Chương 42: Hoàn chính văn
Dịch: Dii
Cảnh sát vẫn không tìm thấy Chu Kế Nguyệt, trong lúc đó vụ án Tần Hoài Húc hạ thuốc cũng đang được điều tra.
Cảnh sát thẩm vấn Tần Hoài Húc lần nữa, anh ta thẳng thừng phủ nhận, nói cuộc điện thoại không liên quan gì đến vụ án, toàn bộ chuyện hạ thuốc đều là một tay anh ta lên kế hoạch.
Cảnh sát đã tiến hành điều tr.a chủ sở hữu đằng sau số điện thoại đó, phát hiện ra số chứng minh thư có liên quan đến chứng minh thư của một người đàn ông 60 tuổi, ông lão không biết gì về số điện thoại này, rõ ràng là đối phương cố tình sử dụng số này để che giấu danh tính, điều này làm cho cảnh sát vốn hoài nghi về thông tin cuộc gọi đó có thể cung cấp, kết luận đằng sau vụ việc chắc chắn có điều mờ ám khác, vì vậy cuộc điều tr.a tiếp tục được mở rộng.
Tiếp tục điều tra, cảnh sát rốt cục phát hiện Tần Hoài Húc tình nguyện tự hủy tiền đồ cũng cắn chặt răng thừa nhận là do mình tự mình lên kế hoạch lần hạ thuốc với ý định hϊế͙p͙ ɖâʍ này, đó là người thông qua đường dây bất hợp pháp lấy được ma túy và kẻ thao túng thực sự mua chuộc nhân viên quầy bar là bà Lý Ngọc Phân, cũng chính là mẹ ruột của Tần Hoài Húc.
Khi cảnh sát đến nhà bắt giữ Lý Ngọc Phân, bà ta đang ngồi trên mặt đất mái tóc lù bù, trong nhà một mớ hỗn độn, giống như vừa trải qua một trận cãi vã.
Sự thực cũng chính xác là như vậy, chỉ mười lăm phút trước, Lý Ngọc Phân và chồng xảy ra một cuộc cãi vã kịch liệt, hai người từ sau khi Tần Hoài Húc bị bắt hầu như mỗi ngày đều xảy ra tranh cãi, chỉ là hôm nay cuộc cãi nhau gay gắt hơn.
Bà ta nhất thời nổi giận, mang theo oán giận thốt lên, “Nếu không phải lúc trước ông điều hành công ty trộm trốn thuế, để cho người ta tố cáo, công ty bị phạt năm trăm triệu, Tần thị làm sao có thể đứt nguồn vốn tài chính?”
“Nếu không phải bởi vì muốn tìm một người vợ có điều kiện gia đình tốt để lấp đầy số tiền thiếu hụt của gia đình chúng ta để vượt qua cửa ải này, làm sao tôi có thể tình nguyện làm người ác chia rẽ Hoài Húc và Quý Tinh Diêu. Nếu lúc trước hai người chúng nó có thể ở bên nhau, hiện tại Hoài Húc chính là con rể của người giàu nhất nhì Chu Trọng Nguy, sao lại phải chịu khổ như bây giờ.”
“Nếu tôi không phải muốn cứu vãn cuộc tình của Hoài Húc và Quý Tinh Diêu, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy liên lụy đến con trai. Suy cho cùng không phải tất cả đều là lỗi của ông lúc trước trốn thuế! ”
Trốn thuế bị cục thuế phạt vẫn là nỗi đau không thể đụng đến trong lòng ông Tần, hiện giờ bị vợ liên tiếp giẫm trúng chỗ đau, ông Tần nhất thời nóng nảy kích động, tức giận đến đau tim, trực tiếp ngất ra đất.
Lý Ngọc Phân sợ hãi, khóc lóc tìm thuốc cấp cứu cho chồng, lại gọi 120, sau khi xe cứu thương tới bà ta muốn đi theo xe cứu thương, nhưng một loạt giấy tờ còn chưa lấy, bà ta chỉ có thể để trợ lý cùng ông Tần lên xe trước.
