Chương 39

“Túc ca Thẩm muội, hai người cũng quá không phúc hậu rồi đó! Cứ thế trốn chúng tôi đi ngắm mặt trời mọc!”
“Đúng vậy, hôm qua là ai nói không dậy được? Chỉ là không muốn đi cùng chúng tôi chứ gì!”


Lúc quay về khách sạn, Thẩm Ương và Túc Hàn Anh liền bị hai cô gái phê bình, ngay cả nhóm quay phim cũng thở dài nói: “Công tác không được duy trì, thế giới này còn có một chút thấu hiểu và bao dung nào hay không?”


Đối với chuyện này, Túc Hàn Anh vẫn bình tĩnh như mọi ngày, có vẻ không định để tâm, nhưng Thẩm Ương thì lại chột dạ, “Nửa đêm ngủ không được nên……”


“Nửa đêm?” Nghiêm Gia Kỳ bắt được trọng điểm, phát hiện mắt Thẩm Ương có quầng thâm, rất thích thú hỏi: “Hai người làm gì mà nửa đêm không ngủ được?”


Cô chỉ trêu chọc theo thói quen, nào ngờ Thẩm Ương lập tức đỏ mặt, biểu tình cũng trở nên kỳ quái, Nghiêm Gia Kỳ ngẩn người, ánh mắt đảo qua giữa hai người, trong lòng không khỏi lo lắng: Con trai à! Tuy rằng ma ma biết không có khả năng, nhưng bộ dáng này của con rất giống đã bị bẻ cong con có biết không!


“Khụ, kia…… Không phải muốn đi thắp hương sao?” Thẩm Ương cứng ngắc chuyển đề tài, giọng nói thúc giục: “Nhanh đi ăn sáng thôi.”


available on google playdownload on app store


Mọi người ăn sáng tại khách sạn, sau đó đến ngôi chùa ở Yên Hỏa Hồ —— người Trung Quốc, hễ nhìn thấy nơi có thể cúng bái đều muốn đến lạy ít nhất một cáu! Kể cả cầu vồng hay tượng phật!
Bái xong Phật, bọn họ lại đi dạo xung quanh, mãi cho đến 2 giờ chiều mới lên xe buýt quay về.


Đang sắp chìm sâu vào giấc mơ, Thẩm Ương bỗng nhiên cảm giác có người đẩy mình.
“Ngô……” Anh dụi dụi mắt, nhìn về phía Nghiêm Gia Kỳ đang ngồi ở hàng ghế bên kia, “Gì vậy?”


“Con trai! Con lại lại lại lên hot search…… À không đúng.” Nghiêm Gia Kỳ buồn cười đưa ipad cho anh, “Không phải hot search, là Douyin(1), không chỉ con, còn Túc ca nữa!”


(1) Douyin: hay còn gọi là TikTok Trung Quốc, là nền tảng video âm nhạc và mạng xã hội được ra mắt tại TQ vào 9/2016 bởi Trương Nhất Minh, người sáng lập của ByteDance (Đầu Điều).
Thẩm Ương: “……”


Đã có kinh nghiệm từ mấy lần trước, lần này Thẩm Ương bình tĩnh không ít —— lên thì lên thôi, anh bây giờ cũng không sợ ngã ngựa.
Nhấn mở video, Thẩm Ương liền nhìn thấy một màn mình gắp thú bông hôm qua, nhưng mà người quay video đứng hơi xa nên chỉ quay được non nửa bên mặt của anh.


Mới một đêm ngắn ngủi, video đã có hơn 300.000 like, bình luận cũng hơn 200.000, quả thực hot hơn cả Weibo! Thẩm Ương không chơi Douyin, cũng không biết số liệu này có phải do APP tự quét không, tiện tay mở ra bình luận ——
“Ông chủ! Chỗ này có người rửa tiền!”
“Ánh mắt chủ quầy thật đáng sợ.”


