Chương 4: Thuần Khiết – Cảnh Hàng .
edit: Mai Như Ảnh
Cuối tuần là hôn lễ của Tiểu Tiện, vừa vặn cũng là lúc Bạch Thuần Khiết cùng Lục Cảnh Hàng đi báo danh.
Mặc dù đã cầu nguyện suốt một tuần, vừa đến trường đã nhìn, Lục Cảnh Hàng không được chia cùng lớp với mình. Nửa mắt híp lại, Bạch Thuần Khiết giọng điệu chua chát mà nói:” Lớp thực nghiệm. haiz”
Mỉm cười, Lục Cảnh Hàng cũng không biết làm thế nào, có trời mới biết là anh suy nghĩ nhiều muốn học chung lớp với cô.
Bạch Thuần Khiết dắtLục Cảnh Hàng đi lên lớp thí nghiệm báo danh vừa vặn đi qua lớp của bạn học Giáo Thảo. Song ở trong lớp vừa thấy cô là lập tức ồn ào bùng nổ, quay đầu vừa đi bên trong lớp vừa nhìn, bạn học Giáo Thảo hình như không có nhìn mình chăm chú, trái lại chuyển con mắt mà nhìn chằm chằm nam sinh bên cạnh cô. Ơ, không phải cậu ta bị Lục Cảnh Hàng mê hoặc chứ? Trợn một bên lông mi, Bạch Thuần Khiết bắt đầu tưởng tượng mình thế nào lại bị đem vứt vào sọt rác, sau đó một câu chuyện tình yêu kinh thiên động địa được sinh ra …
“ Chính là phòng học này rồi, nếu cậu tan học sớm thì chờ tớ ở đây , tớ về sớm sẽ chờ cậu.”
“ Được.” Lục Cảnh Hàng gật đầu.
“ Tớ đi đây, bye.” Xoay người rời đi đến cầu thang, đi qua tấm chấn song kia, lại một trận ồn ào.
Đứng ở cửa nhưng không vào lớp, Lục Cảnh Hàng nhìn bóng lưng kia càng chạy càng xa, nghe lớp bên cạnh ầm lên một tiếng, không khỏi khẽ nhíu mày.
Trong lớp thực nghiệm của trường cao trung Thị Nhất Trung có hai người, mà Lục Cảnh Hàng rất không may mắn được chia tới lớp của cô chủ nhiệm đặc biệt Đường Tăng kia. Lý do là vì các lớp khác cũng sẽ báo danh cho tới khi nào xong thì thôi, lớp bọn họ không phải đóng tiền từ lúc đầu. Bởi vậy chỉ có thể khổ Bạch Thuần Khiết, xe đạp ở bậc thang cũng đã bị ngồi nóng hổi.
Rướn cổ nhìn thấy xe của ‘con nhà giàu’, lập tức sau mười hai giây, tính xấu của Bạch Thuần Khiết dần dần sống lại. Tại thời điểm này bình thường các bạn học tự nhận là nhóm đại công chúa vạn người mê nhìn thấy cô bắt đầu đến gần và nói.
“ Bạch Thuần Khiết, báo danh xong chưa?”
“ Rồi.” Thường ngày thì không có thân thiết , hôm nay lại chạy tới làm quen, loại hành vi này trong mắt Bạch Thuần Khiết rất đáng bị khinh bỉ.
“ Tên kia, đang chờ cậu à?”
Không phải là, có nhiệm vụ nhìn xe chứ? Bạch Thuần Khiết lười hé răng, chỉ nháy mắt thay thế câu trả lời.
Đại công chúa nhìn ra được cô không đứng đợi các cô ấy, nhưng chỉ muốn hỏi thăm bạn học mới chuyển đến, các cô phải ‘chịu nhục’. “ Có thể hỏi một chút, cậu đang đợi bạn mới chuyến đến học cùng trường chúng ta à?”
Có khả năng không thể, sao các cậu không tự đi hỏi? Nháy mi mắt bên phải, Bạch Thuần Khiết đi thẳng vào vấn đề mà nói:” Các cậu quan tâm cậu ấy hả?”
“ À thì … “ Vài người cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, cùng nhau cười rụt rè mất tự nhiên. Nhìn một đám người trước mắt mình có hành động như vậy, Bạch Thuần Khiết nghĩ thầm, cùng là bạn học năm 2, ai còn không biết ai? Các cậu mỗi ngày ở cùng một chỗ, đoán chừng lần này lại đoàn kết mà thích cùng một người chứ, thực sự là một đám mê trai có trình độ biến thái!
“ Chúng tớ chỉ muốn hỏi một chút, không có ý gì cả.”
“ Nếu không có ý gì thì tôi nói hay không cũng không quan trọng, chứ?”
“ …” Đại công chúa vừa nháy mắt cho nhau vừa làm bộ mặt xấu, rốt cuộc một trong số những người đó mở miệng lớn tiếng, giọng điệu còn vội vàng:” Nghe lời này của cậu, có cảm giác không vừa ý mình?”
Vội nghĩ ngợi, nghĩ đi nghĩ lại, Bạch Thuần Khiết dựa vào cái gì mà bị tập đoàn mê sắc chọc giận? Nghĩ tới đây, cô giả làm bộ khí thế ” Chị mày mới là vua “ cười hừ hừ nói:” Đúng thì thế nào, không đúng thì sao? Các cậu quản được à?”
“ Mày, mày đúng là da mặt dày!”
“ Còn hơn các cậu, tôi đúng là một tảng băng —“ cố ý kéo dài âm, Bạch Thuần Khiết đắc ý hai mắt tia chớp chớp.
