Chương 58: Lần đầu tiên

Thiển Hạ nhìn chuỗi chìa khoá, suy đoán có phải là chìa khoá công ty của anh hay không, nếu là chìa khoá công ty thì trong đó nhất định có chìa khoá của két sắt kia.
Trong lòng cô chợt do dự, có thật phải lấy chuỗi chìa khoá kia hay không, mà lấy chìa khoá xong thì giấu ở nơi nào mới được?


Anh đã đi xuống lầu rót nước cho mình, còn cô thực sự phải làm như vậy sao?
Kỳ thật, từ lúc hai người quen biết cho đến nay, anh cũng chưa hề làm việc gì khiến cô tức giận, cũng không hề gây ra chuyện gì không thể tha thứ được.


Nhiều lắm chỉ là lần trước cô đến văn phòng thấy anh thân thiết với một người phụ nữ, mà anh cũng đã nói sự việc kia là giả, vậy cô nên tin tưởng anh không?
Hẳn sự việc đúng là như vậy, nên thật ra anh cũng là một người đàn ông rất tốt.


Ngoại hình xuất sắc, năng lực làm việc cũng rất tốt, nếu không thì đã không thể duy trì kinh doanh công ty tốt đến như vậy.


Về mặt tính tình thì có đôi khi dịu dàng, có đôi khi lạnh lùng, có đôi khi cực kỳ thâm trầm, có đôi khi còn có điểm chăm sóc kỹ lưỡng, thật sự chính là một người đàn ông cực kỳ hoàn mỹ rồi.


Nghĩ như vậy, cô có thật sự phải lấy chìa khoá của anh để trộm phần kế hoạch kia đi hay không, nhưng mà Vũ Tình đã nói, phần kế hoạch kia có chỗ sai sót, nếu không ăn trộm đi thì Vũ Tình sẽ mất vị trí công tác kia, như thế cả nhà Vũ Tình cũng sẽ suy sụp ngay lập tức.


available on google playdownload on app store


Thời gian, phải tranh thủ thời gian, tuy trong lòng cô thật sự có do dự, đúng là một sự lựa chọn khó khăn, nhưng mặc kệ, cô tin tưởng nếu không có phần kế hoạch này thì cũng không có gì tổn hại lớn đến công ty của Tần Trác Luân.


Mà công ty của Tần Trác Luân tuy sẽ có một chút tổn thất nhỏ, nhưng lại cứu được cả nhà của Vũ Tình, cho nên cái chìa khoá này nhất định phải trộm đi.
Dưới lầu, Tần Trác Luân cố ý rót nước thật chậm rồi từ từ lên lầu, hiện tại trong lòng anh cũng đang nghĩ đến một chuyện.


Thiển Hạ không muốn ở bên cạnh anh sao?
Bất kể nguyên nhân lần này
Thiển Hạ đến tìm anh là cái gì, khẳng định là có quan hệ với những việc gần đây, là người nào có thể khiến cho Thiển Hạ để tâm như vậy,lại dám đặc biệt tới gần anh?
Tốt lắm, vậy thì để cho cô trộm đi đi.


Ví như đây là lựa chọn của cô, vậy thì anh tôn trọng cô, nhưng cũng chỉ có một lần nay thôi.
Anh nhắm chặt mắt, lúc mở to mắt thì anh đã có quyết định.


Lúc đi lên cầu thang, anh cố ý tạo ra tiếng động để cho Thiển Hạ đang ngồi trên lầu nghe thấy được, Thiển Hạ nghe dưới lầu truyền tới tiếng bước chân, lập tức nắm chặt chuỗi chìa khóa kia, cô nhìn túi xách của mình , lại nhìn qua cửa sổ thấy có một cái bồn hoa, cô suy nghĩ vẫn là nên giầu chuỗi chìa khóa kia ở bồn hoa thì hợp lý hơn.


Lấy việc Tần Trác Luân vốn thông minh lanh lợi mà suy nghĩ, chắc anh cũng sẽ không phát hiện cái chìa khóa nhỏ như thế sẽ nằm ở bồn hoa đâu.


“ Nước đến đây, cô uống nước đi. Tôi mới vừa ở dưới lầu nấu nước sôi nên thời gian có hơi chậm, lại đợi nguội mới bưn lên. Cô uống nước xong thì hãy nghỉ ngơi thật tốt.”


Tần Trác Luân cầm lý nước đưa cho Tiểu Hạ, lúc cô cầm ly nước thì ngon tay có phần hơi run run, cũng chứng minh trong lòng cô vẫn đang rất khẩn trương.


Bàn tay to của anh vò rối mái tóc dài của cô, lúc thấy cô đã uống nước xong thì khóe mắt anh quét tới chỗ để chìa khóa , quả nhiên, Thiển Hạ đã thật sự giấu đi chuỗi chìa khóa kia.
Ngày mai, nhất định sẽ có một màn diễn xuất đặc sắc chờ anh xem rồi.


