Chương 7

Một truth quà CN :Đ
Editor: melbournje
Beta-er: Chang


Từ khi Quan Tri Ý ra mắt tới nay đã từng đóng qua vài bộ phim thần tượng, có phim là vai phụ, có phim là vai chính, nhưng hầu hết các bộ phim đều nằm liệt giữa đường, cho nên mức độ nổi tiếng của cô cũng không quá cao. Nhưng bởi vì khi còn trẻ cô đã từng ra mắt với nhóm nhạc nữ nên cũng có những fans mẹ, sau này cũng tham gia một số gameshow, bởi vì giá trị nhan sắc cũng cao, nên còn hút được một nhóm fans vì vẻ bề ngoài.


Ngày đó trong buổi xem mắt đúng thật là gặp được fan của mình, ngay sau đó, khi người fan ấy trở về, lập tức liền chia sẻ cùng với chị em của mình tin tức này. Sau đó vấn đề này càng ngày càng lan rộng ra, nên lượng chuyển tiếp cũng tăng lên.


【 Idol của tôi quá thảm đi mà, kiếm tiền không được nên chỉ có thể đi hẹn hò. 】
【 Con gái! Con vẫn còn trẻ mà! Sao lại nghĩ quẩn trong lòng như vậy chứ!! 】


【 Còn không phải Nghệ Tinh là quỷ hút máu hay sao, cũng chả cho con gái chút tài nguyên gì, con gái nghèo khổ của chúng tôi cũng thật đáng thương 】


【 Đúng vậy đúng vậy, dù tốt xấu gì cũng là một diễn viên mà, thế nhưng trợ lý cũng không có một ai. Lúc trước tôi nghe được từ một người chị em, nói con gái chúng ta chỉ có một mình 】
【 Ý Ý thật là quá nghèo đi mà huhuhuhuhuhu 】


available on google playdownload on app store


【 Nghe nói Ý Ý của chúng ta định rút khỏi giới 】
【 Đừng màaaaaaaa! Hay huy động một quỹ đi, con gái! Mẹ nuôi con! 】
……
Quan Tri Ý nghĩ rằng việc này chỉ ầm ĩ với fans của mình thôi, ở trong giới chắc cũng chả nháo nổi thành chuyện gì hot.


Nhưng lần này lại không giống lần trước, chỉ một buổi tối, chuyện này đã leo lên top 5 (1) hot search.


Thật ra nguyên nhân cũng cực kì đơn giản, tuy Quan Tri Ý không hot, nhưng dù sao cũng là một diễn viên. Diễn viên mà hẹn hò thì sao? Thì nhiều mới mẻ chứ sao? Hơn nữa sau khi nhìn fans của Quan Tri Ý tức giận và thương xót, cũng động đến tiếng lòng của rất nhiều fans hâm mộ.


【 Ca ca nhà tôi cũng thật đáng thương, không thể hiểu nổi tại sao lại bị đóng băng lâu như vậy chứ huhuhuhu 】
【 Giới giải trí trời đông giá rét mà, rất nhiều người cũng sắp thất nghiệp rồi 】


【 Hiện giờ không có nhiều tài nguyên tốt để phân bố, hơn nữa những người đầu tư cũng đều là người có mắt nhìn, chỉ để ý tới những người có lưu lượng thôi 】
【 Ông trời ơi, minh tinh cũng hẹn hò sao? 】
【 Đây là ai vậy…… 】


【 Đây là Quan Tri Ý đó, tôi đã xem qua phim cô ấy đóng rồi, ngốc bạch ngọt 】
【 Hahaha hình như có mỗi tôi thấy cô ấy ăn mặc thật đáng yêu thì phải 】
【 Nghệ sĩ đáng yêu thì thế, chứ người bình thường mà như vậy chắc bị chửi như ngớ ngẩn quá 】
……


Quan Tri Ý có thói quen tắt thông báo điện thoại khi đi ngủ, cho nên ngày hôm sau cô tỉnh lại mới nhìn thấy điện thoại của mình có một đống thông báo tin nhắn và (2) WeChat.
Cô hoảng sợ, lập tức liền gọi điện thoại lại cho Lưu Vân.
“Alo chị Vân, mới sáng sớm……”
“Quan Tri Ý!!”


