Chương 10: Xứng đôi với con thỏ xấu xí
Thiên Vi cung lồng lộng sừng sững trong mây mù, Cốc Nhiễm một thân tử vân bào in lặng đứng dưới mái hiên đón gió, hắn thích nhất vị trí này, đứng ở đây có thể quan sát thiên giới, chúng sinh cũng thu hết vào đáy mắt. Tầm nhìn của hắn lúc này đang dừng ở phương hướng Viêm Châu, ánh mắt hoang mang.
Hơn một tháng qua, A Ly hàng ngày ăn gà do hắn nuôi nấng không dưới một nghìn con, ngoại trừ lúc ăn thì là ngủ, nàng sống đúng là lảng phí lương thực. A Ly thậm chí không biết mình bao nhiêu tuổi, chỉ biết nàng ở tại Viêm Châu ngủ một giấc thì ngủ tới tám ngàn năm.
Nhưng Cốc Nhiễm có cảm giác, A Ly nhớ lại chuyện cũ rất quan trọng với hắn, có lẽ nàng biết chuyện gì đó. Ngủ tám ngàn năm? Bất kể A Ly trước khi ngủ bao nhiêu tuổi thì tám ngàn năm này cũng đủ thỏa mãn lý do một tiểu thú có thể tu luyện thành thần thú trung đẳng? nhưng mà nàng giả rất giống, làm cho hắn không tìm ra được sơ hở nào
Nhưng mà sớm muộn gì hắn cũng sẽ làm cho A Ly lộ nguyên hình, khóe miệng Cốc Nhiễm cong lên, vẻ mặt hoàn toàn không giống vô lại như thường ngày.
Lúc này, A Ly đang vung bốn chân chạy tới chỗ Cốc Nhiễm, thật khó có lúc làm cho nàng nguyện ý hoạt động thân mình a.
“Thì ra Cốc Nhiễm tiên quân ở nơi này đón gió, hại Phù Phong tìm thật khổ a” thanh âm nhỏ nhẹ mềm mại vang lên, Tô Phù Phong đạp mây theo A Ly bay tới mái hiên, cùng sóng vai với Cốc Nhiễm mà đứng. Lúc này Cốc Nhiễm mới phát hiện ra torng lòng nàng còn ôm một con thỏ xám béo tốt.
“Thỏ tinh của nhà ngươi? Nuôi cũng mập mạp a” Cốc Nhiễm mỉm cười, bỗng nhiên nhớ tới thân hình nhỏ gầy của A Ly. Vì sao sủng vật người khác nuôi có thể mập như vậy, còn Cốc Nhiễm hắn cũng không bạc đãi A Ly, nhưng nàng ăn nhiều mà vẫn gầy nhom. Quả nhiên là cực phẩm vô dụng.
Tô Phù Phong nghe vậy cúi đầu cười yếu ớt, nói:
“Đây là con trai do Ngọc Thố tinh của Hằng Nga tiên tử hạ sinh, cũng đã được một ngàn tuổi, ta nghĩ hắn cũng đã đến lúc phối giống, lại đúng thời kỳ hắn phát dục, luôn cảm thấy buồn bực khó chịu, cho nên Phù Phong nghĩ bên này tiên quân cũng có một con thú cái, liền mang hắn đến đây. Không biết tiên quân có thể cho mượn A Ly để dùng một chút không?”
A Ly liếc mắt xem thường, vừa rồi Tô Phù Phong đến Thiên Vi cung tìm Cốc Nhiễm, A Ly được ăn uống no đủ đang ở trước đại điện lắc lư, thầm nghĩ lần trước đã có đụng chạm với nàng nên xung phong nhận việc đi tìm Cốc Nhiễm cho nàng, không ngờ Tô Phù Phong lại đến tìm nàng cùng có thỏ xấu xí kia lai giống. Quả nhiên, A Ly ngay từ đầu cảm thấy chán ghét Tô Phù Phong là đúng, sớm biết vậy thì ngay từ đầu nên cắn đứt ngón tay của nàng ta luôn.
“Phù Phong a, ngươi khi nào thì bắt đầu để ý tới sủng vật như vậy? ta nhớ rõ trước kia ngươi ngại bẩn nên không khi nào đụng tới a” Cốc Nhiễm vừa hỏi vừa ôm con thỏ vào lòng, xúc cảm qua nhiên tốt hơn so với A Ly nhiều.
Tô Phù Phong hơi lộ ra xấu hổ, nói:
“Phù Phong thấy tiên quân thiện lương thu dưỡng A Ly, cho nên Phù Phong cũng bị cả hóa, tự nhiên mà quan tâm đến sủng vật, sau khi tiếp xúc với Tiểu Khôi mới phát hiện sủng vật rất đang yêu, tiên quân, ngươi nhìn xem, đôi mắt màu hồng của Tiểu Khôi, càng nhìn càng thấy đẹp”
A Ly ngẩn đầu nhìn hai người trên mái hiên, nam thì tiên phong đạo cốt, tao nhã lỗi lạc, nữ thì xinh đẹp tuyệt trần, quả thật là một đôi bích nhân xứng lứa vừa đôi.
“Ta thiện lương? Nếu A Ly có thể mập mạp được như Tiểu Khôi của ngươi thì ta đã sớm đem nàng hầm làm canh mà uống” Cốc Nhiễm giễu cợt nói, còn làm như vô tình liếc mắt nhìn A Ly ở dưới mái hiên đang trong tư thế bất nhã, thầm nghĩ đúng là không có tiền đồ.
“Nếu Tiểu Khôi béo tốt, kết hợp với A Ly nhỏ gầy, nhất định sẽ sinh ra một tiểu thú có thân hình hoàn hảo a, Phù Phong cũng muốn cho sủng vật của hai chúng ta trở thành người một nhà” đã nói thì nói tới cùng, hai má của Tô Phù Phong cũng trở nên đỏ ửng, lộ ra dáng vẻ thẹn thùng của tiểu nữ nhi.
Tiểu thú trên thiên giới chủng loại rất phong phú, lại vì không có năng lực tác chiến nên thường bị đem ra trêu đùa. Thú hiếm thì mới quý, các thần tiên thích đem thú khác loài mà lai giống với nhau, nếu sinh ra tiểu thú có diện mạo và tập tính khác liền có giá trị. Cho nên quan hệ của các tiểu thú trên thiên giớ rắc rối, phức tạp vô cùng, huyết thống hỗn loạn. Không biết tiểu thú do thỏ tin và Tiểu Ly sinh ra sẽ có bộ dáng gì?