Chương 17: Dư luận bùng nổ

Lệ Lâm Lâm quay phim đến rạng sáng mới trở về nhà, cũng may ban ngày cô không có cảnh diễn, nên đạo diễn đã hẹn cô ngày hôm sau lại đến đoàn phim.


Lệ Lâm Lâm vừa bước chân vô phòng đã nằm ngay trên giường ngủ say như ch.ết, chỉ diễn vai phụ mà đã cực khổ như vậy, cô thật sự nể phục các diễn viên chính!


Tuy nhiên, khán giả lại không nhận ra sự vất vả của các diễn viên chính, chỉ sau ba tuần phát sóng, những bình luận trên mạng về bộ phim ngày càng nhiều, nếu hai diễn viên chính không phải là idol, không có fan bảo vệ, thì dư luận chắc chắn sẽ chỉ nghiêng về một bên.


Bộ phim đang phát sóng đến giai đoạn nam chính và nữ chính nhận ra tình cảm của nhau, nam chính muốn giải trừ hôn ước với Âu Gia Tự, còn yêu cầu cô phải tự nói với gia đình của mình, cư dân mạng sau khi thấy được màn này liền mắng nam chính là tên tr.a nam; tập tiếp theo là nam chính quyết định nói thẳng trước mặt hai bên gia đình, nói mình đã yêu người khác và muốn giải trừ hôn ước với Âu Gia Tự, cư dân mạng lại tiếp tục mắng anh ta là thằng đàn ông cặn bã.


Lệ Lâm Lâm: “…”
Nam chính thật sự quá thảm.
Đến tuần thứ năm, bộ phim chính thức bước vào gia đoạn cao trào, bởi vì Chu Dung Dung sẽ trở lại nhà họ Âu.


Nam nữ chính vất vả yêu nhau qua 8 tập phim, bọn họ cùng nhau trải qua những đau khổ, những trở ngại tâm lý trong tình yêu, để cuối cùng cũng có thể nhìn thấy cầu vồng sau cơn mưa. Chu Dung Dung quay về làm con gái út của nhà họ Âu, vì thế mà chuyện tình cảm của cô ta vốn dĩ bị phản đối cũng được hai bên gia đình thoải mái chấp nhận, ngược lại, bọn họ cố gắng làm công tác tư tưởng cho Âu Gia Tự.


available on google playdownload on app store


Ví dụ như “Con so với em Dung Dung từ khi còn nhỏ đã không cần lo cơm áo gạo tiền, nên bây giờ con nhường em một chút, cũng chỉ là một người đàn ông, con tài giỏi như vậy nhất định sẽ tìm được người tốt hơn.” Ngay cả cổ phần trong công ty, ba mẹ Âu cũng chia cho Chu Dung Dung nhiều hơn, bọn họ lấy lý do vì Âu Gia Tự rất tài giỏi, nên không cần dựa vào gia thế của nhà họ Âu vẫn có thể sống tốt, còn em gái Dung Dung thì cái gì cũng không biết, nên bọn họ tất nhiên phải cho cô ta nhiều hơn.


Trong phim có thêm một chi tiết nhỏ, bởi vì Chu Dung Dung dị ứng lông mèo, nên ba mẹ Âu lập tức mang mèo của Âu Gia Tự nuôi được mấy năm đi cho người khác.
Bộ phim phát sóng đến đây, dư luận chính thức bùng nổ, tiêu đề “Âu Gia Tự quá đáng thương” nhanh chóng được mọi người cho lên hot search.


“Cái này điển hình cho việc “tôi yếu thì tôi có quyền” á hả? Âu Gia Tự tài giỏi như vậy, đáng để bọn họ ức hϊế͙p͙ hay sao?”


“Tức ch.ết mất! Mèo con bị đưa sang nơi khác mị hoàn toàn không chịu được! Đám người đó chỉ biết Chu Dung Dung dị ứng lông mèo, nào có biết Âu Gia Tự vì mèo con mà rơi nước mắt!”


“Mặc dù công ty là của nhà họ Âu, bọn họ muốn cho ai thì cho, nhưng mấy năm nay đều là Âu Gia Tự giúp họ quản lý, bọn họ không thể bất công với cô ấy như vậy.”