Bà ta thất hồn lạc phách trở về, ngã ngồi trên mặt đất, bi thương đến che mặt khóc nức nở.
Đúng lúc này, cảnh sát đến, bà ta nhìn cảnh sát, biết tội của mình cuối cùng vẫn bại lộ, phòng tuyến trong lòng bà ta hoàn toàn sụp đổ, nhịn không được gào khóc.
Cảnh sát hỏi bà ta hành vi phạm tội, bà ta nhất nhất thừa nhận, “Là tôi ma xui quỷ khiến mua thuốc mê, là tôi mua chuộc nhân viên phục vụ hạ thuốc Chu An Duyệt, là tôi liên lụy đến con trai, đều là lỗi của tôi, huhuhu, không liên quan gì đến con trai tôi, con trai tôi vô tội, cầu xin các người bắt tôi, thả con trai tôi ra, hu hu…”
Người phụ nữ ngồi trên mặt đất gào khóc chật vật đến mức hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ hào môn giàu có kia.
Sau khi cảnh sát bắt giữ Lý Ngọc Phân, lại lần nữa thẩm vấn Tần Hoài Húc, “Tần Hoài Húc, tốt nhất anh nên khai ra sự thật.”
Tần Hoài Húc nghe thấy mẹ mình bị bắt, lòng như tro tàn, ánh sáng trong con ngươi hoàn toàn ảm đạm.
Anh ta nửa ngày mới khàn khàn giọng nói: “Mẹ tôi chỉ là bị người lợi dụng, Chu Kế Nguyệt mới là chủ mưu đằng sau.”
…
Tần Hoài Húc không động Quý Tinh Diêu, kế hoạch thất bại.
Chu Kế Nguyệt sau khi biết tin gần như cắn nát cái răng bạc, mắng chửi Tần Hoài Húc là tên vô dụng, cô ta nổi giận tanh bành, trực tiếp gọi điện thoại cho Tần Hoài Húc.
May mắn thay, cô ta đã có sự chuẩn bị.
“Alo, ” Giọng nói khàn khàn của Tần Hoài Húc từ trong điện thoại truyền đến, nghe giọng anh ta vô cùng mệt mỏi, thậm chí đã không còn sức để tức giận, “Cô còn muốn thế nào nữa?”
Chu Kế Nguyệt: “Tôi muốn anh gánh tất cả tội trạng, tôi muốn anh nói với cảnh sát, tất cả đều là một mình anh làm.”
Tần Hoài Húc cười lạnh một tiếng, “Cô nằm mơ, cho dù là cưỡng bức bất thành cũng phải ngồi tù. ”
Chu Kế Nguyệt nói: “À, anh không muốn ngồi tù, để mẹ anh ngồi cũng được. ”
Đồng tử Tần Hoài Húc co rụt lại, giận dữ gầm lên, “Chu Kế Nguyệt! Cô đã làm gì mẹ tôi!”
Chu Kế Nguyệt nở nụ cười, “Anh sẽ không ngu xuẩn đến mức cho rằng, mua thuốc mê, mua chuộc nhân viên phục vụ loại chuyện sẽ để lại chứng cớ cùng nhược điểm như vậy đều là chuyện tôi tự mình làm chứ? Vậy thì anh cũng quá coi thường tôi rồi.”
“Anh có thể không thừa nhận, cảnh sát sẽ đi điều tra, sau đó bọn họ sẽ phát hiện, tất cả chứng cứ đều chỉ về phía Lý Ngọc Phân, vậy phải làm sao bây giờ?”
“Anh tuy không phải người hạ thuốc, nhưng anh cũng đưa Quý Tinh Diêu đi đặt phòng, chậc chậc, anh phải nghĩ cho kĩ, là anh một mình ngồi tù, hay là hai người các người đều ngồi tù?”
Tần Hoài Húc hận không thể lột da dóc xương Chu Kế Nguyệt, anh ta vẫn luôn biết mẹ mình tương đối thân cận với cô ta, Tần Hoài Húc biết tâm tư của mẹ khi thân cận với Chu Kế Nguyệt, anh ta ít nhiều có chút chướng mắt cũng không thể bỏ mặt mũi xuống được, nhưng anh ta cũng không ngăn cản bà. Anh ta trăm triệu lần không nghĩ tới, Chu Kế Nguyệt sẽ lợi dụng sự thân cận cùng tin tưởng của mẹ mình đối với cô ta, xúi dục bà làm ra chuyện như vậy.