“Tôi không tin có loại máy gắp lương tâm như thế! Nhất định là vì thấy tiểu ca ca đẹp trai! Bây giờ đến máy móc cũng phân xấu đẹp, hỏi cuộc đờ còn gì đáng tin nữa hay không?”
“Nhìn kỹ thao tác của soái ca rất đồng đều với tay gắp, tiểu ca ca nhất định rất giỏi vật lý……”


“Lại muốn lừa gắp!”
……
Phần lớn bình luận đều sống động, còn có người phổ cập cả kỹ xảo gắp thú bông, nhưng mấy lý luận đó cũng không phải điều gì bí ẩn, quan trọng nhất vẫn là cảm giác.


Thẩm Ương và Túc Hàn Anh cùng xem khoảng 10 bình luận, lại từ "Like" trên tài khoản của Nghiêm Gia Kỳ tìm thấy videoTúc Hàn Anh đàn ghi-ta —— lần này góc độ khá tốt, chỉ là gương mặt Túc Hàn Anh tương đối mờ, khiếp Thẩm Ương không khỏi cảm thấy may mắn: “Cũng may không rõ lắm……”


“Không vấn đề gì.” Túc Hàn Anh không bận tâm: “Thứ bảy tuần sau là ngày tỏ tình cuối cùng, ekip gần đây vẫn gấp gáp hậu kỳ, có lẽ kết thúc quay không lâu lắm sẽ đến kỳ tuyên truyền, chiếu lên cũng là chuyện sớm muộn.”


Thẩm Ương nghe thấy ba chữ ngày tỏ tình, trong lòng khẽ động, quay đầu nhìn thẳng vào mắt Túc Hàn Anh, liền nghe đối phương nói: “Anh đã chuẩn bị tỏ tình với ai chưa?”


“Tôi không biết……” Thẩm Ương không khỏi phiền não, cùng ngày tỏ tình anh phải gọi điện thoại cho cô gái mình chọn, nhưng hiện giờ anh đều không rung động với cô gái nào, lỡ như mình tùy tiện chọn một người, đối phương đồng ý thì phải làm sao bây giờ? Không phải anh tự luyến đâu, tình huống này thực sự rất có khả năng xảy ra! Đừng nhìn anh lúc này phải hẹn hò tập thể, tốt xấu gì anh cũng nhận được 3 tin nhắn một lúc đấy! Còn nhận rất nhiều lần!


Với cả, vạn nhất cũng có cô nào gọi anh, anh phải làm gì để từ chối đây?
Thẩm Ương rối rắm nửa ngày, thẳng đến lúc video chạy xong mới hỏi Túc Hàn Anh, “Cậu thì sao, đã nghĩ kỹ rồi sao?”
Túc Hàn Anh nhìn anh chăm chú, “Em đã sớm chuẩn bị tốt.”


“Cậu đã chuẩn bị tốt? Ai vậy?!” Thẩm Ương hỏi xong mới giật mình nhớ ra, không được nói trước đáp án. Nhưng vẫn thấy sốc, anh thật sự không phát hiện ra Túc Hàn Anh thân thiết với cô gái nào mà? Cho dù anh chậm tiêu cũng không đến mức một chút dấu vết cũng không thấy chứ?


Hắn bỏ qua cảm giác thấp thỏm nhàn nhạt trong lòng, kéo kéo khóe miệng nói: “Cậu che dấu thật tốt, phỏng chừng không ai đoán ra được.”
“Có người đoán được.” Túc Hàn Anh ý tứ không rõ nói: “Có người thân ở trong cuộc nhưng lòng lại ở ngoài cuộc.”
Thẩm Ương: “……”


Vẻ bí hiểm này là sao? Hoàn toàn không hiểu!


Thẩm Ương buồn bực, lung tung chọc ipad, kết quả đột nhiên phì cười. Hóa ra là không cẩn thận mở phần bình luận, liền nhìn thấy bình luận trên cùng viết: Khởi đầu tốt đẹp như một bài thơ, cho đến khi tiểu ca ca đột nhiên cất giọng…… Ta mẹ nó sặc nước vào lỗ mũi!