“Đám người đó thật sự không có lương tâm! Tên cặn bã kia tôi không muốn nhắc đến, nhưng dựa vào cái gì mà đưa cổ phần cho Chu Dung Dung, lại còn bắt Âu Gia Tự làm việc cho cô ta”


“Khi còn nhỏ tui rất thích cuốn tiểu thuyết này [Che mặt] mà cảm giác bây giờ hoàn toàn khác xa so với hồi nhỏ [Che mặt] lần này tui đứng về phía Âu Gia Tự.”


“Khi còn nhỏ, mọi người đều thích Chu Dung Dung nên dĩ nhiên không thấy có gì sai trái, còn hiện tại đều đã trưởng thành, ai cũng bị cuộc đời dập cho tơi bời, vì thế mới hiểu được Âu Gia Tự đã khó khăn như thế nào!”
Lệ Lâm Lâm: “…”
Có… Có đúng như vậy không?


Bởi vì bình luận trên mạng không có dấu hiệu hạ nhiệt, nên tiêu đề “Tôi là Âu Gia Tự – Tôi muốn được độc ác” cũng được quần chúng cho lên hot search.


“A a a a lần này thật sự là giữ bảo vật trong tay!” Ngô Tuệ nhìn bình luận ngày càng tăng, tay cầm điện thoại có chút run rẩy, “Lâm Lâm, cậu lựa chọn rất đúng, nhân vật Âu Gia Tự của cậu nhấn định sẽ bùng nổ!”
Lệ Lâm Lâm: “…”
Không muốn! Cậu im miệng cho mình!


Lệ Lâm Lâm vừa nghĩ tới đây, Trần Hi đã gọi điện thoại đến tìm cô. Bởi vì lần trước cô trốn trong phòng nói chuyện với Trần Nhất Nhiên, anh nói sẽ mời các cô ăn bù tiệc tân gia, nên cô đoán Trần Hi tìm mình để bàn chuyện này, Lệ Lâm Lâm nhanh chóng cầm điện thoại trốn vào nhà vệ sinh, trả lời cô ấy: “Hi Hi, có chuyện gì vậy? Cậu tìm mình vì chuyện ăn cơm đúng không?”


“… Cậu nói chuyện điện thoại ở đó có ổn không vậy?” Trần Hi nghe giọng của Lệ Lâm Lâm như đi ăn trộm nên cũng hạ giọng theo cô.
Lệ Lâm Lâm nói với cô ấy: “Mình trốn Ngô Tuệ, đang trong nhà vệ sinh.”
Trần Hi: “…”
Chỉ vì bữa ăn mà Lâm Lâm thật liều mạng.


“Mình tìm cậu chỉ muốn thông báo với cậu một tin, anh mình lại đi công tác, có lẽ sẽ mất khoảng một tuần.” Trần Hi tiếp tục nói qua điện thoại, “Đợi anh ấy trở về rồi chúng ta cùng đi ăn nha.”


“À, được thôi.” Lệ Lâm Lâm ngoài miệng nói đồng ý, nhưng giọng điệu rõ ràng có chút mất mát.
Trần Hi an ủi cô: “Cậu đừng buồn, đâu phải anh mình sẽ không quay về, anh ấy chỉ đi công tác trong nước, rất nhanh sẽ trở về.”


“Mình biết rồi, gọi lại cậu sau.” Lệ Lâm Lâm tắt điện thoại, mặt ỉu xìu bước ra khỏi nhà vệ sinh. Ngô Tuệ thấy tinh thần của Lệ Lâm Lâm bỗng nhiên suy sụp nên lập tức hỏi cô: “Cậu bị sao vậy? Chẳng lẽ có người chỉ trích cậu hả? Sao có thể, mình thấy mọi người trên mạng đều đau lòng vì cậu, fan hâm mộ trên Weibo của cậu cũng tăng thêm mấy triệu người nữa mà!”


Lệ Lâm Lâm: “…”


Lệ Lâm Lâm ngồi trước máy tính, nhìn cái tên Âu Gia Tự xuất hiện trên hai hot search, tâm trạng không khỏi buồn bực: “Bây giờ lưu lượng* cũng không đấu lại dân mạng nữa hả? Chẳng phải Trịnh Dương với Lâm Chân có rất nhiều fan hay sao? Tại sao bọn họ lại để dân mạng đè đầu cưỡi cổ như vậy?”


*Lưu lượng: Có thể hiểu đơn giản là những nghệ sĩ có lượng fandom hùng hậu, làm gì cũng được quan tâm, đi đến đâu cũng được chú ý.


