Quyển 1 - Chương 48: Lại một lần nữa
Tống Tâm Dao bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Cung Hình Dực.
"Cha vợ, mẹ vợ, con cùng ông nội đã thương lượng với nhau, quyết định ngày kết hôn vào mùng tám tháng mười, hai người thấy thế nào?" Hôm nay anh tới đây mục đích chính là vì chuyện này, ngày kết hôn của bọn họ đã lùi lại thật lâu, nếu không bàn bạc không biết phải đợi đến bao giờ.
Hơn nữa Cung gia bọn họ, chú trọng nhất chính ngày tốt, hơn nữa bọn họ nghĩ ngày tốt đó nhất định phải có số tám hoặc là số sáu.
"Tốt! Nếu Cung lão gia đã quyết định, vậy thì chọn ngày này đi! Con chọn lấy một hôm, hai nhà chúng ta cùng ngồi xuống ăn bữa cơm, có thời gian chúng ta tiếp tục thương lượng chuyện hôn lễ." Tống Hàm Quân cảm thấy ngày đó thật không tệ, rất thích hợp kết hôn.
"Dạ, ý định của con là hai ngày nữa sẽ mở tiệc rượu, thông báo tin tức con cùng Dao Dao đính hôn, cũng thông báo luôn ngày kết hôn của bọn con." Sau khi giải trừ hôn ước với Cao Cầm Nhã, cũng đã qua một khoảng thời gian, hiện tại bọn họ có thể đính hôn rồi, vô luận nói như thế nào, anh cũng muốn quyết định ngày kết hôn của hai người sớm một chút.
"Cũng được! Có thời gian con đưa Dao Dao đi xem mấy bộ quần áo, quần áo của nó đều không được đẹp lắm." Tống Hàm Quân cho là, nếu như cô gả cho Cung Hình Dực, ít nhất phải mua mấy bộ lễ phục thật xinh đẹp.
"Việc này cha cứ yên tâm, con đã đặt rồi, ngày mai sẽ đưa tới!" Kể từ sau đêm đó, anh đã tìm người thiết kế lễ phục cho cô rồi.
"Vậy thì con đã suy nghĩ chu đáo rồi." Tống Hàm Quân khẽ mỉm cười, ông thật sự không nghĩ đến, không ngờ Cung Hình Dực đều suy nghĩ tất cả mọi chuyện chu đáo như vậy.
"Dao Dao, chúng ta cũng thảo luận chuyện đính hôn đi!" Cung Hình Dực chuyển sang Tống Tâm Dao, lúc này mới phát hiện ra, Kỳ Kỳ ngồi ở giữa, đang dùng ánh mắt lạnh nhạt của nó nhìn Cung Hình Dực.
"Kỳ Kỳ, con đừng có dùng loại ánh mắt này nhìn cha, cha với mẹ con có chuyện cần bàn, con đi chơi trước đi, có được hay không?" Cung Hình Dực khuyên bảo Kỳ Kỳ.
"Tôi không thích, tôi muốn ở đây với mẹ!" Ai biết, ông ta có tiếp tục chiếm mẹ của nó hay không, không thể để cho ông ta làm vậy được.
"Kỳ Kỳ ngoan, con chơi cùng ông ngoại một lúc, mẹ rất nhanh sẽ xuống!" Tống Tâm Dao cũng mở miệng dụ dỗ nói.
"Thật?"
"Ừ!" Tống Tâm Dao mỉm cười gật đầu.
"Được rồi! Nhưng mà, mẹ, mẹ phải nhanh chóng đi xuống đó!" Kỳ Kỳ lo lắng, hai người bọn họ vừa đi lên, nửa ngày cũng không thấy xuống.
"Được!" Tống Tâm Dao hôn một cái lên môi Kỳ, mới đứng dậy, cùng Cung Hình Dực đi lên phòng ở lầu hai. Cô còn có một vài chuyện, nên hỏi Cung Hình Dực một chút.
"Tại sao không thương lượng trước với em đã quyết định ngày kết hôn?" Nếu như hôm nay anh không tới, có phải cho đến ngày kết hôn cô mới biết, ngày kết hôn của bọn họ được quyết định là ngày đó hay không.
"Em không vui mừng sao?" Cung Hình Dực kéo cô vào trong ngực.
"Em không phải là không vui mừng, chỉ là tức giận, tại sao anh không nói trước với em, cùng thương lượng đã định ngày kết hôn vậy?" Nghe thấy mùng tám tháng mười chính là ngày kết hôn, cô sợ hết hồn, cô nghĩ rằng phải đợi đến năm sau, bọn họ mới có thể đi vào lễ đường kết hôn. Bây giờ cách hôn lễ chỉ còn hơn hai tháng, cô vẫn không biết, mình có thể trong hai tháng này, đem cảm tình của 2 người bọn họ điều chỉnh tốt hơn hay không.
Hơn nữa Kỳ Kỳ vẫn luôn không muốn tiếp nhận Cung Hình Dực, điều này càng làm khó cô hơn. Nếu như sau khi bọn họ kết hôn, Kỳ Kỳ vẫn không thể tiếp nhận cung hình cánh, vậy phải làm thế nào?
