Chương 60: Hẹn hò
-Bên phía Oujou cũng chỉ có vài tên dàn line là có sức nâng cao hơn 120 kg. Còn về back thì cũng chỉ có Shin với sức nâng 140 kg, cũng là người có sức nâng lớn nhất của Oujou.
Hiruma đã điều tr.a kỹ lưỡng về Oujou White Knight để chuẩn bị cho trận đấu cuối tuần này.
-Đối thủ sắp tới của chúng ta lại có sức nâng 140kg sao? Tôi nhất định sẽ vượt qua bọn họ.
Ryohei bỗng nhiên nổi lên tính muốn ganh đua. Cậu ta tự mình lắp mức tạ 150kg sau đó cố nâng lên.
Tất nhiên là Ryohei thất bại. Mức tạ 150kg đâu phải chỉ cần quyết tâm là có thể đạt được. Ngay cả Kurita cũng mới có sức nâng 160kg mà thôi.
-Ryohei, sức nâng 140kg.
Cuối cùng Ryohei phải hạ bớt mức tạ xuống 145kg và cuối cùng là 140kg thì mới thành công nâng được.
-ch.ết tiệt, vẫn không thắng được!
Nhìn trạng thái suy sụp của Ryohei thì Sena cảm thấy cậu ta đã đặt mục tiêu quá cao rồi.
Phương thức huấn luyện của tuyển thủ boxing hoàn toàn không giống phương thức huấn luyện của cầu thủ bóng bầu dục. Ryohei có thể đạt được mức nâng tạ nằm ngang ngửa Shin đã là vô cùng ấn tượng rồi.
-Cũng vui đấy, để tớ thử một chút xem.
Yamamoto tập luyện bóng chày thì chưa đo sức nâng tạ nằm bao giờ.
-80 kg !
Sức nâng 80kg đã là trên trung bình rồi. Nhất là khi Yamamoto hiện giữ vị trí receiver. Với sức mạnh như vậy Yamamoto mới có thể đủ sức tranh chấp giữa đám đông để bắt những đường chuyền ngắn.
-Mày phải luyện thêm việc bắt bóng nữa. Nếu mày có thể bắt được những đường chuyền xa hơn một chút thì trận hôm trước chúng ta đã ghi điểm ngay từ đầu mà không cần phải chờ tới hiệp thứ ba.
Ryohei sực nhớ ra chuyện gì mà nói:
-Đúng rồi, sáng nay tôi tới câu lạc bộ bóng bầu dục là để hỏi về cái cậu đeo kính chắn trong trận hôm trước. Cậu ta vì sao chưa tới vậy? Tôi muốn mời cậu ta vào câu lạc bộ boxing!
Yamamoto cảm thấy kỳ lạ nên nói:
-Người hôm đó không phải là Sen…
Yamamoto nói được nửa câu thì dừng lại vì sau lưng đã bị Hiruma dí súng vào.
-Nói câu nữa xem…
Ryohei suy nghĩ đơn giản nên không nhận ra được Sena chính là Eyeshield 21.
Sena cũng đã đoán được điều này vì Ryohei trong truyện mỗi khi gặp Reborn dù chỉ là đổi trang phục hay đội một cái mũ khác thôi là đã không thể nhận ra được rồi.
-Tất nhiên chỉ có sức mạnh thôi là không đủ. Tốc độ, sức mạnh và kỹ thuật, ba thứ này là thứ quyết định thực lực của một tuyển thủ bóng bầu dục.
Kurita vừa nói xong thì Hiruma cũng nói:
-Mày chỉ là một đứa mới vào nghề, trong khi đó đội hình của Oujou đều phải trải qua huấn luyện từ thời sơ trung nên có được kỹ thuật đã được mài dũa trong mấy năm liền. So về kỹ thuật thì chúng mày đừng mong bằng được.
Ryohei lúc này đã từ trong trạng thái suy sụp khôi phục lại. Cậu ta đứng bật dậy mà nói:
-Nếu thế thì chỉ cần chăm chỉ gấp mười lần là được. Tôi nhất định sẽ vượt qua đám Oujou White Knights đó!!
