Chương 72: Hận ý
Ác ma sẽ không cắn ch.ết bạn ngay trong một lần, ngược lại sẽ từ từ chơi đùa bạn, trong khoảng thời gian chơi đùa ấy, hắn sẽ còn trưng ta nụ cười ôn nhu thưởng thức lúc bạn giãy ch.ết, cầu xin tha thứ, cho đến khi bạn tuyệt vọng.
Bây giờ bị đùa chơi ch.ết, hiển nhiên là chính mình. Khoảng cách da thịt tiếp xúc giữa hai người khiến cô cảm giác rất bất an, có loại cảm giác sẽ bị anh nuốt sạch ngay tức thì.
Cô không dám giãy dụa, chỉ có thể mặc cho anh sắp xếp mình như một trò chơi.
"Tổng thống đại nhân, tôi sai rồi. Tôi không dám phạm sai lầm nữa..." Những lời này tuyệt đối phát ra từ nội tâm, cô lần này là sợ thật rồi.
"Là sao? Tôi còn muốn xử lí cô nhiều lần." Mắt đen nhu tình lạnh lùng nhìn cô, khóe môi câu lên nụ cười tà mị mà lạnh lẽo.
Động tác trên tay ôn nhu đến nỗi người được hưởng thụ nó tâm kinh hãi run sợ."Cô nói xem một cô gái lúc nào cũng thừa cơ để trốn khỏi tôi, tôi nên làm gì để giữ cô ấy lại đây?"
Thanh âm thì thầm mát lạnh, không có bất kỳ cảm xúc gì, đủ làm cho người hiểu anh đã tức điên lên rồi.
Lần này cô thực sự là bị dọa sợ phát khóc, đôi mắt sáng tràn đầy nước mắt, hạ giọng nhàn nhạt nức nở.
Đôi mai mảnh khảnh trong lồng ngực anh khẽ run rẩy.
Cận Tư Hàn nhìn chằm chằm cô gái đang thút thít trong lồng ngực của mình, mắt đen tĩnh mịch lạnh lẽo.
Anh không nên mềm lòng với cô, chính vì dễ mềm lòng với cô nên mới để cô tha hồ tung hoành.
Nghĩ đến cô vì anh, rồi vì mong muốn khẩn thiết được rời đi của bản thân mà đem anh trao cho người khác.
Đáy lòng lửa giận ngập trời, không còn cách nào áp chế.
Anh trực tiếp xoay người một cái, đem cô gái nhỏ bé ép dưới thân thể, thân thể cao lớn phủ xuống.
Lạnh lùng nhìn người đang run bầm bật dưới thân, mắt đen hiện ra ngoan ý.
Anh cúi đầu cắn lấy đôi môi đỏ hồng của cô, hôn tiến quân thần tốc, không có chút nhu tình nào, chỉ có ý trừng phạt nồng đậm.
An Chỉ Manh cảm thấy xấu hổ cùng cực.
Không có bất kỳ sự yêu thương nào, chỉ có trừng phạt. Nước mắt cứ thế tràn mi.
Tay chân không ngừng giãy dụa."Ô ô... Thả tôi ra... Thả tôi ra..."
Sự giãy dụa của cô ngược lại khiến hai thân thể ma sát, chốc lát liền dính chặt vào nhau.
Nụ hôn mang theo ý xâm chiếm.
Cô ê a được vài âm giọng mũi."Ngô ngô ngô..."
Cảm giác nụ hôn của anh chứa đầy tình ngọc, cô lại điên cuồng giãy dụa, vì thế càng khiến thân thể hai người quấn quít lấy nhau.
Đáy lòng sợ hãi, sợ hãi, bất an...
Cận Tư Hàn không thấy cô giãy dụa, sợ hãi.
Lần này anh đã quyết định biến cô thành người phụ nữ của anh, để cô an phận thủ thường.
Nụ hôn dời xuống, dừng lại nơi xương quai xanh, tùy ý gặm nuốt.
"Xin anh... Tôi sai rồi, tôi không dám nữa, thực sự không dám nữa... Cầu xin anh... Buông tha tôi..." Tiếng nói vô cùng yếu ớt.
"Tổng thống đại nhân, tôi sai rồi... Tôi không dám nữa... Cầu xin anh... Đừng như vậy... Ngô..."
Toàn thân run rẩy, cảm giác vui thích khiến cô thấy thật xấu hổ.
"Không muốn... Không muốn... Van xin anh.... Anh muốn kiểu phụ nữ như thế nào... Tại sao cứ phải là tôi..." Cô chán ghét cuộc sống chung đụng như vậy, cho tới giờ cô chưa từng nghĩ tới gả cho tổng thống đại nhân.
Cho dù anh là người mà phụ nữ toàn nước R muốn gả cho nhất, nhưng cô chỉ muốn có một tình yêu ấm áp thông thường mà thôi.
Cô chỉ tình yêu đơn giản, hai người cùng bên nhau, ủng hộ cho nhau.