"Đừng tức giận, nếu như em cảm thấy ngày đó không tốt, chúng ta có thể lùi lại mười ngày, đến 18 sẽ kết hôn, được không?" Nếu hơn hai tháng cũng có thể chờ, vậy thì đợi thêm mười ngày có là gì?
"Không được! Anh cũng đã nói chuyện với cha em, nếu như em mà nói muốn đổi ngày kết hôn, cha sẽ nói lại em!" Tống Tâm Dao bĩu môi, coi như cô không muốn vậy thì có thể như thế nào? Chuyện cũng đã như vậy, chẳng lẽ còn muốn đổi sao?
Nếu như lại đổi, Tống Hàm Quân nhất định sẽ nói cô.
"Có nhớ anh hay không?" Nhìn dáng vẻ dễ thương của cô, Cung Hình Dực không nhịn được ôm cô chặt thêm một chút.
"Xuống lầu đi! Kỳ Kỳ nhất định chờ đến sốt ruột rồi !" Cô cũng không muốn lúc đi xuống, lại nhìn thấy ánh mắt Kỳ Kỳ như lúc nãy.
Nói thật ra, có hơi doạ người.
"Theo anh một lúc cũng không được sao?" Cung Hình Dực mới không để cho cô rời đi, mấy đêm này, trong đầu anh hiện lên đều là bộ dáng Tống Tâm Dao ở dưới người anh đêm đó.
"Nhưng Kỳ Kỳ. . . . . ." Cung Hình Dực thấy cô lại nói Kỳ Kỳ, liền cúi đầu, hôn lên môi của cô, không tiếp tục để cô nói thêm gì nữa.
"Đừng. . . . . ." Tống tâm Dao khước từ anh.
"Em không phải cũng muốn anh sao?" Môi Cung Hình Dực cũng không hề rời khỏi môi của cô, ở bờ môi cô nhẹ nhàng nói.
"Nhưng mà, hiện tại là ban ngày!" Tống Tâm Dao có chút khó xử.
"Ban ngày làm chuyện như vậy, dễ dàng mang thai bảo bảo hơn. Lúc em sinh Kỳ Kỳ, anh không thể ở bên cạnh em, chúng ta lại có thêm một baby nữa, được không?" Cung gia cho tới bây giờ, đều chỉ có một đứa bé, làm cho anh cảm thấy thật cô độc, nếu như có thể sinh nhiều hơn, cũng liền sinh nhiều hơn đi!
"Ghét, lúc sinh con sẽ rất đau đấy!" Nhớ tới khi sinh Kỳ Kỳ, cô đau đớn khoảng hai ngày hai đêm, cô thật sự không muốn lại đau một lần như thế nữa.
"Nhất hồi sinh, nhị hồi thục" (Một lần thì lạ, hai lần là quen), ba bốn lần nữa liền dễ dàng!" Tống Tâm Dao nghe anh nói xong mặt đã đỏ một mảng lớn.
"Anh còn muốn sinh mấy à?" Người đàn ông này, hình như không hiểu chuyện đó.
"Có thể sinh bao nhiêu, liền sinh bấy nhiêu, Cung gia chúng ta quá ít người, em xem, đã mười mấy đời, đều chỉ có một đứa bé trai, anh hi vọng chúng ta có thể sinh Kỳ Kỳ, lại sinh thêm một đứa con gái, sau lại sinh đứa con trai. Tiếp đến lại là con gái, sinh hẳn một ổ." Cung Hình Dực muốn sinh thật nhiều đứa bé, tinh lực của anh hoàn toàn đủ.
"Ah! Anh nghĩ em là heo mẹ sao!" Tống Tâm Dao bất mãn nhìn anh, cứ sinh nhiều như vậy, không phải heo mẹ, thì là cái gì a!
"Lúc nói lời này em nên suy nghĩ đến hậu quả, thật tốt suy nghĩ một chút!" Cung Hình Dực chặn ngang, bế cô lên, đi tới trên giường.
"Đừng đến, nếu không, đợi lát nữa em cùng anh trở về, buổi tối tiếp tục, được không?" Hiện tại, có thể kéo dài thời gian liền kéo dài, cô thật không muốn cùng anh ở trên giường lăn lộn.
Nếu mà như vậy, Kỳ Kỳ sẽ lại trách cô.
"Buổi tối đương nhiên là phải cùng anh trở về, ông nội nhớ em và Kỳ Kỳ rồi ! Nhưng mà bây giờ. . . . . ." Cung Hình Dực không nói thêm câu nào, liền hôn lên môi cô.
Cuối cùng, có thể nghĩ, Tống Tâm Dao chỉ có thể bị ăn thôi.
“Chỉ một lần thôi có được hay không? Nếu không Kỳ Kỳ lại trách em!" Đã làm một lần, anh sẽ không còn muốn nữa đi!
"Lại một lần nữa là được rồi!" Cung Hình Dực không đợi cô nói chuyện, chỉ làm cho cô có cơ hội rên rỉ.
Cung Hình Dực nhìn Tống Tâm Dao ngủ say trong ngực mình, cầm quần áo bên cạnh mặc lên, ở trên trán cô in xuống một nụ hôn, ra khỏi gian phòng, đi xuống lầu.
"Mẹ tôi đâu?" Kỳ Kỳ thấy anh đi xuống, nhưng không thấy Tống Tâm Dao, liền mở miệng hỏi.
Hết chương 48