“Ha ha ha ha……” Thẩm Ương nhịn không được quay sang nhìn Túc Hàn Anh, kết quả lại bị bất ngờ —— đối phương vẫn mang biểu tình lãnh đạm, vành tai lại hơi hơi đỏ lên……
Cho nên, người vẫn bình tĩnh sau khi hôn anh cũng sẽ xấu hổ sao?


What? Vì sao mình lại nghĩ tới hôn? Người nói phải làm đứa con phóng túng không kềm chế được đâu rồi!
Thẩm Ương đầy bụng chua xót, hậm hực tắt ipad, tiếp tục phóng túng trong mơ……
Chờ trở lại nhà nhỏ, Thẩm Ương mới biết Dương Thiên Trì và Long Nữ đi Thạch Trúc Sơn.


Trong khoảng thời gian hai người bên nhau, Dương Thiên Trì lại thực thi một tá thứ lãng mạn, hắn thức nguyên đêm chế tác một quyển sách nhỏ, tên đặc biệt dài —— “99 điều Thần điêu đại hiệp muốn hoàn thành khi hẹn hò cùng Long Nữ cô cô”.


Thẩm Ương lật sách, mỗi trang đều viết một việc vô cùng bình thường thậm chí có thể nói là ấu trĩ, ví dụ như “Lên núi khi chơi đoán số leo cầu thang”, “Dưới thác nước kể 3 câu chuyện cũ cho đối phương”, hoặc là rất mưu mô cũng rất xấu hổ như “Đối diện trong một phút trên cáp treo”, v.v.


Thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng phải nghĩ đủ 99 việc…… Thẩm Ương tin chắc dù có hy sinh toàn bộ tế bào não anh cũng không nghĩ ra được……


Anh thấy rất nhiều trang đều dán trái tim đỏ, hơn phân nửa là đã hoàn thành, thỉnh thoảng có chỗ trống còn dán ảnh chụp chung của Dương Thiên Trì và Long Nữ, hoặc là dòng ghi chú bằng bút nhớ một đỏ một xanh —— đỏ chính là Long Nữ, xanh thuộc về Dương Thiên Trì.


Tóm lại, vừa dụng tâm lại vừa thoải mái là được rồi!
Nhưng mà Thẩm Ương nghĩ lại, lại cảm thấy kỳ lạ, “Thiên Trì ca, sao anh biết sẽ hẹn hò với Long Nữ? Không phải đều phải đến địa điểm quy định mới biết đối tượng là ai sao?”


Dương Thiên Trì mỉm cười nhìn Long Nữ, nói rất thẳng thắn: “Bởi vì nếu không phải là Long Nữ, tôi sẽ không lấy ra quyển sách này.”


Giữa tiếng ồn ào của mọi người, cả khuôn mặt của Long Nữ đều đỏ ửng, cũng lảng tránh ánh mắt của Dương Thiên Trì, cô chân thành nói: “Cảm ơn anh, em thật sự rất vui vẻ.”
Thẩm Ương cảm giác như có bong bóng màu hồng bay lia lịa giữa hai người, không khỏi có chút hâm mộ.


Anh lại đảo mắt nhìn về phía Triệu Vũ Thần và Bạch Hi đi Cổ Trấn —— đôi này có cảm giác gì đó khó miêu tả được, như là…… Triệu Vũ Thần đột nhiên trở nên rất sợ Bạch Hi? Trước kia hai người còn thường xuyên cãi nhau, hiện giờ cho dù Bạch Hi nói gì, Triệu Vũ Thần cũng cụp mi rũ mắt, y như một con gà.


Thẩm Ương rất tò mò, nhưng thấy hai người đều không định nói, nên cũng dám hỏi.
Tới buổi tối, lại là phân đoạn nhắn tin như mọi lần.
Trong phòng ngủ của mấy cô gái, Nghiêm Gia Kỳ cười ɖâʍ gõ di động, mà Đoạn Vi Vi và Long Nữ đều cầm di động phát ngốc.