Sáng sớm, vài chú chim nhỏ đậu trên cành vui vẻ hát vang, vài chú khác lại bay tới bay lui, từ cành này bay đến cành kia, giống như đang giải trí vậy.
“Tần Trác Luân, đến đây ăn bữa sáng, tôi chỉ nấu cơm đơn giản hai món và nấu chút cháo thôi.”


Thiển Hạ làm xong bữa sáng thì lên lầu gọi Tần Trác Luân xuống ăn bữa sáng.
“ Được, tôi lập tức đến. Cô thật sự là một người phụ nữ rất ngoan ngoãn, về sau người nào cưới được cô, chắc chắn sẽ là một người đàn ông rất may mắn.”


Tần Trác Luân tắm rửa xong thì bước ra ngoài, tóc trên đầu vẫn còn ướt nước chưa được lau khô cẩn thận.
Trong tay anh đang cầm khăn mắt, bên hông chỉ bọc bằng một cái khăn tắm.


“ Là sao, chỉ là có lẽ thôi, anh nhanh mặc quần áo tử tế rồi xuống đây ăn bữa sáng, không phải anh còn phải đi làm sao?”


Đối với ánh mắt thâm thúy tĩnh lặng của anh, cô thậm chí có chút chột dạ, không dám nhìn thẳng nên khóe mắt của cô rơi xuống bộ ngực trần trụi của anh, lúc đó mặt cô càng thêm đỏ bừng, mà dáng người của anh vừa rắn chắc vừa to lớn mê người.


Cô xoay người nhanh chóng đi xuống lầu, không dám liếc anh nhiều thêm một cái, sợ chính mình đã bị anh mê hoặc.
Tần Trác Luân có thói quen tắm rửa vào sáng sớm, anh thấy được trên mặt mình có chút đỏ lên, thiếu chút nữa không dời tầm mắt ra được, nhưng cô lại xuống lầu mất rồi.


Anh nhanh chóng mặc quần áo, lúc xuống lầu cũng đã mặc chỉnh tề rồi.
“ Rất thơm, nhìn món điểm tâm rất ngon. Cô cũng ngồi xuống ăn đi, đứng ngốc ở nơi đó làm cái gì?”


Tần Trác Luân đã ngồi vào ghế ở trước bàn ăn, mà Thiển Hạ lại cứ đứng ở ghế bên cạnh nhìn anh rồi ngẩn người.


Cô giống như chưa từng ỡ buổi sáng tỉnh lại nhìn thấy anh, cũng không có đứng bên bàn ăn nhìn bộ dáng anh tắm rửa xong mặc quần áo tử tế rồi tới dùng cơm, bỗng nhiên cô cảm thấy thật ra anh so với ấn tượng cũa cô vẫn rất tuấn tú đẹp trai bức người.
“ A, anh, anh mới vừa nói gì đó?”


Bờ môi anh giật giật, giống như là đang nói chuyện với cô vậy, đúng là cô không nghe rõ lời của anh nói như thế nào, vậy tới cùng là anh vừa mới nói gì đây?


Trong lòng cô dâng lên một hồi ảo não không thôi, như thế nào cô lại bị sắc đẹp của anh hấp dẫn rồi, Tô Thiển Hạ,đừng quên chính mình tới đây là để trộm bản kế hoạch kia, không phải tới nói chuyện yêu đương với anh ta.
Cô ngầm nhắc nhở chính mình phải hiểu chính mình đang làm cái gì.


“ Tôi nói cô đứng đứng ngốc ở đó, ngồi xuống cùng tôi ăn bữa sáng, cũng là do cô làm cho tôi ăn, chẳng lẽ tôi so với bữa sáng càng hấp dẫn hơn. Ví như là như thế thì tôi cũng không ngại để cô hưởng dụng.”


Tần Trác Luân lại bắt đầu dùng loại hàm ý này làm cho tim cô đập rộn lên,tiếng nói khiêu khích cô, hưởng dụng cái rắm, anh chính là cố ý.


“ Mới, mới không có, ai nói vậy, tôi mới không cảm thấ anh có cái gì hấp dẫn hơn, anh đừng tự dán vàng lên mặt mình,rõ ràng là anh đang nhìn lén tôi, nếu không thì làm sao anh biết là tôi đang nhìn anh, mau ăn sáng đi, không cho phép nhìn nữa!”


Nói xong cô cúi đầu, sau đó bưng bát cháo lên ăn, các món đồ ăn khác cũng không đụng, dùng việc ăn cháo để che dấu tâm tình đã bị anh trêu chọc mà ngứa ngáy, cứ nghĩ ngợi miên man….






Truyện liên quan