“Dạ? Sao, sao vậy ạ?”
“Sao em lại chạy đi xem mắt? Sao lại không nói với chị?! Hơn nữa em mà hẹn hò, vậy chuyện giữa em và Thích Trình Diễn là thế nào!”
Quan Tri Ý ngây ngốc hẳn, “Sao chị biết em đi xem mắt.”
“Em lại còn hỏi sao chị biết, trên mạng ai cũng biết rồi kia kìa!”


Quan Tri Ý thấy kinh ngạc trong lòng, liền lập tức nghĩ tới chuyện đi xem mắt và người fan kia. Thật ra cô cũng đoán được rằng cô nàng đó sẽ kể cho người khác, nhưng thế nào mà sau đó cô lại nghĩ, cô cũng chả hot, cho dù có một bộ phận biết cũng không truyền tai được bao nhiêu, rốt cuộc cũng chả ai cảm thấy hứng thú……


“Ai cũng biết…… Có khoa trương như vậy không ạ.”
“Em nói xem, lên vị trí thứ năm trên hot search đấy!”
“Cái gì?” Quan Tri Ý giật mình, lập tức từ trên giường ngồi dậy, cô mà lại lên hot search?!


Lên hot search đối với người như cô mà nói thì tuyệt đối không phải chuyện xấu, nhưng cô đã làm nghệ sĩ lâu như vậy, lần đầu tiên cô lên hot search lại là vì vấn đề yêu đương.
Việc này cũng thật khéo……


Lưu Vân nghiến răng nghiến lợi nói: “Tốt nhất em nên cho chị một lời giải thích.”


Quan Tri Ý xoa xoa mắt, giải thích nói: “Chị Vân, việc này…… Đây là một người con trai mà người nhà em sắp xếp cho đi xem mắt, em cũng không muốn yêu đương, em chỉ tới một chút cho người nhà yên tâm mà thôi, thật đó. Nhưng sao lại truyền lớn đến nỗi đó, đúng thật là em không nghĩ tới.”


“Em ——”
“Còn cả Thích Trình Diễn, em cùng anh ta thật sự không như mọi người nghĩ……”


“Ngày đó thái độ của Thích Trình Diễn đối với em chị đã thấy rồi!” Lưu Vân nói, “Quên đi, việc của Thích Trình Diễn tạm thời không nói, nhưng việc hẹn hò này chắc chắn không nên có, em cũng không được nói với người ngoài đó là xem mắt, chỉ là ăn cơm với một người bạn thôi, hiểu không!”


“…… Em biết rồi.”
Bị Lưu Vân tóm được giáo huấn một hồi, Quan Tri Ý mới cúp điện thoại vào xem WeChat.
Quả nhiên, một ít bạn bè cũng đã gửi tin nhắn cho cô tỏ vẻ khiế͙p͙ sợ. Quan Tri Ý giải thích một hồi, lúc này mới bất đắc dĩ mà nằm lại.
Cô trở mình, nằm trên giường click mở Weibo.


Tên của cô thật sự xuất hiện trên hot search, hơn nữa từ vị trí thứ năm đến vị trí thứ ba. Quan Tri Ý thở dài, ấn vào.
Sau đó cô liền thấy ảnh chụp chính mình ở nhà hàng Tây hôm đó, nhưng mà vẫn may là, mặt Hoa Hoằng Hi đã được làm mờ vì không phải người trong nghề.


Sau lại cô lại vào Weibo của mình, lướt xuống dưới bình luận, giữa một đống fans đang tê tâm liệt phế giữ cô lại.
Quan Tri Ý nhìn mà vừa thấy buồn cười lại vừa bất đắc dĩ.
Một lát sau, cô dứt khoát đăng một bài lên Weibo.