Nhưng anh ta không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể mặc Chu Kế Nguyệt sắp xếp, vì bảo toàn cho mẹ mình, chấp nhận nhận tất cả mọi tội danh.
Tần Hoài Húc khai nhận mọi chuyện.
Trên người Chu Kế Nguyệt lại có thêm một tội danh, chỉ là từ đầu tới cuối vẫn không tìm được cô ta, cảnh sát tìm được trợ lý của Chu Kế Nguyệt, trợ lý cũng không có tin tức của cô ta, thậm chí nói Chu Kế Nguyệt đột nhiên mất tích.
–
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, cũng đã gần tết, Chu Kế Nguyệt giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, trước sau không có tin tức, Quý Tinh Diêu vốn tưởng chuyện này ít nhất phải kéo dài đến năm sau, không ngờ lại nhận được tin tức vào một tuần trước tết, đã tìm ra Chu Kế Nguyệt.
A, không, hiện tại không phải Chu Kế Nguyệt, Triệu gia đã đổi tên cho cô ta hiện tại tên Triệu Nghiên Hồng.
Lúc gặp lại Triệu Nghiên Hồng, là ở bệnh viện tâm thần.
Dưới yêu cầu của Quý Tinh Diêu, Hạ Kiêu vẫn là cùng cô đến thăm cô ta.
Quý Tinh Diêu bị dáng vẻ của Triệu Nghiên Hồng làm cho hoảng sợ, dáng vẻ của cô ta thật sự là thê thảm, tóc bị cắt nham nhở dính cả vào da đầu, trên người tràn ngập các loại vết bầm tím, Quý Tinh Diêu thậm chí còn nhìn thấy trên mu bàn tay của cô ta có không ít vết sẹo giống như tàn thuốc lá nóng gây ra.
Quý Tinh Diêu sợ tới mức tránh vào lòng Hạ Kiêu, “Cô ta, sao cô ta lại biến thành như vậy?”
Hạ Kiêu: “Cảnh sát tìm thấy cô ta trong một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô, lúc tìm được cô ta cô ta đã như vậy rồi. Cảnh sát đã tiến hành một cuộc điều tr.a và phát hiện ra cô ta đã bị bắt cóc mười ngày trước bởi hai người nước ngoài tuyên bố là bạn trai ở nước ngoài của cô ta, hai người này đã ngược đãi cô ta trong mười ngày đến khi bị tìm thấy thì cô ta đã phát điên.”
Quý Tinh Diêu một trận sợ hãi, “Mọi chuyện sao lại như vậy?”
Quý Tinh Diêu luôn cảm thấy có chỗ quái dị.
“An Duyệt,” Chu Thời Tranh đi tới, nói thật, anh ấy nhìn cũng thấy không thoải mái, “Chúng ta về nhà đi. ”
Triệu Nghiên Hồng vốn lui ở trong góc không nhúc nhích, không biết bị cái gì kích thích, đột nhiên ngẩng đầu lên, tinh thần không bình thường cười khanh khách, “An Duyệt, tôi là Chu An Duyệt. Haha , ba tôi là người giàu nhất cả nước, các người không ai có thể bắt nạt tôi, An Duyệt, Chu An Duyệt, tôi là Chu An Duyệt.”
Quý Tinh Diêu không thoải mái nhíu mày, bác sĩ ở một bên giải thích: “Đại khái cô ta bị cái gì đó kích thích, từ lúc tỉnh lại đã nói mình là Chu An Duyệt, trước mắt cô ta chỉ nhận định thân phận này, không thừa nhận mình là Chu Kế Nguyệt, càng không thừa nhận mình là Triệu Nghiên Hồng. ”
“Đại khái trong lòng cô ta vẫn khát vọng trở thành Chu An Duyệt đi, sau khi cô ta phát điên, thật sự coi mình là Chu An Duyệt.”
