thành, còn chưa tính là đội ngũ chính thức đúng không?”
Trang Dịch nghe vậy, nhất thời sửng sốt.


Hồn sư trên đại lục muốn chính thức thành lập đội ngũ hồn sư, là phải đến Hồn điện tiến hành đăng ký, sau đó còn phải nộp lên trên một chút chi phí, thông qua kiểm tr.a đánh giá cần thiết thì mới có thể chính thức thành lập.


Nhưng mà lúc trước, bất luận là Ngự Hồn điện hay là đội săn ma đều bởi vì tình huống khẩn cấp, mọi người vì sống sót mà lâm thời lập thành, cái thời điểm đó, có thể nhìn thấy Ngự Hồn điện hay không đã là một chuyện, ai còn sẽ nghĩ đến đi đăng kí.


Hôm nay bị trưởng lão Trần gia nhắc đến như vậy, Trang Dịch giờ mới ý thức tới, đội săn ma còn là một tổ chức phi pháp nhỉ.


“Tuy rằng ngươi không có duyên trở thành người Ngự Hồn điện, nhưng mà, Ngự Hồn điện vĩnh viễn là bằng hữu của ngươi, đội săn ma đăng kí, hoàn thành ngay ở Ngự Hồn điện đi. Một số đội ngũ có công lớn với Ngự Hồn điện, Ngự Hồn điện sẽ tiến hành trợ cấp định mức mỗi tháng, biểu đạt Ngự Hồn điện cảm tạ ân tình. Tình huống đội săn ma đặc thù, bất luận sau này đội săn ma là tồn tại hay tách ra, hôm nay mỗi thành viên đăng ký ở trong này, tương lai mỗi tháng đều vẫn được hưởng thụ trợ cấp định mức từ Ngự Hồn điện, có hiệu quả cả đời.”


Trang Dịch nghe vậy, nhất thời mừng rỡ.
Nếu như nói Tưởng gia cùng Vệ gia cho Trang Dịch ưu đãi, là phụ thuộc cá nhân Trang Dịch, như vậy Trần gia cho, là tạo thuận lợi cho cả đội săn ma.


Trải qua nhiều tháng chung sống như vậy, Trang Dịch đã sớm coi người đội săn ma là anh em bạn tốt, hôm nay có thể mưu được phúc lợi cho bọn họ, Trang Dịch tự nhiên vui không tự kiềm chế được.
Lúc này hắn lại nhìn người Trần gia cũng không cảm thấy đáng ghét như vậy nữa.


Người Tưởng gia cùng Vệ gia nhìn trưởng lão Trần gia, trong lòng thầm mắng con cáo già này, chiêu thức mượn hoa hiến phật này chơi thật đẹp a.


Trưởng lão Trần gia cảm nhận được ánh mắt của mọi người, cười càng thêm đắc ý: “Nghe nói ngươi còn là đệ tử đang đến trường, về sau nếu ở trường học nhìn thấy người Trần gia, hoàn toàn có thể coi hắn trở thành giống như anh em của mình.”
“Vâng.”


“Được rồi, Lôi Y, thân thể ngươi còn chưa khôi phục hoàn toàn, trước đi về nghỉ ngơi đi. Người đội săn ma vẫn được sắp xếp ở chỗ ban đầu, vị bằng hữu kia của ngươi ngược lại cách nơi này không xa nhưng mà hắn bị thương nặng hơn ngươi, cần phải nghỉ ngơi cho tốt một thời gian.” Vệ trưởng lão nói.


Trang Dịch biết có thể đi gặp Lôi Tu, tâm đã sớm bay mất, hắn gật gật đầu, chào tạm biệt mọi người một lượt, sau đó lập tức khẩn cấp đi ra bên ngoài.


Trang Dịch từng chữa trị đại trận phòng ngự, đã sớm quen thuộc không thể quen thuộc hơn với Ngự Hồn điện, sau khi biết vị trí của Lôi Tu, đi tắt rẽ trái rẽ phải, Trang Dịch lấy tốc độ nhanh nhất đi tới chỗ Lôi Tu đang ở.


Khi đi đến cửa phòng Lôi Tu, bước chân Trang Dịch ngừng lại, hắn hít một hơi thật sâu, khe khẽ mở cửa ra.


Lôi Tu đang yên tĩnh nằm ở trên giường, mái tóc đen rơi lộn xộn tản mác ở trên trán, bởi vì trọng thương chưa lành, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, Trang Dịch đi đến bên người Lôi Tu, nhìn dáng vẻ hắn nhắm nghiền hai mắt, lông mi thật dài cùng đôi môi mất đi màu máu, thoạt nhìn yếu ớt trước nay chưa từng có.


Ở trong trí nhớ của hắn, Lôi Tu cho tới bây giờ đều là mạnh mẽ không thể lay động, cho dù bị thương, chỉ cần Trang Dịch mở mắt, Lôi Tu nhất định làm bạn ở bên cạnh hắn, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lôi Tu hôn mê mất đi ý thức ở trước mặt hắn, thế nhưng Trang Dịch không cách nào làm cho Lôi Tu cái gì.


Nhịn không được đưa tay cầm bàn tay Lôi Tu, Trang Dịch vuốt ve bàn tay hắn, cảm giác được nhiệt độ cơ thể lr, hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Lôi Tu, trong lòng chợt động, cúi đầu nhẹ nhàng mà hôn lên ngón tay Lôi Tu một cái.
Lông mi Lôi Tu run rẩy, rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh.


Trang Dịch ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt mê man của Lôi Tu, đang nhịn không được nghĩ muốn thuận theo cảm giác trong lòng, hôn lên mặt hắn, đúng lúc này, chỉ nghe “rầm” một tiếng, một con Bạch Hạc xinh đẹp toàn thân trắng như tuyết, thân thể mượt mà, cái cổ thon dài đột nhiên ném từ ngoài cửa sổ vào, cùng với cửa sổ vỡ tan, Bạch Hạc cũng rơi xuống ở bên giường —— bên chân Trang Dịch.


Trang Dịch sắp chạm đến gò má Lôi Tu cả kinh, hắn mạnh đứng thẳng dậy, kinh ngạc nhìn về phía Bạch Hạc.
Lôi Tu đang “mê man”, một tay khác không bị Trang Dịch nắm chợt nắm chặt!
Tác giả có lời muốn nói: Lôi Tu: Hạc béo, ngươi nhất định phải ch.ết!






Truyện liên quan