Chương 5: Lại còn sờ ngực (-_-")
Cập nhật tình hình hiện trường bây giờ thì nó vẫn đang đánh, miệng liên tục chửi rủa hắn
- Này thì cảm động! Anh nghĩ sao mà nói cái kiểu đó với con gái nhà lành vậy hả! Anh nghĩ mình nhà giàu, có thế lực và đẹp trai " chút" thì con gái ai ai cũng sẵn sàng trao thân cho anh sao? Tôi không phải mấy loại hư hỏng đó đâu nhé!
Nó thấm mệt nên dừng lại, nó nhận ra rằng mình có đánh mấy thì hắn cũng trơ trơ cái bản mặt khó ưa ra đấy thôi. Hắn đúng không phải người mà
- Dù nhà tôi có nghèo đến mức phải dắt nhau ra đường ăn xin, thì tôi cũng không đi bán thân đâu!
- Heh...Vậy hả..
Đôi mắt hổ phách của hắn hơi nheo lại, hắn nhếch miệng nở 1 nụ cười thật gian ác rồi từ từ từng bước tới chỗ nó. Nó chột dạ lùi về sau, hắn càng tiến thì nó lại càng lùi. Cứ như thế đến khi lưng nó chạm vào tường, nó hết cách bèn đưa tay chặn hắn lại
- Khoan đã! Anh...
Chuyện gì vậy? Sao tự dưng lại im lặng hết vậy? Tình hình kiểu này thì chắc nữ chính lại bị nam chính cưỡng hôn nữa rồi, anh Khôi đã cướp nụ hôn đầu của người ta rồi, giờ còn tính cuỗm luôn nụ hôn thứ 2 hả?...Xí xí xí! Lần này còn bá đạo và gây cấn hơn, tay của hắn đang để ở đâu vậy? Hắn đang sờ ngực của nó kìa! Chả trách sao im thinh thích. Không biết nó sao rồi? Ôi mom ơi!!!! Hình như nó ch.ết lâm sàng rồi!!! Nam mô gọi hồn chị Thiên Di yêu dấu về lại với xác *lắc lắc chuông*
- Loại người chân ngắn ngực lép như cô đúng là nói nhiều thật!
Lép lép cái đầu anh! Ngực của tôi cỡ 79 thì không thể gọi là lép được!!
Có vẻ như câu nói vô tình của hắn đã giúp kéo hồn Thiên Di về lại với xác =))) Nó nói xong lại lườm nguýt hắn rất đáng sợ, bỗng nó lấy tay che miệng lại, không đánh mà khai cỡ ngực của mình ra làm gì, nó khóc thầm ở trong lòng
- "Đúng là cái đồ hậu đậu mà, giờ thì đẹp mặt chưa!!"
Nó lấy tay gõ đầu mấy cái rồi nhìn hắn trong xấu hổ, hắn vẫn đứng đó nhìn nó bình thản như không có chuyện gì. Hắn lại làm cho nó muốn đánh nhau quá!!! Nó đưa tay vươn lên nhéo 2 bên má của hắn thật mạnh
- Cho anh chừa này! Cái đồ ɖâʍ đãng! Đồ dê cụ! Đồ biến thái!
- Có bỏ tay ra không?! Đau lắm đấy! Cô mà dám để lại vết tích gì trên mặt tôi là coi chừng cái mạng của cô!
Hắn cũng có chút nhói nhói nên nhắn nhó, nghe hắn nói xong nó liền bỏ tay xuống. Không phải nó dừng lại vì sợ hắn sẽ làm gì mình, nó làm vậy vì đã thấy được khuôn mặt khổ sở của hắn. Trả thù xong nó nhanh chóng chạy đi. Hắn đứng đó, đưa 2 tay lên vỗ vào 2 bên má vừa bị nhéo. Lòng hơi khó hiểu 1 chút, tại sao hắn lại không tỏ ra giận dữ nhỉ? Bình thường nếu có cô gái nào dám làm vậy thì sẽ bị hắn "hạ độc thủ" ngay lập tức, dù cho cô ta có là thiên kim tiểu thư có gia thế quyền lực rất được mọi người nể nang. Vậy mà lần này, hắn bị 1 con nhỏ có thân phận nghèo nàn hết chửi rồi tới đánh hắn, đúng là chuyện động trời mà!!
Hắn đứng 1 lúc rồi đi lấy cái iphone đang nằm ở trên giường, hắn cầm điện thoại lên rồi ấn số, 1 lúc thì đầu dây bên kia trả lời
- Thưa ông chủ! Ông có chuyện gì muốn căn dặn? Sếp Minh cung kính hỏi
- Mang thông tin về cô gái lúc nãy, điều tr.a thêm về hoàn cảnh gia đình!
Hắn nói xong liền ngắt máy, không kịp để cho anh sếp "dạ" 1 tiếng. Bỏ điện thoại xuống, trên môi hắn nở 1 nụ cười lạnh, đôi mắt nheo lại đầu vẻ thích thú
- Cô sẽ là của tôi! Vương Minh Khôi này đã muốn cái gì thì phải có cho bằng được!
Tự kỉ xong hắn đứng lên đi thay đồ...