Quý Tinh Diêu có chút không thoải mái, cô đại khái có thể hiểu được nỗi buồn của ba, hy vọng cảnh tượng ở đây ba sẽ không bao giờ thấy được, nếu không trong lòng ông sẽ rất khó chịu.
“Chúng ta đi thôi.” Quý Tinh Diêu nói với Hạ Kiêu và Chu Thời Tranh, cô chỉ muốn rời khỏi nơi này.
“Được, chúng ta rời khỏi đây.”
Trên xe, Quý Tinh Diêu luôn giữ im lặng, thẳng đến khi sắp về đến cửa nhà mới nói: “Anh ơi.”
Chu Thời Tranh quay đầu lại, “Ừm, có chuyện gì vậy?”
Quý Tinh Diêu nhìn Chu Thời Tranh nghiêm túc nói: “Anh, sau này vẫn nên gọi em là Tinh Diêu đi, em vẫn thích cái tên Tinh Diêu này hơn.”
Chu Thời Tranh ngẩn người, gật đầu, sờ sờ đầu cô, “Được, Tinh Diêu, mặc kệ em tên là gì, em đều là em gái duy nhất của anh.”
Quý Tinh Diêu cười ngọt ngào, “Anh trai là tốt nhất.”
Hạ Kiêu ho nhẹ một tiếng nhích lại gần, “Anh Hạ Kiêu càng tốt hơn.”
Sau đó bị Chu Thời Tranh đạp lên mông một cước, “Cút.”
Hạ Kiêu né tránh chân Chu Thời Tranh chạy về phía phòng ở biệt thự Chu gia, Chu Thời Tranh đuổi theo, “Cậu cút về Hạ gia, lại muốn đến nhà tôi ké cơm.”
Hạ Kiêu linh hoạt né tránh công kích của Chu Thời Tranh, “Nhà anh không phải là nhà em sao, chúng ta có quan hệ gì, sao còn phân chia của anh của em chứ?”
Quý Tinh Diêu nhìn Hạ Kiêu và Chu Thời Tranh đang đùa giỡn, thở dài, tự mình đi gọi ba ăn cơm, miệng còn lẩm bẩm một câu, “Ấu trĩ.”
Cô đi thư phòng tìm Chu Trọng Nguy, bóng dáng biến mất sau cánh cửa thang máy, hai bóng dáng đang đùa giỡn đột nhiên ngừng lại.
Chu Thời Tranh thấp giọng nói: “Chuyện của Triệu Nghiên Hồng có phải là do cậu làm hay không, cậu tiết lộ cho tôi đi.”
Trên mặt Hạ Kiêu vẫn là nụ cười nhạt, chỉ là đáy mắt đã thay đổi, bỗng nhiên có thêm một cỗ nguy hiểm đáng sợ, anh giơ tay lên, “Tay em rất sạch sẽ đấy.”
Chu Thời Tranh hơi yên tâm một chút, tức giận nói: “Đừng có thừa nước đục thả câu.”
Hạ Kiêu buông tay xuống: “Tôi thật sự không làm gì cả, mấy năm nay cô ta làm chuyện thương thiên hại lý còn ít? Người hận cô ta không phải một hai người, từ khi Tinh Diêu trở về, những người đó càng là ngày đêm hy vọng cô ta rớt đài, cô ta mất đi chỗ dựa vững chắc là ba cậu, những người đó nhận được tin tức, còn có thể ngồi im được sao?”
Hạ Kiêu xoay xoay điện thoại, suy tư, “Tôi đại khái có thể đoán được là do mấy nhà nào làm. Những vết thương trên người cô ta, còn có tàn thuốc lá trên mu bàn tay, đều là những vết thương xuất hiện trên người mấy cô gái bị cô ta bắt nạt đến tự sát.”
Chu Thời Tranh trầm mặc, không nói gì.
Hạ Kiêu: “Làm sao vậy? Lo lắng cho chú Chu?”
Chu Thời Tranh liếc nhìn anh một cái, thừa nhận, “Mấy ngày nay ba tôi ngủ không ngon lắm.”