Hiruma thấy Ryohei lại tự động yêu cầu luyện tập thì cười. Cậu ta rất thích mấy kẻ có quyết tâm như Ryohei.
Mấy ngày sau đó Sena liền nhận được một lịch luyện tập cực kỳ dày đặc từ Hiruma. Sáng phải tới sớm để luyện tập, chiều học xong cũng cần tới câu lạc bộ để luyện tập.
Sena luyện tập những kỹ thuật giữ thăng bằng và qua người. Ryohei thì cùng Kurita luyện tập cản người. Thậm chí là Yamamoto cũng thường xuyên tới cùng tập luyện với bọn hắn.
Hiruma là Quarterback, từ trước tới nay Deimon Devil Bats chưa từng có Receiver nên Hiruma vẫn phải dùng một dụng cụ bắt bóng tự chế là một miếng gỗ có lỗ gắn túi vải để hứng bóng. Bên trên miếng gỗ được vẽ nguệch ngoạc hình một tuyển thủ để giống như là người bắt bóng. Dụng cụ này được Hiruma và Kurita đặt tên là Rice-kun.
Hiruma từ trước đến nay vẫn phải luyện tập với Rice-kun. Bây giờ lại có người cùng với Hiruma luyện ném bóng thì dù bên ngoài không thể hiện ra nhưng trong lòng Hiruma chắc chắn rất vui.
Trải qua một tuần phải luyện tập tới tối mới về nên thời gian này Sena cũng không có quá nhiều cơ hội gặp gỡ mấy cô gái ngoại trừ giờ ăn trưa.
Vì Sena về rất muộn nên mấy người Dorothy vốn không gặp được hắn vào giờ học ban ngày vì khác khóa buổi tối lại phải chờ rất lâu.
Vì thế nên Dorothy liền quyết định cứ tới giờ ăn trưa là sẽ kéo Chaton, và Pano qua bên tòa nhà của khối năm nhất để gặp hắn.
Các cô gái đều đã quen biết nhau trong buổi đi chơi tại công viên giải trí nên nhanh chóng lập thành một nhóm cùng nhau ăn trưa trên sân thượng.
……
Ngày hôm nay đã là thứ sáu, sau cả tuần luyện tập không ngừng thì ngày hôm nay Hiruma cho phép cả đội nghỉ tập ngày hôm nay vì ngày mai đã phải thi đấu rồi. Bọn họ cần về nhà nghỉ ngơi dưỡng sức trước trận đấu.
Sena có một buổi chiều hiếm hoi được cùng trở về với Riko. Mamori thì ở lại trường cuối tuần để họp ủy ban kỷ luật, Koyuki cũng có việc ở lại trường nên hôm nay chỉ có Sena cùng Riko đi về.
Có lẽ vì cả tuần không có cơ hội đi về cùng Sena nên Riko ngày hôm nay tươi tắn hơn mọi ngày.
-Sena nii-chan, chúng ta cùng đi ăn bánh Taiyaki đi!
(Taiyaki là một loại bánh nướng truyền thống hình cá tráp biển của Nhật Bản, bên trong có các loại nhân. Từ nhân truyền thống là đậu azuki tới các loại kem trứng hoặc phô mai…)
Riko lấy hết dũng khí nói với Sena. Hắn quay lại hỏi:
-Riko-chan thích ăn Taiyaki sao? Được, vậy chúng ta đi tới khu mua sắm đi.
Nhắc tới Taiyaki thì Sena nhớ tới Golden Darkness Yami-chan. Rito lần đầu gặp Yami là khi mới mua Taiyaki, cũng nhờ lần gặp gỡ này mà Taiyaki đã trở thành món ăn ưa thích của Yami.
Sena cùng với Riko đi tới khu mua sắm để tìm cửa hàng bán Taiyaki.
Từ trong khu mua sắm đi ra thì bọn hắn liền tìm một cái ghế đá trong công viên gần đó để ăn bánh Taiyaki mới mua.
-Cẩn thận nóng đấy.
