Chương 8: Nương nương quyền

Nhân sinh cả đời, trên có cha mẹ, đối tượng đứng đầu, sẽ trong lúc ấy bồi hồi, chính là lớn lên ngu ngốc.


Loại ngu ngốc nhất sẽ hở một tí tìm người tố khổ, thế nhưng bạn nói với cậu ta hai câu đầy trách nhiệm liền bắt đầu thiếu kiên nhẫn, với bạn ăn cơm chưa bao giờ trả tiền, trước mặt người khác nho nhã lễ độ, giống như thân sĩ châu Âu thời Trung cổ, trước mặt bạn lại đánh rắm, đáng khinh như Vương Bảo Cường trong film (Lạc lối ở Thái Lan) vừa uống hết một bình sữa bỏ liền cười khúc khích với tiếp viên hàng không, bạn nóng nảy sẽ trực tiếp xông lên thưởng cho hai cước, dùng tay còn sợ bẩn.


Thế nhưng, một khi bạn xảy ra chuyện gì, người đầu tiên xông tới che cho bạn, tuyệt đối không phải loại đại ngu ngốc này.
Loại ngu ngốc như vậy tôi sống đến bây giờ đụng trúng không nhiều, Vương Tiểu Phi xem như là người lâu nhất.
Cậu ta cũng là duy nhất bên cạnh biết tính hướng đàn ông của tôi.


Vương Tiểu Phi là bạn cùng phòng hồi đại học của tôi, người lớn lên giống lão công đại S Uông Tiểu Phi mà được gọi tên như vậy, nhưng là nương pháo ( ) thuần chất.


Mười người con trai nương pháo thì chín người là GAY, còn một người khi thấy bạn chịu ủy khuất, sẽ làm Lan Hoa Chỉ giúp bạn chống đỡ nghĩa khí đàn ông.
Vương Tiểu Phi chính là một người kia.


Năm nhất đại học, tôi mới vừa vào học, một người mang theo rương lớn đến ký túc xá, lần đầu tiên nhìn thấy hàm răng trắng lớn của Vương Tiểu Phi, cậu ta mới từ Tam Á về, toàn thân đen như bị thuốc nổ oanh tạc.


available on google playdownload on app store


Khi đó tôi còn chưa có khái niệm thẳng cong, nhìn thấy Vương Tiểu Phi cảm giác đầu tiên chính là, hảo nương.
Đương nhiên, về sau rất nhiều chuyện chứng minh tên này thực tế là một tên thẳng nam không thể thẳng hơn.


Trong máy tính cậu ta tràn đầy video bậy bạ không nói, bốn năm đại học bạn gái của cậu ta liền đủ nhân số của cả ban nghệ thuật trường chúng tôi.


Tình hữu nghị con trai đều hình thành rất tùy ý, khi đó tôi vừa tới Vũ Hán, mới vừa vào học có nhiều thứ muốn mua, ngày đó mua đồ đạc xong đứng đón xe ngoài siêu thị, đúng lúc gặp phải Vương Tiểu Phi, cậu ta chạy chiếc xe Chery của cha mình, cũng tới mua đồ.


Cậu ta vô cùng nhiệt tình giúp tôi đem đồ đạc chuyển đến ký túc xá, sau đó cả hai liền làm quen.


Khi đó ký túc xá của chúng tôi những người khác đều thích chơi đùa, chỉ có tôi cùng cậu ta không chơi, mấu chốt cái tên này không low như các thẳng nam khác, cậu ta mặc áo dành cho vệ binh, tóc ngắn cắt theo khuôn mẫu, mang gọng kính màu vàng đồng, đem cái đinh tai màu xanh đen chọt mù mắt người khác, cậu ta như trên trời dùng Lan Hoa Chỉ, nhìn người khác chưa bao giờ nhìn thẳng, thanh cao như một cơ lão từng trải trong thế giới hỗn tạp nhiều năm.


Tôi thấy cậu ta như vậy, có loại thân mật ”Vốn cùng dạng người”, vì vậy tự nhiên cùng cậu ta nói hai câu, cứ như vậy, quan hệ của chúng tôi thành bạn thân.


“Tôi con mẹ nó là thẳng nam.” Sau khi bị bạn gái mình thích dùng lý do “Chúng ta vẫn nên cùng cơ lão làm bạn thì hơn” vừa nhìn vô cùng thích hợp từ chối, Vương Tiểu Phi nhẹ nâng tay như ngó sen, tức giận giẫm chân, dáng dấp như thiếu nữ mắc bệnh trung nhị ( ).