Hạ Kiêu cười vỗ vỗ vai anh, “Không có việc gì, qua hai ngày nữa tôi làm chút chuyện, giúp chú Chu phân tán lực chú ý, ông ấy sẽ không có thời gian suy nghĩ nhiều.”
Chu Thời Tranh tò mò, “Cậu muốn làm gì?”
Hạ Kiêu thần bí cười cười, “Bí mật, ngày mai sẽ biết. ”
–
Triệu Nghiên Hồng đã tìm được, nỗi lo lắng nhiều năm trước của Quý Tinh Diêu cuối cùng cũng chấm dứt rồi.
Năm nay thật sự đã xảy ra quá nhiều chuyện, Quý Tinh Diêu hiện tại hồi tưởng lại quá khứ, cảm thấy chuyện xảy ra trong năm nay quả thực so với hơn hai mươi năm trước của cô còn thăng trầm hơn nhiều.
Có điều bất luận quá trình có gian nan có quanh co bao nhiêu, cuối cùng tất cả cũng kết thúc tốt đẹp, cô tìm được mối tình đầu nhiều năm trước, hai người ở bên nhau, cô còn tìm được ba, có một gia đình ấm áp.
Năm cũ sắp qua đi, năm mới cũng sắp đến, ký ức gập ghềnh và không tốt của năm nay đều sẽ trôi qua, Quý Tinh Diêu mong chờ một năm mới, không chỉ bởi vì năm mới có nghĩa là một khởi đầu hoàn toàn mới, mà còn bởi vì, đây là lần đầu tiên cô cùng người nhà đón năm mới.
Quý Tinh Diêu cực kỳ hưng phấn, vui vẻ đi theo quản gia như một chú chim nhỏ, muốn cùng ông mua sắm đồ tết, quản gia yêu thương cô, thấy cô vui vẻ liền chiều chuộng cô, liệt kê cho cô một danh sách hàng tết, bảo cô đi mua sắm.
Cô vui mừng khôn xiết, trước kia lúc đón năm mới cô nhìn thấy người khác một nhà cùng đi siêu thị mua sắm đồ tết, dáng vẻ ấm áp náo nhiệt kia đều cảm thấy hâm mộ biết bao nhiêu, lần này cô cũng có thể đón một cái tết như vậy.
Quý Tinh Diêu lễ phép gọi điện thoại hỏi ba có thời gian không, rất đáng tiếc, cuối năm, ông chủ lớn Chu Trọng Nguy đặc biệt bận rộn, đang ở nơi khác không về được, có điều ông chủ nhỏ Chu Thời Tranh ngược lại lại rảnh rỗi, Quý Tinh Diêu lại lễ phép hỏi anh trai, anh trai vui vẻ đồng ý.
Quý Tinh Diêu cảm thấy chỉ là hai anh em bọn họ không đủ náo nhiệt, lại lén gọi điện cho Hạ Kiêu.
Vì thế ba người cùng nhau đi siêu thị mua sắm, đáng tiếc Hạ Kiêu là nhân vật công chúng, ra ngoài không thể rời khỏi khẩu trang, vì để không bị người khác phát hiện anh còn đặc biệt đeo kính đen.
Quý Tinh Diêu nghĩ cách cho anh, bả vai sụp xuống, eo hơi cong, quần áo mặc thêm vài cái, nhìn có vẻ mập hơn một chút.
Hạ Kiêu bị Quý Tinh Diêu giày vò đến mất bình tĩnh, có điều cuối cùng đều từ chối hết, lý do là như vậy quá xấu, Quý Tinh Diêu sẽ thay lòng đổi dạ.
Quý Tinh Diêu cảm thấy rất oan uổng.
Hạ Kiêu nói, “Anh có cách tốt hơn.”
Quý Tinh Diêu: “Cách gì? ”
Hạ Kiêu nhìn về phía Chu Thời Tranh, khiến Chu Thời Tranh nổi da gà, đột nhiên có dự cảm không lành.
