Chương 98: Nụ cười ưu sầu (3)
Tâm khẽ nhói, làm tôi tớ của tiên sinh, như vậy cô có thể giống như Mễ Tư Kỳ, phơi bày thân thể, ánh sáng bắn ra bốn phía sao? Cô thật không dám tưởng tượng!
“Thẩm tiểu thư, đừng nghi ngờ chính mình, cô là viên ngọc chưa được mài dũa! Đêm đó, lần đầu tiên tôi thấy cô, tôi liền biết, cô có năng lực này cùng với tư cách, tin tưởng tôi, ánh mắt của tôi chưa bao giờ sai! Huống chi, cô ký hợp đồng với công ty chúng tôi, ‘ny Thường’ có ý muốn mời là làm người đại diện, thù lao cũng không ít, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, tôi thay cô thấy tiếc hận (hối tiếc+ân hận) a."
Dick đem hết khả năng nói chuyện để thuyết phục Tường Vi, anh tỉ mỉ quan sát sắc mặt của Tường Vi, rất muốn hiểu rõ cô gái trước mặt này, muốn tìm hiểu xem mong ước của cô là gì, như vậy, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Nhớ tới gương mặt lạnh lùng của tiên sinh, Tường Vi lúng ta lúng túng mà lắc lắc đầu, chui vào vỏ bọc tự mình tạo ra: "Dick, cám ơn sự khích lệ của anh, nhưng những thứ anh nói, không phải là thứ tôi muốn."
"Nếu vậy, Thẩm tiểu thư, mạo muội hỏi một câu, mong muốn của cô là gì? Nếu như có thể giúp được, tôi sẽ giúp. Nhưng mà hiện tại" Dick giơ tay lên nhìn đồng hồ, không còn nhiều thời gian nữa, nếu cứ như vậy mãi, không biết khi nào mới xong, anh rất lo lắng, nếu như còn chậm trễ nữa, chỉ sợ Nhạc Tín Dương nhịn không được, tới đây đòi giết anh,"Hiện tại tôi thật sự có chuyện vô cùng quan trọng, muốn mời cô giúp, được không?"
"C…..Chuyện gì?"
Tường Vi ngẩn người, không hiểu người đàn ông ôn hòa này, vì sao lại nhiều lần tìm cô giúp đỡ, không phải là cô không muốn, mà là cô không hiểu mình có bản lãnh gì để giúp anh.
Dick thành khẩn gật đầu một cái với cô:"Là như vầy, bởi vì lần trước nhờ có cô mà buổi họp báo show diễn rất thành công, cho nên lần này Thái Tử Gia của ‘ny Thường’ ở Nhật Bản là Đằng tiên sinh đặc biệt tới đây, có ý muốn gặp cô, bây giờ đang ở trong ‘thịnh thế’ chờ cô, Thẩm tiểu thư, cô có thể đi gặp Đằng tiên sinh một lần được không?"
"Này" Tường Vi do dự, nhưng thấy ánh mắt chân thành tha thiết của Dick, cô đành thuận theo, không đành lòng cự tuyệt,"Nhưng tôi sợ làm không tốt sẽ liên lụy anh"
"Không, Thẩm tiểu thư, đừng nói như vậy, tôi mới là người nên cảm kích cô mới đúng!"
"Chỉ gặp Tả Đằng tiên sinh kia một lần thôi sao?" Tường Vi có chút nghi ngờ.
"Đúng, chỉ gặp một lần!" Dick an ủi nàng, chuyện kế tiếp có thể từ từ nói chuyện, quan trọng là thuyết phục Tường Vi đi gặp Đằng tiên sinh.
"Nhưng tôi sợ…." Cô cúi đầu, lúng túng nhìn cách ăn mặc của mình, biết rõ bộ dạng không thích hợp, chỉ sợ là càng mất mặt xấu hổ thôi.
"Cảm ơn cô, Thẩm tiểu thư, lần đầu tiên tôi gặp cô thì biết cô là người đem may mắn đến cho tôi! Mà dung mạo của cô, làm tôi rất kinh ngạc, tôi nhớ cô là cô gái nhiều mặt. Như vậy, từ bây giờ trở đi, trở về làm Mạn Đà La, được không?"