“Văn Tử, tôi sao từ trước tới giờ chưa từng thấy bạn gái cậu a, tiểu tử cậu đẹp trai như vậy, sẽ không phải ở phương diện kia có vấn đề đi, nếu không để anh đây kiểm tr.a cho cậu một chút.” Cậu ta quan tâm chuyện chung thân đại sự cả đời của tôi.


“Cậu cút, tên cơ lão ch.ết bằm.” Tôi đánh đòn phủ đầu.


“Tôi thao, cơ lão thì làm sao, cơ lão đáng ch.ết à.” Cậu ta không chỉ thoạt nhìn cong, thái độ làm người còn vô cùng mục nát dị thường, cậu ta một bên gửi tin nhắn buồn nôn cho nữ sinh mình thích, một bên nhìn tiểu thuyết đồng nhân (Đạo mộ bút ký), nhìn thấy chỗ có gian tình, còn có thể che miệng rít gào, dáng dấp cực kỳ giống đứa trẻ sau khi cùng người khác làm bậy kinh nguyệt tới trễ mà kích động.


Cậu ta hỏi tôi: “Văn Tử, đối tượng của cậu cao bao nhiêu a.”
Khi đó tôi mới cùng đại D ca xác định quan hệ, không chút suy nghĩ, đáp cậu ta: “Đại khái 178.”
“Người mẫu hay là vận động viên a, lợi hại a tiểu tử, tìm bạn gái cao như vậy.” Cậu ta biểu tình khoa trương nói.


“Không phải thế.” Tôi đưa tay ra đánh cậu ta một chút.
Đại khái bị cậu ta ảnh hưởng, cú đấm kia tôi đánh vô cùng e thẹn. Tôi ý thức được không đúng, quả nhiên, khi tôi nhìn về phía ấy, con mắt cậu ta nói cho tôi biết, cậu ta đã biết cái gì.


“Được rồi, chính là như cậu nghĩ.” Không có bất cứ áp lực gì, cậu ta là người đầu tiên tôi bộc lộ tính hướng của mình ra, tôi dường như nói chuyện giống như bình thường: “Vương Tiểu Phi, buổi trưa hôm nay chúng ta đi ăn gà om.”


Mà cậu ta, chỉ nhìn tôi một cái, sau đó cười nói: “Tôi sát, chân nhân bất lộ tương a, uổng tôi oan uổng nhiểu năm như vậy, không ngờ tới tên cơ lão như cậu giấu sâu như vậy. Ngày hôm nay cậu mời khách, sau đó tôi sẽ cố gắng một chút với cậu chuyện thêm gia vị vào chuyện tình của các cậu.”


Không có ý châm chọc, cũng không đối với tôn buồn nôn hay không thể lý giải, cậu ta đều giống như mỗi lần ăn “Gà om” sẽ phun tào: ”Ăn gà, ăn gà, cậu từ sáng đến tối chỉ biết ăn gà thôi”, tiếp nhận bất động của tôi.


Trừ đại D ca ra, lần đầu tiên có người hiểu bản thân của tôi, tôi vô cùng cảm động, vì vậy cơm ngày đó tôi đặc biệt tích cực trả tiền.


Sau khi mua xong thực đơn, cáo tên này liền lôi kéo tôi gửi tấm hình đến weibo của tất cả hủ nữ, dõng dạc đọc văn: “Lão bằng hữu đầu tiên của tôi là cơ lão, không có gì không giống nhau, nguyện thế giới cùng thấu hiểu và quan tâm, này.”
Cút con mẹ mày đi.


Một khắc kia, tôi kích động muốn bóp ch.ết đều có.
=====================
Bốn năm đại học, mỗi lần cái tên này không có tiền, cái tên đầu tiên nghĩ tới tuyệt đối là tôi, cậu ta nói: “Văn Tử, nghe nói phố sau trường học mới mở một cửa hàng bán gà, chúng ta đi ăn đi, quy tắc cũ, cậu mời khách.”


Mỗi lần, áo của cậu ta đều dơ dáy, lại lười giặt, trực tiếp trong tủ đồ của tôi lấy áo mặc, một bên mặc một bên còn ghét bỏ: “Tôi thao, cậu không phải cơ lão sao, sao một chút thẩm mỹ cũng không có.”