【 Yên tâm yên tâm, với danh nghĩa là một diễn viên cực kì yêu nghề, tôi sẽ không rời khỏi giới giải trí đâu! 】
**


Sau vụ việc hẹn hò trên mạng, thật ra bên trong công ty cũng có bàn luận một chút. Mà về chuyện của cô và Thích Trình Diễn, thời gian quả nhiên chứng minh tất cả. Kế tiếp sau đó, Quan Tri Ý không nhận được thông tin gì về vai diễn mới cũng như hoạt động và tài nguyên gì, nên những người trong công ty càng thêm hoài nghi về tính chân thật của tai tiếng này.


Không chỉ có bọn họ như thế, Lưu Vân cũng làm vẻ mặt tuyệt vọng.
“Chị Vân, đừng làm khuôn mặt tang thương nữa mà.” Từ lúc bước ra sau khi thử vai trong《 Triều Dã 》xong, Quan Tri Ý vẫn đi theo mà khuyên nhủ ở bên cạnh Lưu Vân.


Lưu Vân: “Em cho rằng vì sao chị lại làm khuôn mặt tang thương chứ, em nghĩ xem!”
“Nhưng em đã sớm nói với chị là quan hệ của em và Thích Trình Diễn không như thế, mà chị không tin……”
“Em còn dám nói!”


Quan Tri Ý né sang bên cạnh, nói: “Không có ạ, còn có chuyện tốt mà. Ví dụ như là em có cảm giác, chắc chắn hôm nay thử vai có thể thành công.”


Nói đến hôm nay thử vai, Quan Tri Ý đúng thật làm những người ở đây vừa lòng, đạo diễn cùng tác giả kiêm biên kịch còn nói kỹ thuật diễn của cô và bề ngoài đều rất phù hợp.
Lưu Vân nghĩ vậy trong lòng thoải mái hơn chút, hừ lạnh một tiếng nói: “Hôm nay em biểu hiện không tệ.”


“Cảm ơn chị Vân đã khích lệ.”
“Cho nên em nhất định phải quý trọng cơ hội lần này!”
Quan Tri Ý mặt nghiêm túc: “Em sẽ.”
Lưu Vân nhìn chằm chằm cặp mắt to ngấn nước của cô, muốn nói nhưng lại không biết nói gì.
Vỗ trán, cứng họng.


Khó, quá khó, muốn kiếm tiền từ trên người Quan Tri Ý quá khó……


Hai ngày sau, hai người lại đến Nghệ Tinh để ký hợp đồng với game show 《Mỡ ơi, biến đi! 》, cuối tuần này liền bắt đầu quay, nếu mà được nhận vai diễn thì bên《 Triều Dã 》 cũng đã nói, sẽ khởi động quay vào năm sau, cho nên cũng không trùng lịch với nhau.


Ký xong hợp đồng, Lưu Vân còn có việc cần xử lý, cho nên Quan Tri Ý liền từ văn phòng đi ra, chuẩn bị tới 《 Hội trường luyện tập 》 tìm Tống Kiều Phỉ.
Gần đây Tống Kiều Phỉ có một game show liên quan tới nhảy nhót, cho nên cô nàng vẫn luôn luyện tập.


Nhưng mà đang trên đường tới phòng tập, cô đụng mặt với Trịnh Diệc Đồng. Nhưng bởi vì cô cũng không muốn nói chuyện với cô ta, cho nên chỉ khẽ gật đầu với ý muốn chào rồi liền đi qua.
Nhưng không nghĩ tới, Trịnh Diệc Đồng lại gọi cô lại.


“Cô và Thích Trình Diễn không có gì quan hệ gì, đúng không?” Trịnh Diệc Đồng đột nhiên nói.
Quan Tri Ý nhìn cô ta, không rõ nguyên nhân mà gật đầu.


Đuôi mắt Trịnh Diệc Đồng tức khắc mang theo tia khinh miệt, nói chuyện cũng không khách khí chút nào, “Tôi biết mà, làm sao cô có thể lọt vào mắt anh ấy được chứ.”