Cuối cùng, Nghiêm Gia Kỳ thấy hai người ai cũng chưa động, hỏi: “Hai người đều làm sao thế? Vi Vi, cô ngày thường không phải còn gửi nhanh hơn cả tôi sao?”
Đoạn Vi Vi mờ mịt trừng cô một cái, lại nhìn chằm chằm điện thoại trong tay, nội tâm vô cùng phiền muộn.
Phải gửi ai?
Túc Hàn Anh —— gay.


Thẩm Ương —— gay dự bị.
Cả Dương Thiên Trì và Triệu Vũ Thần hình như đều có mục tiêu rồi, còn mấy ngày đủ để cô có cơ hội đoạt người sao?
Thôi, cuộc đời quá gian nan, may mà còn Mị Mị.
Nếu đời đã lừa ta, ta cũng muốn lừa đời!


Đoạn Vi Vi cười lạnh khóa di động —— đi mà trừ catxe! Lão nương không gửi!
Vì thế 10 sau, trợ lý tỷ tỷ hốt hoảng nói: “Không hay rồi đạo diễn! Đoạn Vi Vi phản kháng, không gửi tin nhắn!”


Đạo diễn mang vẻ mặt đã nếm đủ mùi đời uống một ngụm trà hà thủ ô “Tăng cường sức khỏe”, “Không gửi thì không gửi, biến số cũng sẽ mang đến một mức độ thảo luận nào đó.”
Trợ lý tỷ tỷ: “Nhưng mà quy tắc của chương trình……”


“Chúng ta vẫn còn cái gọi là quy tắc à?” Đạo diễn khổ tâm hỏi, đồng thời cũng tự hỏi chính mình: chuyện gì xảy ra với các khách mời thế này?
Đối với nhóm nam thì tin nhắn hôm nay nhận được hơi muộn.
Thẩm Ương nhận ra phong cách của Nghiêm Gia Kỳ, biểu tình lạnh nhạt.
Hừ, giả dối!


Ngay sau đó, anh mở tiếp một tin khác, nội dung rất đơn giản —— mong chờ ngày tỏ tình.


Ngày tỏ tình…… Có ai đó đang ám chỉ anh tỏ tình sao? Long Nữ? Hay là Đoạn Vi Vi? Hai người đều không có khả năng lắm…… Còn Bạch Hi, càng không thể. Lúc này, Thẩm Ương thật sự nghi ngờ chương trình giấu đi thành viên nữ thứ năm, cảm giác sởn tóc gáy.


Cho dù Thẩm Ương vẫn không đoán ra cô gái đã kiên trì chọn anh là ai, nhưng mấy ngày ngày kế tiếp, trì độn như anh cũng có thể cảm nhận được không khí ở nhà nhỏ đang lặng yên biến hóa.


Ví dụ như Dương Thiên Trì đối với Long Nữ càng nhiệt tình hơn, thời gian tương tác giữa hai người rõ ràng đã tăng lên nhiều, thậm chí còn bí mật hẹn nhau đi nghe nhạc kịch.


Lại ví dụ như Bạch Hi và Triệu Vũ Thần, người sau nghiễm nhiên trở thành tiểu đệ của người trước, đi theo làm tùy tùng, tận tâm tận lực. Chỉ là tiểu đệ bỗng có hai bộ mặt —— một là Bạch Hi như thể hối cải sau nhiều năm lao động cải tạo trở thành bạn tốt của chị em phụ nữ, hai là Bạch Hi với thói quen và phong cách quen thuộc,……


Mà người thay đổi rõ ràng nhất chính là Đoạn Vi Vi, cô không vây quanh Túc Hàn Anh nữa, ngược lại cả ngày ôm Mị Mị, giống một u hồn lảng vảng trong ngôi nhà. Thỉnh thoảng, Thẩm Ương còn cảm thấy Đoạn Vi Vi dùng ánh mắt vô cùng phức tạp lại vô cùng quỷ dị mà nhìn mình……


Nhưng mà Thẩm Ương cũng không có tâm tư nghĩ sâu, anh hiện giờ đều thường xuyên nghĩ đến Túc Hàn Anh, hoặc là nói, nhớ tới buổi tối mờ mịt và điên cuồng hôm đó.
Anh, chung quy vẫn không thể trở thành đứa con phóng túng không kềm chế được……


Dưới bầu không khí như vậy, Thẩm Ương nghênh đón lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất tụ tập của mấy anh chàng.
Chiều thứ sáu, anh đi vào quán cafe ekip sắp xếp, liền thấy Dương Thiên Trì và Triệu Vũ Thần đã đến.