Tuy rằng hoa tâm, mà mỗi lần sau khi chia tay cùng bạn gái mình thích đều sẽ vô cùng nghiêm túc thương tâm một quãng thời gian, cậu ta gọi một cú điện thoại, hoặc là trực tiếp chạy tới ký túc xá xách cổ áo tôi đi: “Đi, Văn Tử, đi uống rượu.” Tôi liền chạy như điên theo cậu ta, cậu ta uống rượu, tôi phụ trách đem người uống say khiêng về ký túc xá…


Cậu ta vừa say khước lắc lư trên đường vừa nói với tôi: “Văn Tử, con mẹ nó cậu nhất định phải cẩn thận, tôi xem nhiều chuyện của các cậu, cậu cũng đừng tự ủy khuất mình, nếu sau này ba mẹ cậu không cậu không cần cậu nữa, cậu tới tìm anh, anh nuôi cậu, ai mẹ nó lại nói cậu một câu không tốt, miệng toàn đầy hạt dưa…”


Bốn năm đại học, hai chúng tôi không chúng tôi cũng không tiện xin tiền trong nhà, hai người chỉ ăn một bát cơm chiên ; vì tiết kiệm tiền di chuyển, đồng thời từ Vũ Hán đi tới Hán Khẩu, lại về Vũ Xương, khoảng cách hơn 35km, chạy Ma-ra-tông năm 2016 chính là trên con đường này, cả hai cùng nhau mạo hiểm đi mua vé số, cậu ta nói trúng sẽ đưa tôi 1 cái IPHONE 5S, tôi đạp một cước lên mông, cái tên này cũng quá hẹp hòi đi…


Tôi không để ý tới cậu ta, cũng là cười cười cho qua.


Ngày tôi cùng đại D ca đến Hàng Châu, trước ngày đi một ngày bọn tôi mời Vương Tiểu Phi ăn cơm, đó là lần đầu tiên Vương Tiểu Phi nhìn thấy đại D ca, cậu ta như trưởng bối gả con gái chọn con rể, vô cùng nghiên chỉnh ngồi ở đó, cậu ta quan sát trên dưới đại D ca nói một phen: “Ừm, ngoại hình không tệ, bất quá Văn Tử nhà chúng tôi đẹp trai hơn.”


Đại D ca: “…”
Cái mông của tôi cảm động muốn chảy nước tiểu, cái tên này trước đây mỗi lần tôi soi gương đều sẽ đứng sau lưng tôi yểu điệu phối âm cho tôi: “Trời ơi, làm sao lớn lên vóc dáng lại bị tổn hại đến thế này.”


Cái tên này từ trước tới nay đều mắng tôi xấu, đó là lần đầu tiên tán thành diện mạo của tôi.


Vương Tiểu Phi lúc bình thường không uống rượu, trừ lúc có cô gái nào đá cậu ta, bạn chính là ngửa miệng của cậu ta, cũng đừng hòng tích được một giọt rượu trong đó, tôi nhớ có lần tôi tổ chức sinh nhật, cậu ta vì không uống rượu, bị trừng phạt uống hai ấm trà thảo mộc, uống xong liền chạy vào nhà vệ sinh nôn như điên, người đầu tiên uống rượu không phun, vừa uống trà đã phun trong truyền thuyết.


Thế nhưng, ngày đó Vương Tiểu Phi uống rượu, rượu đế, cậu ta uống hết ba bình, sau khi uống xong, cậu ta kéo đại D ca lại kêu to, nói: “Người anh em, Văn Tử tôi liền giao cho anh, tôi cho anh biết, tôi chính là chiếu cố cậu ấy bốn năm, anh dám bắt nạt cậu ấy, anh trốn tới nơi nào tôi đều chạy tới đánh anh răng rơi đầy đất…”


Cậu ta ngẩng đầu vung quyền Lan Hoa Chỉ, nương đánh nương đánh, nhưng nhìn cảm thấy vô cùng ấm lòng.


Đại D ca ở bên cạnh nhẹ nhàng gật đầu, anh cũng uống một chút, khuôn mặt dễ nhìn có từng tia ửng đỏ, anh nói: “Yên tâm đi, sau này, tôi nhất định trông kỹ em ấy, tuyệt đối không để em ấy lại giao cho cậu.”


Vương Tiểu Phi vỗ vai anh, như ông già đem nữ nhi nấp trong khuê phòng nhiều năm gả đi, đột nhiên hô một tiếng, sau đó oa một tiếng, ói ra một bàn đầy cà chua xào trứng gà.
Mặt đại D ca liền đen thành than.






Truyện liên quan