Hạ Kiêu tìm được hai cái khẩu trang màu đen cùng hai cái mũ bóng chày, chính mình và Quý Tinh Diêu mỗi người một bộ, “Hai chúng ta cải trang một chút, để cho anh trai em hấp dẫn hỏa lực. Như vậy sự chú ý của mọi người đều ở trên mặt anh trai em, sẽ không có thời gian nhìn đến chúng ta ở bên cạnh. ”
Quý Tinh Diêu lại cảm thấy rất có đạo lý.
Thế là họ cứ thế đi ra ngoài.
Chu Thời Tranh và Hạ Kiêu đều là đại soái ca dáng cao chân dài, đứng lẫn trong đám người cũng nổi bật xuất chúng, khiến khách trung tâm thương mại liên tiếp quay đầu lại nhìn, cũng có người chú ý tới dáng vẻ của Hạ Kiêu tựa hồ có chút quen mắt, nhưng khi nhìn thấy mặt Chu Thời Tranh vẫn bị hấp dẫn sự chú ý.
Hai nam một nữ này, hai người đeo khẩu trang rõ ràng là một đôi, đôi tình nhân thân mật bên nhau cùng rải thức ăn cho chó có cái gì đẹp, soái ca độc thân lộ mặt càng đẹp có được hay không.
Hạ Kiêu thật sự lại có thể dựa vào biện pháp này dời đi hỏa lực đi theo anh em Chu gia đi dạo trung tâm thương mại hơn nửa giờ, mua đồ tết chất đầy hai xe mua hàng, thẳng đến lúc rời đi mới bị một cô gái nhỏ nhận ra.
Sau đó trung tâm thương mại liền náo động, có người thậm chí còn hô to, “Hạ Kiêu và bạn gái anh ấy! ”
– Hạ Kiêu!
– Hạ Kiêu ở đó!
Hạ Kiêu làm sao còn dám ở lại lâu, dắt Quý Tinh Diêu bỏ chạy, anh chạy rất nhanh, rất không phúc hậu bỏ lại anh vợ bị đám người vây quanh ở giữa, giống như một hòn đảo nhỏ bị biển cô lập đáng thương biết bao.
Chu Thời Tranh đại thiếu gia đời này lần đầu tiên chật vật như vậy, chờ anh ấy từ trong đám người trong trung tâm thương mại chạy ra trở lại xe, đồ đạc trong giỏ hàng không còn, quần áo cũng bị kéo rách, chỗ không rách còn có đầy dấu tay bẩn thỉu, quá chật vật.
Lần mua sắm này, trực tiếp mất 8W + (chủ yếu quần áo anh trai rất đắt).
Nhưng Chu Thời Tranh thảm như vậy, Hạ Kiêu còn bức bách lải nhải, “Đồ đã mua đâu? Sao lại mất hết rồi? Cần cậu có tác dụng gì chứ?”
Chu Thời Tranh vẻ mặt âm trầm, thật muốn đạp cái tên này ra ngoài.
Tối hôm đó, việc này đã lên hot search.
#Hạ Kiêu bạn gái
#Hạ Kiêu đưa bạn gái đi dạo trung tâm thương mại
Có người ghi lại đoạn video ngắn đăng lên mạng, trong video Hạ Kiêu đeo khẩu trang cùng mũ bóng chày màu đen, dắt theo một cô gái ăn mặc giống hệt anh, hai người đứng cùng một chỗ dáng vẻ vô cùng xứng đôi, Hạ Kiêu trong suốt quá trình dắt tay cô gái hoặc ôm cô hoặc bảo vệ cô, thập phần yêu thương che chở, rải đầy thức ăn cho chó.
Đương nhiên lúc ấy ba người đứng gần nhau, Chu Thời Tranh khó tránh khỏi cũng lọt vào ống kính.
– Anh chàng có khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng bên cạnh đó là ai?
– Soái ca thật thảm, ăn thức ăn cho chó ở cự ly gần, mặt lạnh, quả thực sống không còn gì luyến tiếc.
– Ha ha ha, hai người xem video [Cổng thông tin], Hạ Kiêu mang theo bạn gái chạy đi, bỏ lại người anh em này đến quần áo cũng đều bị fan túm rách ha ha ha, quá thảm.