“Túc ca đâu? Không đi cùng cậu à?” Dương Thiên Trì thấy chỉ có mình Thẩm Ương một, tò mò hỏi.
“Tối nay cậu ấy mới tới.” Thẩm Ương giải thích thay, “Hôm nay cậu ấy có nhiệm vụ cá nhân.”


Dương Thiên Trì hiểu, “Ra vậy, không biết người bạn Túc hẹn tâm sự là ai? Tôi thấy ekip như chuẩn bị đón quân địch vậy, chẳng lẽ là đại nhân vật khó lường nào đó?”
Thẩm Ương: “Hình như là anh cậu ấy.”
Dương Thiên Trì: “Túc ca có anh trai sao?”
Thẩm Ương: “Ừm, anh ruột.”


Ba người nói chuyện một lát, Túc Hàn Anh tới muộn.
“Xin lỗi.” Túc Hàn Anh thật tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Thẩm Ương, “Bắt đầu luôn nhé?”


“Ok.” Dương Thiên Trì nhìn camera, nghĩ một lát nói: “Lúc mới bắt đầu mọi người có ấn tượng sâu nhất với cô gái nào? Triệu ca, anh đến muộn nhất, lúc nhìn thấy mấy cô ấy thù có cảm giác gì?”


“Nếu nói ấn tượng sâu nhất tất nhiên là Bạch Hi, cô ấy vẫn luôn cố ý khiến tôi chú ý.” Triệu Vũ Thần thừa dịp Bạch Hi không ở đây, vội vàng tuôn một tràng, “Con gái ấy mà, đối mặt với con trai cũng chỉ có mấy điệu bộ quen thuộc, tôi hiểu rõ lắm, chỉ không vạch trần ra thôi.”


Hắn ngó lơ biểu tình phức tạp của Dương Thiên Trì và Thẩm Ương, nói tiếp: “Khách quan mà nói, Bạch Hi là người rất có chính kiến và năng lực, tuy rằng tính cách còn nhiều thiếu sót, nhưng mắt nhìn đối với đàn ông vẫn còn tốt, miễn cưỡng cũng coi như giỏi. Nhưng nếu cô ấy muốn tiến xa hơn thì cần học cách bỏ tính nóng nảy và hư vinh, học nhã nhặn và hiền huệ, nói không với hành động dã man vag bạo lực, càng phải hiểu được bản chất của phụ nữ cuối cũng vẫn là trở về với gia đình, trở về với yêu thương……”


Triệu Vũ Thần thao thao bất tuyệt nói về món "soup gà" lậu không biết xem ở chỗ nào, chờ hắn hạ màn, Thẩm Ương lập tức nói: “Yêu cầu của Triệu ca quá nghiêm khắc, tôi cảm thấy các cô ấy đều rất tốt. Tuy tôi và Bạch Hi tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng tôi cảm thấy cô ấy rất ngầu! Lần dã ngoại sinh tồn kia, thân thủ và kỹ thuật bắn súng cô ấy thể hiện còn tốt hơn đám con trai nhiều, còn biết cả kỹ thuật hack nữa!”


“Đúng vậy, chân trái tôi chính là bị cô ấy bắn hỏng.” Dương Thiên Trì nhún vai, hắn thấy Túc Hàn Anh vẫn im lặng, vì thế chủ động nói: “Túc ca cảm thấy thế nào?”
Túc Hàn Anh: “Kỹ thuật không tệ, nhưng Thẩm Ương KO cô ấy.”