Bởi vì gia thế của Trịnh Diệc Đồng không tồi, trong nhà lại có quan hệ cùng Triệu Chí Huy, cho nên từ trước tới nay cô ta ở Nghệ Tinh mắt luôn để cao hơn đỉnh đầu. Nhưng từ sau ngày ở ghế lô đó bị Quan Tri Ý đè bẹp, trong công ty rất nhiều người ngầm trào phúng cô ta, làm cô ta tức mà nghẹn muốn ch.ết.


“Đương nhiên là tôi không lọt vào mắt anh ấy rồi.” Quan Tri Ý không thèm để ý chút nào, nói, “Ánh mắt của Thích tổng rất cao, cô cũng đã thấy rồi đấy thôi.”
Trịnh Diệc Đồng: “Cô có ý gì!”


Quan Tri Ý lắc đầu: “Không có ý gì, tôi chỉ nói ánh mắt nhìn người của anh ta rất cao thôi.”
“Nhưng ngày đó nếu không phải bởi vì cô, tôi cũng không cần phải đổi chỗ, sự việc cũng sẽ không như vậy.”
Quan Tri Ý trầm ngâm nghĩ, nghiêm túc nói: “Ừm, tôi cũng nghĩ là vậy.”


Trịnh Diệc Đồng hừ lạnh một tiếng: “Nhưng mà cũng là do cô nữa, tôi còn tưởng rằng anh ấy sẽ mang cô đi đâu, kết quả cuối cùng trực tiếp bỏ cô sao? Cô cũng thật là buồn cười.”
Rrr ——


Quan Tri Ý vừa muốn nói gì, chuông điện thoại đột nhiên kêu lên. Cô vừa lấy ra thì thấy tên của Thích Trình Diễn hiện ở trên màn hình, cô tạm dừng một giây, sau đó úp điện thoại.
“Năng lực của tôi cũng chỉ như vậy thôi, không như Trịnh tiểu thư cô tiền đồ rộng thoáng.”


Tính tình Trịnh Diệc Đồng ương ngạnh thì toàn công ty đều biết, Quan Tri Ý cũng chả muốn nói chuyện thêm với cô ta chút nào, cô cười cười, nói: “Nếu như cô đã thích anh ấy như vậy, tôi đây chúc cô sớm theo đuổi được, vậy nhé, tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”


“Này cô ——”
Quan Tri Ý đi thật nhanh, để Trịnh Diệc Đồng đầy một bụng tức cũng chưa có chỗ phát tiết.
Mà Quan Tri Ý chạy chậm dần khi đến chỗ ngoặt, xác nhận không có ai đằng sau, lúc này mới nhận điện thoại: “Alo?”


“Tiểu Ngũ, em đang ở đâu?” Giọng nói của Thích Trình Diễn truyền từ điện thoại ra.
Quan Tri Ý: “Em ở Nghệ Tinh.”
Thích Trình Diễn: “Đang làm gì đó, rất bận sao?”


Quan Tri Ý nhớ tới vừa rồi Trịnh Diệc Đồng có chút buồn cười: “Không vội, em chỉ cùng một đồng nghiệp…… Tâm sự linh tinh thôi.”
“Ừm, vừa đúng lúc anh đang ở Nghệ Tinh cũng không xa, giờ anh tới đón em.”
“Dạ?” Quan Tri Ý nói, “Để làm gì ạ?”


“Anh có hẹn ăn cơm với anh của em, mà cậu ta bảo gọi thêm cả em nữa, nên anh định đưa em đi.”
Anh hẹn mình ăn cơm?
Quan Tri Ý đoán là không có chuyện gì tốt, vì thế ậm ừ nói: “Em có thể rút lại lời nói vừa rồi hay không, thật ra thì…… Em rất bận.”


