Chương 132: Kẻ thù chung của toàn phụ nữ
Điện thoại di động truyền đến âm thanh chấn động, phát hiện chính bạn tốt phát cho chính mình tin tức.
"Manh Manh, cậu còn học Đại học năm 3 sao?"
"Học! Vì cái gì không học." Tặng kèm một cái biểu lộ ăn hàng.
Bên kia nhanh chóng phát đến."Tổng thống nhà cậu sẽ để cho cậu học sao?"
"Ách..." Anh giống như nói qua không để chính mình đi học rồi. Đó là vấn đề lớn.
Bên kia lại phát tới một đoạn tin nhắn."Cậu thật nguyện ý vì người mình thích vứt bỏ mơ ước, chuyên tâm làm chim hoàng yến trong lồng sao?"
Không chút nghĩ ngợi trực tiếp đáp trả. “Làm sao có thể! Tớ còn muốn làm đại minh tinh! Tớ còn muốn theo đuổi nhóm Oppa."
"Ừm, còn có nửa tháng nữa là khai giảng, cậu đến trường học phải chú ý rồi."
"Vì cái gì!" Không phải học sao? Cũng không phải không có trải qua.
Bên kia nhanh chóng phát tới mấy đoạn video, còn có các loại địa chỉ Internet."Cậu vẫn là để tổng thống nhà cậu cho người bảo vệ đi! Cậu tự mình nhìn đi!"
Cô lật ra xem xét, mới biết chính mình làm cho bao nhiêu người ghét.
Ông xã quốc dân bị chính mình coi như heo cho ngắm, tất cả mọi người rất khó chịu rồi. Còn lần trước hại anh ba ngày ba đêm, dầm mưa dưới trời mưa như thác đổ.
Chính mình còn sống ch.ết không mở cửa, kiểu cách bị người mắng ch.ết.
Mắng chính mình là người không biết trước sau, nhìn giận không chỗ phát tiết.
Sau đến chính mình vì anh cản súng, tức thì bị người vặn vẹo thành, đặc vụ là tới giết chính mình, thậm chí để cho cô trực tiếp đi chết.
Đến tiếp sau mua máu gấu trúc với giá trên trời, càng là chọc giận phụ nữ cả nước có lòng.
Tổng thống bá đạo si tình dạng này, toàn thân cao thấp đều là ánh sáng, người đàn ông không có khuyết điểm, bị chính mình coi chẳng phải heo đưa đi cho.
Các cô muốn bóp ch.ết chính mình, đánh ch.ết sự vọng động của mình.
Hiện tại, mọi người đợi cô rời đi phạm vi bảo hộ của tổng thống.
Nếu cô đến trường học, ở địa phương, tùy thời chuẩn bị giết ch.ết cô.
Toàn thân rùng mình một cái, không khỏi cảm giác sau lưng mình lạnh buốt.
"Hiện tại biết chính mình cỡ nào chọc người ghét đi!" chẳng biết lúc nào Cổ Thư Phỉ ngồi ở bên cạnh cô, châm chọc cười nhìn cô.
Ngoài cười nhưng trong không cười trả lời: "Ha ha... Đa tạ quan tâm, cô ch.ết tôi đều không ch.ết rồi."
"Hừ, cố múa mép khua môi có làm được cái gì, tôi nhìn cô rời khỏi anh ấy, sẽ ch.ết có bao nhiêu thảm."
Cảm thụ ánh mắt cô âm lãnh, cả người đều không tốt rồi.
"Thím, ngài rảnh rỗi khó chịu, chớ ở trước mặt tôi khoe khoang lung tung! Cửa ở phía kia,đi thong thả không tiễn." Đối đãi người không thích, cô mới lười giả bộ.
Dù sao hai người cũng không có khả năng bắt tay giảng hòa, huống chi người phụ nữ này vẫn theo mình đoạt đàn ông, vậy là muốn vào chỗ ch.ết.
Cổ Thư Phỉ khinh thường nhìn cô."Thô tục không chịu nổi, người như cô sao có thể xứng với tổng thống cao cao tại thượng."
"Anh thích tôi dạng này, cô không phục!!" Chau mày lên.
"Cô..."
Giận dữ giẫm lên dép lê rời đi, trước khi rời đi cho cô một ánh mắt khinh bỉ.
An Chỉ Manh bĩu môi, không quan trọng.
Gặp cô đóng cửa, lúc này mới nghiêm túc muốn làm chuyện chính mình.
Đại học khẳng định vẫn muốn đi, còn có một năm là tốt nghiệp rồi. Mộng ngôi sao, khẳng định là muốn đi theo đuổi.
Thế nhưng... Nói với anh như thế nào đây?
Nhìn thời gian 11:30, vừa vặn lúc cơm trưa.
Truyền dịch cũng vừa xong, trực tiếp nhổ ống tiêm, động xe lăn đi vào phòng của anh.
Bảo vệ nhanh chóng mở cửa, An Chỉ Manh cười nhìn anh. "Cảm ơn, vất vả rồi."