Dick thành khẩn nhìn cô, như một luồng ánh mặt trời bắn vào trong tim của Tường Vi, lạnh và khô ráo, cô có chút giật mình, trong lòng xuất hiện thương cảm, tiên sinh từng cuồng bạo đoạt lấy ‘Mạn Đà La’, vì sao trong lòng ‘Mạn Đà La’ cũng tràn đầy bóng dáng của hắn?
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Bên trong phòng khách sang trọng, Nhạc Tín Dương đứng ngồi không yên, nhìn tả Đằng tiên sinh cùng với bạn gái của anh, trong lòng âm thầm thở dài, đây chính là kim đồng ngọc nữ, trên người tản mát ra khí chất cao ngạo, lộ ra thân phận tôn quý của bọn họ.
Tả Đằng Triết Dã là thái tử của ‘Ny Thường’, là con trai trưởng của nhà họ Tả Đằng, người này bề ngoài tuất dật, từ trước đến giờ là đối tượng của hàng ngàn cô gái, tiếng tăm lừng lẫy ở Nhật Bản.
Hôm nay, vì muốn thấy dung mạo của Mạn Đà La, ngàn dặm xa xôi tới đây, người có địa vị cao lại coi trọng người có địa vị thấp, có thể thấy được lần này ‘ny Thường’ ở trong nước phát triển nặng bao nhiêu!
"Nhạc tổng, đã mất bao nhiêu thời gian chờ đợi rồi, đây chính là hiệu suất làm việc của ‘Thịnh Thế’?"
Triển Triệc Tường không kiềm chế, khiến cho Tả Đằng tiên sinh đợi lâu như vậy, Nhạc Tín Dương này điên rồi ư? Đắc tội với Thái Tử Gia, không chỉ là thịnh thế bị tai họa, cũng sợ Triển Diệc Tường anh cũng bị vạ lây!
"Ha ha, thực xin lỗi, tôi đi xem một chút, bọn họ sẽ tới nhanh thôi!"
Nhạc Tín Dương không còn cách nào, không thể làm gì khác hơn là đứng dậy chuẩn bị đi xem cái tên Dick rốt cuộc đang làm cái gì?
Lúc này, cạch cạch một tiếng, cửa bị mở ra.
"Xin lỗi, Tả Đằng tiên sinh, Triển tiên sinh, Nhạc tổng, chúng ta tới chậm."
Dick vừa lên tiếng, Nhạc Tín Dương âm thầm thở dài một hơi, nhưng vẫn không dám lười biếng, nhìn về sau lưng Dick: "Dick, Mạn Đà La đâu?"
Dick gật đầu, thoải mái đi tới phòng khách, đem Tường Vi đang ở sau lưng anh ngượng ngùng kéo ra
"A!"
Tường Vi hô một tiếng nhỏ, lá gan nhắc tới ngực, ánh mắt có chút ngượng ngùng, trong lúc lơ đãng thì thấy Đằng tiên sinh cao quý đang ngồi!
Rất quen thuộc! Tường Vi âm thầm cả kinh, người đàn ông trẻ tuổi, ưu nhã ngồi ở trên ghế sofa, có một đôi mắt làm cho cô thấy giống như đã từng quen nhau, ánh mắt như ngôi sao chói lọi, lúc cô lén lút quan sát Đằng tiên sinh, thì ánh mắt người kia cũng xuất hiện một tia sáng !
"Người này, chính là model trình diễn bộ "Mạn Đà La khóc ra máu’- Thẩm tiểu thư!" Dick cực kỳ hài lòng khi bọn họ lộ ra ánh mắt kinh ngạc khi thấy Tường Vi.
Trong lúc lơ đãng, ánh mắt bén nhọn của Tả Đằng Triết Dã cùng Tường Vi chạm vào nhau, âm thầm nghĩ ngợi, thật sự là một mỹ nhân! Này đôi mắt trong suốt, mắt đen vừa sáng chói vừa thâm u, khóe mắt khẽ giơ lên, con ngươi lưu chuyển nhìn quanh phòng, không cần một cái nhăn mày hay một nụ cười, chỉ bằng con ngươi như nước động lòng người, đã hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, thật sâu cảm phục.
Dick đem trang phục đến, hơn nữa anh hiểu như thế nào đem tóc đẹp của Tường Vi vung đến mức tận cùng.