Ngô Tuệ ngồi bên cạnh vừa ăn vừa nói: “Fan nhiều cỡ nào cũng không bằng người qua đường, châm ngôn của dân mạng bây giờ là “Diễn viên đóng vai phản diện cũng cần được tôn trọng”.”
Lệ Lâm Lâm: “…”


“Hai tập phim tối hôm qua lại thiết lập kỷ lục mới, cậu có phát hiện không, hôm nay đạo diễn ở phim trường mắng người cũng dịu dàng hơn nhiều.”


“…” Lệ Lâm Lâm tuyệt vọng nhắm mắt, quên đi, cô sẽ đợi thêm một tuần nữa, khi tập phim Âu Gia Tự giết người được phát sóng, thì giây phút mọi người mắng chửi cô sẽ chính thức bắt đầu!


Sau một tuần dày vò, hai tập phim tiếp theo của《Rung động trí mạng》phát sóng rất đúng giờ. Tuần trước, bộ phim thiết lập kỷ lục mới nên tuần này mọi người đều nín thở mong chờ, chờ đợi một Âu Gia Tự trở nên độc ác.


Ngầu thật, ai cũng tưởng Âu Gia Tự sẽ từ từ trở nên độc ác, nhưng không ngờ cô vừa xuất hiện liền cầm dao đâm ch.ết con người ta!


Âu Gia Tự lên kế hoạch bắt cóc Chu Dung Dung, để cô ta không thể đính hôn với nam chính, hai bên gia đình nếu thiếu cô dâu thì làm sao có thể đính hôn? Nhưng không ngờ trong lúc thực hiện kế hoạch lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.


Âu Gia Tự bị một tên đàn ông theo dõi, hắn ta là tội phạm giết người hàng loạt, mục tiêu mà hắn nhắm tới luôn là những cô gái trẻ. Hắn mang theo thuốc mê bên người, đầu tiên sẽ làm nạn nhân choáng váng, sau đó bỏ vào bao tải rồi quăng xuống biển cho ch.ết đuối.


Cảnh sát vẫn luôn điều tr.a hắn ta, nhưng vụ án vẫn không có tiến triển, mục tiêu lần này của hắn là Âu Gia Tự, dưới bầu không khí căng thẳng, người xem trực tuyến không khỏi hồi hộp, thì kết quả cuối cùng khiến bọn họ bất ngờ hơn bao giờ hết, Âu Gia Tự phản đòn nhanh gọn, một nhát đâm ch.ết tên tội phạm.


Người xem trực tuyến: …
Người xem trực tuyến: A a a a a a chị đẹp đỉnh quá! Chị đẹp phụ trách “Trí mạng”, chúng em phụ trách “Rung động”!


Lệ Lâm Lâm cứ nghĩ đây sẽ là vết nhơ lớn nhất của Âu Gia Tự, nhưng người tính không bằng trời tính, cảnh giết người của Âu Gia Tự lại trở thành khoảnh khắc tỏa sáng, nó còn khiến dư luận hoàn toàn bùng nổ.


Cả mạng xã hội đang bàn luận sôi nổi vể cảnh phản đòn của Âu Gia Tự, bọn họ còn làm ảnh động cho cô, trên ảnh chèn thêm dòng chữ “Sống trên đời đều có quả báo, quả báo của mày chính là tao”.


Hình ảnh của Âu Gia Tự càng quét hết mạng xã hội, blogger làm đẹp bắt chước cách trang điểm độc ác của Âu Gia Tự, blogger làm tóc bắt chước kiểu tóc đuôi gà, blogger về thời trang thì bắt chước phong cách ăn mặc, blogger chuyên về pháp luật cũng lên phổ cập kiến thức, nói Âu Gia Tự giết tên tội phạm chính là phòng vệ chính đáng.


Trong vòng một đêm, Âu Gia Tự giống như một loại virus mới xâm chiếm toàn bộ mạng xã hội.


“Trời ơi! Lần này chúng ta thật sự phát tài rồi Lâm Lâm!” Ngô Tuệ ngồi trước máy tính, phấn khích đến mức hoa tay múa chân, “Cậu không biết đâu, chỉ trong vài giờ mà có rất nhiều nhãn hàng nổi tiếng gọi điện cho mình, tất cả đều muốn mời cậu làm đại ngôn cho họ!”


