Chương 121: Cơ hội tới
Phố lớn ngõ nhỏ, tập đoàn công ty đều náo nhiệt hẳn lên.
Công ty lãnh đạo. "Này, cậu máu gấu trúc đất à? "
"Không đúng a! Thật sự là đáng tiếc a!"
Trên đường người đi đường."Anh/cô có máu gấu trúc à? "
"Không có a!" Sau đó lại là sự thở dài tiếc nuối.
Trong hành lang. "Này, cậu máu gấu trúc sao? "
"Không hề!"
"Thật sự là đáng tiếc rồi."
Từ cụ già 80 tuổi, cho tới trẻ sơ sinh vừa ra đời đều nhao nhao hi vọng chính mình là người có máu gấu trúc kia.
Không chỉ có thể đạt được chi phiếu một trăm triệu, thậm chí còn có thể yêu cầu tổng thống bất kỳ thứ gì.
Cái này so với trúng xổ xố còn lợi hơn nhiêif, vậy mà mình lại không phải nhóm máu gấu trúc!
Cổ thư Phỉ cong môi đỏ khiêu gợi."Máu gấu trúc có thể yêu cầu bất kì điều gì. Là thật sao?"
Sau đó cô nhấc gót, ngồi vào xe đua khoa trương màu đỏ thẫm, nghênh ngang rời đi.
Nửa giờ sau, xe dừng lại tại cửa bệnh viện.
Nhìn đội ngũ bảo vệ đứng bên ngoài, cô ưu nhã hạ kính râm, phong tình vạn chúng.
Đôi môi đỏ gợi cảm hé mở."Tôi muốn gặp. Tổng thống nhà câc người. "
"Thật xin lỗi, tổng thống nhà chúng tôi không rảnh để tiếp khách." Thị vệ trả lời thẳng thừng.
"Vậy nói với tổng thống các người, người có máu gấu trúc muốn gặp anh ta." Cười đắc ý, lần này cô không tin không thể thu phục được người đàn ông kia.
Người đàn ông hoàn mỹ như vậy, sinh ra chính là để dành cho phụ nữ hoàn mỹ như cô.
Cô làm sao lại để này mét vuông phụ nữ cướp đi được, lần này, cô nhất định phải thu phục được anh chàng tổng thống cao cao tại thượng kia. Đàn ông mà Cổ Thư Phỉ cô coi trọng, cho tới bây giờ chưa có ai thoát khỏi tay cô cả.
Thị vệ nhìn cô vài lần, sau cùng làm động tác mời vào.
Cô ném ánh mắt khinh bỉ về phía thị vệ, đeo kính râm, kiêu ngạo đi phía trước.
Một đường thẳng tới tầng cao nhất, thị vệ dẫn cô đến trước mặt tổng thống."Tổng Thống tiên sinh, cô gái này tự xưng mình nhóm máu gấu trúc."
Cận Tư Hàn bật dậy, lạnh lẽo thăm dò người phụ nữ trước mặt.
Người này anh vô cùng quen thuộc, cũng là người theo đuổi anh từ nhỏ đến lớn khiến anh chán ghét cùng cực."Cô xác định cô máu gấu trúc? "
"Anh nói thử xem?" Cổ Thư Phỉ câu môi cười một tiếng, cực kì mê hồn.
"Tốt nhất đừng có lừa tôi, nếu không..."
"Tôi làm sao dám lừa anh, chỉ là, điều kiện này..." Môi đỏ dừng lại, ánh mắt không ngừng phóng điện về phía anh."Tôi không thiếu tiền, anh biết đó."
"Cô muốn điều kiện gì." Giờ phút này, đã qua hơn một tiếng, chậm trễ thêm một phút đồng hồ, cô ấy có thể vì mất máu mà ch.ết.
Cô mất máu quá nhiều rồi, nếu còn tiếp tục, có lẽ sẽ không thể tỉnh lại nữa.
Cổ thư Phỉ cười khoa trương, đôi mắt sáng không che giấu chút nào tình yêu say đắm của mình với anh."Anh chỉ cần đáp ứng tôi ba điều kiện là được rồi."
"Thứ nhất, lễ đính hôn của các người phải kéo dài trễ nửa năm."
"Thứ hai, trong thời gian nửa năm này, anh nhất định phải để tôi đi theo anh, như hình với bóng."
"Thứ ba, tôi còn chưa nghĩ ra, chờ tôi nghĩ kỹ sẽ nói cho anh biết."
Cận Tư Hàn nhíu chặt mày kiếm, ngồi trễ ghế, không nói lời nào.
Anh đang đợi, đợi người khác có nhóm máu gấu trúc xuất hiện.
Cổ thư Phỉ cũng không vội, ngồi ngồi xuống ghế dài nghịch điện thoại di động, tâm tình vô cùng tốt chờ đợi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cách thời gian chót một khắc, vậy mà người có nhóm máu gấu trúc vẫn chưa xuất hiện thêm.
Lúc này, cửa phòng giải phẩu từ bên trong bị đẩy ra.
Tống Húc vội vàng hô to."Bệnh nhân đột nhiên xuất huyết lớn, cần máu gấp, nếu không nhanh liền không kịp nữa."
Cổ thư Phỉ chậm chạp đứng dậy, đi đến trước mặt anh, dáng vẻ kiêu ngạo như khổng tước."Thế nào, anh không còn lựa chọn khác đâu. Hoặc là đáp ứng tôi, hoặc là nhìn cô ta ch.ết."