Sena lấy hai miếng giấy lót miếng bánh rồi đưa cho Riko.
Riko nhận lấy cái bánh từ tay Sena thì trên mặt lộ rõ sự vui vẻ.
-Liệu đây có phải là mình đang hẹn hò cùng với Sena nii-chan không?
Riko trong lòng cảm thấy ngọt ngào, không biết là vì hạnh phúc hay vì đang ăn Taiyaki nhân azuki (đậu đỏ).
Độ thân mật của Riko lúc này đã tăng lên tới 75 điểm.
Có điều Sena lại không phát hiện ra vì lúc này hắn đang để ý tới chuyện khác.
-Mau tránh mặt đi, là lũ côn đồ trường Zokugaku và trường Sankaku đang đánh nhau đấy.
Sena thấy có vài người đi trên đường bỗng nhiên vội vàng tránh mặt. Ngay sau đó Sena liền thấy được một đám ăn mặc quần áo phong cách punk rock xuất hiện ở trong công viên mà bọn hắn đang ngồi. Sena nhận ra đây là học sinh trường Sankaku, một ngôi trường nổi tiếng không kém gì Zokugaku về việc đám học sinh toàn là lũ côn đồ.
Sena còn chưa làm gì thì lũ này lại đi tới vây quanh hắn và Riko.
-Mày có thấy lũ khốn trường Zokugaku đâu không?
Sena không muốn dây dưa với bọn này. Hắn định nói không để đuổi lũ này đi thì bỗng nhiên một tên lại lên tiếng:
-Ê chúng mày, con nhỏ này xinh quá!
Mấy tên khác cũng chú ý tới Riko mà nói:
-Mày có con bạn gái đẹp đấy. Em gái, đi cùng thằng nhãi này có gì thú vị đâu, hãy đi chơi cùng bọn anh này!
Sena còn không định làm gì nhưng nghe thấy lũ này mở miêng trêu chọc Riko thì ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Riko lúc này lại nép sát vào Sena tỏ vẻ sợ hãi. Sena thấy thế trong lòng càng giận dữ.
-Này em gái, đừng bơ bọn anh thế chứ…
Một tên định đưa tay chạm vào Riko thì Sena đã tóm lấy cổ tay của hắn.
-A!
Sena dùng sức bóp một cái khiến cho tên này kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết.
-Thằng chó này! Mày…
Sena không chờ lũ này nói thêm gì thì đã ra tay.
Không tới một phút năm tên côn đồ trường Sankaku đã bị Sena đánh gục. Hắn dành thời gian dài để luyện tập chiến đấu ở Mar Heaven. Cho dù chỉ số của hắn bị hạ thấp rất nhiều nhưng kỹ thuật chiến đấu thì không hề yếu đi.
Một người được huấn luyện thực chiến như Sena muốn đối phó với mấy tên côn đồ chỉ biết đánh lộn thì chẳng có gì khó khăn.
-Đi thôi Riko.
Sena kéo tay Riko bỏ đi. Hắn không muốn bị người nào nhìn thấy mình đánh lộn vì chuyện này có thể bị báo cáo về trường.
Dù Diana là thành viên hội đồng quản trị nên Sena sẽ không bị trường học trừng phạt nhưng khó mà tránh được một phen rắc rối.
Nhưng cảnh tượng Sena đánh ngã năm tên trường Sankaku cuối cùng vẫn bị người khác nhìn thấy.
Juumonji cùng Kazuki và Toganou đi trên đường thấy Sena và Riko bị đám Sankaku vây quanh thì đã định đi vào giải cứu hai người.
Dù có xích mích với Sena nhưng ba người Juumonji sẽ không trơ mắt nhìn học sinh Deimon bị bọn trường khác bắt nạt.
-Thằng này cũng ghê gớm thật, thảo nào hôm trước lại dám khiêu khích chúng ta.
Kazuki và Togano đi tới đạp đạp vào người mấy tên trường Sankaku nằm bất tỉnh trên mặt đất còn Juumonji thì không nói gì.
-------☆☆☆☆-------