– Hhhh, Hạ Kiêu cũng quá không trượng nghĩa hhhh.
– Không hiểu thì hỏi, anh chàng đẹp trai đó có phải là vệ sĩ không?
– Lần này cư dân mạng không được, 5 phút rồi thông tin của soái ca vẫn chưa được tìm ra.
– Ha ha ha, vệ sĩ gì, đó là thái tử gia Chu thị, con trai duy nhất nhà phú hào có được không, ha ha ha vệ sĩ.
Vì thế rất nhanh # Chu Thời Tranh cũng theo đó lên hot search.
– Hạ Kiêu quen Chu Thời Tranh? Hạ Kiêu là ai?
– Hạ Kiêu dẫn bạn gái đi siêu thị vì sao lại dẫn theo Chu Thời Tranh, vậy vấn đề đặt ra là bạn gái Hạ Kiêu là ai? Không phải là con gái nhà phú hào chứ ha ha ha, tôi đùa đấy.
– Tôi chỉ muốn hỏi, ai đã xé quần áo của thái tử gia? Áo khoác đắt tiền như vậy cũng dám xé, thật sự là người tàn nhẫn.
……
Đại khái cũng ý thức được mình không phúc hậu, Hạ Kiêu sau khi trở lại Chu gia chủ động đề nghị nấu một món bồi tội cho anh vợ, sau đó liền đi vào bếp.
Chu Thời Tranh lạnh lùng đi vào phòng mình thay quần áo.
Chu Thời Tranh thay quần áo xong ngồi trước bàn ăn, Quý Tinh Diêu ngồi đối diện anh ấy, Chu Trọng Nguy ở nơi khác không trở về, chỉ có anh em Chu gia cùng Hạ Kiêu ăn cơm, Hạ Kiêu từ phòng bếp đi ra cùng quản gia bưng đồ ăn lên.
Hôm nay nhân dịp là năm thiếu, phong tục phương Bắc là phải ăn sủi cảo, Hạ Kiêu chọn một bát sủi cảo đẹp nhất đặt trước mặt Quý Tinh Diêu, “Anh tự tay gói.”
Quý Tinh Diêu hai mắt sáng lên.
Chu Thời Tranh khó chịu.
Lúc ăn sủi cảo, Quý Tinh Diêu phát hiện giữa những cái sủi cảo có một cái sủi cảo ở giữa rõ ràng lớn hơn những cái khác, cô hỏi Hạ Kiêu, “Cái này là anh gói sao?”
Hạ Kiêu gật đầu: “Đẹp không? ”
Quý Tinh Lắc: “Đẹp, nó sao lại không giống những cái khác? ”
Hạ Kiêu: “Bởi vì nó đặc biệt. ”
Quý Tinh Diêu cho rằng Hạ Kiêu nói đùa, cẩn thận cắn một miếng, không ngờ cắn phải cái gì đó, nhíu mày từ trong sủi cảo kéo ra một túi nhựa nhỏ được dán kín, trong túi đựng đồ vật, Quý Tinh Diêu vẻ mặt không thể tin nổi, “Anh làm rơi vào?”
Hạ Kiêu nhận lấy chiếc túi, mở ra, bên trong dĩ nhiên là một chiếc nhẫn kim cương thập phần sáng bóng, Quý Tinh Diêu sợ ngây người.
Hạ Kiêu cầm nhẫn kim cương trực tiếp quỳ xuống đất: “Tinh Diêu, em đồng ý gả cho anh chứ? ”
Quý Tinh Diêu che miệng, trong mắt xuất hiện những giọt nước mắt ngạc nhiên lấp lánh, cô kích động đến không nói nên lời, chỉ không ngừng gật đầu.
Chu Thời Tranh ở một bên trực tiếp ngơ người, hắn nhớ tới lời hạ Kiêu nói ngày hôm qua, “Qua hai ngày nữa tôi làm chút chuyện, giúp chú Chu phân tán lực chú ý, ông ấy sẽ không có thời gian suy nghĩ nhiều.”
Phân tán sự chú ý…
Hạ Kiêu mẹ nó!
– Hoàn chính văn-