Thích Trình Diễn cười nhẹ: “Chỉ là ăn cơm mà thôi, không ai muốn giáo huấn gì em cả.”
“Em cũng không tin là chỉ có thế……”
“Anh cũng ở đây mà, nếu anh của em thật sự lải nhải về em, anh giúp em bao che có được không?”
Quan Tri Ý: “Thật sao?”


“Thật.” Thích Trình Diễn nói, “Mười phút sau anh đến, chờ anh ở bãi đỗ xe.”
Quan Tri Ý tức khắc yên tâm: “Vâng!”
Thích Trình Diễn tới thật đúng giờ, Quan Tri Ý tìm theo biển số xe mà anh gửi, rồi tìm được xe anh.
“Không lạnh sao.” Quan Tri Ý mở cửa ngồi vào xong, Thích Trình Diễn hỏi.


Quan Tri Ý vừa từ công ty ra đến bãi đỗ xe đúng thật là lạnh đến phát run, hôm nay cô mặc áo len, hơi mỏng một chút nhưng rất đẹp.
“Lạnh, nhưng là hôm nay đi thử vai, không thể ăn mặc quá xuề xòa.”
Thích Trình Diễn nhẹ lay người, xoay người lấy chăn ở ghế đằng sau tới: “Đắp lên đi.”


“Ồ.”
Xe khởi động, Thích Trình Diễn tăng nhiệt độ cao lên.
Thân thể dần dần ấm lại, Quan Tri Ý liền gấp không chờ nổi mà muốn cùng anh chia sẻ chuyện của mình: “(2) Ca ca, hai ngày trước em đi thử vai.”
“《 Triều Dã 》sao.”


“Đúng vậy, em cảm thấy rất có hi vọng.” Quan Tri Ý nghiêng đầu nhìn anh, “Người đại diện nói em phát huy không tồi, hơn nữa đạo diễn và biên kịch đều nói hình tượng của em đặc biệt phù hợp.”


Bên miệng Thích Trình Diễn hơi hơi giương lên: “Thật lợi hại nhỉ, có muốn anh thưởng cho hay không?”
Giọng nói Thích Trình Diễn nhàn nhạt, thanh lãnh và tràn đầy hương vị dung túng.


Quan Tri Ý sửng sốt một chút, chợt đến nhớ tới khi còn nhỏ. Khi cô đạt điểm cao trong những kì thi cũng sẽ tới trước mặt Thích Trình Diễn tranh công, khi đó anh cũng nói một câu, Tiểu Ngũ thật lợi hại, sau đó sẽ hỏi cô muốn thưởng gì.
Lúc trước, cô luôn nhảy nhót nói mình muốn này muốn nọ……


Mắt Quan Tri Ý tràn đầy ý cười, trong lòng bỗng như có thêm một chiếc kẹo bông gòn, vừa ngọt lại mềm. Cô thậm chí cảm thấy chính mình có thể tha thứ một chút cho anh về việc năm đó đi nước ngoài mà không có tin tức gì.


“Nhưng danh sách diễn viên còn chưa có đâu ạ, nếu em thật sự được tuyển, tới lúc đó nói cũng không muộn.”
Thích Trình Diễn: “Được, đến lúc đó lại chúc mừng cho em.”
“Vâng, được nha.”
CHÚ THÍCH:
1, Hot search: Từ khóa tìm kiếm hot trên weibo.


2, Thật ra là để ca ca cho hay thôi chứ cũng không có gì cả:v Nhưng mà chúng ta thống nhất từ chương này luôn nhé mọi người để sau khỏi bỡ ngỡ nè, vì ngôi xưng hô của TQ và VN không giống nhau (cụ thể là VN đa dạng hơn) nên khi edit mình thường chỉnh ngôi sao cho phù hợp với người Việt đọc, nên ngay từ những chương đầu đã edit để nữ chính gọi nam chính là anh. Sau này có những chỗ nào trong truyện gốc (và trong bản convert) để là “ca ca” thì mình xin phép để yên là “ca ca” như thế nhé ạ.






Truyện liên quan