Có điều là một thời đắc ý sẽ dẫn đến một thời phiền phức, nhìn đám công chúa ngu ngốc kia, Bạch Thuần Khiết mới phát hiện bạn Giáo Thảo đang ở gần đây nhìn mình.
“ Nhìn cái gì, chưa thấy qua à?”
“ …” Muốn nói lại thôi, bạn học Giáo Thảo trầm mặc chỉ trong chốc lát nói:” Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi, buổi chiều ra ngoài đi chơi?”
“ Không được , hôm nay tớ có việc rồi.”
“ Việc gì?”
“ Bí mật !” Cô không phải là kẻ ngu si, cô mà nói ra chuyện con chó nhà mình làm hôn lễ nhất định sẽ bị cậu ấy chê cười.
“ Đúng là bí mật, tớ cũng không biết được sao?”
“ Xùy, buổi trưa ngày mai cùng nhau ăn cơm đi.”
“ Nhớ nhá, là cậu nói, đừng quên đấy.”
“ Tớ cũng không phải là bà lão già mắc chứng giảm trí nhớ, chuyện này sao lại không nhớ cho được!”
Ngay sau đó, hai người bám dính lẫn nhau, nói đông nói tây, cuối cùng bạn học Giáo Thảo vừa đi trên đường vừa chọc lét Bạch Thuần Khiết. Nghe bạn học Giáo Thảo nói có một ‘giáo thảo’ khác cũng mới xuất hiện, nếu theo như cậu nói , cô cũng không phủ định.
Hai người đang trò chuyện nóng hổi, cười đến thoải mái thì Lục Cảnh Hàng ở lớp cô chủ nhiệm Đường Tăng mới buông tha cho anh. Lục Cảnh Hàng từ lớp học đi ra, hai mặt cùng dò xét dường như bắt đầu tìm kiếm Bạch Thuần Khiết, trên mặt của nam sinh kia đang chờ đợi người không biết đã làm say mê bao nhiêu mối tình đầu của thiếu nữ, chỉ chờ mong nam sinh tìm được người mình muốn tìm, trên mặt lại nhanh chóng bịt kín một tầng không hờn giận, một tầng mất mát.
Đứng một chỗ quan sát, anh không hẳn có thể nhận là bạn học Giáo Thảo là ai, nhìn xa như vậy, anh liếc mắt nhìn thấy người đi bên cạnh Bạch Thuần Khiết chính là người đã hôn cô ngày đó. Từng bước từng bước một tới gần, trong lòng Lục Cảnh Hàng cảm thấy không nên quấy rầy bọn họ. Thế nhưng anh ‘đã quầy rầy’ bọn họ, anh nhìn cũng khó chịu. Cuối cùng, anh vác cặp sách sau lưng xuất hiện trước mặt hai người bọn họ.
“ Có đi không?”
“ Lớp các cậu rốt cuộc cũng tan học rồi! Lớp thực nghiệm đúng là lớp thực nghiệm, sự chịu đựng so với chúng ta còn mạnh mẽ hơn!” Nói, Bạch Thuần Khiết vẫy tay chào tạm biệt bạn học Giáo Thảo:” Chúng tớ đi đây, ngày mai gặp lại?”
“ Trời, giới thiệu một chút đã!” Giáo Thảo nhanh tay muốn kéo Bạch Thuần Khiết lại, ánh mắt cũng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Lục Cảnh Hàng.
“ Giới thiệu cái gì, hai người không được đi chơi, thời gian chơi của cậu ấy chỉ biết ra thư viện đọc sách?”
“ Thật sao, học chăm quá?”
Dửng dưng cười, Lục Cảnh Hàng không hé răng, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cổ tay của Bạch Thuần Khiết. Nếu như quá ba giây, tên ch.ết tiệt kia không buông tay, Lục Cảnh Hàng nghĩ mình phải nhúng tay vào. Cũng may chưa đến 2 giây, Bạch Thuần Khiết giãy dụa – thoát ra. Ngày đầu tiên của học kỳ mới sẽ làm giáo viên đau đầu khi phát hiện chuyện tình này .
“ Được rồi, không lèo nhèo nữa, chúng tớ đi đây!”
“ Rốt cuộc cậu sốt ruột về nhà làm gì?” Bạn học Giáo Thảo nghi hoặc. Hiện tại thấy cô liều mạng muốn cùng nam sinh kia cùng nhau về nhà, thì càng nóng lòng như lửa đốt.
Bạch Thuần Khiết đẩy xe đi ra, không đợi cô mở miệng, Lục Cảnh Hàng giành
Nói hai chữ “ Kết hôn.” Đúng là kết hôn, nhưng nhân vật chính là con chó của bọn họ.
Nghẹn họng một lúc, bạn học Giáo Thảo nhìn bóng dáng hai người ngoài cửa sổ, bị Lục Cảnh Hàng nói hai chữ đày đọa cậu, đầu choáng váng não căng ra. Rốt cuộc cậu ta là ai của cô? Mối nguy hiểm càng ngày càng mãnh liệt, Lục Cảnh Hàng hoàn toàn bị anh xếp vào sổ đen.
****
“ Nhất bái thiên địa – Nhị bái cao đường – Phu thế giao bái!”
Theo giọng nói cô ngẩng đầu, Bạch Thuần Khiết sợ đến mức lảo đảo lùi về phía sau. Tại sao, tại sao lại thành cô bái đường? Không phải Tiểu Tiện cùng Viên Viên à? Hơn nữa tân lang của cô lại là Lục Cảnh Hàng! Vớ vẩn, hai người bọn họ là thông gia mới đúng!