“…” Sắc mặt của Lệ Lâm Lâm không chút thay đổi nhìn Ngô Tuệ.
Ngô Tuệ hiểu sai ý của cô, vỗ ngực tự tin hứa: “Cậu đừng lo, mình sẽ không tùy tiện chọn, vì sự nghiệp phát triển lâu dài của cậu, nên mình sẽ chọn các nhãn hàng chất lượng nhất. Cậu cứ yên tâm giao cho mình!”


“Còn chuyện này nữa, sắp tới mình sẽ rất bận, không thể cùng cậu đến đoàn làm phim, nên sẽ để Tiểu Tây và Tiếu Tiếu đi cùng cậu.”


Tiểu Tây và Tiếu Tiếu là hai người trợ lý mà Trần Nhất Thiên đưa cho cô, cả hai đều có rất nhiều kinh nghiệm, Ngô Tuệ rất yên tâm khi để bọn họ chăm sóc cho Lệ Lâm Lâm.
“Lâm Lâm, mình biết sai rồi, mình không nên nghi ngờ cậu! Suy nghĩ của sinh viên trường Đế Đô quả nhiên không thể coi thường!”


Nếu tuyệt vọng cũng có khuôn mặt, thì nó chính là vẻ mặt của Lệ Lâm Lâm bây giờ.
“Ngô Tuệ.” Lệ Lâm Lâm cất giọng yếu ớt gọi Ngô Tuệ.
“Hả?” Ngô Tuệ đang bận trả lời tin nhắn của ba mình nên không quay lại nhìn cô.


Lệ Lâm Lâm: “Khán giả bây giờ bị làm sao vậy? Kẻ giết người cũng được khen ngợi nữa sao?”
“Nhưng người cô ấy giết là tên sát nhân, đây gọi là phòng vệ chính đáng.” Ngô Tuệ tiếp tục nói, “Cô ấy cũng giống như siêu anh hùng, giết kẻ xấu trừ hại cho dân.”
Lệ Lâm Lâm: “…”


Là cô đã sơ suất!
“Ngô Tuệ, mình cảm thấy trong người không khỏe, ngày mai sẽ không đến đoàn phim.”
“Khoan đã!” Ngô Tuệ vội vàng gọi cô lại, “Cậu vừa mới hot chưa được bao lâu, lại bắt đầu giở trò trốn việc?”
“Mình không có, mình thật sự không thoải mái.”


“Chỗ nào không thoải mái?”
Lệ Lâm Lâm đặt tay lên trái tim mình, nói hết sức thương tâm: “Nơi này.”
“…” Ngô Tuệ nói với cô, “Có phải mình cho cậu quá ít việc?”


Ngô Tuệ còn nghĩ rằng ngày mai cô phải đích thân hộ tống Lệ Lâm Lâm đến đoàn phim, nhưng chưa cần đến ngày mai thì đã xảy ra chuyện.


Nữ chính Chu Dung Dung – Lâm Chân đã đăng một bài viết lên Weibo, cô ta chỉ trích biên kịch Vương Tâm cố ý thay đổi kịch bản, bắt nam nữ chính phải làm nền cho Âu Gia Tự. Có thể thấy cô ta đang rất tức giận, cả bài viết đều dùng lời lẽ gây gắt, đồng thời ám chỉ Vương Tâm là fan của Lệ Lâm Lâm, viết kịch bản với ý đồ riêng.


“Kịch bản này ban đầu đã rất sai rồi, nó khiến mọi người nhìn vào vai chính giống như vai phụ.”


Sau khi Lâm Chân đăng bài lên Weibo, rất nhanh nhận được sự đồng tình của fan hâm mộ, fan của nam chính Trịnh Dương cũng kéo vào ủng hộ cô ta. Khi sự tình ngày càng phát triển, fan của Lệ Lâm Lâm và những người xem phim bắt đầu phản bác lại quan điểm của bọn họ, vì thế trận chiến trên Weibo chính thức nổ ra.


Chỉ trong một buổi tối, những người có tên trong chuyện này đều thay phiên nhau lên hot search, biên kịch Vương Tâm cũng soạn một bài viết, đáp trả lại câu hỏi của Lâm Chân trên Weibo.