Bốn người cùng an tĩnh mấy giây, Dương Thiên Trì lại nói: “Tôi có ấn tượng về cô ấy nhất, cảm giác rất thành thục hiểu biết, không ngờ cô ấy nằm trong số nhỏ tuổi nhất.”


Triệu Vũ Thần lại bắt đầu phần soup gà của mình: “Phụ nữ thành thục không dựa vào bề ngoài, mà ở tư duy và phẩm vị.”
Thẩm Ương rất muốn khâu miệng tổng tài lại, nói: “Khả năng trang phục của Gia Kỳ ngày đầu tiên tới chín chắn nhất nhỉ, thực ra tính cách của cô ấy cũng rất hoạt bát.”


Dương Thiên Trì cười nói: “Sau đó tiếp xúc nhiều mới biết, đôi khi rất điên rồ, như bé gái. Nhưng mà nói đến tuổi thì hồi đầu tôi nghĩ Thẩm muội nhỏ nhất.”
Thẩm Ương xấu hổ nói: “Có lẽ vì tôi tương đối ấu trĩ……”
Túc Hàn Anh: “Không, là đáng yêu.”


Thẩm Ương: “……”
Tập thể lại an tĩnh thêm lần nữa, Dương Thiên Trì hít sâu, “Long Nữ thì sao? Cô ấy là thành viên nữ đến đầu tiên, mọi người có ấn tượng thế nào?”
Thẩm Ương trêu ghẹo: “Ấn tượng về Long Nữ phải để anh nói trước mới đúng.”


Dương Thiên Trì xoa xoa cái mũi, “Lúc đầu tôi nghĩ Long Nữ là một cô gái ôn nhu hướng nội, ở nhà con ngoan ngoãn, ở trường là học sinh tốt. Ha ha, nhưng khi hiểu rõ cô ấy rồi sẽ phát hiện, Long Nữ thật ra rất bướng bỉnh, hơn nữa nội tâm cũng rất mạnh mẽ.”


Thẩm Ương phảng phất ngửi thấy mùi cẩu lương, lại rất không có ánh mắt mà nói: “Đúng vậy, lần đến vườn gấu trúc với Long Nữ tôi cũng cảm giác được, cô ấy rất nhiệt tình với công việc của mình, cũng rất tự tin.”


Dương Thiên Trì buồn bã nói: “Tôi còn chưa đến vườn gấu trúc với cô ấy……”
Thẩm Ương: “……”
Dương Thiên Trì: “Nhưng mà nói tới hướng nội, hồi đầu Thẩm cũng rất khách sáo, thấy tôi còn khẩn trương.”


Triệu Vũ Thần gật gật đầu, “Ngày đầu tiên tôi tới, cả nhà cùng ăn lẩu, hình như Thẩm Ương đều không lên tiếng.”
Thẩm Ương đang muốn giải thích thì nghe thấy Túc Hàn Anh nói: “Nhưng lúc anh ấy ở cùng tôi lại nói rất nhiều.”
Thẩm Ương: “……”


Dương Thiên Trì không nhịn được nữa, “Túc ca! Chúng ta đang nói tới con gái, cậu cứ đánh lái sang Thẩm muội làm gì?”
Thẩm Ương: “……”
Túc Hàn Anh: “Xin lỗi.”


Dương Thiên Trì bất lực hỏi: “Cuối cùng đến Vi Vi nhỉ? Túc ca, Vi Vi hẳn là thích cậu nhất, cậu cảm thấy cô ấy thế nào?”
Túc Hàn Anh bình tĩnh uống một ngụm cà phê, “Cô ấy là người rất tốt, đối với tôi có sự trợ giúp vô cùng lớn, tôi rất cảm kích.”


Dương Thiên Trì không nghĩ cậu sẽ nói như vậy, tò mò hỏi: “Cụ thể là gì?”
Túc Hàn Anh khó xử: “Khó nói.”
Dương Thiên Trì: “……”
Có thể nói chuyện đàng hoàng không hả?!
* Về quê, mạng nhà đứt lên đứt xuống, để cả nhà chờ lâu






Truyện liên quan