Trong bài đăng, Vương Tâm giải thích lý do tại sao cô ta thay đổi kịch bản theo hướng này, và đưa ra một số bản ghi chép trong quá trình thảo luận với các biên kịch khác, đây chính là bằng chứng xác thực nhất. Vương Tâm phủ nhận mình viết kịch bản với ý đồ riêng, cuối cùng thêm vào một câu “Nếu cô nói tôi là fan của Lệ Lâm Lâm, thì kể từ hôm nay tôi sẽ chính thức trở thành fan em ấy.”


Phía sau câu nói còn chèn thêm một biểu cảm dễ thương đang tức giận.
Phản hồi của Vương Tâm nhanh chóng bay lên hot search, mặc dù fan hâm mộ của Lâm Chân và Trịnh Dương rất đông, nhưng bộ phim《Rung động trí mạng》hiện tại rất hot, người xem ngày càng nhiều nên bọn họ đang dần rơi vào thế yếu.


Sáng hôm sau, Lâm Chân lại cập nhật thêm bài viết mới trên Weibo, nói rằng cô ta không còn tin tưởng biên kịch Vương Tâm, từ ngày mai trở đi sẽ dẫn theo biên kịch của cô ta đến đoàn phim.


Có rất nhiều diễn viên trong giới giải trí đưa biên kịch của mình đến đoàn làm phim, nếu bọn họ không hài lòng với phân cảnh nào trong kịch bản, thì sẽ cho biên kịch của mình chỉnh sửa tại chỗ. Nhưng rất ít người dám thoải mái nói ra chuyện này trước mặt công chúng như Lâm Chân, cô ta cảm thấy mọi chuyện đã đến nước này, nên cũng không ngại mà nói thẳng.


Khi Lâm Chân lên hot search vào lúc nửa đêm, Lệ Lâm Lâm vẫn còn chưa ngủ. Mặc dù mọi người đều đang chỉ trích Lâm Chân, trong đó có cả Trần Hi và Ngô Tuệ, nhưng Lệ Lâm Lâm lại cảm thấy Lâm Chân thật sự là một người tốt.


Ngay tại thời điểm cô tăm tối nhất, Lâm Chân luôn đem lại ánh sáng cho cô. T^T


Ngày hôm sau, Ngô Tuệ vẫn đi theo Lệ Lâm Lâm đến đoàn làm phim. Hôm qua xảy ra chuyện ồn ào như vậy, nên cô ấy không yên tâm để Lệ Lâm Lâm đến đây một mình, nếu hôm nay ở trong đoàn phim xảy tranh chấp, cô ấy cũng có thể giúp Lệ Lâm Lâm một tay.


Có lẽ do sự việc của ngày hôm qua nên bầu không khí ở trong đoàn phim trở nên thận trọng, ngay cả đạo diễn cũng không nói chuyện lớn tiếng như mọi khi. Hôm nay nhà sản xuất tự mình đến đoàn làm phim, ông ta gặp ai cũng mỉm cười, có lẽ sợ xảy ra chuyện gì đó nên tới đây làm người hòa giải.


Lâm Chân nói là làm, thật sự dẫn theo biên kịch đến, nhưng Ngô Tuệ lại phát hiện, không chỉ riêng Lâm Chân mà ngay cả Trịnh Dương và Thượng Từ cũng dẫn theo biên kịch của mình đến đoàn phim!


Đây là tình huống gì? Biên kịch nhiều như vậy rồi bọn họ sẽ diễn theo ai? Hay là mọi người đánh nhau một trận xem ai làm biên kịch chính được không?
Đạo diễn rất đau đầu vì chuyện này, nên trong lúc ăn trưa anh ta đã nói với nhà sản xuất rằng, ngày mai anh ta cũng sẽ dẫn theo biên kịch đến.


“Lâm Lâm, cậu có nghĩ chúng ta nên dẫn theo biên kịch không?” Ngô Tuệ ngồi bên cạnh Lệ Lâm Lâm, thấp giọng hỏi cô, “Bây giờ bọn họ đều có biên kịch riêng, kịch bản nhất định sẽ phải đổi theo ý bọn họ, chẳng phải như vậy quá thiệt thòi cho cậu sao?”


Lệ Lâm Lâm nghĩ thầm trong bụng, thiệt thòi chính là hạnh phúc, cô nên tranh thủ thiệt thòi nhiều hơn nữa.


“Mình đang nói chuyện với cậu đấy.” Ngô Tuệ dùng cùi chỏ đụng cô một cái, “Mặc dù phòng làm việc của chúng ta không nhiều người, nhưng chỉ cần cậu mở miệng nói cần biên kịch, mình cũng sẽ liều mạng tìm về cho cậu!”


“Đừng, đừng, đừng, mình không cần đâu!” Lệ Lâm Lâm vội vàng giữ tay Ngô Tuệ, “Cậu không nhìn thấy đoàn phim bây giờ đang rất loạn hả? Chúng ta đừng gây thêm phiền phức cho họ.”
“Nhưng mà…”


“Không được nhưng mà, biên kịch Vương Tâm vẫn còn ở đây, có chị ấy phụ trách phía sau, chúng ta cứ diễn theo là được.”
Ngô Tuệ khẽ thở dài, Lâm Lâm hoàn toàn không hiểu tình hình đoàn phim đang phức tạp như thế nào!


“Lâm Lâm, tôi thấy Lâm Chân luôn nhìn chúng ta.” Trợ lý Tiểu Tây lặng lẽ nói một câu.


Ngô Tuệ và Lệ Lâm Lâm nhìn về phía Lâm Chân, bắt gặp cô ta thật sự đang nhìn về phía này. Khi ánh mắt hai bên chạm nhau, cô ta không hề né tránh mà ngược lại cười khẩy một cái, hoàn toàn không che dấu sự thù địch trong ánh mắt.


Ngô Tuệ và Lệ Lâm Lâm tựa sát đầu vào nhau: “Lâm Chân có vẻ rất hận cậu đấy, người lần trước tung tin cậu diễn vai Âu Gia Tự ra ngoài, rồi bôi đen cậu trên hot search, với người nói cậu “cọ nhiệt” chú Lệ Thâm, mình chắc chắn đều do một tay chị ta sắp xếp.”


“Hả?” Lệ Lâm Lâm ngẩn người, nhìn về phía Lâm Chân, “Sao có thể, chị ấy nhiều tóc như vậy, không thể là người xấu.”
Ngô Tuệ: “…”
Sau tất cả, chỉ có một mình cô chống đỡ những thứ xấu xa mà thôi!


“Lâm Lâm.” Đạo diễn cầm hộp cơm đi đến, nói với Lệ Lâm Lâm, “Lịch trình của đoàn phim có sự thay đổi, em với Thượng Từ sẽ đến thành phố H trước, hai người sẽ quay phim ở đó.”


Không biết có phải vì để tránh mâu thuẫn hay không, mà đạo diễn lại bất ngờ thay đổi lịch trình. Cảnh quay ở thành phố H vốn là cảnh quay cuối cùng của Lệ Lâm Lâm, bây giờ đột nhiên lại được tiến hành trước.


“Được.” Lệ Lâm Lâm không hỏi gì thêm, nếu đạo diễn đã sắp xếp thì cô cứ làm theo là được.
“Tôi sẽ in lịch trình cho em, em về nhà nhớ chuẩn bị một chút.”
“Được, em hiểu rồi.”


Buổi tối về lại Ngân Loan, Trần Hi nhìn thấy Lệ Lâm Lâm đang thu dọn hành lý, trên mặt vẫn đắp mặt nạ bước tới hỏi cô: “Lâm Lâm, cậu muốn đi đâu?”


Lệ Lâm Lâm một bên xếp quần áo, một bên giải thích với Trần Hi: “Mình đến nơi khác quay phim mấy ngày, Ngô Tuệ cũng đi với mình, hay là trong mấy ngày này cậu về nhà ở đi?”
“À.” Trần Hi như đang suy nghĩ gì đó, cô ấy khẽ gật đầu, “Mà cậu đi đâu vậy?”


Lệ Lâm Lâm: “Thành phố H, mình quay phim ba ngày rồi sẽ về.”
Khi cô nói tới đây, Ngô Tuệ đang ở ngoài cửa không nhịn được chen vào một câu: “Cậu cũng biết là đi ba ngày? Thế tại sao lại mang nhiều đồ như vậy?”


Lệ Lâm Lâm liếc mắt nhìn Ngô Tuệ: “Dù sao cậu cũng để Tiểu Tây và Tiếu Tiếu xách đồ, thì còn ở đây than trách cái gì, hửm?”
Trần Hi nắm chặt tay Lệ Lâm Lâm, chớp mắt hai cái với cô: “Cậu đi thành phố H? Hay thật đấy, anh Nhất Nhiên cũng đi công tác ở thành phố H!”






Truyện liên quan